Tà Thiếu Dược Vương
Chương 142
"Ầm..." Mặt đất ầm ầm rung chuyển tới gần, ngay sau đó khi những con yêu thú to lớn dẫn đầu kia đuổi theo tới vây quanh, một thân ảnh cũng chậm rãi bay lên giữa không trung, đúng là Kim Sư một trong tứ đại đại yêu hóa hình thủ hạ của Cửu Đầu Long Vương. Lúc này Kim Sư với tư thái nhìn xuống đang nhìn đám người Nhậm Kiệt phía dưới.
- Một đám nhân loại lực lượng yếu ớt mà lá gan cũng không nhỏ, ở Minh Ngọc sơn trang để cho các ngươi trốn thoát một mạng lại còn dám chạy vào Yêu Thú Thâm Uyên, còn dám ở thời điểm bị săn giết đánh lén ám toán ngược lại... hiện tại cảm thấy sợ hãi, biết sợ rồi chứ!?!
Tuy rằng Kim Sư bị Ngọc Trường Không chém một kiếm bị thương rất nặng, thời điểm này chỉ còn hai ba thành lực lượng so với lúc bình thường, không thể phi hành cự ly xa, nhưng bay tới giữa không trung vẫn không thành vấn đề. Kim Sư rất thích như vậy, trước khi nó còn chưa có đạt tới đại yêu hóa hình, mỗi lần săn giết nhân loại đi vào Yêu Thú Thâm Uyên, nhìn vẻ mặt sợ hãi của họ nó luôn rất khoan khoái.
- Trước đây ngươi bị đánh chạy trốn giống như con chó đều không có sợ hãi, chúng ta sợ hãi cái gì! Đại yêu hóa hình thì sao chứ! Nếu ta là ngươi thì sớm đã ngượng ngùng tìm một chỗ trốn rồi, còn không biết xấu hổ nói ra chuyện Minh Ngọc sơn trang. Minh Ngọc sơn trang là ai khí thế hung hăng đánh vào, kết quả phải liều mạng chạy trốn! Nhậm Kiệt vừa nói vừa lắc đầu, một bộ dáng xem thường không coi tên kia ra gì.
Kim Sư này tính cách dễ bị kích động, dễ bạo nộ, vì vậy vừa lúc phải chọc giận nó. Hôm nay đã không thể tránh khỏi một trận chiến, vậy phải tận lực làm cho đối phương rối loạn mới được.
Điều này đối với Nhậm Kiệt đúng là không khó, vẻn vẹn chỉ một câu nói, đã làm cho Kim Sư yêu khí tăng vọt, lông dựng đứng.
- A... Tên tiểu tử không biết sống chết! Giết toàn bộ bọn chúng cho ta, không được, giữ lại tên tiểu tử này, ta muốn đích thân xử lý hắn! Kim Sư nổi giận gầm lên một tiếng, ra lệnh công kích.
Phải nói, cái này cũng quá đơn giản đi! Mới đó đã nổi giận rồi! Tuy nhiên yêu thú vốn không am hiểu phương diện miệng lưỡi này, tên kia định làm ra bộ dáng cao cao tại thượng một chút không có thành, lập tức liền phẫn nộ động thủ... cũng là phù hợp với tính cách của nó.
Trong lúc nhất thời, yêu thú ở chung quanh gầm thét gào rú, có mấy con trực tiếp bạo phát công kích từ xa. Loài người biết pháp thuật, thần thông có thể công kích tầm xa; còn yêu thú đạt tới cấp bảy trở lên cũng có một vài thần thông bản mạng đặc thù, mặc dù không có nhiều như loài người, nhưng ngược lại uy lực cường đại hơn.
"Ầm... Ầm..." Yêu thú công kích tầm xa trong nháy mắt đánh vào trên trận pháp, tạo ra chấn động kịch liệt, nhưng cũng không mảy may rung chuyển trận pháp. Mà tiếp sau đó yêu thú bạo phát công tới còn mãnh liệt hơn, tuy nhiên Nhậm Kiệt bọn họ ở bên trong trận pháp ngăn cản ở phía trước đều là Thần Thông Cảnh, hơn nữa phía sau có lực lượng của toàn bộ trận pháp chống đỡ.
Cho dù có một số yêu thú hình thể khổng lồ dùng thân thể đánh vào, cũng vẫn như cũ ngăn cản lại.
- A... Cút, đi chết đi! "Ầm..." Mà ở một mặt khác, một con yêu thú cự tượng to lớn cấp bảy dùng thân mình đánh vào trận pháp. Lúc này Đồng Cường núp ở trong trận pháp đột nhiên nhảy vọt ra, tung một quyền đánh ngay mặt nó.
Bởi vì thế xông tới quá mạnh, lập tức con cự tượng kia xương cốt vỡ vụn, đầu bị đánh trúng trực tiếp vỡ nát dồn lại một đống, có cảm giác giống như là xe ô tô bị va chạm móp lún... Tiếp đó thi thể lớn hơn Đồng Cường gấp mười trở lên mới ầm ầm rơi xuống đất.
Một bên khác, Tạ Kiếm cũng bất thình lình vọt ra ngoài, một kiếm trực tiếp chém chết một con yêu thú cấp sáu đỉnh phong.
Hơn trăm người cận vệ đội tạo thành trận thế phòng ngự to lớn, mà Nhậm Kiệt thì chỉ cần để Đồng Cường và Tạ Kiếm tự mình linh hoạt xông ra, đồng thời dặn dò bọn họ đừng ngay mặt chém giết với yêu thú cấp tám trung kỳ trở lên, bởi vì ở vào tình huống này, nếu không đánh bất ngờ, rất khó một kích đánh chết chúng. Ngược lại bảo hai người bọn họ ra tay chém giết yêu thú cấp sáu, cấp bảy, với lực lượng của hai người, đủ để nhanh chóng giải quyết yêu thú cảnh giới này.
Bản thân Kim Sư cũng không am hiểu mưu kế, nó phẫn nộ gầm lên một tiếng lệnh cho tất cả lực lượng cùng lúc tấn công! Trong đầu nó nghĩ rất nhanh là có thể đánh vỡ tan trận pháp của đám người kia, nếu không phải vì nó bị thương quá nặng rất khó khôi phục, thì nó đã sớm tự mình ra tay tiêu diệt đám người kia rồi.
Kim Sư vốn cũng không có chú ý tới biến hóa của tình huống: mấy lần công vào đã có một phần ba yêu thú bị đánh chết.
- Biến trận! Lúc này tốc độ giết chết yêu thú đã rất nhanh, mặc dù biết Kim Sư này không có đầu óc gì, nhưng nếu giết tiếp như vậy nó cũng sẽ phát hiện. Cho nên Nhậm Kiệt lập tức hét lớn một tiếng biến trận, sau đó Đồng Cường cùng Tạ Kiếm sớm nhận được mệnh lệnh trong nháy mắt lui về phía sau, đồng thời nhanh chóng dùng pháp thuật đánh vỡ nát thi thể yêu thú vừa đánh chết.
Trong nháy mắt những thi thể bị đánh nát kia biến thành đoàn đoàn sương máu đỏ tươi, ở dưới biến chuyển của hơn trăm người dẫn động đại trận, đoàn đoàn sương máu nhanh chóng lan rộng ra bốn phía, bao phủ chung quanh đến phạm vi hơn một ngàn thước. Hơn nữa dưới ảnh hưởng của trận pháp còn có một số những ảo cảnh khác, sương khói bay lên, dần dần lan tràn tới phạm vi hai ba dặm.
- Giết! Giết toàn bộ bọn chúng! Nhẫn trữ vật cùng túi trữ vật các thứ toàn bộ thu lấy cho ta! Hừ... Có ta ở đây chút trò mọn của các ngươi này không có ích lợi gì, tên nào chạy ra trước ta giết tên đó! Nếu hơi chút chú ý một chút, người ta sẽ phát hiện Nhậm Kiệt bọn họ đều không phải chiến đấu hoảng loạn, mà còn liên tiếp đánh chết rất nhiều yêu thú dưới cấp tám. Dưới công kích của những con yêu thú cấp bảy, cấp tám, cấp chín còn lại kia, tuy rằng cũng có một số người bị thương, nhưng cũng không có phá được đại trận.
Ở vào thời điểm này nếu là người khác khẳng định sẽ cảm thấy có vấn đề, nhưng với đầu óc của Kim Sư xem ra, đám người kia làm ra ảo trận, mê trận như vậy chính là muốn chạy trốn, nên nó liền phóng thần thức khóa hết chung quanh. Theo nó nghĩ: chỉ cần đám người kia vừa chạy ra nó sẽ đánh chết ngay. Nó không muốn ra tay là sợ dẫn động thương thế, bị thương nặng thêm, nhưng đối phó với mấy tên muốn chạy trốn thì quá dễ dàng. Sau khi tiêu diệt đám người này, tìm được sừng rồng của Long Vương bị chém đứt, đây chính là một công lao to lớn a!
Để cho con Mị Xà kia chờ đợi vô ích ở Minh Ngọc sơn trang, mình lại dễ dàng lập được công lớn... càng nghĩ nó càng vui vẻ.
Mà lúc này một số con yêu thú tiến vào bên trong trận pháp thì dần dần phát hiện có điều không đúng, khí lực từ từ biến mất, toàn thân nóng bức, có mấy con lực khống chế kém, lại quay qua đánh nhau với yêu thú bên cạnh.
Nhậm Kiệt cùng mập mạp đi vào Yêu Thú Thâm Uyên lâu như vậy, các loại dược phẩm cũng luyện chế không ít. Lúc này tạo ra sương máu dẫn động ảo trận, mê trận chính là để thi triển những dược phẩm này.
Đội ngũ đi vào Yêu Thú Thâm Uyên không phải không có người biết trận pháp, nhưng không ai dám ở dưới tình huống đối mặt với vô số yêu thú như vậy còn tĩnh táo thi triển trận pháp, mà đều trước tiên nghĩ biện pháp bỏ chạy, bởi vì sợ càng giết càng dẫn tới yêu thú càng nhiều. Nhất là còn có một đại yêu hóa hình trấn giữ, chỉ sợ cũng chỉ có Nhậm Kiệt mới dám dùng thủ đoạn này ở trong tầm mắt của đại yêu hóa hình.
"Ầm... Bịch... Ầm..."
"Grào..."
Lúc này, bên trong trận pháp tiếng gào rú rung trời, loạn thành một đống, nhưng rất nhanh Kim Sư cũng nhíu mày, bởi vì nó phát hiện thần thức của mình cũng bị một lực lượng nào đó làm ảnh hưởng, không có biện pháp dò xét tình hình bên trong màn sương máu. Chẳng những như thế, càng khiến cho nó kỳ quái là: sau khi màn sương máu, mê trận, huyễn trận xuất hiện, đối phương cũng không có người nào chạy ra... đây là chuyện gì xảy ra.
Tuy rằng Kim Sư không có đầu óc, phản ứng chậm một chút, nhưng nó cũng nhận ra có chút vấn đề, ngay lúc nó không nhịn được định đi vào dò xét.
"Grào... A..." Bỗng nhiên tiếng gầm rú cùng hét thảm nối tiếp vang lên, sau đó nó nhìn thấy hai con cự thú cùng liều mạng cắn nhau, từ trong trận pháp lăn ra, lực lượng cường đại một hơi đánh ngã mười mấy cây cổ thụ mới ngừng lại. Đó là hai con yêu thú cấp tám, thời điểm này còn đang điên cuồng cắn xé đối phương.
- A! Lại dám trêu chọc ta, Nộ Sư Bào Hao! Kim Sư đột nhiên mở lớn miệng, trong miệng phun ra một đoàn dao động pháp lực cường đại. Thiên phú của nó là thần thông gầm thét trong nháy mắt bạo phát, một đoàn tia sáng đánh thẳng xuống.
"Ầm..." Ngay sau đó đoàn tia sáng này trực tiếp đánh vào trung tâm trận pháp, lực bùng nổ cường đại giống như một viên đạn pháo to lớn đánh trên mặt đất, sóng xung kích trực tiếp đánh tan toàn bộ màn sương máu.
"A... Nhào...".
"Bịch...".
Chẳng những thế, người ở chung quanh bị sóng lực cường đại đánh trúng trực tiếp bay ra ngoài, có một người thị vệ xui xẻo ở phụ cận đó bị lực lượng gầm thét này trực tiếp đánh trúng, thân thể vỡ vụn.
Đại yêu hóa hình âm hồn mặc dù bản thân bị thương, một khi ra tay uy lực cũng đủ để rung chuyển trời đất, uy lực khủng bố tới cực điểm.
- Kết trận... Mập mạp... Có thể kéo dài đến bây giờ là đủ rồi, hiện tại một lá bài tẩy trước đó đã không tiện sử dụng, hôm nay vừa mới làm cho phần lớn đám yêu thú trúng độc, trúng các loại dược vật, chém giết lẫn nhau, cũng không ít yêu thú bị bọn họ đánh chết... lúc này đã không còn tác dụng nhiều lắm. Hiện tại coi như chỉ còn lại một địch nhân cường đại nhất, là Kim Sư đại yêu hóa hình.
- Ở đây, ở đây! Vừa rồi Mập mạp cũng hơi bị liên lụy, thân thể lộn mấy vòng trên mặt đất, đứng lên còn chưa kịp thanh tỉnh, bất quá trước tiên đáp lời Nhậm Kiệt, sau đó lắc lắc đầu, phát hiện người bị thương nghiêm trọng nhất liền lắc mình vọt tới.
Không cần Nhậm Kiệt nói, Đồng Cường bọn họ tự chỉ huy hơn 70 người còn lại trong nháy mắt kết trận, bảo vệ người bị thương cùng Nhậm Kiệt ở bên trong.
- Một đám vật nhỏ cũng dám giở trò ở trước mắt bổn đại yêu, còn dám chống lại bổn đại yêu, giết chết các ngươi lấy lại sừng rồng để xem con Mị Xà kia sau này còn nói như thế nào! Đi chết đi! Thời khắc này Kim Sư có một loại cảm giác bị đùa bỡn: Triệu tập yêu thú cấp sáu trở lên ở chung quanh mấy trăm dặm, kết quả lại để cho đối phương liên tiếp đánh chết, đây còn là ở ngay trong tầm mắt của mình. Tuy rằng đây chỉ là vòng ngoài Yêu Thú Thâm Uyên, tương đối mà nói đám yêu thú này không cường đại lắm, số lượng không nhiều lắm, Kim Sư cũng không thèm để ý bọn chúng chết hay sống, chủ yếu là nó có cảm giác như bị đùa bỡn.
Đây mới là điều nó không thể dễ dàng tha thứ, nó rống to một tiếng, lăng không chụp xuống một trảo, năm luồng sáng do pháp lực ngưng tụ giống như năm tia chớp lóe lên, giáng xuống. Nó muốn trực tiếp đánh vỡ nát đám người kia.
Chặn lại... "Ầm..." Đồng Cường, Tạ Kiếm bọn họ dựa theo Nhậm Kiệt bố trí, dẫn động lực lượng trận pháp trong nháy mắt chặn lại một kích này. Trong tiếng nổ vang ầm ầm, trừ chỗ có Đồng Cường, Tạ Kiếm chủ trì, người ở những chỗ khác đều có lực lượng xuyên thủng phòng ngự đánh vào, có mấy thị vệ trực tiếp bị thương nặng.
Cho dù Đồng Cường cùng Tạ Kiếm liên tiếp khổ chiến, thời khắc này sắc mặt cũng vô cùng khó coi. Trận pháp của Nhậm Kiệt tuy có thể kích phát lực lượng của mọi người lên gấp mười lần, nhưng cũng rất khó đối phó với tồn tại đại yêu hóa hình cùng một cấp bậc với cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh, quá mạnh mẽ. Mặc dù bọn họ liên thủ cùng với trận pháp tăng cường lực lượng, nhưng ở trước mặt đại yêu hóa hình vẫn có vẻ yếu ớt như vậy. Trên thực tế cũng chính là bọn họ, chứ một đội ngũ bình thường mà gặp đại yêu hóa hình ngay cả cơ hội phản kháng, ngăn cản cũng không có.
Sừng rồng, máu rồng Giao long, lúc ấy luyện hóa có một tia cảm giác kỳ dị! Con bà nó! Quả nhiên là cái này xảy ra vấn đề. Tuy rằng chém giết đến thời điểm này, nhưng Nhậm Kiệt vẫn giữ vững thanh tỉnh lưu ý tình huống ở chung quanh, lời nói của Kim Sư vừa rồi hắn cũng nghe vào tai, rốt cuộc biết tại sao Kim Sư này lại đột nhiên xuất hiện!
Làm sao bây giờ, đại yêu hóa hình không tầm thường, cho dù bản thân nó bị thương nặng cũng không phải người dưới cường giả siêu cấp có thể đối phó. Nếu như có cường giả siêu cấp còn được đi, hoặc là trong cận vệ đội có 20 Thần Thông Cảnh trở lên... Mà ở đây chỉ có vài Thần Thông Cảnh đỉnh phong, những người khác đều là Chân Khí Cảnh tầng tám trở lên, ở tình huống này phải dùng trận pháp phụ trợ mới có tư cách đánh một trận.
Cho dù Kim Sư bị thương, dù sao cũng không phải đại yêu hóa hình bình thường có thể so sánh. Nếu như Thường lão tứ ở đây, cộng thêm Huyền Âm Kiếm có lẽ có cơ hội xuất hiện bất ngờ. Hiện tại miễn cưỡng ngăn cản lại không có cách nào công kích, cho dù là Đồng Cường cũng không có biện pháp đánh bị thương Kim Sư, chống cự như thế chẳng qua là kéo dài một chút thời gian. Không có cường giả cùng cấp bậc, như vậy pháp bảo...
Truyện khác cùng thể loại
199 chương
88 chương
100 chương
236 chương
296 chương
1422 chương