Edit & Dịch: Emily Ton.
Tuy rằng người mua trên lầu 3 tiếp tục do dự, nhưng vẫn luôn cắn răng cùng ra giá.
Hơn nữa, đối phương rõ ràng không đủ tự tin, mỗi lần ra giá, đều chỉ thêm một vạn lượng.
So sánh với nhau, Thái tử ra giá có vẻ vô cùng hào khí, hơn nữa mỗi lần đều là mười vạn lượng, những người xung quanh nghe thấy đều cứng họng, tất cả đều dùng ánh mắt quái dị sôi nổi dừng ở trên người hắn.
Thái tử đắc ý nâng nâng cằm, cảm giác hôm nay tự tôn bị hao tổn, rốt cuộc đã tìm về được một chút.
Để đám nhà quê này nhìn xem, kẻ chân chính có tiền ra giá như thế nào! Hắn có quốc khố chống đỡ sau lưng như vậy, nội tình hoàng thất thâm sâu, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với những thương nhân giàu có!
Chỉ có Bạch Nhược Kỳ ngồi ở bên người hắn, giống như đã cảm giác được điều gì, sắc mặt trở nên tái nhợt vô cùng.
Không ngờ Thái tử ra giá càng ngày càng thái quá, chẳng lẽ là bởi vì...... vừa rồi nơi này quá ồn, hắn không nghe được lời Tôn chưởng quầy đã nói?
Bạch Nhược Kỳ càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng như thế, nhưng bất hạnh là không cách nào ngăn cản Thái tử.
"...... 201 vạn lượng!"
Nghe thấy trên lầu ba lại do do dự dự một lần nữa mới ra giá, lông mày Thái tử giương lên, lớn tiếng nói: "Lải nhải dài dòng ra giá như vậy, khi nào mới kết thúc trò hề? Dứt khoát đưa ra một cái giá đi! Ta ra......"
Bạch Nhược Kỳ liều mạng lôi kéo tay áo Thái tử, muốn ngăn cản hắn nói chuyện.
"Thái...... Thái Tử điện hạ, chờ một chút...... thỉnh ngài chờ một chút......"
Bạch Nhược Kỳ thật sự ước có thể lớn tiếng thét lên chói tai: Tôn chưởng quầy vừa rồi nói, bộ huyền khí này không phải được bán ra bằng bạc, mà là bằng vàng!
Hiện tại ra giá, chính là gấp 10 lần so với giá bình thường!
Ra giá như vậy, sau này ngươi chắc chắn sẽ hối hận!
Tuy nhiên, huyền khí tha thiết ước mơ sắp đạt tới tay, giá cả có lợi như vậy, đây quả thực là chiếc bánh có nhân rơi xuống từ trên bầu trời!
Thái tử hưng phấn khiến đôi mắt đều đỏ, nơi nào có thể nghe được những lời Bạch Nhược Kỳ nói.
Hắn chỉ cảm thấy nữ nhân này vẫn luôn kêu to ong ong ong ở bên tai, quả thực là phiền chết người.
Không phải mọi người đều nói rằng Nhị tiểu thư Bạch gia cao quý lạnh lùng kiêu căng hay sao? Vì sao lại thiếu tầm nhìn xa như thế, tại thời điểm mấu chốt quan trọng như vậy, còn làm nũng quấy rối ở bên cạnh? Đây không phải là đang chậm trễ chính sự của nam nhân sao?
Thái tử không còn kiên nhẫn, trừng mắt liếc nhìn nàng ta một cái, hất nàng ta một cái.
Bạch Nhược Kỳ đột nhiên không kịp đề phòng, bị mất chỗ dựa nên ngã quỵ trên mặt đất bên cạnh.
Thái tử cũng không liếc mắt nhìn nàng một cái, gấp không chờ nổi nói: "Một giá —— 300 vạn! Thế nào? Ngươi còn dám theo cùng hay không?"
Nói xong, hắn khiêu khích nhìn vị trí trên lầu ba.
Lần này, lầu ba không còn ra giá nữa.
"Ba trăm vạn lần đầu tiên! Ba trăm vạn lần thứ hai! Ba trăm vạn lần thứ ba! —— thành giao!"
Tôn chưởng quầy cười tủm tỉm đếm ngược ba lần, tuyên bố quyền sở hữu huyền giáp trang phục.
Toàn bộ bảo vật đã được bán ra. Hội đấu giá hằng năm lần này, rốt cuộc đã kết thúc thành công.
Thái tử không kịp chờ tan cuộc, sau khi tuyên bố cuối cùng của Tôn chưởng quầy kết thúc, hắn lập tức gấp không chờ nổi đứng dậy, đi đến trong viện Thiên Trân Các.
Hắn đã không kịp chờ muốn thu bộ huyền giáp kia vào trong túi, đó chính là huyền khí cực phẩm mà hắn nằm mơ cũng nghĩ đến nó!
Chỉ cần có nó, hắn nhất định có thể trở thành đệ tử chính thức của Tinh Diệu Tông. Hơn nữa mua bộ huyền giáp này còn có lời như vậy. Hắn thật sự là đã kiếm được một khoản lợi nhuận quá lớn!
Thời điểm Thái tử đứng dậy, tất cả các khách nhân ở đây đều không tự chủ được xoay người lại, đều nhìn hắn khiếp sợ, nhưng lại cực kỳ hâm mộ.
"Không hổ là Thái Tử điện hạ! Thật sự rất có phong cách!"
"Ài, huyền khí cực phẩm như vậy, cũng chỉ có thiên tài tuyệt thế như Thái Tử điện hạ mới có thể xứng đôi!"
"Thật khiến người hâm mộ! Người cùng người thật sự không thể so sánh!"
Ánh mắt như vậy, nghị luận như vậy, khiến Thái tử càng thêm lâng lâng, cảm giác càng phấn khởi.
Truyện khác cùng thể loại
116 chương
4 chương
21 chương
22 chương
355 chương
78 chương
73 chương
50 chương