Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 112 : Ngày chủ nhật (5)

Minh cùng anh Dương – anh Nghĩa nói chuyện rất lâu , phải đến gần 3h chiều – khi mà có người đến chuẩn bị diễn thuyết tại giảng đường thì ba anh em mới có chút nuối tiếc mà chia tay nhau . Bởi sự xuất hiện của anh Dương mà Minh nhắn tin cho hội anh Cương trở về trước đồng thời nhờ chị Linh đưa Thanh đi ăn trước , cũng không cần đợi hắn . Khi Minh ra khỏi giảng đường đã thấy Thanh cùng chị Linh ngồi tại một hàng ghế đá cách đó không xa đợi hắn . Cũng may hiện tại là tiết thu , tầm 3h chiều cũng chưa đến mức nắng nóng lắm , thời tiết tương đối dễ chịu . "Hai người đợi lâu chưa ". Thấy Minh đến , khuôn mặt của Thanh lập tức lộ vẻ mừng rỡ còn chị Linh đơn giản mỉm cười . Chị Linh lúc này mới đứng lên như thật như đùa mà nói . "Chị giao lại bà chủ nhỏ cho em rồi đấy , giờ là thời gian của hai đứa , chị về nhà trước ". Nghe chị Linh tủm tỉm vừa nói vừa nhìn mình , sắc mặt Thanh lại đỏ lên , nàng chỉ biết cúi đầu xuống . Về phần Minh , hắn tất nhiên không mặt mỏng như Thanh , tương đối bình thường mà đáp . "Dạ , thế em cảm ơn chị Linh trước ". "Cảm ơn miệng sao đủ , chị sắp mệt chết vì mày đến nơi rồi đây này , còn không mau tăng lương cho chị ". Chị Linh lại đùa một câu bất quá Minh cảm thấy . . . cũng nên tăng lương cho chị Linh thật . Tất nhiên hiện tại văn phòng Lotus vẫn còn chưa hoàn thiện , Minh cảm giác vẫn nên đợi khi phòng làm việc của Lotus hoàn thiện xong đã , coi như cũng có gốc – có rễ . Lại ngồi nói chuyện với chị Linh vài câu , chủ yếu bàn bạc vài việc nhỏ sau đó chị Linh mới rời đi . Mà khi chị Linh rời đi , nơi đây chỉ còn lại Minh cùng Thanh . Hắn chủ động nắm tay bạn gái mình mang theo sự ôn nhu mà nói . "Mình về đi ". _ _ _ _ _ _ _ Nói là về nhưng đương nhiên sẽ không về , Minh đèo Thanh đến một cửa hàng KFC . Đồ ăn KFC thì chưa bao giờ là tốt cả , Minh cũng không thích lắm nhưng hiện tại đã hơn 3h chiều , Minh cũng không biết ăn gì hơn nữa KFC vào thời hiện tại vẫn còn khá là hot , coi như là trend của giới trẻ . Đưa bạn gái đi ăn KFC vẫn tính là thích hợp dù sao rất nhiều cặp đôi đều lựa chọn như thế . Mãi đến khi ngồi vào quán KFC rồi , mãi đến khi nhìn theo bóng lưng Minh đi lấy đồ ăn , Thanh mới có chút tỉnh hồn lại . Ngày hôm nay gần như thay đổi toàn bộ thế giới quan của nàng , cứ như thể nàng phát hiện ra bạn trai mình không phải người thường mà là siêu nhân vậy . Superman từ trong phim bước ra ngoài đời là đây chứ đâu ? , dù sao nếu coi lúc Minh trong trường như Clark khi đi làm thì cũng không khác gì lắm . Minh năm nay mới 16 tuổi vậy mà đã gây dựng sự nghiệp ? , khi nàng từ chị Linh nghe được người yêu mình đang làm gì .. . nàng cơ hồ không thể nào tin được . Thanh còn quá trẻ để định nghĩa đúng về cái từ gây dựng sự nghiệp kia nhưng mà chỉ riêng thời điểm nàng thấy Minh đứng giữa giảng đường , trước những sinh viên hơn hắn gần 10 tuổi , bắt đầu diễn giảng . . . Thanh có cảm giác như mình đang nằm mơ vậy . Hình dáng của Minh bỗng trở nên cao lơ hơn trong mắt Thanh , vượt khỏi sự tưởng tượng của một cô bé 15-16 tuổi . Thanh tuy còn trẻ nhưng làm sao không nhận ra những ánh mắt của mấy anh chị sinh viên kia nhìn Minh thế nào ? , đây là ánh mắt của sự yêu thích . Bình thường Thanh bán điện thoại , nàng cũng rất hay gặp ánh mắt này , ánh mắt đại diện cho việc rất nhiều anh chị sinh viên bị ngôn ngữ của Minh bị chinh phục . Nếu coi các sinh viên Bách Khoa là chưa trải sự đời thì Thanh căn bản chỉ như một tờ giấy trắng vì vậy khi Thanh nghe Minh diễn thuyết bỗng cảm thấy cực kỳ thuyết phục , cực kỳ có lý , những lý tưởng thật cao thật xa . Đến khi ban nhạc The Mountain xuất hiện , đến khi lời bài hát Tâm Hồn Của Đá vang lên , nàng càng thêm rung động rồi , với vốn từ của Thanh khiến cho nàng càng không biết nói gì nữa thậm chí hiện tại khi đang ngồi trong quán KFC , nàng bắt đầu càng cảm thấy mình và bạn trai như thuộc về hai thế giới vậy . Nàng bỗng thấy bạn trai mình quá hoàn mỹ , quá tài năng . . . khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa . Đầu óc của Thanh trở nên loạn , thực sự rất loạn . Năm 15-16 tuổi bạn trai nàng đã có thể xưng anh em cùng những ông chú tuổi 30 , đã có thể khiến những sinh viên ngoài 20 tuổi kính nể , đứng trên giảng đường diễn giảng ở ngôi trường đại học lớn nhất Hà Thành thậm chí còn mở công ty , còn thuê luật sư riêng , đến cả nhân viên cũng là những sinh viên năm cuối tại Bách Khoa . Phải biết với Thanh mà nói trường Bách Khoa cũng đã là một cái gì đó rất khó chạm đến , lực học của nàng ra sao thì nàng biết , tương lai thi đại học Thanh cũng không dám đặt nguyện vọng vào Bách Khoa . "Đang nghĩ gì vậy cô bé ". Minh đặt hai túi KFC xuống , thêm hai cốc Cola lớn sau đó ngồi sát ngay bên cạnh Thanh . Thanh nhìn Minh , muốn nói gì đó nhưng cũng không biết mở miệng thế nào cả , nói đơn giản nhất là nàng vẫn đang tương đối sock với một phần khác của Minh . Minh mở túi KFC ra , hắn tổng cộng mua 6 cái đùi gà cùng 2 cốc Cola lớn , hắn hiện tại thực sự tương đối đói . Tất nhiên ngay cả đói thì Minh cũng phải nhận ra Thanh không ổn cho lắm , Minh không phải mẫu nam nhân quá tinh tế nhưng mà Thanh chỉ là cô bé 15 tuổi , ở trên mặt có cái gì liền biểu lộ hết ra . Minh đổ hết mấy cái đùi ra ra đĩa , chậm rãi phết tương lên sau đó một tay đưa ra ôm lấy eo Thanh , kéo sát người nàng vào bên cạnh mình . Nói sao nhỉ , hắn thích cảm giác chiếm hữu này . "Em nghĩ đến việc trưa nay à cô bé ? ". Bị Minh kéo sát vào người , nhịp tim của Thanh đập càng mạnh , nàng ngước nhìn bạn trai mình , cũng không nghĩ nói dối mà bén lẽn gật đầu . "Có phải em kém lắm không , anh giỏi như vậy mà em .. . em không tìm thấy em có điểm gì tốt cả". Câu nói này khác ngốc nhưng ở góc độ một cô bé 15 tuổi thì việc tự ti hay ngốc nghếch thì lại dễ hiểu , cũng không phải việc gì xấu hổ cho lắm . Thời điểm này phải nói gì với Thanh ? . Nói Thanh thật ra rất tuyệt vời , rất xinh đẹp , không có gì là không xứng hay nói anh thật ra cũng bình thường thôi nói em đừng nghĩ quá " . Minh cái gì cũng không chọn , hắn cảm thấy động viên hão như vậy không tốt lắm , hắn thực dụng hơn nhiều . "Em cũng không cần coi nhẹ mình , cái gì không giỏi có thể học , không có gì cần lo lắng cả ". "Anh mở công ty cũng không phải việc gì to tát cả , chỉ là anh không thích người ngoài nói ra nói vào mà thôi , yên tĩnh một chút nhưng mà anh đã quyết định nói cho em thật ra là vì anh muốn em giúp anh ". "Em có hứng thú học những thứ trường cấp 3 không dậy cho em được không ? ". Minh vừa nói vừa cười có điều thủy chung vẫn luôn ôm chặt eo Thanh , để người nàng dính sát vào người mình . Loại trạng thái này không chỉ khiến hai người gần gũi với nhau mà còn là một loại động viên , một loại hành động làm cho người con gái có thêm dũng khí . . . tất nhiên cái này thì Minh cũng không rõ lắm dù sao hắn học trên mạng . Thanh không phải Dương , Dương siêu nhân thì Minh không dám chỉ trỏ cái gì , nào dám múa rìu qua mắt thợ nhưng Minh từ điểm thi chất lượng có thể nhìn ra lực học của Thanh không tốt lắm . Nói như thế nào cũng chỉ có thể quy về trung bình , tất nhiên tương lai mấy năm sau Thanh cũng có thể vùi đầu học tập trở thành học sinh giỏi , thi vào một trường đại học tương đối tốt , sau này có một công việc tương đối tốt – bất quá Minh không tin tưởng cho lắm . Thanh không phải là Dương , nếu là Dương thì Minh còn có thể tin rằng nàng vừa yêu đương vừa học tập tốt được chứ Thanh thì không thậm chí với rất nhiều cô bé nữ sinh ở tuổi của Thanh cũng vậy . Yêu đương vào , vẫn học tập tốt được mới là lạ , việc cấm yêu sớm của các bậc phụ huynh thật sự không phải không có lý . Cũng có thể khi yêu đương sẽ không chểnh mảng nhưng chỉ riêng thời gian dành cho nửa còn lại cũng đã ảnh hưởng đến thời gian học rồi và hiển nhiên Minh cũng không phải dạng học sinh chăm chỉ học hành – hắn cũng không có thời gian mà chăm chỉ học hành từ đó hắn biết bạn gái mình cũng sẽ ảnh hưởng . Nếu đã như vậy , thà từ thời điểm này dạy Thanh một số thứ , từ từ đào tạo nàng . Ví như Toán – Lý – Hóa – Sinh – Anh – Văn – Sử – Địa – GDCD – Thể Dục thì cắt sạch chỉ còn giữ lại tiếng Anh cùng thể dục chẳng hạn thậm chí có thể tranh thủ thêm một môn ngoại ngữ nữa cũng không khó . Thay vì học dàn ra , môn nào cũng học thì chỉ học chuyên 1-2 môn sau đó học sang những thứ nhà trường không dạy được . Chỉ cần giữ lực học trung bình đều đều lên lớp là ổn , cũng không cần thi học bổng , không cần học sinh khá giỏi làm gì . Thời gian sau đó có thể chuyển sang làm một số việc khác , đi càng sâu vào chuyên ngành ví như đi theo chị Linh học tập chẳng hạn . Thử nghĩ mà xem , khoảng 3 năm sau , có lẽ Thanh sẽ trượt đại học thật nhưng với một tấm bằng IELTS khoảng 7.0 đến 7.5 thì sao ? . Điểm IELTS cỡ đó vào khoảng năm 2006 vẫn là đặc biệt nổi trội , chỉ cần đi làm phiên dịch viên hoặc vào trung tâm ngoại ngữ đi dạy học thật ra đã có thể coi là một nghề thậm chí là một nghề mà không có ai trong xã hội coi thường được . Tất nhiên đấy là con đường khởi điểm đơn giản nhất còn với Thanh , nàng trực tiếp tiến vào công ty của Minh là được . Trực tiếp bỏ qua quãng thời gian 4 năm đại học , bắt đầu đào tạo chuyên sâu , sinh viên đại học sau 4 – 5 năm ra trường thì Thanh cũng đã có 4-5 năm kinh nghiệm , cất nhắc lên làm nhân viên cao cấp chỉ sợ cũng được . Vấn đề chỉ là Thanh nghĩ như thế nào mà thôi dù sao con đường này giai đoạn đi học cấp 3 khá là khổ , khổ không phải vì việc học hành mà là cửa bố mẹ , muốn xem bố mẹ nghĩ thế nào . "Học những cái nhà trường không dạy ? , ý anh là em học những cái gì ? ". Thanh thì không biết được Minh đang quy hoạch một con đường cho nàng , nàng ngước mắt lên nhìn hắn , trong mắt mang theo vẻ tò mò . "Học tiếng Anh , học tiếng Trung , thậm chí học làm thư ký cho anh ". "Em là bạn gái của anh , không tin em thì còn tin ai , sau này ra trường trực tiếp vào làm công ty của anh là được , trở thành thư ký của anh , giúp anh sắp xếp công việc , hoàn thành công việc là được rười ". "Các cụ nói thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn còn gì ". Lần này hai mắt của Thanh sáng lên nhưng sau đó lại nghe vợ – chồng , sắc mặt lại đổi thành màu đỏ . Nàng đưa tay ra véo nhẹ hông của Minh một cái nhưng mà . . . cũng im lặng thừa nhận cách nói ngày , trong lòng ngọt như mía lùi . "Nói A đi nào ". Minh cảm thấy công cuộc chuẩn bị tinh thần cho bạn gái đã xong , lúc này đương nhiên là ăn . Thanh hơi xấu hổ một chút nhưng mà vẫn mở miệng , để Minh đưa cái đùi gà tới nhẹ cắn một miếng . Thấy nàng cắn một miếng đùi gà , Minh bật cười , trực tiếp lấy miếng đùi gà kia ăn luôn . Chiều chủ nhật này . . . quả thực hoàn mỹ . _ _ _ _ __ Chiều chủ nhật này , Minh coi nó là hoàn mỹ nhưng Minh không biết là ở nơi phương xa , cũng có một tin cực kỳ tốt với Minh . Bưu phẩm của Vic rốt cuộc gửi đến SM , cũng vào đến tay Boa .