Ta Muốn Ngủ Phạm Gia
Chương 72 : việc nhỏ trước việc lớn sau
Minh lê thân về nhà đã là hơn 9h30 tối .
Khi Minh về nhà thì bố mẹ đều đã sớm lên tầng 2 , tầng 1 hiện tại chỉ để một mâm cơm chờ Minh về , nhìn mâm cơm mẹ để phần thật ra Minh có chút chột dạ .
Minh không cần đoán cũng biết ngày hôm nay mẹ nói gì với bố , kiểu gì mẹ cũng nói với bố là hắn đi học thêm , thậm chí mấy hôm nay Minh cũng chỉ nhắn tin với mẹ rằng con về muộn .
Minh hiểu mẹ hắn , hiểu rất rõ .
Mẹ con hắn nhất định phải nói chuyện , cho dù Minh không tự giác thì mẹ cũng sẽ đi hỏi hắn bởi hắn đang hành xử quá khác so với chính hắn , chí ít trong mấy ngày gần đây .
Liên tục về muộn , về muộn mà còn chẳng có lý do , hắn hiểu mẹ hắn cần một lý do , cần một lời giải thích , ngay cả cây đàn hắn mua cũng làm mẹ chú ý chẳng qua mấy ngày qua hắn trốn tiệt , mẹ con hắn không có thời gian nói chuyện với nhau mà thôi .
Nhà của hắn đặc thù hơn những gia đình khác , ví dụ như trong các truyện đô thị Trung Quốc chẳng hạn , sau khi Main trở nên giàu có bắt đầu nghĩ đến việc thành thật với bố mẹ hoặc đại loại sẽ nghĩ để bố mẹ đứng ra kinh doanh , trở thành ông này bà nọ , trở thành nhân sĩ thành công .
Minh không quá hiểu suy nghĩ của mấy tác giả viết truyện kia , hắn càng không muốn thành thật với gia đình mình , kể cả sau này hắn có giàu thế nào đi chăng nữa .
Minh không biết số phận có tồn tại hay không nhưng nếu nó có tồn tại thì số phận của bố mẹ hắn đã định sẵn chẳng giàu được .
Kiếp trước thế nào , kiếp này hắn hy vọng vẫn như thế . bố hắn không phải người có học , không phải người nói đạo lý cũng chẳng phải là người bố hoàn hảo bước ra từ trong sách . bố hắn quá thành thật thậm chí không có khả năng giữ bí mật , bất cứ thứ gì chỉ cần hỏi một chút đều có thể hỏi được thậm chí . . . bố hắn thích khoe , người ta chưa cần hỏi cũng đã khoe ra rồi . bố hắn . .. cũng già rồi , một ngày tuyệt vời nhất với bố hắn có lẽ là nằm trên giường xoay ngang xoay dọc , thoải mái xem TV , đến chiều mang con xe ra ngoài lượn phố , đánh vài con đề , đánh vài điểm lô , mua chút hoa quả đồ vặt linh tinh về nhà , đến chiều tối bắt đầu ngồi xem xổ số , ăn bữa cơm , uống tách trà , bật An Ninh TV hay bất cứ một kênh nào phát Bolero , cứ thế nghe đến tối rồi đi ngủ .
Mẹ hắn tính cách khác xa bố hắn , cẩn thận , chu đáo thậm chí mẹ hắn rất biết ý , biến thời điểm nào nên nói , thời điểm nào không nên nói nhưng mẹ lại không thích làm việc .
Ước mơ lớn nhất của mẹ là ở nhà chăm cháu , như bao người phụ nữ truyền thống Việt Nam khác .
Đương nghỉ ngơi , ở nhà chơi với cháu , được chăm cây cảnh trong nhà , được để ra hàng giờ hàng giờ đọc sách , uống một tách trà xanh sau đó nấu nướng cho con cái , dọn dẹp nhà cửa , đến tối cả nhà quây quần xem Tv , đây là tất cả những gì mẹ muốn . bố hắn không hợp làm ông này ông nọ , mẹ hắn thì lại chẳng mong làm bà nọ bà kia .
Có việc lớn việc nhỏ gì liên quan đến bản thân mình , Minh đều sẽ nói cho mẹ , hắn thậm chí không hy vọng bố mình biết gì cả thậm chí hắn hy vọng trong mắt ông thì con trai vẫn là học sinh chăm chỉ , sáng đi tối về , thành tích học tập tốt , không rượu bia thuốc lá , một mực học hết cấp 3 , đỗ vào một trường đại học nào đó , ra trường có việc làm , công việc bàn giấy đủ tự nuôi lấy mình sau đó chuẩn bị kết hôn , lập gia đình . . .
Đây có lẽ là thứ hình ảnh tốt nhất mà Minh muốn bố nghĩ về mình , cũng bởi nguyên nhân này Minh mới khá kháng cự với con đường thành ca sĩ chuyên nghiệp .
Nói ra thì nếu không phải kiếp trước hắn mua nhà mới cho bố mẹ .. . có khi bố hắn còn không biết con trai mình có tiền như vậy , thành công như vậy .
Chung quy . . . nhà nào cũng có chuyện riêng .
_ _ _ _ _ _
Ăn xong bữa cơm tối , Minh tự động đi rửa bát sau đó lên phòng mình , khi đi qua tầng 2 đã thấy tầng 2 sớm tắt đèn , hắn không khỏi thở dài một hơi .
Hắn biết , bố có thể ngủ nhưng mẹ còn thức , đến khi hắn tắt đèn dưới nhà mà lên gác có lẽ mẹ mới bắt đầu tiến vào giấc ngủ .
Trở về phòng mình , đặt cây đàn ghi ta xuống , tiến vào tắm một cái , lại dùng đến tuýp kem đánh răng của hệ thống sau đó Minh trở về bàn học .
Hắn bắt đầu chép nhạc , bắt đầu kẻ khuông nhạc , lại tiến vào thế giới của chính hắn .
Có Bút Thần Kỳ trợ giúp nhưng tốc độ của Minh vẫn không nhanh , ngồi đến gần 12h mới coi như hoàn thành bài hát đầu tiên .
Chưa Bao Giờ rốt cuộc cũng hoàn thành .
Vẩy vẩy tay mình một chút lại cẩn thận cất nhạc khúc , Minh chậm rãi lên giường nằm , đêm nay hắn muốn ngủ sớm .
Đêm nay , là một đêm cực kỳ cực kỳ quan trọng với hắn bởi đêm nay hắn hy vọng có thể nâng điểm chuyên cần của hệ thống lên con số 5 , như vậy . . . hắn có thể mở ra càng nhiều chức năng của hệ thống .
Ngày hôm nay Minh đi rất nhiều người , làm rất nhiều việc , nói hắn không mệt là nói dối bởi ậy hắn cũng rất nhanh chìm vào giấc ngủ .
Theo tiếng đồng hồ tích tắc tích tắc , giấc ngủ của Minh càng ngày càng sâu , hô hấp càng ngày càng trầm để rồi khi Minh có lại ý thức , Minh đã xuất hiện trong Không Gian Hệ Thống .
Vẫn là một màu trắng kia nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt , ngày hắn có thể hiểu cái hệ thống này thêm một chút .
Trong không gian hệ thống cũng không phải không có gì ít nhất có hai quả tạ tay còn nguyên vị tại đó .
Minh đứng thẳng hai chân , hai tay cầm tạ chậm rãi nâng , chậm rãi thả , động tác này đối với Minh đã quen thuộc vô cùng , ít nhất vài ngày nay đều là vậy .
Vừa tập tạ , Minh . .. vừa hát .
Cái không gian này cũng thành nơi luyện thanh của Minh luôn cho dù nó chẳng có dụng cụ gì .
Đây cũng là một điểm Minh vừa phát hiện ra .
Hát trong không gian này có tăng điểm chuyên cần không ? , Minh khác chắc là không nhưng có thể tăng chính trình độ của Minh .
Trọng lực trong này nặng gấp đôi bên ngoài tức là chỉ cần thở thôi cũng đã mệt hơn bình thường chứ cần gì hát , sức ép lên lá phổi là rất lớn tuy nhiên bởi sức ép càng lớn mới dẫn đến phổi càng khỏe , hệ hô hấp càng thêm vượt mức bình thường .
Cơ thể không quen sẽ liên tục thấy tức ngực khó thở , cứ để như vậy thì hại nhiều hơn lợi nhưng chỉ cần Minh ngủ dậy sau một giấc , tất cả đều sẽ biến mất , cơ thể hắn chỉ biết không ngừng tốt lên .
Tuy Minh mới nghĩ ra cách này nhưng trải qua mấy ngày nay cũng đã chứng minh nó đúng , hơi của Minh trở nên dày hơn , khỏe hơn , quãng giọng của hắn cũng có thể lên cao hơn bình thường một chút .
Chẳng qua nơi này không có dụng cụ luyện giọng nếu không Minh cảm thấy nơi này còn tốt hơn Studio ở Xuân Diệu nữa .
Minh cũng không biết tương lai hệ thống sẽ ra cái gì , sẽ cho hắn nhiệm vụ gì , vất vả ra sao hay cho hắn lợi ích thế nào nhưng Minh không thể không công nhận , ngay cả khi hệ thống chỉ giữ nguyên tình trạng như thế này , giữ nguyên cái không gian này cũng đã cho Minh rất rất nhiều lợi ích .
Truyện khác cùng thể loại
142 chương
114 chương
47 chương
50 chương
5 chương
43 chương