Tà Phượng Nghịch Thiên
Chương 361
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
"Chủ nhân, rốt cuộc ta cũng đột phá đến Thánh Thú, thật tốt quá..."
Trong mật thất phong bế, thiếu niên khoanh chân ngồi trở mở hai mắt ra, khóe môi nở nụ cười chói lóa, quay đầu lại, một đôi mắt màu đỏ như lửa nhìn nữ tử phía sau, trên khuôn mặt còn hiện vẻ ngây thơ của thiếu niên chứa đầy hưng phấn, mà so với lúc trước đột phá Thánh Thú, khuôn mặt cua hắn có vẻ thành thục mấy phần.
"Không ngờ, lực lượng này trực tiếp khiến ngươi đột phá đến Thánh Thú, không gì hơn cái này, Long Nam Hải cũng có thể rời đi rồi." Hạ Như Phong cũng thoải mái cười, khuôn mặt tuyệt sắc đầy đường cong nhu hòa, nhưng mà lúc nghĩ đến Vân tông, khuôn mặt chợt lạnh xuống, một cỗ sát khí từ quanh người tỏa ra.
"Vân tông!" Nắm chặt nắm đấm, khóe môi của Hạ Như Phong nở nụ cười lãnh ý, đôi mắt đen lóe ra tia lạnh lẽo: "Ta ở mật thất ngây người lâu như vậy, bên ngoài đại khái chỉ trôi qua mấy tháng, mà ta nói rồi, chờ lúc ta trở về, đó chính là ngày Vân tông diệt tông, bọn họ cũng tiêu dao lâu lắm rồi."
Hạ Như Phong nàng không phải là người lương thiện gì, nếu không phải vào lúc quan trọng nàng đột phá Mị ảnh Tiên Tung đến một tầng cuối cùng, nói không chừng nàng cũng đã chết.
Cho nên, nếu muốn giết nàng, vậy phải chuẩn bị bị nàng giết!
"Chủ nhân, thương thế của ngươi..." Đôi mắt của Vật nhỏ hiện ra một tia lo lắng và đau lòng, ở lúc Hạ Như Phong hấp thu Kim Linh, hắn vẫn canh giữ ở thân thể của nàng, tự nhiên nhìn thấy cảnh tượng Hạ Như Phong thê thảm.
Không ngờ hấp thu Kim Linh sẽ thống khổ như vậy, so với chiếm đoạt Ám Linh lúc trước còn tàn nhẫn hơn, dù sao khi đó có Dạ Thiên Tà ở bên hỗ trợ, mà lần này, nàng cũng là đành tiếp tục chống đỡ, chỉ vì phần kiên định tín niệm trong lòng, hơn nữa lúc hấp thu Kim Linh, nàng thân ở hiểm cảnh, vài lần suýt chút nữa bị phản phệ, khiến cho hắn ở bên lúc nào cũng đều lo lắng.
Nhưng cuối cùng nàng cũng chống đỡ được, hơn nữa đã đột ba cấp, đến Thánh Linh tứ cấp, xem như nàng cố gắng thu hoạch.
"Ta không sao." Hạ Như Phong lắc đầu, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Vật Nhỏ, thu lại hàn ý quanh người, lộ ra một nụ cười ấm áp: "Không cần lo lắng, Thủy Linh đã giúp ta chữa khỏi phần lớn thương thế, hơn nữa nhờ đan dược cửu phẩm mà vết thương của ta đã sớm bình phục, sau khi ta giúp Bạch Thụy và Dạ bá mẫu sống lại, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này..."
Lúc này, biệt viện Tử Minh phủ gần với Thiên thành giăng đèn kết hoa, rất náo nhiệt, khắp đại lục đều biết, ngày mai là ngày đại hỉ của thiếu công tử Tử Minh phủ, có thể nói là chấn động toàn bộ đại lục, nhưng hôn lễ lần này mời không nhiều người lắm, chỉ có ba thế lực lớn, tứ thú gia tộc và Bắc Ảnh gia tộc mấy thế lực có liên quan với Hạ Như Phong.
Về phần thế lực khác, cũng không nhận được thiệp mời của Tử Minh phủ.
"Tà nhi, con xác định ngày mai Như Phong nha đầu sẽ trở về sao?" Tử Minh Dạ nhướng mày, mọi người các thế lực lớn đã đến đủ cả, chỉ đợi hôn lễ ngày mai, nếu như ngày mai chỉ có tân lang xuất hiện, lại không thấy tân nương, sẽ không phải thành truyện cười rất lớn sao?
Nghe vậy, khóe môi của Dạ Thiên Tà cong lên, trong ánh mắt đều tràn đầy ý cười, khuôn mặt tà mị tràn đầy vẻ tự tin: "Ngày mai, Như Phong nhất định sẽ xuất hiện..."
Hắn cũng không biết vì sao có loại tự tin này, có lẽ là tâm hai người đã sớm liên kết vào nhau, hắn mới có như thế cảm ứng được, hắn tin tưởng, hôn lễ ngày mai Hạ Như Phong sẽ đuổi đến Thiên thành. Không chỉ là Hạ Như Phong, mẫu thân cũng sẽ xuất hiện, chỉ là việc này bây giờ hắn không tính nói với Tử Minh Dạ, để cho ngày mai ông nhận được phần kinh hỉ này chẳng phải rất tốt sao?
Dạ Thiên Tà vạn phần chờ mong hôn lễ ngày mai, kiền gia cũng là trời u ám, hoàn toàn khác với không khí Tử Minh phủ.
Gia chủ Kiền gia Càn Khôn, cũng là nam tử trung niên lần trước đi tìm Tử Minh Dạ kia, vẻ mặt u ám ngồi ở trước bàn, nhíu mày, khuôn mặt đầy không cam lòng và phẫn nộ, mà ở bên cạnh ông ta là một mỹ phụ tóc vàng rất cẩn thận, chỉ sợ chọc giận ông ta.
"Ngày mai thiếu công tử Tử Minh phủ sẽ thành thân?" Nắm đấm đập thật mạnh vào mặt bàn, ánh mắt của Càn Khôn nhìn ra ngoài thư phòng, thì thào lẩm bẩm: "Vị thiếu phu nhân trong truyền thuyết kia cũng có thể là người Đông vực đi? Vì sao phái người đi Đông vực hỏi thăm tin tức còn chưa trở về? Không biết rốt cuộc thiếu phu nhân kia là thần thánh phương nào, lại có thể trở thành thiếu phu nhân Tử Minh phủ, thế lực gia tộc cũng sẽ không quá kém, ít nhất so với Tử Minh phủ không kém nhiều lắm, cho dù thực lực không bằng tứ đại siêu cường, nhưng cũng phải ở vị trí hạng nhất."
"Gia chủ, kia..." Mỹ phụ tóc vàng hơi lo lắng mở miệng, nếu như gia tộc của chính mình có thể đặt vào Tử Minh phủ, có lợi rất lớn với phát triển của gia tộc.
"Tuy không biết vị nữ nhân mê đảo thiếu công tử Tử Minh phủ kia là ai, nhưng từ trong phản ứng của thiếu công tử đó có thể thấy được, nữ nhân đó tuyệt đối lợi hại, mà thiếu công tử cũng là điển hình sợ vợ, nếu như đúng như vậy, chỉ sợ muốn đưa Linh Nhi đến Tử Minh phủ làm thiếp, còn có khó khăn rất lớn..." Nói đến đây, Càn Khôn trầm xuống, một lát sau, chợt hạ quyết tâm: "Ngày mai nhất định phủ chủ Tử Minh phủ sẽ xuất hiện, lúc đó ta đẫn Linh Nhi đến, chắc chắn với sự khôn khéo của phủ chủ, sẽ không từ chối kiền gia gia nhập vào, chỉ cần ông đồng ý, cho dù tính tình của nữ nhân đó ác liệt, cũng không có cách nào, dù sao nam nhân tam thê tứ tiếp hầu là việc bình thường, chẳng lẽ nàng còn dám ở trước mặt nhiều anh hùng hào kiệt như vậy mà khóc lóc om sòm?"
Theo Càn Khôn, tất nhiên thiếu phu nhân Tử Minh phủ là người đàn bà chanh chua, nếu không vì sao thiếu công tử không dám nạp thiếp? Cho nên đương nhiên không để Hạ Như Phong vào mắt.
Ông cho rằng, với nữ tử như vậy, không có tư cách so sánh với nữ nhi của ông, về phần nàng có vận may trở thành thiếu phu nhân Tử Minh phủ, khẳng định là quyến rũ thiếu công tử Tử Minh phủ, lại bị nàng bắt được nhược điểm, bất đắc dĩ mới cưới nàng.
Mà những cảnh cáo Dạ Thiên Tà từng nói với ông, ông không có nghe vào, bởi vì ông không tin, thế giới này không hề có nam nhân hoa si, dù là nam tử thâm tình với thê tử, đều sẽ có nữ nhân thứ hai, huống chi hắn lại là thiếu công tử Tử Minh phủ.
Ông muốn đưa nữ nhi vào Tử Minh phủ, cũng là nhìn trúng thân phận của hắn, đáng tiếc là, mấy này này lại đi cầu kiến Tử Minh phủ, đều bị Tử Minh Dạ phân phó người chắn ở bên ngoài.
May mắn là Càn Khôn không có gặp phải Dạ Thiên Tà, nếu không Kiền gia còn tồn tại hay không đều khó mà nói.
"Gia chủ, ta hiểu rồi, ta sẽ phân phó Linh Nhi chuẩn bị sẵn sang." Ánh mắt của mỹ phụ tóc vàng sáng lên, bờ môi cong lên tươi cười đắc ý: "Ngày mai, tất nhiên khiến cho Linh Nhi hạ nữ nhân đó xuống."
Bà có tin tưởng rất lớn với nữ nhi của mình, nếu ở hôn lễ đoạt vinh quang, xem nữ nhân đó còn có thể diện gì tiếp tục ở lại. Nghĩ đến đây, mỹ phụ tóc vàng đứng lên, vui sướng đi ra ngoài cửa, bà cũng phải giúp nữ nhi chuẩn bị cho tốt.
"Các ngươi nghe nói chưa? Ngày mai chính là ngày đại hỉ của thiếu công tử Tử Minh phủ, nghe nói mọi người của bốn thế lực lớn đều đến Thiên thành."
"Haiz, ta cũng thật sự muốn đi xem náo nhiệt, nhưng mà Tử Minh phủ cũng chưa muốn mời những thế lực đứng đầu ở Tây Vực."
"Thật muốn biết, thiếu công tử Tử Minh phủ và thiếu phu nhân có bộ dạng ra sao..."
Trên ngã tư đường, tiếng nghị luận đều lọt vào tai, Hạ Như Phong bất giác dừng chân lại, mà hai người bên cạnh cũng theo sát nàng dừng chân.
Hai người bên cạnh nàng đều mặc y phục trắng, nhưng cũng là một nam một nữ, chỉ thấy nữ tử trong đó, khuôn mặt tuyệt sắc, khuôn mặt lạnh lùng khiến cho người ta nhìn mà khiếp đảm, chỉ khi nhìn về phía Hạ Như Phong, khuôn mặt mới nhu hòa đi, mà nam tử y phục trắng kia, khuôn mặt tuấn mỹ xuất trần, không giống phàm nhân, khí chất cao quý tao nhã, lại hơi lạnh lùng, chỉ là liếc mắt một cái cũng không thể khiên cho người ta quên hắn.
Hai người này chính là Bạch Thụy và Dạ Nguyệt Thường sau khi Hạ Như Phong đột phá thánh linh, đã thành công đắp nặn thân thể.
"Tà nhi muốn thành thân?" Dạ Nguyệt Thường khẽ nhíu mày, ánh mắt đặt ở trên người Hạ Như Phong: "Con lại không ở đây, sao nó lại thành thân?"
Dạ Nguyệt Thường không chút nghi ngờ Dạ Thiên Tà cưới sẽ là người khác, chỉ vì với tình cảm của Dạ Thiên Tà với Hạ Như Phong, căn bản chính là chyệun không có khả năng.
"Tà chỉ dùng phương pháp này để cho con qua." Hạ Như Phong bất đắc dĩ lắc đầu, bọn họ quen biết lâu như thế, sao không biết ý nghĩ trong lòng Dạ Thiên Tà? Chỉ là hắn sẽ không sợ mình còn chưa rời khỏi di tích viễn cổ, khiến cho Tử Minh phủ thành trò cười khắp đại lục chứ?
"Xem ra, chuyện Vân tông phải bỏ qua trước, Bạch Thụy, Dạ bá mẫu, chúng ta đi Thiên thành trước." Ánh mắt của Hạ Như Phong nhìn hai người bên cạnh, khuôn mặt chứa một vẻ kiên định.
Ở trước hôn lễ ngày mai, nàng nhất định sẽ chạy đến Thiên thành.
Đôi mắt lạnh nhạt của Bạch Thụy nhìn khuôn mặt của Hạ Như Phong, khẽ giọng thở dài, trong lòng hơi có chút mất mát, dù sao một đường trưởng thành của Hạ Như Phong, hắn đều là nhìn thấy, cũng xem Hạ Như Phong là đệ tử của mình, nhưng mà ngày mai qua đi, đệ tử của hắn sẽ là thê tử của người khác, cho nên hắn cảm giác như là gả nữ nhi đi vậy, sao có thể không mất mát?
Phản ứng của Dạ Nguyệt Thường và Bạch Thụy trái ngược nhau, có lẽ là nghĩ đến sắp được nhìn thấy người nhớ nhung đã lâu, khuôn mặt tuyệt sắc đầy vẻ kích động...
Hôm sau, bên trong Tử Minh phủ tân khách không dứt, người đến cơ bản đều là gương mặt Hạ Như Phong quen biết, ngay cả Thi Phỉ Nhiên cũng không mời tự đến, bởi vì ông và Hạ Như Phong là người quen, người Tử Minh phủ không từ chối ông đi vào, về phần những thế lực trong Tây Vực, tất cả
<img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3455243.png" data-pagespeed-url-hash=3858046634 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
867 chương
194 chương
89 chương
70 chương
11 chương
14 chương