Ta là hệ thống trong hệ thống của ta
Chương 186 : cái mồm của vân hi
Sau khi cây giáo xuyên qua đầu nữ tử áo xanh, cũng là lúc Cao Lãng biến mất bên trong bóng tối.
" Mọi người cẩn thận. Mau sắp xếp lại đội hình."
Nhìn thấy lại có thêm người chết, Lữ Báo hai con mắt trợn trừng lên, sốt sắng hét lớn.
Đồng thời tám người vốn đang yểm trợ phía sau nhanh chóng chạy sát lên đội hình phía trước.
Rầm. . .
Một đồng bạn của mình chết cũng không khiến hai con quái vật đá còn lại nao núng, bọn chúng lại tiếp tục tấn công những người còn lại bên trong hang động.
Né tránh một đạp con con quái vật người đá, tên nam tử khăn bịt mặt màu trắng của Lãnh Gia tức giận lao đến tên nam tử Cuồng Thiết học viện, hai mắt đỏ ngầu hô:
" Ta giết ngươi."
Cũng chính là tên nam tử này cho nàng một chưởng, mới khiến cho nàng để lộ sơ hở, khiến kẻ đánh lén Địa Cung giết chết.
Đối với đòn đánh của tên nam tử Lãnh Gia, tên nam tử Cuồng Thiết học viện không hề sợ hãi mà phản đòn. Chiếc chìa khoá màu vàng hiện tại đang nằm trên tay của hắn.
Ba tên nam nữ của Cuồng Thiết học viện thấy người thế lực mình bị đánh, liền lao vào hỗ trợ.
Đám người Doanh Gia vốn muốn cướp chìa khoá thế nên lập tức hỗ trợ tên nam tử Lãnh Gia, xông vào tấn công người Cuồng Thiết học viện.
Vậy là từ hỗn chiến, chuyển sang hai phe đánh nhau.
Vừa né đòn tấn công của quái vật người đá, vừa chuyển sang ra chiêu với đối thủ của mình.
" Ha. . ."
Nhìn thấy đám người còn tiếp tục đánh nhau, Lữ Báo vô cùng tức giận, chợt giơ thanh kiếm ra trước mặt, quát khẽ một tiếng.
Bên trên lưỡi kiếm của hắn xuất hiện rất nhiều tia nước, hình thành nên một vòng xoáy nước khổng lồ xoay xung quanh lưỡi kiếm.
Lữ Báo trên tay cầm trường kiếm, cách không chém về phía trung tâm đám người đội ngũ phía trước.
Ào. . . Ào. . .
Vòng xoáy nước khổng lồ từ trên lưỡi kiếm lao ra, tạo thành một con rồng nước lao về phía trung tâm đám người.
Nhìn thấy con rồng nước, đám người Doanh Gia và Cuồng Thiết học viện nhanh chóng tách ra hai bên, né tránh con rồng nước đó.
Ầm. . .
Chỉ thấy con rồng nước vô cùng có linh tính, nó vòng qua giữa đám người, sau đó đảo sang bên phải, đâm vào một con quái vật người đá bên đó.
Con rồng nước và con quái vật người đá trực tiếp lao vào nhau, tạo thành một chấn động lớn bên trong hang động. Đồng thời khiến con quái vật người đá lảo đảo lui về sau ba bước, ngã ngửa xuống mặt đất.
" Hộc. . . Hộc. . ."
Sau khi ra đòn tấn công, trường kiếm trên tay Lữ Báo hơi buông xuống, miệng thở dốc.
Hiển nhiên đòn đánh vừa rồi, khiến hắn hao phí không ít linh khí.
" . . ."
Đám người hai bên cảnh giác nhìn nhau, liền đảo mắt nhìn về phía Lữ Báo.
" Các vị."
Cố lấy lại bình tĩnh, Lữ Báo trầm giọng nói:" Người Địa Cung vẫn còn ẩn tàng bên trong bóng tối, các vị đây lại vì một chiếc chìa khoá mà tranh giành lẫn nhau. Là muốn tất cả chúng ta cùng chết sao?"
" Nếu các vị còn tiếp tục đánh, người Thanh Hoa học viện chúng ta sẽ rút khỏi nơi này, không muốn bồi chết cùng các ngươi."
Bên trong đám người, tên nam tử Lãnh Gia tức giận siết chặt nắm tay, quát lạnh:" Hắn gián tiếp hại chết biểu muội của ta, ta phải báo thù cho nàng."
Chỉ thấy Lữ Báo nhíu mày âm trầm nhìn hắn nói:
" Vị công tử đây, ngươi nên nhớ biểu muội của ngươi chính là vì tranh cướp chìa khoá nên mới chết. Hơn nữa người giết nàng chính là người Địa Cung. Ngươi không tìm hung thủ lại đi tìm người Cuồng Thiết học viện, là muốn phá hoại đội hình hay sao?"
Nói xong, Lữ Báo còn cao giọng quát lớn, âm vang hữu lực:
" Các vị, ở đây vẫn còn ba con quái vật người đá nữa, tức là vẫn có thêm ba chiếc chìa khoá nữa cho chúng ta tranh giành, đừng vì một chiếc chìa khoá đầu tiên mà phá vỡ sự liên thủ của chúng ta. Khiến kẻ địch ẩn núp bên ngoài được lợi."
. . .
Bên trong bóng tối, Cao Lãng vừa mới ẩn núp bên trong, liền gặp Vân Hi và A Lôi.
" Lãng đệ, hoá ra ngươi cũng ở đây. Ta với A Lôi cùng một đội, vậy ắt hẳn ngươi được sắp xếp với người của thế lực khác đi?"
Vân Hi nhỏ giọng giao tiếp với Cao Lãng, giọng nói của hắn mang theo chút sự hưng phấn.
Cao Lãng nhẹ gật đầu, bình tĩnh nói:
" Đồng đội của ta là một nữ nhân người Triệu Gia."
" Ồ. . ."
Vân Hi ngạc nhiên ồ lên một tiếng, chợt thắc mắc hỏi:" Sao ta không thấy nàng đi cùng ngươi? Không phải chứ Lãng Đệ, không phải ngươi giết nàng rồi đi. Nữ nhân mà ngươi cũng hạ thủ được?"
Nghe Vân Hi nói xong, Cao Lãng chợt cảm thấy nhức đầu. Liền im lặng không nói chuyện.
Sự vui vẻ nhỏ bé vừa gặp Vân Hi trong lòng hắn đã không cánh mà bay.
" Sao ngươi không nói gì?"
Nhìn thấy Cao Lãng giữ im lặng, Vân Hi vội nói.
Chợt như hiểu được cái gì, Vân Hi làm một động tác ngạc nhiên, hai bàn tay hắn giơ lên che lấy miệng của mình:
" Không thể nào? Không phải ngươi thất thủ rồi đi. Còn có kẻ ngươi giết không chết sao?"
Đằng sau Vân Hi, A Lôi ánh mắt cũng tò mò nhìn sang Cao Lãng, hiển nhiên cũng đồng dạng có quan điểm giống Vân Hi.
Cao Lãng chỉ cảm thấy lời nói của Vân Hi như cái gai đâm vào lồng ngực mình, khiến hắn cảm thấy rất khó thở.
Sẽ có ngày ta sẽ bịt cái miệng của ngươi lại. Cao Lãng trong lòng oán thầm.
" Ta quả thật rất tò mò là nữ nhân nào lại có thể chạy trốn khỏi tầm tay của Lãng đệ ta?" Vân Hi lẩm bẩm nói, khoé miệng nhếch lên cười trên nỗi đau của kẻ khác.
Cao Lãng lạnh nhạt liếc nhìn hắn, lời nói của ngươi quá dễ gây hiểu nhầm.
Chợt nhỏ giọng lẩm bẩm nói với Vân Hi:" Ngươi sẽ sớm gặp thôi, chỉ cần nàng không chết bên trong bí cảnh."
Đồng thời Cao Lãng quay sang nhìn Lữ Báo đang trấn an đám người các thế lực khác, liền trở về chủ đề chính:
" Tên kia quả thật đúng là một nhân tài."
" Đáng tiếc nhân tài nếu mà chết thì không còn là nhân tài." Vân Hi ở phía sau cười lạnh bồi thêm một câu.
Đằng sau A Lôi giữ im lặng một lúc, mới lẩm bẩm mở miệng:" Chỉ cần giết hắn, các thế lực xung quanh chắc chắn loạn."
Đám thế lực này hợp tác chỉ vì có chung một mục đích mà thôi, căn bản tâm tư mỗi người đều khác nhau, chỉ cần mục đích bị thay đổi, chắc chắn sẽ tự giết lần nhau.
Mà tên Lữ Báo chính là cầu nối để liên kết những mục đích đó lại. Khiến những mục đích khác tạm thời được đè nén, không thể bộc phát ra.
Chỉ cần Lữ Báo chết, đám người xung quanh sẽ như một kẻ tìm không thấy thủ lĩnh, chỉ biết nghĩ cho bản thân quay sang giết chóc nhau mà thôi.
" Chỉ là đáng tiếc, ta để ý xung quanh lâu như vậy rồi, nhưng lại không thấy căn phòng đang mở cửa đâu nhỉ?" Vân Hi ngạc nhiên lẩm bẩm nói.
Tất cả bọn hắn đều là nhờ âm thanh của cánh cửa căn phòng hấp dẫn đến.
Thế nhưng khi vào bên trong, ngoại trừ một căn phòng đang khoá với bốn con quái vật người đá ra thì lại không còn căn phòng mở cửa đâu nữa. Thật kỳ lạ.
" Căn phòng đấy vốn đang ở trong đây thôi."
Cao Lãng buồn bực nói ra.
" Đâu?" Vân Hi nghi hoặc nhìn sang Cao Lãng hỏi.
Hắn theo tầm mắt Cao Lãng nhìn về phía con quái vật người đá đang ngồi im đằng xa kia. Kinh ngạc nói:
" Thì ra là do con quái vật người đá kia chắn mất, nên mới không ai phát hiện ra."
Chợt quay sang Cao Lãng nhìn, cười trên nỗi đau của hắn:
" Lãng đệ, sao ngươi biết rõ như vậy? Không phải căn phòng này là do ngươi mở ra. Sau đó bị nó ngồi chặn cửa hang không cho ngươi vào đi?"
" Ha ha ha, cười chết ta rồi."
" Khục. . ."
Một bên A Lôi cũng phải nhoẻn miệng cười, hắn quả thật không nhịn được.
Cao Lãng sắc mặt tối sầm triệt để không quan tâm hai bọn hắn.
Cái tên Vân Hi này quả thật đúng là quỷ tinh. Cao Lãnh vừa mới chỉ lộ ra một chút sơ hở mà thôi, đã bị Vân Hi đoán hết ra được.
(ー_ー゛)
. . .
Ầm. . . Ầm. . .
Phía sau đám người, con quái vật người đá bị Lữ Báo đẩy ngã đã đứng được người lên, trên ngực nó có một cái lỗ động, là do con rồng nước của Lữ Báo vừa rồi va vào đó gây ra.
" Các vị, mặc dù không biết tại sao có một con quái vật người đá chỉ ngồi một chỗ không tấn công chúng ta, thế nhưng đây chính là cơ hội."
Lữ Báo liếc mắt nhìn hai con quái vật người đá phía sau đám người, vội vàng nói:
" Chỉ cần liên thủ giết hết đám quái vật người đá, sau đó xử lý đám người Địa Cung núp trong bóng tối. Đến lúc đó không có mối nguy hại, chúng ta sẽ tự động tranh đoạt chìa khoá sau có được không? Chìa khoá nằm tay ai toàn bằng thực lực."
Đám người âm thầm nhìn liếc nhau một cái, đồng loạt gật đầu đồng ý nói:" Tốt."
Đám người lại tiếp tục liên kết với nhau, xếp thành hai đội hình như lúc trước tiếp tục tấn công hai con quái vật người đá trước mặt.
Phía sau đám người, Lữ Báo ánh mắt nhìn về con quái vật đá đang ngồi đằng xa, trong lòng có câu nói mà không kể cho đám người xung quanh biết.
Rất có thể con quái vật người đá đó đang ngồi chắn căn phòng bị mở ra, là âm thanh của căn phòng kêu gọi bọn hắn tới đây.
Chính vì thế Lữ Báo mới không tham vọng tranh giành chìa khoá với các thế lực khác.
Thứ hắn nhắm tới chính là căn phòng đã mở ra.
Chỉ cần tiêu diệt hết đám quái vật người đá, Lữ Báo sẽ ngay lập tức dẫn dắt đám học viên của Thanh Hoa học viện quay ra phòng thủ căn phòng, còn hắn ở bên trong tu luyện đột phá Linh Đan Cảnh nhất trọng.
Chỉ cần Lữ Báo đột phá Linh Đan Cảnh nhất trọng, thì hắn sẽ có khả năng tranh cướp chìa khoá, giúp các học viện bên trong đột phá giống như hắn.
Một kế hoạch đơn giản mà hoàn mỹ.
. . .
Bên trong căn phòng của tên đeo mặt nạ Thiên Binh.
Tên nam tử của Cổ Linh học viện còn sống vẫn quỳ trên ngoài cửa căn phòng, bị đánh gẫy hai chân, thế nên hắn căn bản không hề muốn chạy, hắn biết mình có chạy cũng không thể chạy được.
Cộc. . . Cộc. . .
Tiếng bước chân từ bên trong căn phòng vang ra, tên đeo mặt nạ Thiên Binh chậm rãi bước ra bên ngoài.
Khí thế trên người hắn đã thay đổi, không còn là Linh Hải Cảnh cửu trọng nữa, mà đã trở thành Linh Đan Cảnh nhất trọng.
" Ngươi vẫn còn chưa đi sao?" Nhìn thấy tên nam tử Cổ Linh học viện bên ngoài, tên đeo mặt nạ Thiên Binh khẽ lẩm bẩm.
" Bên trong căn phòng vẫn còn đủ cho một người đột phá nữa. Ngươi có khả năng bò vào hay không, vậy thì phải xem bản thân ngươi rồi."
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
1108 chương
205 chương
78 chương