Hoàng hậu mặt mày hớn hở.
Hoàng hậu sớm đã chọn Bạch Nhược Kỳ làm con dâu, cho nên rất sợ Hoàng Nguyệt Ly sẽ chen vào.
Lúc nãy khi biểu diễn tài nghệ, Bạch Nhược Kỳ thua dưới tay Hoàng Nguyệt Ly khiến hoàng hậu vô cùng không vui, cảm thấy nàng ta chẳng có chút bản lĩnh nào, ngay cả một muội muội vô dụng cũng không áp chế được.
Thật không ngờ nửa canh giờ sau Bạch Nhược Kỳ lại mang đến cho nàng một bất ngờ lớn!
Khí Huyền cảnh tầng thứ chín!
Là Khí Huyền cảnh tầng thứ chín đó!
Nàng ta mới mười lăm tuổi thôi, điều này có nghĩa là gì?
Đối với tu vi của võ giả thì tuổi tác là yếu tố vô cùng quan trọng, tuổi đột phá cảnh giới càng nhỏ, tiềm lực về sau sẽ càng lớn.
Nếu như trong năm tới Bạch Nhược Kỳ có thể thành công đột phá Ngự Huyền cảnh, vậy về sau nàng rất có thể sẽ đạt đến trình độ của quốc sư: Tứ Trọng Đan Huyền cảnh!
Đối với Nam Việt quốc mà nói, thì đó chính là cao thủ xếp vào hạng nhất nhì!
Thiên phú của thái tử đã rất xuất sắc rồi, nếu như sau này có thêm một vị thiên tài thái tử phi Tứ Trọng cảnh trợ giúp, thì ai có thể động được đến địa vị của hắn?
Bản thân thái tử hiển nhiên rất hiểu rõ điểm này, vì vậy ánh mắt hiện giờ nhìn Bạch Nhược Kỳ hoàn toàn khác hẳn lúc trước.
Nếu như nói, lúc nãy thái tử còn nghĩ đến việc cưới Liễu Y Y, thì trong mắt hắn hiện giờ chỉ có duy nhất một mình Bạch Nhược Kỳ!
Liễu Y Y đương nhiên cũng rất xinh đẹp, thậm chí tính cách của nàng còn làm hắn thấy yêu thích hơn Bạch Nhược Kỳ.
Nhưng mà, ai bảo thực lực Bạch Nhược Kỳ ghê gớm đến như vậy! Thực lực mới là yếu tố quyết định tất cả! Vậy nên người được chọn ngồi vào vị trí chính phi... chỉ có thể là Bạch Nhược Kỳ!
Còn Liễu Y Y, nàng cũng chỉ có thể làm trắc phi mà thôi.
Thái hậu vẻ mặt trầm lặng, ánh mắt nhìn Bạch Nhược Kỳ lộ rõ vẻ chán ghét, thế nhưng bà không nói gì cả.
Bạch Nhược Kỳ thực lực mạnh mẽ như vậy, cho dù nhân phẩm có chút khiếm khuyết thì cũng không thể nói gì.
Dù gì thì trên thế giới này, thì kẻ mạnh chính là người giẫm đạp lên kẻ yếu!
Bạch Nhược Kỳ là người có tiềm lực trở thành cường giả, còn Bạch Nhược Ly chỉ là một phế vật không thể nào ngẩng đầu lên được, vậy nên chuyện Bạch Nhược Kỳ ức hiếp muội muội phế vật, chỉ có thể nói là do Bạch Nhược Ly xui xẻo mà thôi!
Bạch Nhược Kỳ mỉm cười, chậm rãi quét ánh mắt một vòng, quan sát biểu cảm của từng người một.
Các thiên kim tiểu thư ở đây rất nhiều người trước khi tỷ võ bắt đầu còn chỉ chỉ trỏ trỏ nàng, nhưng bây giờ ngay cả nhìn nàng bọn họ cũng không dám, bọn họ sợ sẽ bị nàng ghi thù.
Bạch Nhược Kỳ hất cằm, trong lòng vô cùng đắc ý!
Hôm nay ở trong rừng đào nàng đã phải chịu uất ức, thế nhưng chỉ có thể kìm nén ở trong lòng, bây giờ mới xem như được rửa nhục!
Hoàng đế vô cùng vui vẻ, hết lời tán thưởng Bạch Nhược Kỳ, còn sai người ban cho nàng rất nhiều đan dược và huyền khí, ngay cả quốc sư cũng rất vừa mắt Bạch Nhược Kỳ, gọi nàng đến trước mặt, cẩn thận hỏi han tình hình tu luyện.
Cuối cùng, quốc sư nở nụ cười hài lòng: “Ha ha, độ đệ này, lão phu thu nhận!”
Bạch Nhược Kỳ nghe vậy vội vàng quỳ xuống hành lễ bái sư, dập đầu ba cái, xác nhận danh phận của mình.
Một đồ đệ có tiềm vọng tăng đến Tứ Trọng cảnh rất khó tìm được, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, cho nên cả quốc sư và Bạch Nhược Kỳ đều rất hài lòng.
Quốc sư mỉm cười nhìn nữ đồ đệ mới thu nhận, sau đó lại nhìn thái tử, cuối cùng nói với hoàng đế: “Hoàng thượng, đồ đệ lão phu cũng đã chọn được rồi, vậy chuyện của người có phải cũng nên quyết định rồi không?”
Đương nhiên, chuyện hắn muốn hỏi chính là chuyện hôn sự của thái tử.
Hoàng đế nghe vậy, trầm ngâm một hồi, nhưng vẫn không mở lời.
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
9 chương
39 chương
63 chương
277 chương
55 chương
87 chương