Hoàng Nguyệt Ly khoanh hai tay trước ngực, dựa nghiêng ở cạnh cửa, không nói gì. Tôn chưởng quầy cũng nhíu mày nói: "Ta đang tiếp đãi khách quý, có sự tình gì, đợi chút nữa lại nói." Đợi trong chốc lát, không nghe thấy tiếng bước chân người rời đi ra ngoài, Tôn chưởng quầy không kiên nhẫn quay đầu, "Chuyện gì vậy? Nhanh chóng ra......" Khi nhìn thấy thân ảnh đứng ở cửa, Tôn chưởng quầy đang nói đột nhiên im bặt, trên mặt lộ ra thần sắc thập phần kinh ngạc. "Tôn chưởng quầy, xảy ra chuyện gì?" Tử Nguyệt công chúa thấy sắc mặt hắn không đúng, kỳ quái hỏi. Tôn chưởng quầy không rảnh lo trả lời vấn đề của nàng ta, lập tức đứng lên, đi ra ngoài đón. "Hoàng công tử, thì ra...... thì ra là ngài đã tới! Thật sự là khách hiếm khi đến! Mau mời vào, mời vào! Thỉnh ngồi bên này!" Hắn quay đầu lại kêu lên: "Người tới, mau thượng trà cho Hoàng công tử! Còn thất thần làm gì? Nhanh lên nhanh lên, thượng trà ngày hôm mới tới, Long Tâm trà!" Tôn chưởng quầy không ngừng vội vàng đón tiến người vào, cung cung kính kính thượng trà cho Hoàng Nguyệt Ly, hai tay bưng qua. "Hoàng công tử, Long Tâm trà này chính là đặc sản của Nam Việt Quốc chúng ta, rất có danh tiếng ở trong toàn bộ Nam Thiên Vực, một lạng có thể được bán một trăm lượng bạc. Đây là trà mới năm nay, hương vị càng tốt hơn, mời ngài nếm thử!" Tử Nguyệt công chúa ngồi ở một bên, trừng lớn mắt, cả kinh không khép miệng được. Nàng thân là công chúa một quốc gia, Tôn chưởng quầy đối nàng tất nhiên cũng rất khách khí, nhưng còn xa mới đến nông nỗi khom lưng uốn gối như vậy. Thiếu niên này rốt cuộc có địa vị gì? Vì sao Tôn chưởng quầy đối hắn cung kính như thế? Chẳng lẽ cũng là hoàng tử một quốc gia sao? Nhưng nhìn bộ dáng quần áo của hắn, cũng quá bình thường đi? Hoàng Nguyệt Ly thờ ơ liếc mắt ngó Tôn chưởng quầy một cái, cũng không tiếp nhận ly trà, mà chỉ nói: "Tôn chưởng quầy, bán đấu giá đã kết thúc, ta thay mặt gia sư tới đây. Đối với mục đích của ta, chắc ngươi đã biết, phiền toái để những người không liên quan tránh qua một chút." "Vậy...... còn thỉnh Hoàng công tử dời bước đến trong mật thất để cùng nhau trao đổi." "Có thể." Hoàng Nguyệt Ly gật gật đầu. "Ngươi...... ngươi nói ai là người không liên quan?" Tử Nguyệt công chúa bị bỏ qua hoàn toàn, lại còn bị thiếu niên có dung mạo không xuất sắc quy vào hàng ngũ "người không liên quan", lập tức trở nên không vui. Tôn chưởng quầy nhanh chóng nhận lỗi nói: "Còn thỉnh công chúa ở chỗ này chờ thêm một lát, tại hạ có chút chuyện quan trọng cần phải xử lý." Hắn cũng bất chấp Tử Nguyệt công chúa xanh mặt nhiều lời, lập tức ân cần dẫn Hoàng Nguyệt Ly đi về phía mật thất. .....Edit & Dịch: Emily Ton.... Tử Nguyệt công chúa không nghĩ tới, mình đường đường là một vị công chúa, nhưng không được coi trọng bằng một thiếu niên bình thường, còn bị Tôn chưởng quầy trực tiếp gạt qua một bên. Nàng nổi giận sôi máu, đập mạnh chén trà ở trên bàn. "Choang" một tiếng, khiến nha hoàn châm trà cho nàng ta hoảng sợ. "Công chúa điện hạ, thỉnh ngài bớt giận......" "Ta hỏi ngươi," Tử Nguyệt công chúa gọi nha hoàn lại, "Công tử vừa rồi đi vào kia, ngươi quen biết hắn sao?" "Nô tỳ không quen biết, nhưng, từng gặp qua một lần." Nha hoàn khom người đáp. "Nga? Hắn là người nào?" "Hồi công chúa điện hạ, nghe nói Hoàng công tử cũng là một vị luyện khí sư, hôm nay những huyền khí cấp 3 đã được bán đấu giá, chính là do sư phụ Hoàng công tử luyện chế. Lần trước hắn tới thay sư phó hắn để gởi bán Huyền Khí, rất nhiều người đều đã gặp qua." Tử Nguyệt công chúa lắp bắp kinh hãi, "Cái gì? Hắn chính là đệ tử vị đại sư kia?" Khó trách thái độ của Tôn chưởng quầy đối hắn lại cung kính như thế! Nàng ta không thể không âm thầm cảm thấy may mắn, mình vừa rồi không phát sinh xung đột ngay trước mặt Hoàng công tử. Bởi vì lần này nàng ta tiến đến, không chỉ tham gia hội bán đấu giá, còn muốn tạo quan hệ với vị đại sư luyện khí kia, thỉnh hắn chế tạo một kiện huyền khí cho riêng nàng ta. Nếu như đắc tội với đệ tử đại sư, vậy sự tình có thể sẽ khó khăn hơn nhiều.