Ta là hệ thống trong hệ thống của ta
Chương 69 : giết quân hổ
Nhìn thấy sắc mặt hung ác của Quân Hổ, Cao Lãng vẫn duy trì vẻ mỉm cười, nhẹ giọng nói ra:
" Ngươi cũng không cần vội vàng, quyền quyết định, không ở ngươi, mà ở hắn."
Nói xong chỉ về hướng La Thiên.
" Ta?" La Thiên ngạc nhiên hỏi lại, trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, không biết Cao Lãng sẽ tiếp tục giở trò gì.
" Không sai." Cao Lãng gật đầu, tay cầm bình nước giơ lên trước mặt hai người, vui vẻ nói:" Các ngươi vừa nhìn thấy, đây là thuốc giải."
Quân Hổ và La Thiên đều gật đầu, trong lòng hơi nhẹ nhõm, xem ra tiếp theo chỉ cần làm theo ý muốn của Cao Lãng, bọn chúng có cơ hội còn sống.
Khi nãy Cao Lãng vừa trước mặt bao người giết Ninh Hinh không một chút do dự, dù cho cảnh giới có cao hơn, nhưng đang bị trúng độc, hai người đối đầu với Cao Lãng căn bản chắc chắn phải chết. Cao Lãng giết hai người sẽ không có một chút do dự nào.
" La Thiên, ngươi có hai lựa chọn, hoặc là uống thuốc giải, giết chết Quân Hổ, hiệu trung với ta, hoặc là từ chối cùng với Quân Hổ cùng chết."
Cao Lãng vừa dứt lời, hai người đều đơ ra một lúc, La Thiên lập tức vội vàng nói:" Ta chọn cái thứ nhất."
Nói đùa, La Thiên với Quân Hổ cũng chỉ là theo mối quan hệ hợp tác với Tào gia, nếu không phải là có trực tiếp cạnh tranh về mặt lợi ích, hai bên luôn ngầm đấu đá nhau không ai nhường ai, bây giờ đứng trước hai lựa chọn, Quân Hổ cũng không thân thiết tới mức La Thiên cùng chết với hắn.
Quân Hổ mặt hắc như đáy nồi, vốn nghĩ bản thân có một đường sinh cơ, ai ngờ dù La Thiên chọn con đường nào, Cao Lãng cũng sẽ không tha cho hắn. Cảm giác vừa có một tia hi vọng lại bị dập tắt, bị kẻ khác trêu đùa mạng sống của mình, không thú vị chút nào.
Cao Lãng trực tiếp cầm bình nước để lên bàn, đặt trước mặt La Thiên, khuôn mặt bình tĩnh nhìn lấy hắn.
Nhìn thấy đường sinh cơ trước mặt, La Thiên dốc hết sức lực nhấc tay lên uống, thế nhưng cánh tay cũng chỉ nhấc lên một chút nhỏ, đến khi chạm được vào bình nước, La Thiên cảm tưởng như vừa trải qua một cuộc vận động lâu dài vậy, hơi thở nặng nhọc, toàn thân ướt đẫm mồ hơi.
Hắn gồng mình cúi người xuống, bàn tay nắm lấy bình nước đổ về phía người mình, nước uống vào miệng thì ít, nước chảy ra người thì nhiều.
Cao Lãng nhìn lấy đây hết thảy, hắn im lặng không nói chuyện, vẫn luôn duy trì sắc mặt bình thản nhìn lấy dáng vẻ chật vật của La Thiên.
" Đừng tưởng uống thuốc giải rồi thì có thể đánh lại được ta, ta có thể độc ngươi một lần, vậy có thể độc lần thứ hai, mà nếu có lần thứ hai, thì sẽ không chỉ chật vật như này thôi đâu." Cao Lãng trầm giọng nói ra.
La Thiên nắm lấy bàn tay lại, sau đó mở ra, hắn cảm thấy mình cử động được, cũng không vội vã vui mừng, nhẹ nhõm đứng dậy, đi về hướng Quân Hổ.
" La Thiên, ngươi muốn làm gì? Ngươi không được tới đây, giết ta, Cao Lãng chưa chắc sẽ tha cho ngươi." Quân Hổ vội vàng nói, sắc mặt cực kỳ âm trầm, trong lòng lo sợ bất an.
" Mau lấy thuốc giải đưa cho ta, đợi ta giải độc, hai ta liên hợp lại, còn không thể đánh bại được tên oắt con đó sao?" Quân Hổ hoảng loạn gào thét.
Bỏ mặc những lời nói đó, La Thiên vẫn chậm rãi đi về Quân Hổ, trên tay hắn cầm lấy một thanh trường kiếm.
" La Thiên a… chết tiệt." Quân Hổ vừa dứt lời, trên cổ hắn hiện lên nhàn nhạt vệt máu tươi.
Quân Hổ cơ thể gục xuống bàn, đánh đổ các loại thức ăn trên đấy, cơ thể không ngừng co giật, cuối cùng triệt để im lặng.
La Thiên cắm thanh kiếm lên người Quân Hổ, sau quay người lại, bình tĩnh nhìn Cao Lãng.
Bất chợt.
La Thiên cúi người xuống, trầm giọng nói ra." La Thiên, cùng với Diệu La Hội, đi theo công tử."
Dù cho lời nói của Quân Hổ có hay ho đến thế nào, nhưng La Thiên không dám động tâm, hắn vừa thoát chết, cũng không muốn chết, cái cảm giác vất vả cầm lấy bình thuốc giải để giải độc, khiến hắn không muốn trải qua một lần nữa.
Ít nhất là hiện tại, La Thiên không dám phản bội Cao Lãng, hay có tư tưởng gì đối nghịch với hắn.
" Đứng dậy đi." Cao Lãng bình tĩnh nhìn lấy hết thảy, trước lúc này, hắn không thể lộ vẻ mặt khác, nếu không La Thiên sẽ xuất thủ với hắn:" Ta giao cho ngươi đầu danh trạng."
La Thiên trong lòng khẽ động, cảm thấy hơi áp lực, hắn vốn nghĩ mọi thứ đã xong xuôi, không ngờ Cao Lãng còn muốn hắn cho một đầu danh trạng.
" Giết hết tất cả, thành viên Hổ Vằn Bang, ta muốn Hổ Vằn Bang triệt để biến mất khỏi Minh Châu Thành. Còn thế lực của hắn… giao cho ngươi tiếp nhận."
" Rõ." Cao Lãng vừa dứt lời, La Thiên nhanh chóng đáp lại, khuôn mặt hơi lộ vẻ hưng phấn.
Dù Cao Lãng không có nói, La Thiên cũng sẽ tiêu diệt Hổ Vằn Bang, tại Hổ Vằn Bang, Quân Hổ có rất nhiều huynh đệ trung tâm, cần diệt hết chúng trước khi nhận được tin tức.
Hơn nữa nếu Hổ Vằn Bang còn hoạt động, mang theo mối thù Bang chủ cũ, chắc chắn sẽ gây khó khăn cho Diệu La Hội, vì thế đều cần phải sớm tiêu diệt.
Nhẹ gật đầu, Cao Lãng trầm giọng nói:" Giải độc cho các huynh đệ, rồi thanh lý chỗ này đi."
" Phải, công tử." La Thiên đáp lại, sau đó một bên phải độc cho người của mình, một bên đồ sát người Hổ Vằn Bang, cả căn phòng đầy tiếng la hét, gây nên gió tanh mưa máu.
Cao Lãng cũng không rảnh ở lại xem mấy cái nhàm chán, hắn quay người đi trở về.
Trong phòng trọ của hắn, nữ hài tên Xuân Hoa, còn đang chờ đợi hắn đâu. Là nữ hài tử còn quá nhỏ, nên mấy việc máu tanh như thế này, vẫn là không đem theo tốt hơn. Tránh ảnh hưởng đến thế giới quan của nó sau này.
Nhưng Cao Lãng vừa ra khỏi phòng chưa được bao lâu, một thiếu nữ bước đến chặn đường hắn, cúi đầu nói ra:
" Công tử mời đi theo nô tỳ, là thiếu gia cho mời."
Cao Lãng khẽ nhíu mày, hơi do dự một chút, sau đó nhẹ gật đầu đi theo thiếu nữ.
Xuống một tầng lầu, đi vào một căn phòng ở phía cuối hành lang, Cao Lãng bước vào trong phòng, nhìn sơ qua bài trí, so với căn phòng Cao Lãng vừa đi qua, cũng không kém là bao.
Căn phòng nhìn có vẻ rộng rãi, nhưng giữa căn phòng, cũng chỉ có một cái bàn tròn nhỏ với hai chỗ ngồi. Chiếm cứ một chỗ ngồi đối diện Cao Lãng là một thiếu niên.
Thiếu niên đó chính là Vân Hi. Nhìn thấy Cao Lãng vào phòng, Vân Hi lập tức nở một nụ cười chào đón hắn, tay phải khẽ giơ ra, mời Cao Lãng ngồi phía đối diện.
Rót cho cả hai mỗi người một chén trà, Vân Hi mới mở miệng nói:" Cao Lãng công tử vừa mới uống rượu, nên là uống chén trà nhỏ cho tỉnh người, chúng ta tiếp tục nói chuyện."
Cao Lãng cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm nhỏ, thưởng thức hương vị của nó, uống một chén, giúp Cao Lãng thanh tỉnh không ít, sát khí hắn vừa đi qua cũng phai nhạt bớt dần.
" Trà ngon." Cao Lãng khẽ cười một tiếng, loại trà như thế này, cũng không phải vật bình thường.
" Chỉ là so với một số loại trà khác đắt hơn một chút mà thôi." Vân Hi cười nhẹ:" Cao Lãng công tử quả nhiên không phải bình thường, hai thế lực đều có sự chuẩn bị đầy đủ, Cao Lãng công tử lại có can đảm một mình đi vào, sau đó an toàn đi ra, thậm chí tiêu diệt cả một thế lực."
" Chỉ là có chút sự chuẩn bị mà thôi." Cao Lãng mỉm cười, nhưng trong lòng thầm chửi mẹ.
Tên này nói nhảm quá nhiều, hai bên thế lực đông như thế, không nói đến hai tên đứng đầu, chỉ riêng số lượng thành viên thôi Cao Lãng đã ăn không tiêu rồi, không có sự chuẩn bị gì, hắn có mà ngu ngốc mới một mình lao đầu vào.
Hai bên trải qua vài ba câu khách sáo, bên ngoài mặt vẫn duy trì vẻ tươi cười, nhưng trong lòng có lôi tổ tông cả nhà người ta ra chửi, cũng không có ai biết được.
Cuối cùng, hai người cũng đi vào chính đề. Khuôn mặt giả vẻ tươi cười của Cao Lãng nãy giờ cũng khiến khuôn mặt hắn có hơi cứng nhắc.
" Như Cao Lãng huynh đã biết, thế giới này chia làm ba đại lục." Vân Hi nhẹ giọng đạo.
Cao Lãng gật đầu, thế giới này một khối đại lục chia làm ba, đây là điều đơn giản truyền miệng trong dân gian mà ai cũng biết.
" Thế giới này được phân cấp là Tam Tông, Tứ Viện, Ngũ gia. Đây đều là các thế lực lâu đời nhất và mạnh nhất của thế giới này."
" Tam Tông, Tứ Viện, Ngũ Gia." Cao Lãng nhỏ giọng lẩm bẩm, trong lòng hơi động chợt nói:" Tại sao lại không có Nhất và Nhị?"
" Điều đó ta không biết, có lẽ là không có,.. hoặc có nhưng không ai biết đâu?" Vân Hi cười khổ.
" Ta hiểu." Cao Lãng gật đầu, ánh mắt ra hiệu cho Vân Hi: Tiếp đi.
" Chúng ta nói rõ về Tam Tông, Tam Tông bao gồm Linh Hoàng Tông phía Đông đại lục, Hắc Hoàng Tông phía Tây đại lục và Băng Hoàng Tông phía Bắc đại lục."
" Linh Hoàng Tông chẳng lẽ…" Cao Lãng khẽ giật mình.
" Không sai." Vân Hi nở một nụ cười, cảm tưởng khuôn mặt của hắn chỉ có thể cười thôi vậy:" Linh Hoàng Tông mà ngươi đang tìm chính là nó, tông môn mạnh nhất Đông đại lục."
" Tử Văn." Cao Lãng trong lòng hơi xúc động, hắn âm thầm giao lưu với Tử Văn.
" Nếu ngươi thành công bái vào Linh Hoàng Tông, ngươi sẽ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến." Tử Văn bình tĩnh nói, xác nhận đúng theo mong muốn của Cao Lãng.
" Vậy muốn vào Linh Hoàng Tông thì đi đến đâu." Cao Lãng cao hứng vui vẻ hỏi.
" Cao Lãng công tử bình tĩnh, Linh Hoàng Tông cách đây 15 ngày lộ trình, hai tháng nữa, Linh Hoàng Tông sẽ có một đợt chiêu mộ đệ tử. Chúng ta có một tháng ở Minh Châu thành thu xếp công việc, sau đó đi đến đấy là dư xài." Nhẹ nhấp một ngụm trà, Vân Hi bình tĩnh nói ra.
" Chúng ta?" Cao Lãng sắc mặt cứng đờ, trong lòng cảm thấy không ổn.
" Không sai. Hai tháng nữa Linh Hoàng Tông chiêu thu đệ tử, ta và Cao Lãng công tử sẽ cùng đồng hành với nhau đi đến Linh Hoàng Tông." Vân Hi nói ra, lộ ra một nụ cười đầy tự tin.
" Được đi cùng với Thiếu chủ Vân Gia gia tộc của Minh Châu thành, Cao Lãng công tử có phải hay không thấy rất vinh dự."
Thế nhưng khi Vân Hi ngẩng đầu lên, đáp lại hắn là cái nhìn khinh bỉ của Cao Lãng.
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
1108 chương
205 chương
78 chương