Ta Muốn Ngủ Phạm Gia
Chương 59 : người có tiền
Quá trình thu âm phi thường thuận lợi , Minh bỏ ra một tiếng cũng thu âm xong hai bài hát .
Tất nhiên đây là vì Minh cũng không yêu cầu quá cao , Minh thừa biết trình độ của mình , yêu cầu cao cũng thế .
Kiếp trước giỏi lắm hắn chỉ là dân bán chuyên , kiếp này Minh nếu qua trường lớp bài bản , nếu rèn luyện nghiêm túc từ bây giờ có lẽ có thể tiến càng xa nhưng ít nhất không phải thời điểm này .
Hai bài hắn thu cũng dễ đoán , một là Anh Cứ Đi Đi ( Em Cứ Đi Đi ) hai là Cơn Mưa Tình Yêu .
Với bản Cơn Mưa Tình Yêu , Minh giữ làm kỷ niệm .
Về phần Anh Cứ Đi Đi , tất nhiên là gửi sang cho SM , cũng hy vọng Boa thích .
Minh không phải fan hâm mộ của Boa , nhạc của Boa hắn cũng không nghe bao nhiêu nhưng chỉ cần có chút hiểu biết về Kbop . . . đều sẽ cảm thấy khâm phục Boa , ít nhất là sự kính trọng với nàng .
Nếu có thể giúp Boa một chút trên con đường âm nhạc , Minh cảm thấy không còn gì tốt hơn .
Ở bên ngoài lúc này , sau khi Minh thu âm xong An Cứ Đi Đi thì Đạt đã không chịu được , chỉnh chỉnh gọng kính của chính mình mà nói .
"Này ba đứa , chúng mày đứa nào nghe bài hát kia rồi ? , một trong hai bài cũng được ? ".
Cả Cương – Thành cùng Trung đều trầm mặc lắc đầu , nhìn Minh như nhìn quái vật vậy .
Một bài có thể là do nó mới ra , do bọn họ không Update thật nhưng hai bài thì sao ? , chẳng nhẽ đều là mới ra ? .
Mới ra kiểu gì mà một đứa học sinh cấp ba có thể vừa đàn vừa hát đến trình độ thế mà một đám chơi âm nhạc bán chuyên như bọn họ lại không biết gì cả ? .
Đáp án rất dọa người nhưng cũng chỉ có một , cả hai bài đều là Minh sáng tác .
Nghĩ đến đây , thân là người quan hệ tốt nhất với Minh , Cương nuốt một ngụm nước bọt mà tiến tới .
"Minh này , mấy bài hát của em . . . anh chưa nghe bao giờ , đều là em sáng tác , đến cả bài hát sáng nay cũng là em sáng tác đúng không ? ".
Cương nói được nửa câu đầu thì liền nhớ đến Lets Her Go sáng nay , giọng nói càng run một chút .
Thú thật , Cương có thể cảm nhận được hai bài hát Minh vừa thu kể cả có studio buff đi chăng nữa cũng chỉ coi là khá tốt nhưng bản Lets Her Go kia Minh mang vào phòng thu thì sẽ rất khác rất khác.
Tất nhiên hiện tại Cương còn chưa biết tên bài hát kia .
Khác với ba anh em của mình , Cương không quá thích nghe nhạc Đại Nam , Cương say mê US-UK .
Đây cũng không tính là không yêu nước cũng chẳng phải trường hợp đặc biệt gì , ở Việt Nam trước đây dạng người như Cương không thiếu thậm chí rất nhiều .
Chỉ có thể nói mỗi người một sở thích .
Cũng bởi vậy Cương nghe rất nhiều bài hát US-UK nhưng mà cũng chưa từng nghe qua Lets Her Go.
Thật sự chưa từng nghe qua .
Lets Her Go không phải bài hát mà người ta có thể quên lãng , một khi đã nghe . . . đều sẽ lưu trữ nó trong đầu .
Có lẽ một thời điểm nào đó sẽ quên nhưng mà . . chỉ cần nghe lại tiếng đàn , chưa cần nghe lời hát cất lên thì trí nhớ về nó sẽ lại hiện về .
Đối mặt với câu hỏi của anh Cương , Minh nhẹ thở một hơi .
Minh biết kiểu gì cũng sẽ có người hỏi mình câu này chỉ là không ngờ nó đến sớm thế mà thôi .
"Không phải em sáng tác nhưng mà em nắm tác quyền ".
Đây là câu trả lời duy nhất mà Minh có thể nói .
Hiện tại như vậy , sau này mãi mãi cũng như vậy .
Về phần Cương , Cương căn bản không hiểu gì cả .
Không phải tác giả nhưng nắm tác quyền là con khỉ gì ? .
Chỉ là Minh cũng không đợi Cương nói gì , hắn đã chen lời .
"Anh Cương , hôm nay em cảm ơn anh đã giúp em thu đĩa nhạc nhưng cũng không phải vì vậy mà anh gọi em đến đây chứ ? ".
Nhìn thấy Minh mỉm cười , Cương không khỏi gãi đầu còn Minh . .. bắt đầu thở dài .
Hiện tại đã là gần 9h , cũng đã muộn lắm rồi , trong lúc anh Cương bắt đầu đi gọi mọi người thì Minh cũng phải nhắn cho mẹ một cái tin nếu không mẹ hắn ở nhà lo chết mất .
_ _ _ _ __
Khoảng 5 phút sau , cả nhóm năm người rốt cuộc tập trung lại nơi phòng khách , lúc này bất kể Đạt – Trung hay Thành đều đã không có ý kiến với Minh .
Trong mắt cả ba người , Minh tuyệt đối là thiên tài .
Có lẽ hiện tại Minh hơi non thật nhưng Sao Mai năm sau mới tổ chức , nếu Minh bỏ thời gian ra cố gắng lại thêm thiên phú của Minh , Minh có thể tiến rất xa rất xa .
Hiện tại nếu chỉ xét về mặt Vocal chính thì Minh vẫn thua kém Cương nhưng ai biết nửa năm sau Minh sẽ tăng tiến đến trình độ nào ? .
"Minh này , em có hứng thú vào nhóm ban nhạc của bọn anh không ? ".
Minh nghe anh Cương hỏi câu này , hắn hơi giật mình , trong đầu có suy nghĩ .
Anh Cương thấy thế lại nói .
"Thiên phú của em rất tốt , chỉ có giọng hát cần cải thiện một chút mà thôi , ra nhập nhóm bọn anh , bọn anh có thể chỉ dạy em , chưa kể ở đây không thiếu dụng cụ gì , em hoàn toàn có thể dùng để luyện tập ".
"Vào nhóm , anh nhường giọng Vocal chính cho mày , anh là Guitar kiêm giọng nam phụ , Thành là Guitar 2 , Trung là Guitar Pass , Đạt là trống , như vậy nhóm mình cũng đủ rồi ".
"Năm sau anh tính đăng ký đi thi Sao Mai , được thì được không được thì thôi , bằng trình của năm anh em mình kiểu gì chẳng có giải ".
Nhìn mặt anh Cương hào hứng như vậy , Minh khẽ cười sau đó chỉ chỉ mọi người .
"Anh Cương gọi đủ một đội có cả Vocal chính , Vocal phụ , có Guitar , có cả Guitar Bass cùng trống , anh tính làm ban nhạc Rock à ? ".
Cương nghe vậy , bất giác gật đầu , cũng cảm thấy không có gì sai cả .
Ở phía bên kia , Minh chỉ thở dài mà nói .
"Em không hợp với Rock đâu , em nói thật đấy ".
Cái này không phải Minh tự ti mà kiếp trước hắn thử nhiều rồi .
Đúng là hắn chỉ cần bỏ công sức ra , bỏ một cái giá nhất định ra có lẽ . . . có thể thử đi trên con đường này nhưng chỉ có Minh mới biết hắn không phải thiên tài gì , chính hắn cũng không muốn đi con đường này .
Cương nghe Minh nói vậy , lòng lạnh một nửa .
Ba người anh còn lại cũng nhìn nhau , nhất thời nửa khắc cũng không biết nói thế nào .
"Em hát chỉ cho vui thôi , kéo em vào nhóm cũng được nhưng em không làm được Vocal chính đâu , gọi em đi biểu diễn . . . cũng khó lắm".
"Nhóm mình có 1 Vocal chính kiêm Guitar , có 1 guitar đơn cùng 1 guitar bass thêm 1 trống , như vậy đã đủ lắm rồi , em vào cũng chỉ thừa đội hình thôi có điều . . . em xung phong làm nhà chế tác âm nhạc . . . được không ? ".
"Em cũng là một thành viên trong band nhưng band chỉ biểu diễn với 4 người trên sân khấu , em ở sau sân khấu là được rồi , 4 anh chơi với nhau lâu như vậy giờ thêm em vào muốn biểu diễn cho nó mượt mà cũng tương đối khó ".
Minh nói đến đây cũng là nói hết nước hết cái , hắn căn bản không có biện pháp có lợi hơn .
Lúc này trong phòng tương đối yên ắng . . . cho đến khi Đạt đứng lên .
"Anh em trong nhà cả , việc này bàn sau cũng được , chúng mày định giữ em nó ở đây đến bao giờ , sắp 10h rồi kìa ? ".
Đạt nói một câu lập tức khiến Cương xấu hổ cúi đầu .
Hiện tại bọn họ mới nhớ , Minh mới chỉ 15 tuổi mà thôi , giờ này mà còn chưa về nhà . . . gia đình nhất định sẽ lo lắng .
"Để anh đưa mày về , có gì mai rảnh lại qua , anh em mình nói kỹ hơn thế nào ? ".
Đạt nói . . . thật ra hợp ý Minh , thế là Minh cũng gật đầu .
Khác với Cương , Đạt đi ô tô , một con Ferrari màu đỏ nhìn . . . cực kỳ chất .
Ở đây cũng phải nói rõ một điểm , sở hữu xe ở Đại Nam .. . dễ hơn Việt Nam nhiều , chí ít thuế xe ở Đại Nam cũng không cao như Việt Nam , so ra cũng ngang với thuế xe bên Trung Quốc mà thôi , còn chưa gấp 3 gấp 4 lần lên .
Với gia thế nhà Đạt , sở hữu một con Ferrari vào năm 2003 cũng không khó .
Giờ này đã muộn , Minh liền chỉ đường cho Đạt về thẳng khu nhà mình chỉ là Minh không ngờ . . . Đạt một tay lái xe , một tay chỉnh gọng kính mà nói .
"Minh này , em còn nắm tác quyền bài hát nào không ? , cùng cấp với bài Cơn Mưa Tình Yêu kia".
" Nếu em đồng ý , bán lại cho anh bài Cơn Mưa Tình Yêu thêm hai bài . . . cùng trình độ với bài đó".
Nói đến đây , Đạt lái xe hơi hơi chậm lại sau đó quay đầu nhìn Minh .
"Một bài 200k , ba bài 600k , nếu em có thể lấy ra bài thứ tư , anh trả 1 triệu ".
Minh lúc này cũng nhìn Đạt , hai anh em cứ thế nhìn nhau .
Đúng là người có tiền , nói câu nào thét ra lửa câu đó .
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
169 chương
85 chương
1988 chương
122 chương
20 chương