Ta là hệ thống trong hệ thống của ta

Chương 184 : Vận khí của cao lãng

Cao Lãng sau khi nghe thấy tiếng vang, hắn ngay lập tức vận dụng thuộc tính bóng tối che lấp cơ thể mình, cả người bao trùm bên trong bóng tối. Di chuyển trên sát vách tường hang động, theo tiếng kêu của nó chạy sâu vào bên trong. Mặc dù hắn có một chiếc chìa khoá trên tay, thế nhưng hiện giờ đã có một căn phòng mở ra. So với việc đi tìm một căn phòng mới rồi dùng chìa khoá mở căn phòng đấy ra, cướp luôn căn phòng vừa mới mở này, chẳng phải dễ dàng hơn sao? . . . Bên trong một hang động khác. Rầm. . . A Lôi cầm lên chiến chùy của mình, đập vỡ nát cả người con quái vật đá trước mặt. Toàn bộ cơ thể con quái vật đá bị nổ tung thành nhiều mảnh, bên trong cơ thể nó, văng ra một chiếc chìa khoá màu vàng. Keng. . . Chiếc chìa khoá màu vàng văng lên trên không trung, tạo thành tiếng kêu vang thanh thúy. Bộp. Vân Hi từ phía sau lưng A Lôi vốn đã chờ từ lâu lập tức xuất thủ, nhanh chóng nhảy lên không trung tóm lấy chiếc chìa khoá nắm vào trong tay mình. Cầm chiếc chìa khoá vào trong tay, Vân Hi lạnh lùng quét ngang nhìn đám quái vật đá xung quanh vỡ tan ra thành từng mảnh, hắn nở một nụ cười khinh miệt. Đám quái vật đá này chỉ khó khăn lúc con ban đầu mà thôi, còn càng về sau nó chia tách ra, thực lực cũng giảm sút nhiều. Căn bản không thể nào là đối thủ của bọn hắn. " Có chìa khoá rồi, đi tìm căn phòng mở nó ra thôi." Vung vẩy chiếc chìa khoá trên tay, Vân Hi nở một nụ cười nói với A Lôi. " Ban nãy chúng ta nghe thấy có tiếng căn phòng mở ra, chắc hẳn đã có kẻ còn ra tay nhanh hơn chúng ta." A Lôi quay đầu nhìn vào sâu bên trong hang động, lẩm bẩm nói: " Vận khí hắn thật tốt." Sâu trong hang động có tất cả mười căn phòng khác nhau, không những phải tìm ra chìa khoá, người cầm nó còn phải tìm được đúng căn phòng để mở nó ra. Điều này không thể không nói, là dựa vào vận khí khi dùng chìa khoá tìm được đúng căn phòng. Nếu vận khí không tốt, thậm chí ngươi đạt được chìa khoá trong tay rồi, mà đi trong hang động tìm được chín căn phòng, thì cả chín đều sai chìa khoá. Điều đó đồng nghĩa là chìa khoá của ngươi trùng với căn phòng thứ mười, nhưng xui xẻo ở chỗ, ngươi tìm mãi mà lại không tìm được căn phòng thứ mười ở đâu. Trong khi chín căn phòng trước, ngươi lại tìm thấy chúng một cách dễ dàng. " Vận khí của hắn chưa chắc đã tốt như vậy?" Vân Hi lắc đầu cười nói. " Đi thôi, căn phòng đầu tiên mở ra, đồng nghĩa với việc sẽ hấp thu rất nhiều sự chú ý. Giữ được căn phòng đó hay không, thì lại phải dựa vào thực lực." Nói xong, liền cùng với A Lôi đi sâu vào bên trong hang động. . . . Bên trong bí cảnh, tại những vị trí khác nhau bên trong hang động, tất cả mọi người không kể là nhân loại hay là quái vật đá, đều đi theo phía phát ra âm thanh đó. Loạt soạt. . . Đứng trước ngoài cửa căn phòng. Tên đeo mặt nạ Thiên Binh khẽ quay đầu nhìn về phía sau lưng hắn. Ở đó xuất hiện thân ảnh của hai tên nam tử người Cổ Linh học viện đang lao nhanh về phía bên này, sau khi nhìn thấy người Thiên cung, hai tên nam tử bước chân dừng lại, cẩn thận nhìn hắn. Bầu không khí xung quanh, có chút yên tĩnh. . . . Tại một lối đi khác bên trong hang động. Cao Lãng đang ẩn núp bên trong bóng tối đi sâu vào bên trong. Trong lòng hắn có chút buồn bực, âm thanh mà căn phòng đó phát ra ở quá sâu, Cao Lãng mới chỉ chạy đi có một đoạn, âm thanh đó đã biến mất, khiến Cao Lãng không thể tiếp tục truy tìm căn phòng đó nữa. Chỉ có thể lang thang xung quanh hang động. Chợt đi được một lúc, bước chân hắn dừng lại, cẩn thận đi vào bên trong. Hang động phía trước mặt Cao Lãng vô cùng rộng lớn, đồng thời hang động này, còn đả thông với hơn mười lối đi khác nhau. Thứ khiến Cao Lãng chú ý, là ở bên trên tường hang động, có tới hai căn phòng đang khoá kín. Khoảng cách giữa hai căn phòng, khoảng tầm trăm mét. Cao Lãng cười nhạt một cái. Đúng lúc hắn đang có chìa khoá trên tay, vậy để hắn thử xem nó có thể mở được hai căn phòng này không a. Nếu chẳng may vận khí tốt mở được thì sao? Cao Lãng bước chậm đến phía căn phòng thứ nhất, trên tay cầm chiếc chìa khoá màu vàng, khẽ đưa lên trên cao. Chiếc chìa khoá khẽ sáng lên, dần bay lơ lửng lên trên không trung. Sau đó, căn phòng giống như có một lực hút, khiến chiếc chìa khóa chậm rãi bay về phía cánh cửa. Chiếc chìa khoá nhẹ nhàng chui vào bên trong ổ khoá, vang lên một tiếng động nhỏ: " Cạch. . ." Cao Lãng vẻ mặt trở nên hưng phấn, từ nãy đến giờ chiếc chìa khoá đi đến cánh cửa mà không có tới một chút sự phản kháng nào. Có phải hay không vận khí hắn tốt đến mức, tùy tiện tìm một căn phòng đã đúng với chiếc chìa khoá không? " Hả?" Cao Lãng âm thầm kinh ngạc. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của hắn, căn phòng không hề mở ra mà chiếc chìa khoá chậm rãi bay ra khỏi ổ khoá, sau đó liền nhẹ nhàng rơi xuống bàn tay Cao Lãng. " . . ." Cao Lãng có sự xúc động muốn bóp nát chiếc chìa khoá trên tay mình. Làm hắn mừng hụt một trận. Bình tĩnh hít thở một hơi thật sâu, Cao Lãng đi đến căn phòng thứ hai bên kia, đối với việc chìa khoá mở được căn phòng này không hề có một chút hi vọng nào. Dù sao thì tỷ lệ mở ra cũng quá là nhỏ bé. Giống như lần đầu, chiếc chìa khoá rời khỏi tay Cao Lãng, lơ lửng bay về phía cánh cửa, tự động cắm vào ổ khoá, rồi một tiếng động nhẹ vang lên. " Cạch. . ." Cao Lãng ánh mắt còn không thèm nhìn tới cánh cửa, ánh mắt hắn nhìn xung quanh các lối đi khác nhau, trong lòng đang suy nghĩ tiếp theo hắn nên đi lối nào? Còn đối với việc mở ra cánh cửa, đã không có nhiều hi vọng, hắn chỉ làm cho có mà thôi. Bàn tay giơ ra phía trước, chờ đợi chiếc chìa khoá trở lại tay mình. Chỉ là. . . Kẹt. . . Trước mặt Cao Lãng, một tiếng động nhỏ vang lên khiến hắn giật mình quay đầu lại, khuôn mặt vừa mừng vừa sợ. Cánh cửa trước mặt hắn, đang từ từ mở ra, đồng thời chiếc chìa khoá bên trên cánh cửa thì mờ nhạt dần, rồi biến mất. " Tuyệt." Cao Lãng nhẹ giọng nói một câu, bước chân vội đi vào bên trong. Chỉ là hắn vừa mới bước một bước, lập tức bị âm thanh trên cánh cửa làm giật mình. Leng keng. . . Leng keng. . . Leng keng. . . Âm thanh báo động vô cùng to lớn, vang vọng khắp cả hang động rồi lan đi ra xa. Bên trong lối đi khác, những người di chuyển bên trong đấy không tìm được cánh cửa mở lúc ban đầu còn không biết đi đâu, sau khi nghe thấy tiếng cánh cửa mở của Cao Lãng, lập tức nhanh chóng di chuyển về phía âm thanh phát ra. Ầm. . . Ầm. . . Cao Lãng còn chưa hết vui mừng, những âm thanh di chuyển to lớn vang lên phía sau lưng khiến hắn chú ý, lập tức quay đầu lại nhìn về phía sau. Tại những lối đi xung quanh hang động, đi ra hai con quái vật người đá, kích thước vô cùng khổng lồ. Bọn chúng là bị âm thanh của cánh cửa gây chú ý. " Đi vào tới bí cảnh lâu như vậy rồi, mà vẫn còn có hai con quái vật người đá chưa bị giết lấy chìa khoá sao? Đám người các thế lực làm ăn thật kém cỏi." Cao Lãng khinh thường lắc đầu, lẩm bẩm nói:" Cũng được, ở đây còn có một căn phòng nữa chưa mở ra, để ta giết hai ngươi lấy chìa khoá, chắc hắn sẽ có một chìa mở được." Ầm. . . Ầm. . . Cao Lãng vừa dứt lời, bên trong một lối đi khác đi ra một con quái vật người đá thứ ba, khiến sắc mặt Cao Lãng cứng lại. " Có tới ba con, chắc hẳn hết rồi đi." Cao Lãng cười lẩm bẩm nói, chỉ là nụ cười có chút khó coi. Ầm. . . Ầm. . . Hắn vừa nói xong, bên trong một lối đi khác lại xuất hiện thêm một con quái vật người đá thứ tư. Bốn con quái vật người đá duy nhất còn sống sót bên trong bí cảnh, đều tập trung lại một chỗ. " Phụt. . ." Cao Lãng nhổ một bãi nước bọt xuống dưới chân mình, tức giận lẩm bẩm:" Bốn con Linh Đan Cảnh nhất trọng, các ngươi quả thật rất coi trọng ta." Cái vận khí này của hắn, gần như nghịch thiên luôn rồi. Vừa mới mở cửa đã có tới bốn con quái vật người đá, đợi thêm lát nữa xuất hiện đám thế hệ trẻ của các thế lực xung quanh bâu vào đây, Cao Lãng muốn giữ được cánh cửa này, quả thật khó như lên trời. (ー_ー゛) . . . Trong khi đó, tại căn phòng đầu tiên mở ra. Bịch. . . Tên đeo mặt nạ Thiên Binh lạnh lùng đứng trước cửa căn phòng. Trước mặt hắn, một tên nam tử của Cổ Linh học viện đã chết nằm dưới đất, cả người be bét máu thịt. Tên nam tử còn lại, hai chân quỳ ở dưới đất, vẻ mặt kinh hãi nhìn tên đeo mặt nạ Thiên Binh, trong lòng thậm chí còn không nâng nổi lên ý niệm phản kháng. Tên nam tử còn sống, trên người có tới ba lỗ thủng, hai chân bị đánh gãy, không thể nào đứng lên được. Tên đeo mặt nạ Thiên Binh lạnh lùng nhìn tên nam tử còn sống trước mặt, sau đó lại nhìn về phía lối đi, nhỏ giọng lẩm bẩm: " Không còn có thêm tên nào xuất hiện nữa sao? Ta còn tưởng rằng mở ra căn phòng đầu tiên, thì phải có rất nhiều kẻ chắn đường chứ?" Tên nam tử Cổ Linh học viện còn sống cũng quay đầu về phía sau, trong lòng nghi hoặc cũng giống hệt vậy. Chẳng lẽ hai bọn hắn xui xẻo đến mức đấy sao? Ngoài hai bọn hắn ra liền không xuất hiện thêm một ai khác? " Có lẽ có kẻ đang ẩn náu bên trong bóng tối, chờ ngươi lộ ra sơ hở?" Run rẩy nhìn tên đeo mặt nạ Thiên Binh, tên nam tử Cổ Linh học viện nói. " . . ." Tên đeo mặt nạ Thiên Binh lạnh nhạt nhìn tên nam tử trước mặt mình, liền xoay người đi vào bên trong căn phòng, nhẹ giọng lẩm bẩm: " Nhàm chán. . ." Bịch. . . Tên nam tử Cổ Linh học viện nằm ngửa xuống mặt đất, miệng liên tục thở dốc. Trong lòng thầm vui mừng. Hắn còn sống, hắn còn sống. Ánh mắt hắn phức tạp nhìn vào bên trong căn phòng, may mắn là hắn gặp người Thiên Cung, nếu là gặp người Địa Cung, có lẽ hắn đã chết. . . . Cùng lúc đó, bên trong các lối đi khác nhau. Có tới hơn hai mươi người của các thế lực khác nhau, đều chạy về phía căn phòng của Cao Lãng đang phát ra tiếng động. Những kẻ này đều là những kẻ không tìm thấy căn phòng do tên đeo mặt nạ Thiên Binh mở ra giống như Cao Lãng, bây giờ đều tập trung về phía căn phòng của hắn.