Ta là phụ nữ đã có phu quân và hài tử!
Chương 4 : Thân thế
Từ Hoa đến thế giới này đã được 5 ngày. Những ngày này nàng chỉ ăn chuyện khác đều do Mai Ảnh và Mai Lam lo liệu. Dù nàng nói thế nào hai người này đều không cho phép nàng xuống giường.
Nàng cũng khai thác được hóa ra thân thể này có thân phận không kém gì các nhân vật nữ chính xuyên không khác nha. Thân thể này cũng có tên là Từ Hoa, coi như là hai người có duyên đi! Là thiên kim Tướng quân phủ, 14 tuổi gã vào Tứ vương phủ làm Thanh vương phi.
Khi biết được việc nàng đã có phu quân, thiếu chút nữa nàng đã cắn phải lưỡi mình. Nàng còn chưa kịp làm gì thì đã phải làm vợ người ta, thật là bất công cho tuổi trẻ của nàng. Sau đó lại nghe được vương phi nàng không được sủng ái. Kịch bản này có chút quen quen? Có thể bắt chước các tỷ tỷ xuyên không khác giở trò hòa ly không? Khó có thể đến cổ đại, tại sao không chơi bời một chút chứ?
Nhưng mà trong khi nàng đang miên man nghĩ cách thoát khỏi vương phủ này để ngao du thiên hạ thì lại nghe được một tin như sét đánh, chính là, nàng còn có một hài tử - tiểu thế tử Thanh vương phủ - Thanh Phương Hàn. Trời ạ! Đến hài tử cũng có rồi sao? Nàng đường đường là một hoàn hoa đại khuê các chưa một mảnh tình vắt vai. Đến đây cư nhiên trở thành một người phụ nữ đã có chồng, con. Hu hu! Nàng muốn về nhà! Ý định đi ngao du thiên hạ cũng quăng ra sau đầu.
Những chuyện này là do nàng tìm mọi cách dụ dỗ Mai Lam nói cho nàng biết. Ban đầu, nàng định hỏi Mai Ảnh nhưng cảm thấy Mai Ảnh rất cẩn thận không thật thà như Mai Lam. Dù vậy, khi hỏi đến việc tại sao nàng không được phép gặp mặt hài tử, cả hai người Mai Ảnh và Mai Lam đều tránh né. Chuyện này, chắc chắn có vấn đề?
Mà thôi, mặc kệ! Thân thể này vừa mới thoát chết. Trước hết bồi bổ lại cho khỏe đã, sau này tính tiếp.
---
Rốt cuộc thì Mai Ảnh và Mai Lam cũng đã cho nàng xuống giường. Mấy ngày nay, nàng nằm trên giường đến nổi mốc. Xuống giường vận động một chút đúng là thoải mái hơn hẳn.
Ngồi trước gương đồng mặc cho Mai Ảnh chải đầu, Từ Hoa mới có cơ hội đánh giá nhan sắc của “nàng”. Cũng may, gương mặt này không quá xinh đẹp, chỉ có thể gọi là thanh tú. Chỉ cần không phải xấu nữ là được. Xinh đẹp quá sẽ rất phiền phức, giống như Ngọc Ngọc cùng phòng với nàng. Ngày nào cũng có một đống con trai theo đuổi, đôi khi bọn họ còn cãi nhau, đánh nhau, nàng là người ngoài cuộc còn cảm thấy đau đầu huống chi là thân chủ Ngọc Ngọc. Nghĩ đến đây, nàng lại nhớ đến Ngọc Ngọc và Nhã Nhã, rồi lại nhớ đến bốn ông anh trai chết bầm, rồi nhớ đến cha mẹ. Nàng nhớ họ quá! Xem ra nàng phải nhanh chóng tìm cách quay về mới được!
Mai Ảnh chải đầu cho nàng xong, lại thấy nàng ngồi ngây cả người, liền gọi nàng: “Tiểu thư, người đang nghĩ gì vậy? Có thể nói cho nô tỳ biết được không? Biết đâu nô tỳ có thể giúp được người.”
“Em có thể nói cho ta biết tại sao ta trúng độc được không?” Từ Hoa nhìn Mai Ảnh qua gương hỏi.
Mai Ảnh cuối đầu, không trả lời.
Từ Hoa thấy vậy lại hỏi tiếp: “Còn chuyện tại sao ta không thể gặp hài tử nữa?”
Mai Ảnh lại càng im lặng.
“Chẳng phải vừa rồi em nói sẽ giúp ta sao? Em biết tại sao mà phải không?” Từ Hoa quay người lại nhìn thẳng vào mắt Mai Ảnh chất vấn.
“Tiểu thư, em xin lỗi! Chuyện này, tiểu thư không biết sẽ tốt hơn. Nô tỳ chỉ muốn tốt cho tiểu thư thôi. Người xem chẳng phải bây giờ người rất tốt sao?” Mai Ảnh cương quyết nói.
“Ta hiểu rồi! Ta có chút đói bụng, em đi lấy chút điểm tâm mang ra gốc đại thụ cho ta!” Từ Hoa thất vọng nói.
Mai Ảnh “Dạ!” một tiếng rồi lui ra.
Đợi Mai Ảnh đi khỏi, mắt Từ Hoa đột nhiên lóe lên một tia sáng, "Hừ! Tốt? Bị người khác giam lỏng, không được gặp mặt hài tử, mà được xem là tốt sao?" Mặc dù, đối với vị Thanh vương cùng tiểu thái tử kia, nàng không có hứng thú, nhưng chuyện ngăn cản một người mẹ gặp hài tử của mình thì thật là quá đáng. Hơn nữa chuyện này liên quan đến “nàng”, làm sao có thể bắt nàng không biết gì mà "sống tốt" được?
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
111 chương
92 chương
415 chương
115 chương