Ta sống lại ở thế giới one piece
Chương 17 : Rèn kiếm mới và cô bé apis
Hai này sau, trời xanh mây trắng, Luffy đang ngồi trên cái đầu cừu của con thuyền Going merry, Nami đang đọc báo, Sanji thì đứng nhìn Nami, Zoro vẫn đang ngủ, Usopp đang ở trên đài quan sát, còn Isora thì đang rèn kiếm ở đuôi thuyền, kế bên vườn cam của Nami, lần này Isora muốn rèn sắt ba tinh, từ lần rèn kiếm trước, hắn phát hiện khi hắn dùng năng lực của trái ác quỷ quấn quanh sắt khi rèn thì sắt sẽ tăng độ dẻo, từ đó giúp hắn có thể gấp lại nhiều lần hơn, Isora vừa gấp xong một lần nữa, hắn bỏ miếng sắt vào lò, rồi để cây búa trong tay xuống, thoa mồ hôi trên trán nói.
- Đây là lần thứ 299, còn một lần nữa là mình có thể tạo hình kiếm rồi.
Lúc này giọng than phiền của Luffy lại vang lên.
- Nami! Chúng ta đến đại hải trình chưa?
Nami bực mình nói.
- Hai ngày trước chúng ta vẫn còn ở Loguetown. Muốn tới lối vào đại hải trình thì cũng phải mất thêm vài ngày. Cậu kiên nhẫn một chút đi!
Luffy cười nói.
- Vâng!
Sanji nói.
- Hôm nay trời đẹp thật. Như chưa từng có bão vậy.
Usopp hét to.
- Này... Có một bầy chim ở bên phải con thuyền đấy!
Luffy hứng thú hỏi.
- Một bầy chim?
Usopp nói.
- Ừ, mà hình như ở ngay chỗ đó có thứ gì đó đang trôi nổi... Tớ không tả được, cái gì thế nhỉ?
Luffy lại hỏi.
- Cá à?
Usopp nói.
- Chắc là một con thuyền nhỏ. Nhưng mà nó cũng khá giống cá voi...
Sanji nói.
- Tớ nghe nói khi chim biển bay tập trung ở đâu, thì nơi đó sẽ có rất nhiều cá.
Luffy cười hỏi.
- Cá hả?
Sanji lại nói.
- Luffy, chuẩn bị bữa trưa nào!
Luffy nói một tiếng sau đó kéo cánh tay phải dài ra sau rồi quăng đến bầy chim... Isora dùng một cây kẹp kẹp lấy một miếng sắt được nung đỏ ra khỏi lò, cầm búa giơ lên thật cao đập xuống, bỗng nhiên boong thuyền bị chấn động mạnh một cái, sau đó hắn nghe thấy tiếng chửi rủa của Sanji và tiếng thét của Zoro, Isora đập liên tục thêm mấy lần, thuần thục gấp miếng sắt lại, sau đó đi ra mũi thuyền, khi nhìn thấy mọi người đang tập trung lại một chỗ thì hỏi.
- Có chuyện gì à?
Luffy quay đầu lại nói.
- Tớ bắt được một tiên cá!
Usopp nói.
- Không phải, Luffy bắt được một cô bé. Này Luffy, tớ đã nói là không phải tiên cá rồi mà!
Isora tiến lại gần xem xét, nhìn một lúc không có gì thú vị thì hắn quay lại đuôi thuyền, kẹp miếng sắt ra bắt đầu tạo hình cho thanh kiếm, hắn giơ búa lên cao rồi đập xuống... Đến tối Isora cầm trong tay một thanh sắt đã thành hình lưỡi kiếm, thanh sắt này chưa có độ cong vì nó chưa được tôi, dài khoảng 70cm, dày 2cm, rộng khoảng một bàn tay, vì bảo kiếm bình thường khó mà chịu được áp lực đến từ chiêu “Lời trăn trối của bướm đêm”, hơn nữa gần đây sức mạnh của hắn cũng đã tăng lên, cho nên hắn muốn rèn một thanh kiếm thật nặng và bền, Isora mang thanh sắt vào khoang thuyền, sau khi tắm xong, Isora đi vào phòng bếp, ngồi vào giữa Luffy và Nami, lúc này tất cả mọi người trên thuyền đều tập trung ở đây, cô bé mà Luffy bắt được lúc chiều đang nằm trên một cái giường nhỏ gần đó, Sanji đang nấu súp, Usopp đến gần xem cô bé vẫn còn đang ngủ, Zoro thì tựa vào tường nhắm mắt lại, bỗng nhiên cô bé giật mình ngồi dậy đập đầu vào cằm Usopp rồi hét lên.
- Ui da!
Nami nói.
- Em dậy rồi à? Hơi muộn đấy nhé. Còn đau ở đâu không?
Sanji hỏi.
- Chắc là em đói lắm. Chờ tí nhé anh đang nấu súp đây.
Cô bé nắm hai tay cười nói.
- Lucky!
Nami hỏi.
- Em bị đắm tàu à? Tí nữa thì chết rồi đó! Em tên gì thế?
Cô bé khó chịu nói.
- Trước khi muốn hỏi tên người khác thì chị phải tự giới thiệu mình trước chứ.
Nami cười khúc khích.
- Được, chị tên là Nami. Cái anh đang nấu súp trong bếp tên là Sanji. Cái anh mặt bánh bao kia là Zoro.
Zoro tức giận nói.
- Im đi...
Nami lại tiếp tục nói.
- Cái anh nằm bất tỉnh nhân sự ở đó là Usopp. Còn cái tên lùn tóc vàng này là Isora.
Isora che mặt nói.
- Tớ trả tiền cho cậu rồi mà nhỉ, tận 3.000.000 Beli.
Nami liếc hắn nói.
- Tớ thích gọi như thế! Có vấn đề gì không?
- Được được, cậu cứ tự nhiên!
Nói xong Isora cầm một ly nước lên uống.
Luffy nói.
- Anh tên là Luffy. Thuyền trưởng của băng hải tặc này.
Isora nghe vậy thì phun một ngụm nước ra, sau đó ôm bụng cười, cô bé nghe thấy vậy thì hét lớn.
- Hải Tặc...?
Sau đó cô bé ngẩn ngơ nghe Luffy nói.
- Bọn anh đang trên đường đến đại hải trình.
Nami thấy cô bé không nói gì thì hỏi.
- Sao thế nhỉ?
Luffy cũng khó hiểu nói.
- Vì sao không cử động...
Isora cười nói.
- Ha ha, thuyền trưởng, cậu nói với một đứa bé là nó đang ở trên thuyền hải tặc, hỏi sao nó không sợ chứ. Ha ha ha.
Nami đánh Isora một cái nói.
- Im lặng!
Zoro hỏi.
- Các cậu tính làm gì với đưa bé đó?
Luffy nhìn lên trời hỏi.
- Ừ ha, giờ mới nhớ. Làm gì với nó đây? Thôi để mai tính vậy.
Sau khi ăn xong, Isora đi ra ngoài mài thanh sắt, lúc hắn mài sắp xong thì một tiếng thét vang lên, không cần suy nghĩ, Isora cũng biết là tiếng thét của ai, hắn đã quá quen với việc Luffy đi ăn trộm thức ăn sau đó bị dính cái bẫy chuột của Sanji rồi, Isora mài thanh sắt thêm một chút, đến khi phần lưỡi kiếm thành hình thì hắn mới đi đến cửa vào khoang thuyền, nơi này đang có Nami, Zoro và Usopp, Nami thấy hắn đến thì đặt một ngón tay lên miệng ra hiệu hắn im lặng, Isora đi đến gần xem, ở bên trong là Sanji, Luffy và cô bé lúc chiều, cô bé đang bưng một đĩa súp, sau khi ăn xong cô bé để cái đĩa xuống nói.
- Ngon quá.
Luffy đắc ý nói.
- Chứ sao, anh đã chọn Sanji là đầu bếp riêng mà.
Cô bé nói.
- Em chưa bao giờ ăn món nào ngon như vậy đó.
Lúc này Nami mới nói.
- Cuối cùng em cũng chịu dậy rồi à, Luffy, cậu lại ăn nữa à?
Luffy nói.
- - Lúc nãy tớ chưa được ăn đầy đủ mà.
Usopp nói.
- Không phải lúc nãy cậu ăn đến hai nồi à?
Luffy nói.
- Có hông ta?
Nami đến gần cô bé hỏi.
- Em sợ vì nghe bọn chị là hải tặc à?
Cô bé nói nhỏ.
- Vâng...
Nami nói.
- Không sao, đó là phản ứng thường tình thôi.
Cô bé e dè hỏi.
- Mọi người sẽ không bán em chứ?
Usopp hỏi.
- Sao em lại nghĩ thế...
Zoro nói.
- Chắc là em tưởng tượng ghê gớm lắm nhỉ?
Usopp kéo mặt Zoro nói.
- Mặt mũi thế này thì cũng đúng thôi.
Zoro bực lên hỏi.
- Ai cho nhéo cằm của ta.
Nami nói.
- Hai người thôi đi!
Sanji nói.
- Sẽ còn vui hơn nữa đấy, tiểu thư ạ!
Nami nói.
- Chí ít, đây cũng không phải cái loại thuyền hải tặc như em nghĩ đâu.
Isora cũng nói.
- Trên con thuyền này có rất nhiều chuyện thú vị đấy, thư giản đi.
Cô bé cười thật tươi nói.
- Cho em thêm chén nữa.
Sanji nói.
- Có ngay thưa tiểu thư.
Luffy nói.
- Tớ cũng muốn thêm một phần.
Sanji nói.
- Cậu tự làm đi, đồ mặt dày!!!
Isora mỉm cười nhìn bọn họ cãi nhau sau đó nói.
- Tối nay tớ sẽ ngủ trên đài quan sát!
Zoro nói.
- Không phải là đến lượt Usopp à?
Isora nói.
- Sáng mai tớ cần làm một vài việc.
Trong bóng tối vô tận, khi mà tất cả mọi người trên thuyền đều đã ngủ, Isora mở to mắt nhìn lên bầu trời đầy sao nói.
- Tôi có nên nói chuyện riêng với Nami một lần không Goro, từ khi tôi trở về đến giờ cô ấy vẫn rất khó chịu đối với tôi.
Garuda Goro nói.
- Cậu nên nhớ lại xem cậu đã làm gì để cô ấy giận, sau đó thì tùy tâm thôi, mấy chuyện này tôi không giúp được cậu!
Sáng hôm sau, Isora đi vào khoang thuyền, vừa mở cửa ra thì thấy cô bé hôm qua đang bận bịu làm bữa sáng, Isora tò mò hắn hỏi.
- Em đang nấu bữa sáng à?
Cô bé trả lời.
- Vâng.
Isora lại hỏi.
- Có thể cho anh nếm thử một miếng không?
Cô bé gật đầu.
- Được ạ.
Isora lấy ra một cái muỗng nhỏ, xúc một xíu cơm lên bỏ vào miệng nếm một lúc thì nói.
- Em nên cho thêm chút đường.
Sau đó hắn đi vào phòng tắm đánh răng, một lúc sau Isora có mặt ở lò nung, hắn đốt lửa lên bỏ một thanh sắt vào lò, thêm than rồi kéo ống bễ, một lúc sau khi Sanjji và Usopp bắt đầu giương buồm thì Isora lấy thanh sắt ra, cho vào nước để tôi, sau khi hắn lấy thanh sắt ra, bây giờ thanh sắt đã có thể được gọi là lưỡi kiếm, lưỡi kiếm cong đều, độ dài tổng thể là 70cm, riêng phần lưỡi kiếm là 65cm, dày 2cm, và rộng khoảng 6cm, nặng khoảng 20kg, Isora hài lòng nhìn lưỡi kiếm thầm nghĩ.
- Bây giờ chỉ cần mài bén nữa thôi.
Sau đó Isora nghe một tiếng nổ vang ra từ trong khoang thuyền, hắn chợt nhớ đến cô bé đó còn ở phòng bếp, nên nhanh chóng chạy vào, khi hắn chạy vào đến thì nghe cô bé nói.
- Mọi người, bữa sáng xong rồi đấy!
Năm phút sau...
Tất cả mọi người im lặng nhìn lên trên bàn, Nami ngượng ngùng hỏi.
- Em tự làm tất cả đó hả?
Cô bé nói.
- Lúc đầu là em tự làm, nhưng mà lúc nãy anh Isora có kêu em thêm chút đường.
Usopp nghe vậy thì hỏi.
- Isora, cậu ăn được à?
Isora nói.
- Tuy nhìn hơi đáng sợ, nhưng mà ăn cũng tạm.
Luffy dẫn đầu nói.
- Mời cả nhà!
Lúc này cô bé nói.
- Anh chị không những cứu em mà còn cho em ăn nữa. Nên kể từ giờ, em sẽ giúp bất cứ chuyện gì em có thể làm!
Nami nói.
- Chuyện đó... Nghe rất là tuyệt... Cảm ơn em...
Zoro nói.
- Không biết có ăn được không đây.
Nami đạp vào chân làm Zoro đau đến hét lên, sau đó lấy đĩa thức ăn trên bàn nhét vào miệng Zoro nói.
- Đừng có trẻ con nữa, ăn đi!
Usopp nói.
- Cậu tin là thứ này sẽ tốt cho chúng ta sao? . Truyện Full
Luffy nói.
- Sao vậy? Ngon mà?
Sanji nói.
- Này Isora, lát nữa cậu rèn mấy cái chảo mới đi.
Isora nói.
- Được, chờ tớ rèn xong kiếm!
Sau đó Sanji nói.
- Rồi, rồi! Thử xem sao, chắc chỉ là hơi xấu một tí thôi.
Tất cả mọi người đều xúc một muỗng cơm bỏ vào miệng, sau đó tất cả mọi người trừ Zoro, Luffy và Isora ra thì đều đồng thanh hét lên, rồi đồng loạt đi tìm nước uống, cô bé thấy vậy thì tò mò hỏi.
- Nó kinh khủng vậy sao?
Rồi xúc một muỗng bỏ vào miệng, sao đó hét lên.
- Cay quá! Sau thế nhỉ? Em cho nhiều gia vị quá chăng?
Isora nói.
- Vì quá cay nên anh mới kêu em thêm đường, vì vị ngọt sẽ làm giảm vị cay.
Sanji nói.
- Ai nói cho cậu thế!
Rồi cười nói với cô bé.
- Thôi, chuyện cũng đã xảy ra rồi. Lần sau cẩn thận hơn là được.
- Này, cô bé đã cố hết sức để nấu cho các cậu, không được bỏ phí một hạt nào, nhớ lấy... Cấm ý kiến. Các cậu sẽ làm tổn thương tới... À đúng rồi, em tên gì thế?
Cô bé nói.
- Apis! Em tên Apis1
Sanji nói.
- Các cậu không được làm tổn thương cảm xúc của Apis. Tên nào bỏ phí, dù chỉ là một hạt thôi cũng sẽ chết với tớ...
P/s mấy hôm nay đang mùa gặt lúa, nên khá là bận, mong các đh thông cảm cho ta, giờ ta phải đi ngủ đây, theo trí nhớ của ta thì sau Loguetown chính là đại hải trình, nhưng mà xem lại mới nhớ là còn vụ thiên niên long, sẵn cho main dùng năng lực trái ác quỷ mô phỏng bản thân thành một con dực long như thiên niên long luôn nhỉ:v
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
315 chương
69 chương
77 chương
277 chương
3 chương