Tà Phượng Nghịch Thiên
Chương 369
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp lại, ánh mắt không di chuyển nhìn Hạ Như Phong và Vu Hỏa Luyện phía trên lôi đài. Vu Hỏa Luyện biết nhiều lời vô ích, cho dù mình nói cái gì, nàng cũng sẽ không lùi bước, một khi đã như vậy vậy cũng chỉ có thể chiến đấu, nhưng ông sẽ nắm chắc đúng mực. Nếu không tôn tử kia của mình còn không liều mạng với mình sao? Huống chi, ông cũng rất thưởng thức nữ tử này.
"Ha ha, vậy tiểu nha đầu, ta cần phải ra tay đây." Vu Hỏa Luyện khẽ cười, nâng bàn tay lên, một trường kiếm như lửa xuất hiện ở trong tay của ông, chỉ thấy xung quanh trường kiếm lơ lửng một lớp lửa đỏ, tỏa ra nhiệt độ khiến cho người ta tim đập nhanh.
"Là Thiên Hỏa Kiếm, nghe nói chỉ dùng Thiên Hỏa Thạch để tạo thành, không kiên không phá."
Khi nhìn thấy kiếm trong tay Vu Hỏa Luyện, mọi người đều phát ra một tiếng than sợ hãi, ánh mắt chuyển về phía vũ khí của Hạ Như Phong, ý tứ trong mắt không cần nói cũng biết.
Một cây côn con, làm sao có thể so với Thiên Hỏa Kiếm của Hỏa Thánh Giả? Từ ánh sáng trên vũ khí, nữ tử kia kém không chỉ một bậc.
"Vu tiền bối, ngươi ra tay trước đi!" Ngẩng đầu lên, khuôn mặt của Hạ Như Phong lạnh nhạt, cũng không có bởi vì vũ khí của Vu Hỏa Luyện mà có gì kinh hoảng.
Tâm tính của nàng khiến cho Vu Hỏa Luyện tán thưởng một tiếng, không thể không nói, nữ nhân này vô cùng kiệt xuất, chả trách Vu Lạc Linh không để nữ tử đại lục vào mắt kia, lại đối xử với nàng đặc biệt. Có lẽ, nữ tử như thế, nhất định sẽ bước lên cao nhất đại lục.
"Ngươi cũng phải nhìn công kích của ta cho tốt." Vu Hỏa Luyện thu tâm tư lại, khuôn mặt già nua lại mỉm cười: "Đây là uy lực thấp nhất trong linh kỹ của ta, Hỏa Diễm Kiếm Pháp!"
Sau khi Vu Hỏa Luyện nói xong, hỏa diễm bên ngoài mặt càng dày đặc, cơ thể của ông xẹt qua trời không rất nhanh, y phục đỏ như Lửa cứ như vậy biến mất ở trong mắt mọi người.
Hạ Như Phong vẫn không hề hành động, khi mọi người thấy, nàng như không tìm ra phương hướng để ra tay.
"Gia gia người làm cái quỷ gì vậy, chiến đấu với nàng, vì sao thi triển ra bộ pháp linh kỹ đánh lén?" Vu Lạc Linh nắm chặt nắm đấm, khuôn mặt tuấn mỹ đầy lo lắng: "Đáng chết, nếu như... Nếu như gia gia tổn thương nàng, ta đây sẽ rời khỏi gia tộc."
Lấy thực lực của Vu Hỏa Luyện thi triển ra bộ pháp linh kỹ, trừ mấy cường giả cái bài danh gần đầu Thánh Bảng, người khác căn bản không thể nắm được tung tích của ông.
Đột nhiên, Vu Hỏa Luyện xuất hiện từ sau lưng Hạ Như Phong, Thiên Hỏa Kiếm chợt biến thành một đao to lớn, hỏa diễm cực nóng chém xuống, chém thật mạnh về phía Hạ Như Phong, nhưng mà Hạ Như Phong vẫn không tránh không né, như có lẽ không phát hiện ra tồn tại của ông.
"Ầm ầm!"
Đao chém vào trên người Hạ Như Phong, hỏa diễm nháy mắt bùng cháy, bóng dáng của nàng dần biến mất ở trong không khí.
Tron lòng Vu Hỏa Luyện đột nhiên cả kinh, ông lại thu lực lượng lại, với thực lực tứ cấp của nàng, chắc không đến mức không ngăn được một kích này, vì sao lại biến mất?
"Công kích của ngươi, quá yếu, quá chậm."
Đột nhiên, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng từ phía trước truyền đến, Vu Hỏa Luyện vội vàng ngẩng đầu lên, vì thế dưới ánh chiều tà, một bóng dàng đỏ như lửa đập vào mắt của ông.
"Tàn ảnh, lại là tàn ảnh..."
Hạ Như Phong hiện thân, khiến cho mọi người đều rõ ràng, Vu Hỏa Luyện chém trúng chỉ là tàn ảnh nàng để lại, không ngờ tốc độ của nàng lại nhanh đến như thế, còn hơn Hỏa Thánh Giả, đây vẫn là tốc độ người có thể có được sao?
"Nha đầu, ta đã xem thường ngươi rồi, vậy lại tiếp một chiêu này của ta thế nào?" Vu Hỏa Luyện thu trường kiếm lại, trong lòng từ từ thở phào nhẹ nhõm, nếu như nàng thật sự chết ở trong tay của mình, vậy ông chẳng những hối hận chết, hơn nữa còn là địch với Tử Minh phủ.
Một nhân vật thiên tài như vậy, nếu như ngã xuống, với Tử Minh phủ mà nói thật sự là tổn thất lớn.
"Hỏa Long Kiếm!"
Lớn tiếng hét lên, Thiên Hỏa Kiếm từ trong tay Vu Hỏa Luyện bay lên trời, kiếm hót như Long rống, chỉ là tiếng này có thể khiến cho khí thế của người khác yếu đi mấy phần.
Thân kiếm dần kéo dài ra, biến thành một Hỏa Long, ngửa đầu rống to một tiếng, tung người bay về phía Hạ Như Phong. Mà nháy mắt Hỏa Long bay qua, trời không như đều bị châm lửa, rực rỡ loá mắt, chỉ là giờ phút này không ai chú ý đến cảnh đẹp này, tất cả đều không di chuyển ánh mắt nhìn Hạ Như Phong.
Đối mặt vớichiêu số cường đại như thế, nàng nên đối mặt thế nào?
"Rống!"
Hỏa Long bay đến trước mặt Hạ
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3455347.png" data-pagespeed-url-hash=3772683207 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
867 chương
194 chương
89 chương
70 chương
11 chương
14 chương