Lần nhen nhóm này trên sô pha ta có chút kháng cự, nhưng hắn lại như chờ đợi quá lâu lần nữa tìm lấy, không chút nào ôn nhu. Ta cảm giác được có chút đau, nhưng vẫn cắn răng không phát ra một tia thanh âm. Cuối cùng hắn cấp cho ta một cái ôm dịu dàng vào trong ngực. Chờ nhiệt độ lạnh đi, ta hỏi hắn: "Ta giống như nàng ư, cô gái ngươi gặp trong siêu thị?" Thân thể hắn thoáng cái cứng đờ. Mà ta cảm thấy nhiệt độ lạnh như vậy khiến cho ta không chịu nổi. Ta muốn đứng dậy, Chu Cẩm Trình lại càng thêm ôm chặt lấy ta. Ta nói, "Ta lạnh." Đợi một hồi lâu, hắn mới buông tay ra. Ta đi phòng tắm tắm rửa, đêm đó một mình mê man ngủ ở trên giường, đến một hai giờ sáng mới ngủ. Hôm sau thời điểm trên bàn cơm ăn điểm tâm thì Chu Cẩm Trình nói: "Ngươi quay về đi, ta ở đây giúp ngươi liên lạc một trường đại học." Ta vốn là hôm nay muốn đi, cúi đầu đảo cháo trong chén. Ta là hắn nuôi, ta có thể rời đi là hắn cho phép, mà hắn muốn ta trở lại, ta cũng chỉ có thể nghe lệnh.