Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 320 : Trang Bị Vũ Khí
Người dịch: Vô Thần
Biên: Cẩuca
Team dịch: Cá
Nguồn: TruyenYY.com
- Trước mắt cái duy nhất mình thiếu chính là một bộ quần áo.
Thân thể Sở Tiên trần truồng cưỡi trên lưng cá mập Bì Bì, đi theo đằng sau là hai mươi lăm con cá hổ dữ tợn, trong lòng hắn tự nhủ.
Cuộc chiến đấu vừa rồi, Sở Tiên có thể nói là hoàn toàn trần truồng tác chiến, sơ ý một chút là cái mông liền bị cắn một cái, còn có mấy tên cá hổ lưu manh muốn cắn tiểu huynh đệ của hắn nữa.
Điều này khiến Sở Tiên vô cùng tức giận, tuy nhiên cũng không có biện pháp khác, thân thể có thể biến lớn thu nhỏ, làm lúc hắn chiến đấu căn bản không thể mặc được quần áo, hiện tại không có loại quần áo có thể cùng biến hóa với hình thể, nói cách khác về sau nếu hắn muốn chiến đấu đều phải trần như nhộng.
Hắn nghĩ như vậy vừa ngượng ngùng cũng rất nguy hiểm.
Sở Tiên rất nhanh đi đến vị trí Ngạc Nhất, Ngạc Nhị đang đứng, mặc quần áo vào. Sau đó nhấc một con cá hổ lên bắt đầu tiến hành cải tạo.
Con cá hổ lớn hơn hai mét nhìn qua vô cùng hung hãn, lực công kích không kém bọn Ngạc Nhất chút nào, Sở Tiên không có cải tạo nó thành bộ dáng người Trung Quốc, mà tạo ra bộ dáng một người phương tây.
Rất nhanh, Sở Tiên đã cải tạo xong con cá hổ thứ nhất biến thành nhân ngư, vẫn như lần trước hắn không cần động não liền đặt tên cho nó là Hổ Nhất.
Sau đó, Sở Tiên tiếp tục tiến hành cải tạo, lần lượt Hổ Nhị, Hổ Tam rồi đến Hổ Nhị Thập Ngũ đều được tạo thành.
Trong đó Hổ Nhất và Hổ Nhị được cải tạo thành nhân ngư trí tuệ, chúng có được thực lực không kém gì quân nhân phổ thông, còn có được trí tuệ cường đại.
Một người dùng để điều khiển quân hạm, một người dùng để chỉ huy chiến đấu.
Hai mười lăm nhân ngư đứng chỉnh tề thành một hàng trên bờ cát, có lẽ là bởi vì chúng có thiên phú khát máu nên trên người bọn chúng đều tỏa ra khí tức hung hãn, ánh mắt lạnh như băng tựa như miệt thị tất cả sinh mệnh, nhìn một chút sẽ làm cho người ta cảm giác đây không phải người tốt.
- Không tệ, không tệ.
Sở Tiên đánh giá đoàn hải tặc cá hổ tương lai, trên mặt lộ ra thần sắc hài lòng.
- Ngạc Nhất, trước tiên ngươi đi mua cho bọn hắn một ít quần áo.
Sở Tiên đưa cho ra một thẻ ngân hàng hướng Ngạc Nhất nói.
Lúc này sắc trời đã chuyển sáng, ở trên bờ biển vắng vẻ này cũng không có người, nhưng mà vì phòng mọi trường hợp, Sở Tiên trước tiên sắp xếp ổn thỏa cho đám Hổ Nhất đã.
- Tên cá mập nhát gan này, người có thể cút đi được rồi, đồ nhát gan!
Sở Tiên đi đến bờ biển, đá đá con cá mập trâu, nể tình nó vất vả làm vật cưỡi cả đêm cho mình nên hắn không ăn nó.
Không lâu sau đó, Ngạc Nhất mang đến một ít âu phục, đưa cho bọn Hổ Nhất mặc vào.
- Trước tiên hai người các ngươi dẫn bọn hắn trốn đi đã, buổi trưa ta sẽ trở lại đón các ngươi, buổi chiều lão Mục sẽ đến dạy bảo bọn chúng.
- Sở Tiên nói với Ngạc Nhất và Ngạc Nhị.
- Vâng, ông chủ.
Ngạc Nhất, Ngạc Nhị gật đầu.
Sở Tiên sửa sang lại quần áo, sau đó lái xe hướng về khách sạn do David sắp xếp, rồi lấy điện thoại di động ra gọi cho David một cú điện thoại.
- David, mấy ngày nữa một số huynh đệ của ta có thể sẽ qua đây, ngươi có thể làm cho bọn hắn một cái thân phận của nước Mỹ hay không?
Sở Tiên trực tiếp hỏi.
Hắn vẫn muốn cho người của đoàn hải tặc có một cái thân phận, như vậy về sau nếu như chúng tiến vào xã hội nhân loại cũng thuận tiện hơn rất nhiều, mà có được thân phận công dân nước Mỹ thì chúng càng có thêm nhiều tiện lợi.
- Là những thủ hạ lợi hại của ngươi sao? Không có vấn đề, đương nhiên không có vấn đề, cho bọn hắn một cái thân phận tuyệt đối không có vấn đề gì.
David nhẹ gật đầu, với giá trị con người của bản thân, hắn muốn cho một số người có được quốc tịch nước Mỹ là việc vô cùng đơn giản.
Sở Tiên nhẹ gật đầu:
- Vậy thì tốt, khoảng tầm một tuần sau bọn chúng sẽ đến. Đúng rồi, vấn đề vũ khí các ngươi chuẩn bị đến đâu rồi?
- Yên tâm đi, chuyện vũ khí giao cho ta và Grace Cornwall, trong một tuần chúng ta sẽ kiếm về cho ngươi những thứ mà ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng được.
- Ừm, quá tốt, vậy trước tiên ta về nước một chuyến đã.
Sở Tiên nói ra.
- Tốt, chuyện vũ khí sau khi chuẩn bị xong chúng ta sẽ điện thoại cho ngươi.
Sở Tiên nhẹ gật đầu, nói thêm hai câu đơn giản sau đó cúp điện thoại, hắn do dự một chút sau đó tìm một công ty phục vụ ở gần đó, tốn mất bốn giờ chờ đợi, hắn tìm mua được một khu nhà ở một nơi vắng vẻ.
Không lâu sau, Lão Mục gọi điện thoại tới, Sở Tiên lái chiếc xe Suv lấy từ bên David đi đón Lão Mục, sau đó quay lại chổ bãi biển vắng vẻ kia.
Hai mười lăm nhân ngư, Sở Tiên đem chúng chia ra bốn lần chở bọn hắn đến khu nhà ở vừa mua.
- Lão Mục, bọn hắn giao cho ngươi, trước tiên dạy bọn hắn biết tiếng anh, Hổ Nhất và Hổ Nhị là trí tuệ nhân ngư, ngươi dạy thêm tiếng Hoa cho bọn họ.
Sở Tiên phân phó công việc cho lão mục.
- Được rồi ông chủ, cứ giao việc này cho ta.
Lão Mục gật đầu, có mấy lần kinh nghiệm trước, việc dạy bảo bọn nhân ngư đối với hắn mà nói là việc vô cùng đơn giản.
- Sau này bọn hắn sẽ trở thành hải tặc, ngươi phải dạy bọn hắn nhiều kiến thức về phương diện này.
Phân công xong công việc, Sở Tiên lập tức mua vé máy bay về Trung Quốc, sáng sớm ngày hôm sau hắn đã về đến thành phố Hải Thanh.
- Xử lý xong mọi việc chưa?
Sở Tiên vừa về tới nhà, Sở phụ liền hỏi hắn.
- Tạm thời đã ổn thỏa, tầm một tuần sau con còn phải đi nước Mỹ thêm một chuyến.
Sở Tiên vừa cười vừa nói.
- Việc rất rắc rồi à? Sở phụ hỏi.
- Không rắc rồi, lâu nhất thì nửa tháng là có thể xử lý xong.
Sở Tiên lắc đầu.
- Ừm, vậy là tốt rồi.
Sở phụ không hỏi thêm nữa.
Trong mấy ngày tiếp theo, Sở Tiên lại dẫn cha mẹ mình và cha mẹ Tiểu Dĩnh đi chơi thêm mấy ngày, bốn ngày sau thì bọn họ quay về quê, lúc này trường học đã khai giảng, Tiểu Dĩnh bắt đầu đi làm.
Đến ngày thứ bảy thì Sở Tiên nhận được thông báo của David, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị kỹ càng.
- Bảy ngày rồi, việc dạy dỗ bọn Hổ Nhất Hổ Nhị chắc hẳn cũng gần xong rồi.
Sở Tiên thầm nghĩ trong lòng, lập tức mua vé máy bay bay đên nước Mỹ.
Nhưng trước khi đi, Sở Tiên đi đến nhà chị Sở Li một chuyện.
Biệt thự hai người cách nhau không xa lắm, đến nhà thì hắn thấy vợ chồng tỷ tỷ đang dọn dẹp nhà.
- Chị. Sở Tiên đi vào hô một tiếng.
- Tiểu Tiên.
Sở Li hướng phía hắn cười cười, thả công cụ trong tay xuống.
- Hôm nay em bay sang Mỹ à?
- Vâng, tối hôm nay em bay.
Sở Tiên nhẹ gật đầu:
- Lần này em đi có thể mười ngày nửa tháng mới trở lại, việc mở nhà hàng của anh chị thì anh chị tự tìm vị trí tốt một chút, có gì không hiểu chị có thể hỏi quản lý Triệu.
Quản lý Triệu là tổng quản của khách sạn tập đoàn Kim thị, mấy hôm trước, Sở Li và Lưu Vân đã gặp hắn, học hỏi một số kiến thức quản lý liên quan tới nhà hàng, hiện tại chỉ cần tìm nơi mở nhà hàng, vấn đề nhân sự có thể nhờ quản lý Triệu hỗ trợ.
- Ừm, tốt, em yên tâm đi, chị và anh rể em sẽ tìm một vị trí ở thành phố Hải Thanh, sau đó tiến hành sửa sang, nhanh chóng thực hiện kế hoạch.
Sở Li nhẹ gật đầu.
- Được, chị, nhà hàng gọi là Tiên Cảnh, nhất định phải tìm vị trí tương đối tấp nập, diện tích nhất định phải lớn, sửa sang phải hoàn hảo, đến lúc đó chị bảo nhà thiết kế gửi cho em một bản thiết kế.
Sở Tiên nói ra những vấn đề vần chú ý, cùng chị và anh rể phân tích kỹ càng, sau đó tới trường học tạm biệt tiểu Dĩnh.
Khi hắn đặt chân đến nước Mỹ thì đang là ban đêm, Sở Tiên lên xe đi thẳng tới khu phòng vừa mua.
- Ông chủ.
Nhìn thấy Sở Tiên đến, lão Mục lập tức cung kính đi tới, ở phía sau Hổ Nhất và Hổ Nhị cũng đi tới bộ dạng rất cung kính hô một tiếng.
Nhưng mà tiếng bọn hắn nói đều là tiếng anh.
- Lão Mục, không có vấn đề gì chứ?
Sở Tiên nhìn tinh thần diện mạo của bọn hắn, hài lòng gật đầu.
- Ông chủ, tuyệt đối không có vấn đề gì, hiện tại cái bọn hắn thiếu hụt chính là thực chiến.
Lão Mục hồi đáp.
- Tốt, trong khoảng thời gian này ngươi dẫn dắt bọn hắn, vất vả cho ngươi rồi.
Sở Tiên nhẹ gật đầu.
Sở Tiên nhìn đồng hồ, sau đó đi vào phòng nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Tiên gọi điện bảo David phái người qua đón bọn hắn.
Rất nhanh, sáu chiếc Mercedes tiến vào trước khu phòng ốc của hắn, xe lăn bánh hướng về phía cảng.
- Sở Tiên huynh đệ.
David và Grace Cornwall nhìn thấy Sở Tiên đến thì lập tức tiến lên nghênh đón.
- Ừm.
Sở Tiên hướng bọn họ cười cười, theo sau hắn là bọn Hổ Nhất, Hổ Nhị.
David và Grace Cornwall nhìn về phía Hổ Nhất Hổ Nhị, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Họ không phải người Trung Quốc.
Sở Tiên nhìn ra nghi ngờ của bọn hắn, liền giải thích:
- Nhưng mà thực lực của bọn hắn thì không yếu chút nào.
David và Grace Cornwall tán đồng gật đầu, bọn hắn có thể cảm giác được nhóm người này có một loại khí tức khủng bố, loại khí tức này của bọn hắn chắc chắn không phải khí tức mà quân nhân bình thường có thể có được.
Thanh niên của cục tình báo số bảy đứng bên Grace Cornwall mặt mũi tràn đầy sự khiếp sợ, nhìn chằm chằm đám người kia, không nhịn được nuốt nước miếng một cái.
- Đi thôi, chúng ta đi ra vùng biển quốc tế.
David dời ánh mắt khỏi đám người Sở Tiên mang đến, sau đó nói với bọn họ.
- Được rồi.
Grace Cornwall và Sở Tiên gật đầu, sau đó đi đến trước một chiếc du thuyền dài hơn năm mươi mét đang đậu ở bến tàu.
- Lần này cậu kiếm được thứ gì?
Sở Tiên lòng đầy hiếu kỳ hỏi.
- Ha ha, một chiếc tàu hộ vệ cỡ nhỏ.
Grace Cornwall cười lớn nói.
- Tàu hộ vệ?
Sở Tiên hơi sững sờ, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Sở Tiên huynh đệ không nên suy nghĩ nhiều, tàu bảo vệ này cũng không phải là tàu tại ngũ trang bị đầy đủ, mà là tàu không dùng đến nữa, đồng thời nhiều vũ khí ngày xưa trang bị trên nó đều đã bị gỡ xuống, Nhưng mà quan trọng nhất là thiết bị thông tin liên lạc bên trong còn đầy đủ và ổn định.
Grace Cornwall cười cười giải thích nói.
Sở Tiên lúc này mới gật đầu, phải biết thời nay nhóm hải tạc có trang bị tiên tiến nhất là hải tặc Somalia, nhưng trang bị vũ khí của bọn họ cũng chỉ là súng trường AK-47, và súng B40 loại vác vai, ca nô, thiết bị vệ tinh thông tin. Nếu như Grace Cornwall có thể kiếm được tàu bảo vệ có trang bị đầy đủ như vậy thì lúc cướp bóc tàu hàng trên biển cơ hồ như vô đối, muốn cướp thuyền nào thì cướp thuyền đó.
Thời nay bọn hải tặc đi cướp đều ngụy trang thuyền của mình nhìn giống như thuyền phổ thông, sau đó sử dụng ca nô tiếp cận gần tàu hàng mục tiêu, rồi bò lên thuyền hàng tiến hành cướp bóc, chúng cầm AK-47 hoặc lựu đạn trong tay tiến hành uy hiếp, đương nhiên nếu gặp phải ai phản kháng thì bọn hắn không chút do dự xử luôn. Thậm chí nếu như là đám hải tặc hung tàn thì chúng sẽ trực tiếp đem người trên thuyền giết hết.
Du thuyền có tốc độ rất nhau, chỉ một lúc đã tới vị trí vùng biển quốc tế, không lâu sau một chiếc thuyền cá phổ thông dài hơn bảy mươi mét chầm chậm tiến về phía bọn họ.
- Chính là chiếc này sao?
Sở Tiên trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Ngươi thấy nó giống không?
Grace Cornwall mặt đầy ý cười nhìn hắn.
- Thật sự không thể nhìn ra.
Sở Tiên có chút ngạc nhiên nhìn con tàu hộ vệ này, sau khi nó được ngụy trang, nhìn qua cùng tàu cá bình thương không có chút khác biệt nào, thậm chí trên tàu còn có lưới cá và công cụ đánh bắt, người khác nhìn thấy tuyệt đối nghĩ không ra đây là một con tàu hộ vệ.
- Ha ha, chúng ta lên tàu xem một chút đi.
Grace Cornwall cười lớn:
- Đây là một con tàu hộ vệ không dùng nữa của hoàng gia chúng ta, toàn thân tàu dài 72.3 mét, phần chìm dưới nước tầm 3.08 mét, máy tàu loại 3x M-507 dùng động cơ diesel công suất 30000 mã lực, tốc độ cao nhất 35 hải lý một giờ, tốc độ bình thường là12 hải lý độ dài lớn nhất, có thể đi liên tục 4000 hải lý với tốc độ 12 hải lý. Đi nào, lên thuyền ta giới thiệu kỹ càng cho ngươi.
Cả đám người ngồi thuyền nhỏ tiến về tàu hộ vệ, sau đó theo cầu nối đi lên con tàu.
- Hầu Tước đại nhân.
Vừa lên ngư thuyền, mấy người trung niên phổ thông ở phía trên hướng phía Grace Cornwall hành lễ.
- Ừ, đã làm phiền ngươi Witkey, đưa huynh đệ của ta đi làm quen con tàu một chút đi.
Grace Cornwall vừa cười nói với trung niên Witkey vừa gật gật đầu.
- Chư vị mời vào bên trong.
Thân sĩ Witkey đứng một bên, hướng bọn hắn dẫn đường.
- Chiếc này dựa vào thiết kế của tàu hộ vệ đạn đạo kích thước nhỏ lớp “Nanoccic -i” loại 1234 của Liên Xô cũ, biên chế trên tàu 60 người, chủ pháo là 1xak-725 loại 57mm cùng trang bị pháo tự động của chiến hạm, hệ thống chống hạm là loại 2xss-n-9 “Hải Yêu” với ba bệ bắn trang tên lửa tự hành, hệ thống phòng không là 1xsa-n-4 với hai bệ phóng tên lửa trang bị 20 quả tên lửa đi kèm, thiết bị âm thanh điện tử 1x, thiết bị radar không đối hải, tên lửa tự hành mang theo Radar...
Witkey giới thiệu một chút về thuộc tính cơ bản cuả tàu hộ vệ, sau đó mím môi nói tiếp:
- Chỉ là hiện tại tất cả vũ khí trên tàu hộ vệ đều đã bị dỡ bỏ, nhưng thiết bị thông tin điện tử chúng ta đã lắp đặt mới, thông tin vệ tinh, có thể trong vòng mấy trăm hải lý tiến hành chỉ huy.
- Mặt khác, ngài Hầu Tước Grace Cornwall đã mua được 5 bệ súng máy Dillon Eero m134d, mời các vị xem...
Witkey đi đến phía, sau đó ấn một cái nút, lập tức một vũ khí từ phía dưới từ từ dâng lên.
- Con mẹ nó, đây là cái gì? Súng máy hạng nặng sao?
Sở Tiên trợn mắt há mồm nhìn.
- Không sai.
Grace Cornwall ở một bên gật gật đầu
- Súng máy Dillon Eero m134d, đường kính nòng súng 7.62mm trang bị hộp đạn 500 viên, ngươi xem qua bộ phim Predators chứ? Ngươi chỉ cần ấn cái nút này, súng máy sẽ bắn đạn ra với tốc độ kinh người, hơn 3000 phát một phút. Chỉ cần không hết pin, nó sẽ bắt liên tục đến khi ngươi thả nút ra. Khi hết pin thì ngươi chỉ cần thay pin cho nó giống như thay băng đạn cho súng trường vậy, sau đó nó lại tiếp tục có thể bắn. Trên thế giới hiện nay nó được ứng dụng trong nhiều tình huống chiến đấu, như chống trực thăng, xe tăng, đại loại là những thứ kia người đều có thể dùng súng này xử hết.
- Mẹ nó, vô đối quá.
Sở Tiên nhìn bộ súng này, trong lòng có một luồng lửa nóng bốc lên, mỗi phút bắn ra hơn 3000 phát, mẹ nó đây giống như là một cỗ máy chiến tranh vậy.
- Đây là vũ khí duy nhất được lắp đặt trên chiếc tàu hộ vệ này, tốt nhất là hạn chế sử dụng, cái đồ chơi này gặm tiền rất nhanh.
Grace Cornwall vừa cười vừa nói.
- Ừ, sau này dùng nó phòng ngự.
Sở Tiên cười cười.
- Đúng vậy, nếu như ở trên biển gặp phải kể địch thì nó có thể dễ dàng đánh chìm một chiếc ca nô. Với hỏa lực khi 5 bộ súng này cùng nhau xả đạn thì đến quân hạm bình thường cũng chỉ có thể rút lui, bình thường chỉ có đoàn hải tặc Somalia mới có được thứ này.
Witkey vừa cười vừa nói.
Sở Tiên gật đầu, đi vào bên trong con tàu tham quan.
- Chư vị, đây là thiết bị thông tin vệ tinh, hải tặc Somalia sở dĩ dám phách lối ở trên vùng biển liên minh châu Âu là bởi vì bọn hắn có được thiết bị thông tin tiên tiến, có thể kịp thời né tránh hạm đội của liên minh Châu Âu đuổi bắt, đối với việc chiến đấu trên biển, thông tin vệ tinh là thứ không thể thiếu được.
- Còn có thiết bị điện tử này, nó có thể thăm dò tìm kiếm vùng biển rông 30 hải lý chung quanh con tàu, đương nhiên nếu gặp phải quân hạm có trang bị thiết bị chống rada thì nó sẽ mất đi tác dụng, nhưng con tàu hộ vệ này chúng ta cũng có trang bị thiết bị chống rada.
Witkey cẩn thận giới hiện từng chi tiết, tính năng của con tàu cho bọn hắn, Sở Tiên ở một bên vừa nghe vừa tăng thêm kiến thức, con thuyền hải tặc này tuyệt đối là có môt không hai trên thế giới.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
4508 chương
41 chương