Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 295 : Nuôi Trồng Không Thể Sánh Với Hoang Dã Được
Dịch: Nguyên Dũng.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Cá.
Nguồn:
Sở Tiên nghe thấy Trác Vũ hỏi vậy thì liền cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn không đồng ý, nhưng cũng không cự tuyệt.
- Thế nào? Anh lấy bong bóng cá thiểu để nhập cổ phần, về khoản cổ phần thì chúng ta có thể thương lượng. Trác vũ nhìn thấy hắn không nói lời nào, hơi lo lắng hỏi thêm lần nữa.
- Tôi suy nghĩ một chút đã. Sở Tiên nghẫm nghĩ một hồi rồi đáp.
- Được rồi, vậy anh cứ suy nghĩ thấu đáo đi. Trác Vũ dừng lại một chút, sau đó liền gật đầu.
Chú của Trác Vũ ngồi ở bên cạnh thấy cháu gái mình trực tiếp mời Sở Tiên nhập cổ phần như vậy liền mỉm cười hiền hoà, sau đó hướng về phía cô gật đầu ra hiệu:
- Buổi đấu giá bắt đầu rồi.
Lúc này, ở giữa đài đấu giá, MC cầm micro chậm rãi bước lên phía trên, nhìn thấy đám người phía dưới vỗ nhẹ nhàng một cái vào micro gây sự chú ý.
- Hoan nghênh mọi người tham gia hội chợ ngư nghiệp quốc tế của chúng tôi, hôm nay là buổi đấu giá ngày cuối cùng của hội chợ chúng tôi, cũng là lần đấu giá to nhất, hoành tráng nhất. Chắc hẳn những người đang ngồi ở đây đều biết chúng tôi hôm nay muốn bán đấu giá năm loại cá nào.
- Cá vàng Trường Giang, được phỏng đoán là loài cá đã bị tuyệt chủng, bây giờ tại phiên đấu giá của chúng tôi sẽ xuất hiện ba con.
- Cá mào gà đỏ Trường Giang, không giống với ngày đầu tiên bán đấu giá cá mào gà đỏ, đây này một con cá mào gà đỏ đã được thông qua phương pháp đặc thù ướp lạnh giữ tươi.
- Cá lù đù vàng lớn, một trong những loại cá nổi tiếng quý hiếm ở Đông Hải, trên thị trường vô cùng hiếm thấy.
- Cá ngừ vây xanh đại tây dương, được xưng là loài cá có hương vị ngon nhất, giá cả càng là cao nhất trong lịch sử các loài cá.
- Cá bahaba taipingensis, được vận chuyển đặc biệt từ Miến Điện sang Trung Quốc.
- Vào hôm nay, năm loại cá sẽ theo thứ tự nêu trên tiến hành đấu giá, các vị hãy làm tốt công tác chuẩn bị cạnh tranh. Ngoài ra nhắc nhở các vị, khi cạnh tranh xin hãy dùng lý trí mà trả giá, đừng để xảy ra tình trạng tràn giá gấp nhiều lần so với thực tế giá trị cũng như giá cả trên thị trường của loài cá ấy. Được rồi, hôm nay bắt đầu đầu đấu giá loài cá thứ nhất, cá vàng Trường Giang.
MC sau khi kết thúc phần giới thiệu liền đi xuống, một người trung niên bước lên phía trên, trong tay cầm một cái hộp đông lạnh, bên trong đó để ba con cá vàng Trường Giang.
- Năm nay vô tình đánh bắt được ba con cá vàng Trường Giang. Vào năm 2008, nửa cân cá vàng Trường Giang có giá đấu giá đạt tới hai ngàn hai trăm, từ hồi đó cho đến tận năm nay trên thị trường không thấy bóng dáng cá vàng Trường Giang. Bây giờ tôi lấy năm ngàn nửa cân bắt đầu đấu giá, năm con cá vàng tổng cộng một cân một lạng, giá tính gộp một vạn mốt.
- Một vạn hai. Người trung niên vừa mới dứt lời, phía dưới liền có người lập tức ra giá, đối với loại cá hiếm thấy này, tất cả mọi người đều tràn ngập hứng thú với nó.
- Một vạn ba.
- Một vạn bốn.
Giá cả nhanh chóng được dâng lên, Sở Tiên không có hứng thú quá lớn đối với cá vàng Trường Giang đã chết nên chỉ lẳng lặng nhìn.
Rất nhanh sau đó, một cân hơn cá vàng được chốt hạ giá bán ra là hai vạn.
- Lần này đấu giá cá mào gà đỏ Trường Giang.
Lần đấu giá này cũng là đông lạnh, số cá mào gà đỏ Trường Giang đó tổng cộng hai cân rưỡi, cũng không bao lâu sau đó đã được bán đấu giá xong.
- Tiếp theo đây là tới phần đấu giá cá lù đù vàng lớn.
Sau khi MC giới thiệu xong, Đỗ Cương phấn khởi mặt mũi hớn hớn hở hở bước lên trên bục, phía sau hắn có tám người nhân viên công tác khiêng lên bốn cái hộp đông lạnh bước theo sau.
- Oa, nhiều cá lù đù vàng lớn quá đi. Một số khách hàng hôm nay mới tới nhìn thấy trong hộp đông lạnh chất thành đống cá lù đù vàng lớn trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ pha lẫn kinh ngạc.
- Thật đúng là nhiều, bên trong ít nhất cũng phải năm sáu trăm con, cái công ty đấy đúng là tốt số, ra khơi bắt được nhiều như vậy quả là hiếm gặp.
- Cái này giá trị ít nhất ba bốn trăm vạn đấy nhỉ?
Mấy trăm con cá lù đù vàng lớn hoang dã đúng là có khả năng bóp nghẹt hàng ngàn con tim những kẻ cuồng cá cùng những nhân viên săn cá trong các khách sạn lớn, như vừa rồi bán đấu giá cá vàng Trường Giang chỉ có vỏn vẹn mấy con, mà lần này những mấy trăm con cá liền, so sánh với nhau đúng là con số khiến người ta khiếp sợ.
Đỗ Cương nhìn thấy phản ứng khách hàng dưới bục, hắn tươi cười lấy làm đắc ý lắm, cầm lấy micro đầy tự tin ngạo mạn nói:
- Thưa các quý vị, các vị đã nhìn thấy, chính nó, là cá lù đù vàng lớn chính hiệu, tất cả có sáu trăm tám mươi năm con cá lù đù vàng lớn, tổng trọng lượng sáu trăm sáu mươi cân.
Đỗ Cương nói rồi hơi ngừng lại một chút, ánh mắt quét qua mọi người một cái:
- Giá trị của cá lù đù vàng lớn không nói thì mọi người ai nấy cũng đều biết, muốn nhấm nháp vị của nó đúng là khá khó khăn, ngay cả khách sạn năm sao cũng chỉ là thi thoảng mới có xuất hiện cá lù đù vàng lớn, hiện ở chỗ này có hơn sáu trăm con, vào giai đoạn trước Tết này nếu như trong khách sạn nhà hàng của mình có bán loại cá trân quý này thì tôi tin tưởng nhất định có thể kéo theo sự chú ý của khách hàng cũng như thúc đẩy tình hình làm ăn kinh doanh trở nên thuận lợi hơn bao giờ hết.
- Mặt khác, hơn sáu trăm con cá lù đù vàng lớn ở đây hoàn toàn có thể bán xả láng một đến hai tháng, mà với số lượng lớn bán lâu dài như vậy có ý nghĩa gì chắc hẳn những người trong ngành đều hiểu rõ.
Đỗ Cương cầm micro chậm rãi nói với đám người phía dưới bục, mấy câu nói thực tế này đã chạm tới trái tim của nhiều nhân viên khách sạn nhà hàng có mặt tại đó.
- Bây giờ, cá lù đù vàng lớn tổng cộng chia làm bốn phần, dựa theo phân số tiến hành đấu giá, mỗi một phần cá lù đù vàng lớn các con cá đều không khác mấy, trọng lượng cũng giống như vậy. Bây giờ đây chúng ta bắt đầu đấu giá phần thứ nhất, phần thứ nhất, đấu giá giá thấp nhất một trăm vạn. Đỗ Cương lớn tiếng tuyên bố.
- Hể, dựa theo phân số mà tiến hành đấu giá sao, sáu trăm sáu mươi cân chia làm bốn phần, mỗi một phần một trăm sáu lăm cân, giá đạt lẻ từng con đến ba ngàn nửa cân rồi.
- Hoá ra lại dựa theo phân số mà bán, đây chẳng phải là cố ý xếp chuyên bán cho những khách sạn lớn đó sao?
- Hơn một trăm năm mươi cân đấu giá một trăm vạn, thật đúng là kinh khủng.
Đỗ Cương vừa dứt lời, khách hàng phía dưới vô cùng khiếp sợ bàn tán xôn xao cả lên. Giá khởi điểm lên tới một trăm vạn, nếu như cạnh tranh chẳng phải là muốn đạt tới một trăm ba mươi cho tới một trăm bốn mươi vạn sao?
Mà lúc Đỗ Cương nói ra giá tiền này liền khiến một số nhân viên khách sạn phía dưới khẽ nhíu mày.
Hơn sáu trăm con cá lù đù vàng lớn tổng cộng chia làm thành bốn phần, nếu như sáu trăm con cá lù đù vàng lớn này đều trên dưới một hai cân thì lấy giá đấy chắc chắn không thành vấn đề, cơ mà vấn đề trước mắt là những con cá lù đù vàng lớn trong hộp đông lạnh đó nhiều nhất hơn nửa cân thôi.
Cá lù đù vàng lớn hơn nửa cân, giá bán lẻ tối đa cũng chỉ là hơn một ngàn, cá lù đù vàng lớn nặng một cân cũng chỉ tầm hơn hai ngàn là cùng, thế mà bây giờ Đỗ Cương lại dám bán vọt giá lên ba ngàn nửa cân cá lù đù vàng lớn, cơ hồ tăng lên nhiều gấp đôi, cái giá tiền này cao không hợp thói thường, cao một cách bất hợp lí.
- Thật đúng là điên rồi, cá lù đù vàng lớn nặng mỗi một hai, cân mà lại dám bán ba ngàn nửa cân sao.
- Đúng vậy, mặc dù nói số lượng của hắn ta có tương đối nhiều, nhưng mà ba ngàn nửa cân thì đúng là cao hơn quá nhiều rồi.
- Ha ha, cá lù đù vàng lớn một hai cân mà bán ra tương đương với giá cá Sở tiên sinh đặt ra, cái này còn là giá khởi điểm đấy, thật đúng là thèm tiền muốn điên rồi.
Người phụ trách thu mua khách sạn ngồi xung quanh Sở Tiên nhỏ giọng nói, nghe giá Đỗ Cương hét ra ai nấy đều cảm thấy không hợp lí, xem ai nghiến răng ken két vào mà mua cá của họ.
Nếu như không có cá lù đù vàng lớn của Sở Tiên nuôi dưỡng xuất hiện, có lẽ bọn hắn cũng đành cạnh tranh một chút. Nhưng mà bây giờ thì chỉ đến để xem cho vui thôi, chứ thừa tiền bạc đâu mà đấu giá cá lù đù vàng lớn đắt đỏ như vậy.
Nhưng mấy người bọn họ mặc dù không chuẩn bị đấu giá mua về, thế mà có người phụ trách thu mua của các khách sạn khác lại không biết Sở Tiên bán cá lù đù vàng lớn ở đây, đồng thời giá cả và chất lượng đều cao hơn rất nhiều, cho nên phía dưới một số người sau khi do dự cuối cùng vẫn có người trả giá.
Giống như Đỗ Cương nói, hơn một trăm năm mươi cân cá lù đù vàng lớn trong mùa Tết đến xuân về như thế có thể kéo theo sự phát triển thịnh vượng của kinh doanh, sẽ kéo theo doanh thu vù vù, đồng thời nếu như dựa theo phương thức nấu nướng mà tiêu thụ thì tính ra bọn họ cũng cũng không thể thua lỗ quá nhiều.
So sánh với hiệu quả mà cá lù đù vàng lớn mang lại thì thua thiệt một chút xíu cũng không quan trọng.
- Một trăm linh một vạn. Một người trung niên giơ tay lên, báo giá tăng lên một vạn.
- Một trăm linh hai vạn. Lại thêm một ông lão khác báo giá.
- Một trăm linh ba vạn.
- Một trăm linh bốn vạn.
Giá cả từ từ được nâng lên, vào lúc giá tăng lên đến một trăm linh bốn vạn, thì cả đám người chung quanh đột nhiên phát hiện ra những người đang cạnh tranh vậy mà vẻn vẹn chỉ có bốn mống, nói cách khác ngoại trừ bốn người báo giá ra, thì không có ai đấu giá tranh cá của công ty Thâm Hải Đông Ngư cả.
Đỗ Cương đứng trên đài hơi sững sờ, chung quanh khách hàng cũng hơi hơi kinh ngạc, bốn cái người cạnh tranh người cũng vậy, sắc mặt lộ ra vẻ ơ sao chỉ có vài người như vậy nhỉ, nghi hoặc nhìn đám đông chung quanh.
- Cái tình huống gì thế này? Bốn người nhân viên đang cạnh tranh trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc hết sức, theo lý mà nói thì loại cá lù đù vàng lớn quý hiếm được tung ra như vậy mặc dù giá cả hắn lấy tương đối cao, nhưng mà số lượng lại không hề nhỏ, có thể đem đến hiệu quả nhất định, kiểu gì cũng được không ít người giành giật để mua bằng được món hời này về, nhưng vì sao trước mắt chỉ vẻn vẹn bốn nhà bọn họ tham dự cạnh tranh?
Ngay cả Đỗ Cương trên bục cũng cảm thấy không khí hơi sai sai, chiếu theo sự dự đoán của hắn thì chắc chắn sẽ không xuất hiện loại tình huống dở khóc dở cười này, giá cả hắn định ra tương đối cao, nhưng mà cũng không vượt qua ranh giới của những khách sạn kia được. Hắn một mực tin tưởng rằng cái giá tiền này tính về mọi phương diện thì đều có thể chấp nhận và rất thoả đáng rồi, thế nhưng trước mắt vậy mà chỉ có bốn nhà cạnh tranh làm hắn cảm giác không đúng lắm.
Bốn người nhìn thấy chỉ có bọn hắn cạnh tranh với nhau, đồng loạt trầm mặc lại, tự dưng ai cũng cảm thấy tình huống không tốt lắm, họ có dự cảm xấu, ngơ ngác nhìn cả hội trường không một ai nhúc nhích.
Đỗ Cương khóe mắt nhảy lên liên hồi, trên mặt lộ ra vẻ khó xử tột độ.
Khách hàng dưới bục cũng cảm thấy bầu không khí trong phiên đấu giá lần này lạ cực kì, lúc này một khách hàng ngồi ngay hàng ghế đầu bỗng nhiên nhỏ giọng nói một câu:
- Có một gian hàng bán cá lù đù vàng lớn nặng cân rưỡi mà chỉ bán ba ngàn nửa cân, cá của hắn có nửa cân, một cân mà đã bán mắc như vậy đương nhiên không có người muốn mua rồi, đồ đần mới mua đấy.
Vị khách hàng này cũng không phải là nói quá lớn tiếng, nhưng mà bởi vì hắn ngồi ở hàng đầu tiên, cho nên Đỗ Cương đứng trên bục vẫn nghe được rõ anh ta nói gì.
“Hoá ra là vì cái gian hàng của thằng ranh ấy?” Sắc mặt Đỗ Cương lập tức u ám xuống, hắn vốn cho rằng cái tay bán cá lù đù vàng lớn bằng phương pháp nuôi dưỡng kia không còn ảnh hưởng gì đối với mình nữa, nhưng mà hắn không ngờ tới được vẫn xuất hiện tình huống ngượng mặt này.
Đỗ Cương hít một hơi thật sâu, trên mặt nặn ra một nụ cười gượng gạo:
- Chúc mừng vị khách hàng này của chúng ta đã đấu giá thành công cá lù đù vàng lớn phần thứ nhất, tôi tin tưởng phần cá lù đù vàng lớn này sẽ mang đến lợi ích lớn hơn nữa cho vị khách thông thái đó.
Người khách hàng ra giá cuối cùng trên mặt hiện ra sự do dự rõ rệt, trầm ngâm không nói gì.
- Phần thứ nhất cá lù đù vàng lớn đã được bán đấu giá thành công, vậy chúng ta tiếp tục đấu giá phần thứ hai. Đỗ Cương nói xong rồi liền chuyển chủ đề:
- Nhưng trước khi bán tiếp, tôi muốn phát biểu một điều. Cá lù đù vàng lớn của chúng tôi là thuần hoang dã, không phải như một số cá lù đù vàng lớn nuôi trồng có thể so sánh được, cho dù là cá lù đù vàng lớn của bọn họ nuôi trồng có giống hệt với hoang dã đi chăng nữa, nhưng nuôi dưỡng chung quy vẫn là nuôi dưỡng mà thôi, tuyệt đối không thể đánh đồng với hoang dã được.
- Giá rẻ không bao giờ mua được hàng tốt, hàng tốt thì không bao giờ rẻ cả, người tiêu dùng có thể nhận định được cá lù đù vàng lớn đúng là hoang dại, tự nhiên, ngon miệng, mà không phải một món đồ dỏm. Được rồi, tôi không nói nhiều nữa, tiếp tục bắt đầu đấu giá phần thứ hai.
- Cái đấy cũng khó mà nói đấy, tôi không tranh luận về vấn đề nuôi dưỡng hay hoang dã cả, nhưng tôi biết cá lù đù vàng lớn nặng nửa cân nhiều nhất hơn một ngàn là cùng, một cân căng nhất hơn hai ngàn.
- Có những loại nuôi dưỡng chưa chắc kém hơn so với hoang dã, nhưng mà giá cả lại vô cùng ưu đãi.
Người phụ trách thu mua khách sạn nhà hàng ở bên cạnh Sở Tiên nghe thấy Đỗ Cương nói như vậy liền bĩu môi, sau đó đáp trả lại.
Đỗ Cương vốn cứ nghĩ rằng do hắn lấy giá cao như vậy nên mới khiến bọn họ bất mãn. Bây giờ lại còn có người khẳng định chắc nịch nuôi dưỡng không kém hơn so hoang dã, điều này rõ ràng tỏ ý mười mươi chất lượng hai bên không kém gì nhau.
Cho nên khách hàng ở phía dưới cũng không thèm nể mặt mũi lớn tiếng nói vọng lên.
Truyện khác cùng thể loại
77 chương
4508 chương
41 chương