Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 344 : Thần Bắn Tỉa
Người dịch: ThanhThuy.
Biên: Cẩuca
Team dịch: Cá
Nguồn: TruyenYY.com
- Đi một vòng xung quanh rồi khiêu khích bọn chúng một chút.
Sở Tiên nói với Hổ Nhị đang lái tàu.
- Vâng ông chủ.
Hổ Nhị gật đầu, tàu hộ vệ dài khoảng 70 mét lượn một vòng xung quanh quần đảo.
Ngay lúc này, có một việc mà Sở Tiên không hề nghĩ tới đó là trong góc sâu nhất của cái khe kia, một chiếc tàu dài khoảng bảy, tám mươi mét đang neo đậu ở vị trí trong cùng, bên cạnh còn có năm sáu chiếc xuồng máy dài hơn chục mét.
Ở bên cạnh chiếc tàu đó là một cái hố tròn có chu vi khoảng một nghìn mét, nước biển xanh thẳm trông mộng mơ hơn cả so với những vị trí khác.
Đột nhiên một con cá lạ màu xanh nhảy lên từ mặt biển và cất lên những âm thanh quái dị.
Trên bờ của hố tròn đó có một đàn thờ thần bí bên trên có đủ các loại hoa văn kỳ lạ, nhìn từ trên cao xuống thì những hoa văn đó chính là hình dạng của con cá lạ màu xanh kia.
Sau khi con cá lạ cất tiếng kêu, bên cạnh đàn thờ liền xuất hiện một tên bộ tộc nguyên thủy ăn mặc quái dị, trên mặt tô vẽ đủ các loại màu sắc khác nhau, hắn cũng kêu lên một tiếng lạ rồi nhanh chóng chạy về phía xa.
Trên quần đảo này có một cây dừa vô cùng cao lớn, cao hơn 30 mét, cành lá vô cùng to lớn.
Một tên da trắng ăn mặc bình thường đang leo lên cây dừa bằng một sợi dây đã được buộc sẵn trên đó rồi leo lên tận ngọn, tay cầm ống nhòm quan sát xung quanh.
- Đằng kia có một tàu cá xa bờ.
Tên thanh niên da trắng nói lớn.
- Tàu cá xa bờ? Cử người ra đó xem sao.
Một gã trung niên râu ria xồm xoàm đứng ở bên dưới đáp lời.
Xung quanh đám người hiện đại đó có mấy tên bô lão của bộ tộc nguyên thủy đang nói chuyện với chúng bằng một thứ ngôn ngữ gì đó không rõ tên, tay chân không ngừng mô tả ra dấu bằng đủ các loại động tác.
Tên râu rậm cũng ra dấu giao tiếp lại với bọn họ, sau đó hất hất tay với mấy tên thanh niên đứng bên cạnh.
Mấy tên thanh niên chạy đến chỗ tàu thả neo, trong tay mỗi người đều cầu một khẩu súng tiểu liên.
Mấy tên đó trèo lên một chiếc xuống máy rồi đi ra phía biển, có thể nhìn thấy rất rõ trên xuồng của chúng có gắn cố định một khẩu súng máy hạng nặng và một bệ phóng rốc- két.
- Ông chủ, bọn chúng đến rồi, là một chiếc xuồng.
Lúc này trên biển, Hổ Nhị đứng trên tàu hộ vệ đang cầm ống nhòm nhìn rồi nói.
- Ồ, chỉ có một chiếc xuồng thôi sao?
Sở Tiên đứng dậy hỏi.
- Vâng, chỉ có một chiếc xuồng, bên trên có bốn người, trong tay đều cầm súng máy.
Hổ Nhị nhìn về phía xa rồi đáp lại.
Sở Tiên gật đầu rồi cũng cầm ống nhòm lên nhìn:
- Thật là trắng trợn, đúng thật là đang lao thẳng về phía chúng ta.
- Có lẽ là do chúng tự tin quá.
Hổ Nhất đứng bên cạnh cười rồi nói.
- Sở Tiên gật đầu tán thành:
- Cũng đúng, xuồng máy của bọn chúng rõ ràng là được cải tạo rất đặc biệt, tốc độ nhanh hơn nhiều so với các con tàu khác.
Lúc này trên xuồng, một gã thanh niên cũng đang cầm ống nhòm nhìn chiếc tàu của Sở Tiên rồi đột nhiên nói:
- Cái tàu kia trông rất quen.
- Sao thế? Tàu cá xa bờ không phải đều như vậy sao?
Một gã thanh niên khác đang ngồi lau súng cười cợt nói.
Gã thanh niên kia hơi cau mày:
- Không đúng, người trên chiếc tàu đó cũng đang lấy ống nhòm nhìn chúng ta, có lẽ không phải là tàu cá bình thường đâu.
- Không phải tàu bình thường à?
Đám người trên xuồng máy hơi sửng sốt:
- Lẽ nào là bọn cướp biển cướp tàu hàng của ông chủ chúng ta lần trước sao?
- Có khả năng, con tàu kia dài khoảng bảy mươi mét, kích thước gần giống như con tàu đã cướp hàng của chúng ta.
Tên thanh niên bình tĩnh phân tích rồi nói.
- Chúng ta lại gần xem là biết ngay thôi mà.
Một gã thanh niên trên xuồng nói.
- Ha ha, giao việc đó cho tôi.
Tên thanh niên lái xuồng phấn khích nói rồi tăng tốc lao lên.
Đám người trên xuồng cười đầy phấn khích rồi lôi bộ đàm ra:
- Chúng tôi nghi ngờ tàu cá kia chính là bọn cướp biển cướp tàu hàng của chúng ta mấy hôm trước, bây giờ chúng tôi đang tiếp cận để xem xét.
- Cẩn thận một chút, ông chủ nói đối phương không hề đơn giản.
Rất nhanh từ bộ đàm vang lên một giọng nói nhắc nhở.
- Ha ha, yên tâm đi Boss, ông không tin tưởng chúng tôi sao.
Một gã thanh liên lầm bẩm rồi nói với tên lái xuồng:
- Ocker, xông lên!
- Ha ha, xông lên!
Ba gã thanh niên đứng bật dậy, trong mồm ngậm điếu thuốc lá, cái cảm giác đạp gió rẽ sóng này thật là sảng khoái.
- Ông chủ, đối phương còn cách chúng ta khoảng 3 km nữa, chúng ta có nên ra tay không.
Hổ Nhất hỏi. - Ra tay nhưng để tôi làm.
Sở Tiên mỉm cười rồi nói, sau đó đi vào trong khoang lấy ra một khẩu súng bắn tỉa.
Súng bắn tỉa Thụy Điển nổi tiếng SSG- 3000 là loại vũ khí chiến đấu của bộ đội tinh nhuệ Đức, Sở Tiên tự tin cầm súng trong tay rồi bước lên chỗ lan can.
- Bốn tên à, vậy thì giữ lại một tên cho hắn quay về báo tin.
Sở Tiên khẽ nhếch mép lạch cạnh lên đạn rồi ngắm bắn con xuồng đi di chuyển với tốc độ nhanh.
- Ố? Ha ha, các cậu nhìn xem kia là sao, ha ha, đối phương cầm súng bắn tỉa chĩa về phía chúng ta.
Gã thanh niên trên xuồng dùng ống nhòm nhìn tàu hộ vệ và nhìn thấy Sở Tiên đang cầm súng bắn tỉa ngắm về phía bọn chúng, vẻ mặt chế giễu.
- Khoảng cách xa như vậy mà định bắn tỉa chúng ta sao?
Một tên thanh niên đứng bên cạnh giễu cợt nói:
- Ocker cậu đừng lái theo đường thẳng.
- Ha ha, yên tâm đi, tốc độ hơn một trăm km/h, cho dù có chạy thẳng thì với khoảng cách xa như vậy hắn cũng không thể bắn trúng được đâu.
- Đúng thế, chúng ta tiếp cận gần hơn xem sao.
- Các anh yên cứ yên tâm, cho dù là cách một nghìn mét thôi thì hắn cũng đừng mơ bắn được chúng ta.
Gã thanh hiên lái xuồng máy vô cùng tự tin nhưng rất nhanh Sở Tiên liền phát hiện phương hướng di chuyển của chiếc xuồng hơi có chút thay đổi.
- Phát hiện ra rồi sao? Thật tốt?
Sở Tiên nhếch mép cười nhưng chưa vội vàng nổ súng mà quan sát chúng đang tiến gần đến với tốc độ cao.
Chẳng mấy chốc chiếc xuồng di chuyển tới vị trí cách tàu của Sở Tiên khoảng một nghìn mét rồi bắt đầu lượn vòng tròn ở vị trí đó.
- Đã xác nhận chắc chắn đó là chiếc tàu cướp biển cướp hàng của ông chủ chúng ta rồi, vận may quả không tồi.
Gã thanh niên cầm ống nhòm nhìn về chiếc tàu cá ở phía xa cười nhạt rồi nói một cách chắc chắn.
- Vậy được rồi, chúng ta sẽ bao vây lấy chúng không cho chúng bỏ chạy.
Gã thanh niên ở bên cạnh cất lời rồi lên đạn, một tên khác đi đến chỗ mép xuồng máy rồi điều khiển súng máy.
- Điếc không sợ súng.
Sóng âm đang thăm dò, Sở Tiên hơi nheo mắt lại rồi cười nhạt:
- Bùm!
Một tiếng súng vang lên!
- Ha ha, nổ súng rồi kìa, mẹ kiếp mày nghĩ mình là thượng đế chắc, di chuyển với tốc độ nhanh như vậy cộng thêm gió biển mà bắn được chúng ta sao, thật là hoang tưởng.
Gã thanh niên lái xuồng nghe thấy tiếng súng nổ, vẻ mặt coi thường nói.
- Wayne, Wayne.
Nhưng hắn vừa nói dứt lời bèn nghe thấy tiếng gọi thất thanh của đồng bọn.
Tên lái xuồng vô cùng sửng sốt ngoảnh đầu lại
- Á!
Gã thanh niên giật nảy mình nhìn thấy một hình lỗ đạn ở vị trí giữa hai bên lông mày của Wayne liền trợn tròn mắt.
Bùm!
Lại thêm một tiếng súng nổ nữa và lần này hắn tận mắt nhìn thấy một tên đồng bọn của mình bị bắn trúng đầu.
- Mọi người cẩn thận.
Tên lái xuồng gào lớn:
- Cẩn thận, đối phương là một tay thần bắn tỉa.
- Nằm xuống, chết tiệt, mau nằm xuống.
- Muộn rồi.
Sở Tiên đứng trên tàu hộ vệ nhếch mép cười rồi hơi nheo mắt ngắm bắn một tên đang bị lộ ra chừng nửa cái đầu rồi nổ súng.
- Bùm!
Một phát súng nổ tung đầu!
- Giữ lại một tên.
Sở Tiên nhìn gã thanh niên điên cuồng phóng xuống máy cao chạy xa bay liền cười nhạt:
- Đi thôi, chúng ta tiến lên phía trước, không nên đậu ở đây, lỡ như đối phương sử dụng máy bay chiến đấu thì phiền phức to.
- Vâng ông chủ.
Hổ Nhất nhìn Sở Tiên một cách sùng bái.
Kỹ thuật bắn tỉa siêu phàm này cả thế giới có lẽ chỉ có một mình Sở Tiên có thể làm được, cho dù là người cá thì thủ pháp cũng sẽ rất biến thái nhưng với khoảng cách xa như vậy muốn bắn trúng xuồng máy đang di chuyển với tốc độ cao kia thì quả là hoang tưởng.
Gã lái chiếc xuồng máy bỏ chạy ngoái đầu lại nhìn thấy tàu của Sở Tiên đã di chuyển về phía xa, vẻ mặt kinh hồn bất định nhìn ba tên đồng bọn của mình rồi nghẹn ngào chớp mắt.
- Thật kinh khủng.
Gã thanh niên vội vàng vơ lấy bộ đàm:
- Thủ lĩnh, bọn tôi bị đột kích, bọn tôi bị đột kích, đối phương là một tay bắn tỉa vô cùng siêu phàm, Wayne và hai người còn lại đều bị bắn chết rồi, đối phương chắn chắn là kẻ địch của chúng ta, bọn cướp biển chưa biết tên.
- Cái gì? Sao Wayne và hai người còn lại lại bị bắn chết?
Râu rậm ở trên đảo vẻ mặt vô cùng kinh ngạc hỏi.
- Đối phương là một tay bắn tỉa cừ khôi.
Gã thanh niên nghĩ lại sự việc vừa rồi mặt lạnh toát.
- Tôi sẽ đến đó ngay lập tức, cậu đứng xa giám sát chúng, không được để chúng chạy thoát.
- Vâng thưa thủ lĩnh.
………..
- Alvin, có biến, phải hết sức cẩn thận, xuồng máy của đối phương tốc độ rất nhanh lại có cả vũ khí hạng nặng, nếu phát hiện ra bọn chúng phải lập tức bỏ chạy.
Sở Tiên nhìn chiếc xuồng máy bị bỏ lại ở phía ra cầm bộ đàm lên nói với đám người Alvin.
- Vâng thưa ông chủ.
Alvin gật gật đầu sau đó vẫy tay gọi hai chiếc tàu cá ở quanh đó.
- Chuẩn bị chiến đấu.
Sở Tiên vẻ mặt nhẹ nhõm rồi nói lớn, Hổ Tam, Hổ Tứ đứng bên cạnh lần lượt cầm vũ khí rồi đứng lên sàn tàu.
Súng bắn tỉa, ống bắt rốc- két, súng máy và một bệ pháo rồng lửa trên tàu hộ vệ cũng từ từ được kéo lên.
Tàu hộ vệ di chuyển được chừng nửa tiếng thì phía sau có một chiếc tàu dài khoảng bảy tám mươi mét đang đuổi theo sau với tốc độ cao.
- Chú ý một chút xem bên trên tàu của bọn chúng có xe tăng, hỏa pháo không?
Sở Tiên nói với Hổ Nhất.
- Vâng thưa ông chủ.
Hổ Nhất gật đầu rồi cầm ống nhòm lên nhìn.
Lúc này trên chiếc tàu đối diện là râu rậm vẻ mặt hung ác đang đứng trên sàn cùng với gã thanh niên lái xuồng vừa rồi đang cúi đầu đứng trước mặt hắn.
- Cậu nói là đứng cách các cậu khoảng chừng một km nổ súng rồi bắn chết Wayne bọn họ mà không phải là do các cậu liều lĩnh đến gần chúng?
- Không không, thủ lĩnh, bọn em nhìn thấy hắn cầm vũ khí trên tay làm sao mà dám tiến lại gần được, bọn em đứng cách xa chúng một km mà khi đó đang chạy xuồng với tốc độ khoảng 100 km/h.
- Tốc độ 100km/h và khoảng cách xa như vậy mà bắn tỉa các cậu, mẹ kiếp các cậu chắn chắn là mình không đùa chứ.
Râu rậm không tin tưởng hỏi lại.
- Nhưng thủ lĩnh, bọn em chắc chắn là cách chúng 1 km mà, bọn em cũng không ngờ rằng hắn nổ ba phát súng liền bắn chết Wayne và hai người còn lại.
Gã thanh niên mồ hôi ròng ròng.
Gã trung niên râu rậm sắc mặt u ám nhìn ba cái thi thể trên sàn, ai cũng bị bắn trúng vào phần đầu, mà lại là một phát chết tươi.
- Lẽ nào thực sự là một tay bắn tỉa phi phàm?
Râu rậm sắc mặt đột nhiên thay đổi rồi tức giận nói:
- Tiến sát gần chúng, dùng vũ khí hạng nặng tấn công, bắn chìm tàu của chúng cho ta.
- Vâng thưa thủ lĩnh.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
4508 chương
41 chương