Tà Đạo Tu Tiên Lục
Chương 107 : Tẩu cẩu hình tượng
Trước cửa Ngọc Cảnh đệ nhất y quán vẫn như cũ, người đến mua thuốc cứu mạng xếp thành một hàng dài.
Lang nhân thấy vậy, không khỏi vì cảnh ngộ của đám dân thành mà trong lòng sinh ra một tia đồng cảm, hắn thầm nghĩ: " hại các ngươi chính là người trung thổ các ngươi, không thể trách thú nhân chúng ta. Các ngươi muốn trách thì đi trách đám người tu đạo tập pháp kia đi, đều là hậu quả của việc đuổi tận giết tuyệt của bọn chúng tạo thành cả.
"Lang nhân bước chân vào cửa Ngọc Cảnh đệ nhất y quán, một tên tráng hán đi đến nghênh đón nói: "Vị công tử này, muốn mua thuốc mời ra ngoài xếp hàng.
"Lang nhân chẳng them nhìn tên tráng hán nọ, chỉ mở miệng nói: "Gọi đầu lĩnh của các ngươi ra đây gặp ta.
""Ngươi là ai, đầu lĩnh của chúng ta muốn gặp là được sao? Cút……
" tráng hán đi đến trước mặt lang nhân, vừa nói vừa động thủ đẩy lang nhân. Tay của hắn còn chưa đụng đến thân thể lang nhân, lang nhân chỉ trừng mắt nhìn hắn một cái, hắn liền cảm thấy một cỗ quang mang chấn nhiếp lòng người từ trong mắt bắn ra, làm cho hắn cảm thấy một trận hoảng sợ, thiếu chút nữa bị dọa ngã nhào xuống đất, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, đem những lời còn lưu lại bên mép mạnh mẽ nuốt xuống. Mãi một hồi lâu hắn mới thông suốt nói: "Tôi, tôi đi thông báo ngay.
" Hắn nói xong, quay người lật đà lật đật từ cánh cửa thông giữa đại sảnh y quán với phòng phía sau chạy đi.
Lang nhân mỉm cười, đứng tại đấy đợi một lát, Lý Hữu Quyền liền vội vội vàng vàng đi tới, cùng theo hắn xuất hiện còn có một tên béo, tên béo này chính là kẻ bị bọn Trần Nhược Tư trộm đi lệnh bài Long Ưng bang phó bang chủ, hắn tên là Lưu Phong Hỉ. Bởi vì bây giờ lệnh bài phó bang chủ của hắn còn chưa có tìm lại được, hắn cũng không dám trở về Long Ưng bang tổng bộ, chỉ có thể ở đây sống tạm qua ngày. Nếu không phải bởi Lý Hữu Quyền trước đó đã nhận biết hắn, sợ rằng hắn-một tên phó bang chủ, chẳng ai them để ý đến.
Lý Hữu Quyền nhìn chăm chú lang nhân, cẩn thận đánh giá một lượt, lời nói có chút ngạo mạn: "Ngươi tìm bổn nhân có chuyện gì?
"Lang nhân nhìn bộ dạng của Lý Hữu Quyền, thầm nghĩ: "Tên nhân loại này thật là kẻ hợm hĩnh, lần trước nhìn thấy ta thì cúi đầu khom lưng, bây giờ ta biến thành một bộ dạng khác để hắn không nhận ra thì ngạo mạn vô lễ như vậy. Nếu người trung thổ nào cũng giống như hắn, chúng ta đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều rồi, ài….
" Hắn thở dài, sau đó trực tiếp đem mật lệnh liên lạc giữa thú nhân với các đầu lĩnh Long Ưng bang, dùng phương thức truyền âm, truyền đến tai Lý Hữu Quyền.
Trong Long Ưng bang có một quy định, đó là người tiếp nhận mật lệnh cũng như bang chủ đích thân đến.
Lý Hữu Quyền nghe xong mật lệnh lập tức cảm thấy kinh ngạc, ngây ngốc một lát mới tỉnh táo trở lại. Hắn giảo hoạt đảo mắt một vòng tình hình trong y quán, nhanh chóng đi tới trước mặt lang nhân, tươi cười đầy mặt, cúi đầu khom lưng nói: "Mời, xin nhanh vào phòng bên trong nói chuyện.
"Lưu Phong Hỉ nhìn thấy Lý Hữu Quyền trước sau hai người khác nhau, hắn cũng ý thức được người trước mặt này lai lịch không nhỏ, hắn vội vàng cười cầu tài, rất lễ độ hướng tới lang nhân hành lễ, nói: "Không biết có khách quý tới, không nghênh đón từ xa xin được lượng thứ cho.
"Lang nhân mỉm cười, rất tùy ý đáp lại, không thèm nhìn Lưu Phong Hỉ liền theo Lý Hữu Quyền đi vào phòng trong.
Ba tên bọn chúng vừa mới tiếng vào cửa, Lý Hữu Quyền vội vàng quỳ xuống vừa cúi đầu vừa nói: "Không biết bang chủ đại giá quang lâm, xin tha tội.
"Lưu Phong Hỉ nghe thấy Lý Hữu Quyền gọi người vừa mới đến là bang chủ, hắn bị dọa đến phát ngốc, trong lòng thầm đoán: "Xong rồi, bang chủ cũ bị phế bỏ rồi, bang chủ mới không biết ta, ta nên làm sao bây giờ, xem ra thật sự là xong đời rồi.
"Lang nhân vẻ mặt âm trầm đáp: "Đứng lên đi, ta không phải là bang chủ, chỉ tạm thời thay thế bang chủ đi làm việc mà thôi.
" Hắn nói xong, ánh mắt đọng lại trên người Lưu Phong Hỉ. Lưu Phong Hỉ bị hắn nhìn như vậy, vội vàng quỳ xuống đất, cúi lậy hắn.
Lý Hữu Quyền nhìn thấy vẻ mặt lang nhân không quá tốt, hắn cũng không lập tức đứng dậy.
Lang nhân trong lòng cảm thấy rất buồn cười, trên mặt hiện ra một vẻ khinh miệt, có chút bực tức nói: "Các người còn làm gì nữa, kêu các người đứng dậy, lời ta nói còn không làm.
"Lý Hữu Quyền từ mặt đất đứng dậy, nói: "vâng, vâng, chúng tôi đứng dậy ngay, bang chủ có việc gì xin mời nói, chúng tôi lắng nghe đây.
"Lang nhân đưa mắt nhìn hai tên bọn chúng, đi tới ngồi xuống một cái ghế gần hắn nhất, mở miệng nói: "Ngân lượng của tháng này, đã chuẩn bị chưa nhanh chút mang ra đây.
"Lưu Phong Hỉ nghe được lời này, sợ tới mức mặt vàng như đất, trong lòng trở nên hỗn loạn, thầm nghĩ: "Không xong, bang chủ phái ta tới thu tiền, ta không những không làm tốt việc này mà còn đánh mất lệnh bài, bây giờ nhất định là bên trên thúc dục khẩn cấp, hắn mới tới, ta, ta nên làm sao đây?
"Lý Hữu Quyền ngẩn người, trong lòng thầm nghĩ: "Trước kia đều là chúng ta phái người đưa về tổng bộ, vì sao tháng này bang chủ lại phái người tới lấy nhỉ, chẳng lẽ tình hình có biến. Như vậy cũng tốt, cũng giảm bớt nguy hiểm rình rập chúng ta chuyển tiền về tổng bộ.
" nghĩ đến đây, hắn cười đáp: "Chuẩn bị rồi, tôi liền mang đến cho ngài, xin đợi một lát.
"Lý Hữu Quyền nói xong, nhanh chóng đi về phía phòng thu chi.
Lang nhân nhìn chằm chằm vào Lưu Phong Hỉ nói: "Ngươi là thuộc hạ của hắn sao?
"Lưu Phong Hỉ vốn đã bị dọa cho hồn phách lên mây, nghe lang nhân hỏi như vậy, hắn nhất thời không biết nên trả lời như thế nào. Trong lòng thầm nghĩ: "Nếu như ta nói cho hắn sự thật, ta là phó bang chủ, vậy tính mạng của ta bây giờ lập tức hỏng mất, không, ta không thể nói ra sự thật.
" hắn nghĩ đến đây, cố lấy hết can đảm ngẩng đầu lên nhìn lang nhân nói: "Tôi, tôi là thuộc hạ của hắn.
"Lý Hữu Quyền vừa mới tiến vào, nghe thấy Lưu Phong Hỉ nói vậy, hắn cảm thấy kỳ quái, nhưng hắn cũng không biết Lưu Phong Hỉ lần này tới là vì việc gì, hai tay hắn ôm một cái rương nhỏ đi tới trước mặt lang nhân, quay đầu lại nhìn Lưu Phong Hỉ nói: "Lưu huynh, huynh đừng nói đùa nữa, huynh từ lúc nào trở thành thuộc hạ của tôi vậy?
" nguồn TruyenFull. vnLưu Phong Hỉ sắc mặt lập tức tái nhợt, cả người run rẩy, hắn trong lòng thầm kêu lên: "Khốn nạn, vào lúc này ngươi còn nói ra lời đó, không phải là muốn mạng của ta sao?
" hắn quay đầu đi né tránh ánh mắt của lang nhân, nhìn chòng chọc vào Lý Hữu Quyền không ngừng nháy mắt.
Một chút biến hóa này của Lưu Phong Hỉ, lang nhân quan sát tỉ mỉ cũng biết rằng tên gia hỏa này không thành thật, nhưng hắn không hề vạch trần mà làm giả một bộ dáng cái gì cũng không nhìn thấy, giả vờ không nhìn Lưu Phong Hỉ mà nhìn chằm chằm vào cái rương trong tay Lý Hữu Quyền.
Lý Hữu Quyền không biết hắn vì sao lại làm một bộ dạng như vậy, một dạng hồ đồ, nhưng hắn cũng không tiếp tục nói về Lưu Phong Hỉ, bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, nhìn lang nhân nói: "Đây là lợi nhuận của tháng này, không bằng ngài cứ mở ra kiểm tra rõ ràng một lượt đi?
"Lang nhân cười nhận lấy rương trả lời: "Không cần, ta nghĩ các ngươi cũng không dám giở trò gian dối.
"Lý Hữu Quyền a a cười, nhìn lang nhân nói: "Việc gì cũng có thể dối trá được, chỉ có những việc bang chủ giao phó chúng tôi trừ trước đến nay đều không dám qua loa đại khái, bởi vậy ngài biết ngay được lòng trung thành của chúng tôi có nhiều ít bao nhiêu, mong ngài có thể ở trước mặt bang chủ nói tốt cho chúng tôi vài câu.
"Lang nhân rất tùy ý đáp: "Nói hay, nói hay, ta sẽ nói tốt giùm các ngươi. Ngươi cũng không cần quá khẩn trương, sau này cần một lượng lớn các nhân vật đầu lĩnh, tương lại ngươi nhất định là một tên trong số đó. Đến lúc đấy, các ngươi có thể uy phong được rồi.
" hắn nói xong, ha ha cười lớn.
Lý Hữu Quyền nghe xong, trong lòng vô cùng vui vẻ, một trận sung sướng hạnh phúc tràn ngập trái tim hắn, đến nỗi tư tưởng của hắn trong nháy mắt rơi vào mộng ảo, ngay cả cách ăn mặc của mình vào lúc uy phong trong tương lai cũng thiết kế hoàn hảo.
Lang nhân thấy Lý Hữu Quyền hưng phấn như vậy, trong lòng hắn nổi ý kinh thường: "loại người bán đứng đồng bào này có thể thành đại sự sao? Tương lai Long Ưng bang ngang nhiên xuất hiện cũng sẽ không trọng dụng đám người các ngươi.
" Lang nhân cười quỷ dị, thầm niệm chú ngữ, cả người xoay tròn hóa thành một đạo bạch quang, hướng ngoài cửa bay nhanh đi.
Lưu Phong Hỉ sau khi nhìn thấy lang nhân bỏ đi, tinh thần mới hoàn toàn buông lỏng, trong lòng thầm nghĩ: "Thật nguy hiểm, doạ chết ta mà.
" Hắn dùng tay vỗ nhẹ lên ngực mình, hít vội vài ngụm khí, nhìn chằm chằm Lý Hữu Quyền chẳng chút vui vẻ nói: "Tiểu tử nhà ngươi, mới vừa rồi thiếu chút nữa hại chết ta ngươi có biết không hả?
"Lý Hữu Quyền bị hắn nói làm cho mờ mịt đầu óc, hắn nhíu mày nói: "Lưu phó bang chủ đại nhân, có cái gì nghiêm trọng ngài cứ nói thật ra, ta làm sao thiếu chút nữa lại hại chết ngài chứ?
"Lưu Phong Hỉ trong lòng biết không thể đem chuyện mình không hoàn thành chức trách nguyên nhân nói ra, chỉ có thể đem lửa giận trong lòng ám chế đi xuống, hắn nói: "không có gì, ta vừa mới nói đùa với ngươi thôi.
"Lý Hữu Quyền đi đến bên cạnh Lưu Phong Hỉ vỗ vỗ bả vai hắn, nói: "vậy tốt rồi, ta còn tưởng rằng ngài nói là sự thật kia chứ? Đi, chúng ta đi uống rượu.
"Lưu Phong Hỉ vừa nghe nói muốn mời hắn uống rượu, ngay lập tức đem sự việc mời vừa rồi thiếu chút nữa lấy đi tính mạng hắn vứt ra sau não, tâm tình cũng trở nên nhẹ nhàng trở lại, nhìn Lý Hữu Quyền nói: "Hay đấy, đi thôi, vẫn là ngươi thông minh.
"Lý Hữu Quyền trong lòng phẫn nộ: "Hừ, nếu không phải nhìn vào thân phận phó bang chủ của ngươi, ta sao lại phải nịnh bợ ngươi chứ.
" Nhưng hắn vẫn mỉm cười, quàng vai Lưu Phong Hỉ đồng thời đi ra ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
111 chương
47 chương
1190 chương
984 chương
482 chương
19 chương