Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 149 : càng đục càng tốt .

Doãn tỷ muốn mở một văn phòng đại diện , thú thật việc này quá đơn giản với Doãn tỷ . Chỉ là Minh nghĩ mãi vẫn không hiểu vì sao Doãn tỷ lại nói với hắn việc này ? . Việc giữa Minh cùng Sony người khác có thể không biết nhưng Doãn tỷ nhất định sẽ biết thậm chí có rất nhiều cách để biết . Chỉ cần là người có suy nghĩ bình thường đều sẽ cảm thấy tình trạng của Minh không tốt lắm , ví dụ anh Đạt chẳng hạn . Anh Đạt còn hiểu rõ Minh hơn Doãn tỷ nhiều nhưng không phải vẫn cảm thấy hắn không có cửa thắng sao ? . Nói theo cách đơn giản , Minh không có tiền để mà đốt cùng Sony . Ví như Lotus làm vòng quay may mắn , giải thưởng lớn nhất cùng lắm là 10k , chẳng nhẽ còn hơn sao ? . Nhưng mà người ta là Sony , Sony có thể mở lên 100k sau đó mỗi tuần đốt đủ 100k , đốt liên tục . Như vậy ai sẽ ở lại Lotus đây ? , chí ít chỉ cần Sonymusic làm không tệ lắm thì đều có thể giữ người lại. Đây chính là sức mạnh của đồng tiền , thứ này Lotus của Minh không so được . Minh tất nhiên cũng có phương án để chống lại Sony nhưng hắn cũng phải xem web mới của Sony thế nào đã , biết địch biết ta trăm trận trăm thắng , đến cả địch còn không quá rõ ràng thì bước tiếp kiểu gì ? . Bởi vậy chung quy vẫn cần chờ , chờ kết quả của Lam Linh , chờ diện mạo của SonyMusic . Minh lựa chọn án binh bất động tuy nhiên khi nghe đến việc Doãn tỷ muốn mở phòng làm việc thì Minh lại bắt đầu nghĩ nhiều . Đây có lẽ là yếu điểm của người trọng sinh , bởi vì biết quá nhiều dẫn tới thường thường sẽ nghĩ rất nhiều . Không phải ngẫu nhiên mà Doãn tỷ muốn mở một văn phòng đại diện , càng không phải ngẫu nhiên Doãn tỷ mang việc này nói cho Minh . Theo Minh nghĩ khả năng lớn nhất chính là việc Doãn tỷ muốn kéo hắn vào văn phòng làm việc . Việc kéo Minh vào phòng làm việc vốn không có gì phải nghĩ , Minh thừa hiểu giá trị của mình , với tài năng của hắn thì hắn có thể đến bất cứ công ty âm nhạc lớn nào của Đại Nam chứ không chỉ phòng làm việc còn chưa lập của Doãn tỷ . Vấn đề chính là ở hàm ý của Doãn tỷ . Nếu chỉ nghĩ theo nghĩa đơn giản nhất thì Doãn tỷ cũng như anh Đạt , cảm thấy Minh sẽ thua thảm khi đấu với Sony , tiếp theo đó mối quen hệ giữa Minh cùng Sony sẽ vỡ tan , Doãn tỷ thừa thế mà vào ký xuống Minh dù sao tài hoa của hắn bày ra đó . Nếu Doãn tỷ không nói nhà sách Sao Khuê thì Minh cũng sẽ không liên tưởng đến ý thứ hai , ý thứ hai có phải là nhà sách Sao Khuê có ý với Lotus hay không ? . Nhà sách Sao Khuê tất nhiên cũng có bảng xếp hạng âm nhạc của riêng mình , bốn nhà sách lớn nhất Đại Nam đều có năng lực này , cơ hồ bọn họ là 4 bảng xếp hạng đứng đầu Đại Nam về uy tín . Tuy nhiên bảng xếp hạng của cả bốn tiệm sách này đều dựa vào lượng Album bán ra tức là dựa trên con đường Offline . Ngược lại Lotus hoàn toàn là bảng xếp hạng âm nhạc Online , tuy chỉ xếp hạng tính riêng ở Lotus nhưng vẫn cứ là bảng xếp hạng Online . Minh nghĩ đến điểm này không khỏi cười khổ mà liên tục vỗ vào trán mình . Hắn vậy mà không nghĩ đến việc này , người muốn nuốt Lotus nhất không hẳn đã là các công ty âm nhạc hàng đầu Đại Nam mà chính là những tiệm sách kia . Minh tính toán hết người trong nghề nhưng hóa ra hắn vẫn để hở , vẫn để hở những người kiểm soát mạch máu của thị trường âm nhạc Đại Nam . Tại Đại Nam có 4 công ty âm nhạc lớn nhất , đầu tiên là Sony , sau đó lần lượt là Thiên Ân Entertainment , 1985 Entertaiment cùng MTV – Music . Bốn công ty âm nhạc này mỗi công ty đều có điểm mạnh riêng , cũng đều có thiên vương , có thiên hậu thuộc về mình . Sony là công ty âm nhạc giàu nhất hơn nữa là công ty âm nhạc có hệ thống chế tác được công nhận là chuyên nghiệp nhất Đại Nam . Thiên Ân là công ty âm nhạc lâu đời nhất của Đại Nam đồng thời sở hữu hệ thống phân phối Offline mạnh nhất cả nước , một hệ thống offline hoàn chỉnh xuyên suốt Đại Nam . 1985 Entertaiment lại là công ty âm nhạc duy nhất có thị trường hải ngoại của Đại Nam tức là nơi có lực lượng ca sĩ hải ngoại đông đảo nhất Đại Nam . Cuối cùng là MTV-Music , cái gì cũng không cần nói , chỉ cần biết kênh chuyên âm nhạc nổi nhất của Đại Nam hiện tại là MTV thì cũng đủ hiểu . Trong bốn nhà này cũng rất khó nói ai mạnh nhất , ai ép được ai vì mỗi nhà đều có thế mạnh riêng . Minh lúc trước phân tích cả bốn nhà cực kỳ kỹ lưỡng nhưng mà hắn vậy mà quên sự tồn tại của các nhà sách . Với cả bốn công ty âm nhạc lớn , bọn họ đều có thể làm ra một Lotus thứ hai sau đó bắt đầu đốt tiền . Đốt tiền thì ai cũng có thể đốt , sau khi đốt đến một giai đoạn nào đó thì bắt đầu ném ra át chủ bài riêng , ví dụ Diva A nào đó tuyên bố chỉ có thể đến trang web B nào đó nghe nhạc – trở thành khuôn mặt đại diện của trang web B chẳng hạn . Lại sau đó có Diva C đứng ra nói là làm khuôn mặt đại diện của trang web D . Để rồi tiếp theo mỗi nhà đều đẩy ra một loạt ca sĩ làm trấn phái , kéo người đến trang web của mình . Thủ đoạn này của bọn họ mới là lý do vì sao không ai tin Lotus vượt sóng vượt gió được . Dù sao tiền ai cũng có thể đốt , Minh có thể tìm đến nhà đầu tư dĩ nhiên cũng có thể đốt tiền nhưng mà đốt nhiều tiền hơn nữa cũng khó mà so được với việc một đám ca sĩ nhảy ra kêu gọi fan , lực hiệu triệu của bọn họ còn hơn cả tiền bạc . Chỉ có những nhà sách , chỉ có các nhà sách là không chơi được thủ đoạn kia , bọn họ có thừa tiền , có thừa tầm ảnh hưởng nhưng trong tay không có nghệ nhân , không có ca sĩ . Công đoạn đốt tiền , bọn họ không sợ nhưng lực hiệu triệu thì đào đâu ra ? , chẳng nhẽ kêu gọi các nhà văn nổi tiếng đứng ra kêu gọi cho trang web nghe nhạc ? . Kiếp trước của Minh , nhà sách chỉ là để bán sách , tất nhiên cũng bán qua băng đĩa nhưng không mấy ai quan tâm , ngay cả Minh cũng không quan tâm . Sang kiếp này , hắn có chút không trở tay kịp nhưng qua một đêm nói chuyện với Doãn tỷ , Minh cảm thấy mình khá may mắn , khá may mắn khi có thể chấn chỉnh lại tư tưởng của mình . Bởi nguyên nhân hệ thống làm cho Minh không thể thức đêm , sáng thứ hai sau khỉ tỉnh dậy hắn lập tức ngồi vào bàn , lập tức lấy giấy ra bắt đầu chỉnh sửa suy nghĩ của chính mình thậm chí còn không kịp đánh răng rửa mặt . Nhà sách gần như nắm toàn bộ thị trường offline của Đại Nam , con đường phân phối đều phải đi qua nhà sách , quản hoàn toàn phần tiêu thụ . Tức là các công ty lớn sau khi ra sản phẩm , sau khi sản xuất đĩa nhạc thì cũng chẳng thể đưa nó đi khắp thị trường được , cái này rất giống các xưởng chế tác phim cùng các rạp chiếu phim vậy , là một dạng quan hệ cộng sinh , ai nhìn ai cũng đỏ mắt nhưng lại không thiếu nhau được . Trong bốn công ty âm nhạc lớn chỉ có Sony cùng Thiên Ân có hệ thống offline của chính mình , có nơi phân phối của chính mình nhưng rất hiển nhiên cũng không ăn thua lắm . Trước nhất là Sony , Sony đập kha khá tiền để xây dựng các cửa hàng Sony trên khắp Đại Nam nhưng rất nhanh kế hoạch này bị đổ bể dù sao thị trường chỉ có từng đó , các nhà sách cũng đã chia xong , Sony đến sau thì còn muốn làm gì ? . Muốn có được kênh tiêu thụ của chính mình đâu phải dễ , thị trường phân phối đĩa nhạc Offline của Đại Nam càng tiến vào thì càng khó đi , rốt cuộc Sony cũng đành chịu thua , các cửa hàng của Sony chỉ mang tính tiêu chí còn đâu vẫn phải dựa vào hợp tác với các nhà sách . Sau đó là Thiên Ân , Thiên Ân thì khác Sony dù sao Thiên Ân thành lập sớm , từ lúc địa bàn còn chưa chia xong , Thiên Ân đúng là vẫn chen chân vào được thậm chí lập ra nhà sách Thiên Ân . Tuy nhà sách Thiên Ân không thể so với bốn nhà sách lớn nhất Đại Nam nhưng cũng tính là con đường offline hoàn chỉnh cho Thiên Ân , ở mặt này Thiên Ân khiến Sony đỏ mắt không thôi . Về phần 1985 hay MTV thật sự cũng không có kênh offline của chính mình . Với các công ty âm nhạc lớn , vấn đề không phải là tuyên truyền , không phải là làm sao tuyên truyền mà là làm sao có kênh offline của chính mình , có chuỗi cửa hàng của chính mình , có thể thoát ra khỏi sự khống chế của các nhà sách . Bởi vậy mà sự xuất hiện của Lotus đối với các công ty lớn thật ra lại không thiết yếu như Minh tưởng dù sao cái mạnh nhất mà Lotus bày ra hiện tại chỉ là tuyên truyền . Trái ngược lại với các công ty lớn , các nhà sách lại khuyết thiếu năng lực tuyên truyền , khuyết thiếu khả năng kéo người hơn nữa nói thẳng ra là ai chẳng nóng mắt với nhau ? . Các công ty âm nhạc không muốn bị các nhà sách chặn họng thì các nhà sách sao không nghĩ tự làm tự làm ăn ? , thay vì đứng trung gian phân phối sao không thử tính mở đế chế âm nhạc của riêng mình , phát hành âm nhạc của riêng mình ? . Minh hoàn toàn không hoài nghi , văn phòng làm việc của Doãn tỷ chính là bước khởi đầu của nhà sách Sao Khuê . Lúc này nếu nhà sách Sao Khuê lại nắm được Lotus . . . nếu nghĩ theo chiều hướng tốt đẹp nhất có khi một thế lực mới sẽ được sinh ra , một đế chế âm nhạc mới sẽ xuất hiện tại Đại Nam thậm chí át qua cả bốn công ty âm nhạc lớn . Minh tự nhiên bật cười , vũng nước này càng ngày càng đục mà nước càng đục đối với Minh càng tốt . Nhìn đồng hồ đã hơn 7h sáng , hắn khoan thai đi làm vệ sinh cá nhân . Đến khoảng hơn 8h sáng , hắn gọi một cuộc điện thoại , gọi cho Lee Soo Man .