Ta Muốn Ngủ Phạm Gia
Chương 103 : Báo điểm
Minh cùng Yến Nhi nói chuyện tương đối lâu .
Với Minh , thật ra kế hoạch của hắn còn chưa ổn lắm , nhất là ở mặt làm sao khiến người dùng này tự tìm đến người dùng khác , tự giới thiệu với nhau .
Tất nhiên Minh cũng không đòi hỏi gì hơn dù sao hắn cũng là người đi tiên phong trong lĩnh vực này , là người mở đầu không chỉ có rất nhiều thách thức mà thật ra còn có rất nhiều lợi thế .
Trên kế hoạch mà nói cũng khó mà hoàn hảo được nhưng mà còn phải xem thực tế , thực tế độ tiếp nhận của thị trường với kênh nghe nhạc trực tuyến như thế nào sau đó mới có thể tùy cơ mà làm , tùy sự mà tính .
Hiện tại đẩy ra Unlucky Cat cùng Mp3 Dino sau đó chỉ có thể đợi , đợi xem cái nhìn của thị trường , cho dù biết tỷ lệ thành công rất lớn đi chăng nữa thì trong kinh doanh cũng chưa từng có hai từ chắc chắn .
Việc Minh có thể làm hiện tại chỉ là nhấn mạnh cho Yến Nhi về độ liên kết của người dùng với trang web .
Muốn làm được điểm này thứ nhất phải cho người dùng sự tiện lợi , cho họ cảm nhận được sự tiện ích .
Thứ hai là ở mặt chăm sóc khách hàng , nhất định phải làm tốt nhất , làm đến mức không phải chăm sóc nguyên một đám khách hàng mà là chăm sóc từng khách hàng một .
Hiện tại khái niệm chăm sóc từng khách hàng một thật ra vẫn chưa có bởi ngành công nghiệp offline vẫn còn quá mạnh trong khi online thì mới bắt đầu bước đi những bước đầu tiên .
Cái gọi là ngành công nghiệp offline chính là những nhà máy truyền thống , những xí nghiệp truyền thống còn chưa thể chuyển mình , chưa kịp chuyển mình sang con đường online .
Bộ phận chăm có khách hàng theo cách truyền thống có thể chăm sóc được bao nhiêu khách hàng ?.
Có thể làm đến chăm sóc từng người một , từng tài khoản một thì chỉ có thể dựa vào sức mạnh của WWW tức là con đường online .
Các xí nghiệp truyền thống đã thế , các trang web hiện tại cũng không khác là bao dù sao vấn đề tuy bọn họ có thể làm được nhưng lại hạn chế ở mặt tư duy , vẫn chịu tư duy truyền thống cũ , ngoài ra hầu hết các trang web hiện tại dưới dạng cổng web portal cùng forum , đây cũng không thể nào tối ưu được , không phải ngẫu nhiên mà càng về sau này các forum ngày càng chết mòn , biến mất càng ngày càng nhiều .
_ _ _ _ _ _
Sau khi tiễn Yến Nhi ra ngoài cửa , tất nhiên Minh trở về lớp học nhưng mà trước đó còn cần vào phòng vệ sinh thay đồ một cái , dĩ nhiên phòng vệ sinh trong quán Cafe thì không thể có Camera .
Thay đồ xong , Minh thản nhiên về trường .
Vẫn câu nói cũ , từ trong trường đi ra thì khó chứ từ ngoài vào trường thì lại dễ , chỉ cần mặc đồng phục là được , sao đỏ sẽ không hỏi , bảo vệ cũng sẽ không cản .
Minh căn giờ cũng khá chuẩn , vừa hết tiết 3 được 5 phút , vẫn đang là giờ nghỉ giải lao .
Minh vừa ngồi xuống ghế , Thanh đã chạy đến ngồi bên cạnh hắn .
Uhm . . . giờ giải lao ra ngoài là bình thường , chỉ là giờ giải lao thì đám con trai cũng ít ra ngoài lớp mà thôi , chủ động tìm một cái bàn nào đó làm vài ván bài .
Đám con gái thì không khác đám con trai nhiều lắm nhưng phong phú hơn một chút , ngoại trừ chơi bài còn có thể ngồi trò chuyện với nhau , còn đi dạo , còn xuống căng-tin mua nước .
Nói chung là bằng một lý do nào đó Phương không có mặt tại chỗ ngồi .
Thanh vừa ngồi xuống bên cạnh hắn đã nói .
"Minh ơi , nãy cô Bảy lên lớp đấy ".
Minh nghe vậy hơi nhíu mày sau đó đột nhiên nhớ ra mình hiện tại cũng không sợ gọi điện về nhà thế là cười cười hỏi lại Thanh .
"Thế bà ý có nói gì Minh không ? ".
Giáo viên chủ nhiệm mà , kể cả không có tiết thì vẫn có thể lên lớp nhìn một chút .
Giáo viên bộ môn chưa chắc đã quan tâm đến Minh vắng mặt nhưng giáo viên chủ nhiệm thì khác .
"Có , cô hỏi Minh đâu xong Thanh nói với cô là mẹ Minh gọi Minh về nhà có việc gấp , Thanh nói thế đúng không ? ".
Minh hài lòng gật đầu với Thanh thì lúc này lớp trưởng cũng lườm hắn mà nói .
"Này Minh , sao cậu nghỉ nhiều thế ? ".
"Đi học chưa được 1 tuần , đã nghỉ xừ nó ba ngày rồi ".
Lớp trưởng hỏi , Minh cũng chỉ có thể gãi đầu mà nói .
"Biết sao được , dạo này nhà mình có nhiều việc lắm , bà Bảy bảo gì Minh hả Vũ ? ".
Vũ gật đầu mà nói .
"Ừ Minh nghỉ ít thôi , cô Bảy để ý Minh rồi đấy ".
Để ý ? , vậy thì cứ để ý thôi , dù sao Minh không quan tâm lắm .
Cười cợt vài câu với Vũ , Minh lại bắt đầu trò chuyện với Thanh , chủ yếu hôm nay là thứ sáu , muốn gặp cô nàng này thì phải đợi thêm hai ngày , hơi lâu .
Cũng không biết vì sao , tuy Minh chẳng đi học mấy ngày nhưng mà hắn cảm thấy . . . Thanh cũng không có nhiều bạn bè trong lớp .
Hắn không biết nàng có bị cách ly như kiếp trước hay không nhưng rõ ràng nàng cùng mấy đứa bạn trong lớp có chút xa cách , đây là cái quỷ gì ? .
Để biết một người có hòa đồng trong lớp không vẫn khá dễ dàng , nhìn người ta giờ ra chơi hay giờ nghỉ làm gì là hiểu , dù sao kể cả Thanh cố tình ra ngồi với Minh thì bạn bè xung quanh chẳng nhẽ không nói được vài câu với nàng ? .
Về điểm này thì Minh khá tò mò bất quá tạm thời hắn cũng không muốn tìm hiểu – không có thời gian .
Tiết bốn rất nhanh đến , tiết bốn là tiết văn .
Minh đối với môn văn này thật ra không có quá nhiều hứng thú nhưng mà hắn lại tìm được một việc khá thú vị để làm đấy là luyện chữ .
Điểm mạnh của giáo viên văn là gì ? , là chém gió thành thần , một vấn đề Minh cảm thấy vớ va vớ vẩn cũng có thể chém ra nửa trang giấy , bốn câu thơ cũng có thể thành hai trang giấy , cả bài thơ thì có khi vài tờ giấy .
Minh có Bút Thần Ký , kiếp trước hắn học qua tốc ký , hiện tại hắn lại được hệ thống buff , vì không có gì để làm vì vậy hắn luyện chữ .
Ngón tay của Minh chuyển động rất nhanh , lại thêm có Bút Thần Ký , chỉ cần cô văn nói một chữ thì hắn cũng sẽ viết một chữ , viết đủ thì thôi .
Một mạch viết , Minh cảm thấy cách học văn này cũng không tệ lắm , dù sao cũng bớt chán , coi như giết thời gian .
Luyện chữ ở đây cũng không phải là viết chữ đẹp mà là luyện viếc tốc ký , viết làm sao càng nhanh càng tốt nhưng vẫn khiến người ta nhận ra chữ , vẫn khiến người ta cảm thấy chữ to – rõ ràng – trình bày sạch sẽ .
Nét chữ nết người , tuy câu nói này Minh không quá tin tưởng nhưng viết chữ đẹp một chút thì vẫn tốt hơn .
Dựa theo cách này , thời gian trôi qua cực nhanh sau đó . . . là tiết sinh hoạt .
Tiết sinh hoạt thuộc về giáo viên chủ nhiệm , nhìn thấy bà Bảy đi lên ánh mắt Minh hơi sáng .
Cũng không phải Minh yêu thích thấy bà chủ nhiệm mà là hắn hy vọng ngày hôm nay trả điểm , hắn cũng muốn nhìn thành quả của mình một chút .
Chỉ bực mình một cái là bà Bảy vừa ngồi vào chỗ đã gọi Minh .
"Anh Minh , tiết trước anh đi đâu ? ".
Thế là cả lớp lại nhìn Minh .
Minh bị gọi đứng lên , híp mắt nhìn bà chủ nhiệm sau đó nói .
"Mẹ em gọi em về nhà có việc , cô không tin có thể gọi cho mẹ em ".
Bà chủ nhiệm nhìn Minh , sau đó lại nói .
"Có việc gì sao anh không xin phép lớp trưởng , anh có biết thế tính là trốn tiết không ? ".
Minh cười cười , cũng không đáp .
Biết là trốn tiết thì sao ? , chẳng nhẽ còn định đình chỉ học hắn ? , mà thú thật nếu bị đình chỉ học vài ngày , Minh có khi còn đến ôm bà chủ nhiệm một hồi .
Thấy Minh không nói gì nhưng sắc mặt như thường , bà Bảy . . . dĩ nhiên là không vui .
"Anh đợi đấy , tí nữa tôi gọi điện cho mẹ anh ".
Nói xong tất nhiên là để Minh ngồi xuống , tiếp theo lại nghe bà chủ nhiệm dong dài một hồi , nói đủ thứ truyện .
Ví như trong lớp có mấy thằng đi học muộn bị sao đỏ ghi tên , ví như lớp A7 trong giờ nào đó ồn ào , ví như lại có ai bị ghi vào sổ đầu bài .
Nếu giáo viên văn có biệt tài chém gió thì bà chủ nhiệm của Minh có biệt tài chửi , chửi đủ thứ chuyện , chửi đủ 30 phút thì thôi , hơi khỏe như vậy không đi làm ca sĩ cũng phí phạm .
Sau khi chửi xong , mới đến phiên trả điểm , tất nhiên không phải trả bài kiểm tra mà là báo điểm .
Được rồi , nói các anh chị thì nói cả ngày , các anh chị cẩn thận cho tôi , tuần đầu tiên đi học tôi còn dễ , lần sau nếu ai bị ghi vào sổ đầu bài thì gọi bố mẹ đến gặp tôi ".
"Bây giờ tôi báo điểm thi chất lượng đầu năm , bài kiểm tra của anh chị thì tuần sau giáo viên bộ môn đến tiết sẽ trả , có gì thắc mắc có thể trực tiếp đi hỏi giáo viên bộ môn ".
"Tôi sẽ đọc theo thứ tự Toán – Văn – Anh – Lý – Hóa – Sinh, các anh chị nghe xong ghi lại là biết điểm từng môn của mình ".
"Đầu tiên , Nguyễn Đức Anh : 7 5 8 6 7 7 "
"Nguyễn Việt Anh : 8 4 6 8 6 6 ".
_ _ _ __
"Nguyễn Đức Minh 9 9 10 7 8 6 ".
Đọc đến tên Minh bà chủ nhiệm hơi ngừng một chút , ánh mắt hơi liếc về phía hắn .
Nghe điểm này thật ra chính Minh cũng giật mình , đến cả mấy bạn gái xung quanh cũng nhìn hắn .
Toán 9 thật ra Minh cũng đoán được đại khái , điểm toán của hắn sẽ tương đối cao bởi trình độ của Minh có sẵn , hắn kế thừa lại ký ức của chính hắn , học sinh chuyên Toán lại thêm vài ngày tập trung ôn luyện , điểm toán khó mà thấp được .
Văn 9 thì Minh cũng không ngờ thật , dù sao hôm đó hắn viết khá dài , hắn cảm thấy mình viết cũng tốt nhưng mà giáo viên chấm bài nghĩ sao thì lại là vấn đề của người ta , ai can thiệp được ? .
Anh 10 , Minh không có gì cần thắc mắc .
Ba môn còn lại , toàn bộ dựa vào may mắn cùng ký ức cấp 2 của hắn , điểm như vậy thật sự cũng ngoài mong đợi của Minh .
Bà chủ nhiệm tất nhiên sẽ không đi khen ngợi Minh , tiếp tục đọc điểm cho học sinh .
Chỉ là cái lớp A7 này cũng không tính là lớp chọn , ngay cả ba môn chủ lực Toán – Lý – Hóa cũng rất ít điểm 9 , cả lớp căn bản không có điểm 10 – ngoại trừ Minh .
Càng đáng nói là Minh rõ ràng học khối A , tổng điểm ba môn khối A chỉ vèn vẹn 24 điểm trong khi điểm ba môn khối D của hắn lên đến 28 .
Để biết lực học cái lớp A7 này ra sao thì . . . chỉ bằng ba môn Toán – Lý – Hóa bản thân Minh đã xếp top 10 của lớp .
Ba môn Toán – Văn – Anh thì không cần so , không ai trong lớp so được với hắn .
Nếu tổng cả 6 môn , Minh cũng không ngờ hắn cũng là một trong ba đứa giỏi nhất lớp ? .
Sau khi giáo viên chủ nhiệm đọc hết điểm cả lớp một lượt , Thanh lúc này quay về phía Minh đưa ngón cái về phía hắn .
Minh cũng cười đáp lại Thanh bất quá điểm của Thanh . . . cũng đúng là không cao lắm .
Điểm của Thanh lần lượt là : 5 7 5 6 4 6 .
Một bên vừa mỉm cười đáp lại Thanh , một bên Minh cầm điện thoại nhắn tin luôn cho Dương cùng Hương .
Tất nhiên thời đại này học sinh không được phép dùng điện thoại trong giờ , muốn nhắn tin chủ yếu là nhét điện thoại vào ngăn bán sau đó bấm , nếu có thể không cần nhìn bàn phím mà vẫn bấm được thì . . . quả thật không sợ ai biết .
Cái kỹ năng này Minh tất nhiên làm được , với những học sinh sử dụng Nokia thời bấy giờ đứa nào chẳng có kỹ năng này ? , chỉ có con TMS của Minh khó hơn một chút mà thôi .
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
169 chương
85 chương
1988 chương
122 chương
20 chương