Cộng thêm nàng lúc trước không hề chuẩn bị tiết mục khác, miễn cưỡng biểu diễn, chắc chắn sẽ không thể vượt qua những thiên kim tiểu thư còn lại, rất mất mặt.
Lúc này phải làm thế nào mới tốt đây!
Đều trách tiểu tiện nhân Hoàng Nguyệt Ly kia, chuyện gì cũng đối đầu với nàng!
Đúng là khắc tinh của nàng!
“Bạch Nhược Kỳ, ngươi đang do dự gì đó? Ngươi không phải đã chuẩn bị rồi sao, hôm nay muốn diễn tấu cổ cầm đúng không? Ta thấy ngươi mang Hàn Thủy cầm đến rồi, lẽ nào không định dùng sao?”
Bạch Nhược Kỳ vội quay đầu lại, phát hiện ra người nói chuyện chính là tam tiểu thư Liễu Y Y của Định Quốc công phủ.
Vẻ mặt Bạch Nhược Kỳ liền sa sầm xuống.
Liễu Y Y có thiên phú tu luyện cấp ba thượng phẩm, ngoại trừ nàng ra, nàng ta chính là tiểu thư quý tộc có thiên phú cao nhất.
Nghe nói Định Quốc công phủ mời đến một vị luyện đan sư, giúp Liễu Y Y tăng tu vi đến Khí Huyền cảnh tầng thứ bảy, muốn dựa vào đó để đối đầu với Bạch Nhược Kỳ, tranh đoạt vị trí thái tử phi.
Hơn nữa, Bạch Nhược Kỳ còn nghe nói, nhân lúc nàng và thái tử cãi nhau ở sự kiện buổi đấu giá kia, Liễu Y Y đã mấy lần tìm đến phủ thái tử, có người còn bắt gặp nàng và thái tử cùng nhau đi dạo phố!
So với Hoàng Nguyệt Ly không thể tu luyện, Liễu Y Y này mới là mối họa lớn nhất!
Cũng may ngay sau khi Bạch Nhược Kỳ lấy được bình Thanh Linh đan mà Bạch Lưu Cảnh đưa cho, liền chuyên tâm tu luyện ba ngày, thuận lợi đột phá Khí Huyền cảnh tầng thứ chín, thực lực tăng vọt!
Nàng vốn dĩ muốn trước tiên hạ dược để bôi nhọ thanh danh của Hoàng Nguyệt Ly, sau đó trên yến tiệc đào hoa dùng thực lực chèn ép Liễu Y Y, cuối cùng nghênh ngang bước lên vị trí thái tử phi trong ánh mắt hâm hộ và đố kỵ của mọi người.
Thật không ngờ, không thể xử lý được Hoàng Nguyệt Ly, mà còn gây ra chuyện xấu hổ. Hiện giờ lại nhảy ra thêm Liễu Y Y, cả gan khiêu khích nàng!
Bạch Nhược Kỳ nghiến răng, từ kẽ răng bật ra mấy chữ.
“Cần ngươi quản?”
Liễu Y Y cười nói: “Ta đương nhiên muốn quản rồi, còn biết bao nhiêu người đang chờ để thể hiện tài nghệ của mình, ngươi cứ ngồi lì ở đây, đã không biểu diễn cũng không chịu nhường cho người khác, thật lãng phí thời gian, bây giờ còn muốn cấm người khác thúc giục nữa sao?”
“Vậy thì đã sao? Ta muốn suy nghĩ thêm một chút, cũng không phải chuyện của ngươi...”
Tiếng tranh cãi của hai người truyền đến tai hoàng hậu.
Hoàng hậu nhịn không được ho một tiếng hỏi: “Kỳ nhi, ngươi đã suy nghĩ xong chưa? Sao lâu như vậy vẫn chưa trả lời? Liễu Y Y, ngươi đang nói gì đó?”
Liễu Y Y không hề sợ hãi đứng dậy hành lễ với hoàng hậu.
“Hoàng hậu nương nương, Bạch Nhược Kỳ có chút khó xử, nàng ta hôm nay cũng chuẩn bị diễn tấu cổ cầm, không ngờ tài nghệ cổ cầm của Bạch Nhược Ly tốt hơn nàng rất nhiều, khiến nàng không dám biểu diễn! Y Y cả gan nói một câu, nếu như nàng đã không muốn biểu diễn, vậy cũng không nên miễn cưỡng làm khó nàng, trực tiếp nhường cho những người muốn biểu diễn lên thể hiện là được rồi!”
Từ sau khi Bạch Lưu Phong mất tích, gia gia của Liễu Y Y là Liễu Nghị trở thành đệ nhất cao thủ của Nam Việt quốc.
Cho nên Liễu Y Y trước giờ luôn rất thẳng thắn, muốn nói thế nào thì nói ra thế ấy.
Mặc dù gia thế của nàng rất tốt, lại có gia gia chống lưng, nhưng thiên phú lại thua Bạch Nhược Kỳ một chút, khiến nàng luôn bị Bạch Nhược Kỳ chèn ép, ngay cả người nàng ngưỡng mộ là thái tử điện hạ cũng thích Bạch Nhược Kỳ.
Liễu Y Y sớm đã căm ghét Bạch Nhược Kỳ.
Lúc này thật không dễ gì mới bắt gặp được chuyện mất mặt của Bạch Nhược Kỳ, sao có thể bỏ qua cơ hội để chế giễu nàng ta.
“Cái này...” Hoàng hậu chau mày, không vui nói: “Kỳ nhi, ngươi thật sự không muốn biểu diễn sao?”
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
9 chương
39 chương
63 chương
277 chương
55 chương
87 chương