Ta Có Thể Biến Thành Cá
Chương 205 : Bão Táp Tập Kích Và bầy rắn Biển (Phần 1)
Sự việc bố con Lý Long giải quyết ổn thoả xong, cuối cùng, cổ phần của công ty rắn biển Tiên Cảnh từ 15% hạ xuống còn 5%, mà số cổ phần đó tất cả nằm trong tay Lý Long.
Cách làm người và nhân phẩm của Lý Long rất được lòng Sở Tiên, và hắn cũng rất yên tâm về cậu.
Nằm yên nhàn trên ghế, Sở Tiên gọi điện nói chuyện điện thoại với tiểu Dĩnh nửa tiếng.
- Có nhiều việc mình cũng chả cần thiết phải ôm vào người làm gì!
Hắn nhấp một ngụm nước, tiếp tục suy nghĩ:
“Có bọn lão Tầm ở cạnh, là những kẻ trung thành 100% như vậy, có nhiều chuyện có thể hoàn toàn yên tâm giao cho họ xử lý, giống như vua thời cổ đại vậy, bản thân chỉ vẽ phương án vĩ mô thôi, còn để người cá đi thực hiện, mà năng lực của lão Tầm còn hơn cả mình ấy chứ”.
“Ừm, thành lập một nội các, chuyên bàn việc thế sự, rồi thành lập một cơ quan đặc vụ của hoạn quan thời Thanh, đi giải quyết những việc ngầm, haha, đây đúng là một ý tưởng không tồi!”
Sở Tiên cảm thấy buồn cười rồi gật đầu, hiện tại sự nghiệp mới chỉ mới bắt đầu mà thôi, nếu như sau này việc to việc nhỏ cũng đều tới tay hắn thì chắc phải bận bịu chết mất, hắn chuẩn bị bàn giao một số công việc cho đám người cá.
“Sau này cải tạo thêm vài người cá có trí tuệ thông minh nữa!”
Sở Tiên trong lòng đã quyết, bèn nói với lão Tầm ở bên cạnh:
_Lão Tầm, công việc ở Thái Lan giao cho ông không vấn đề gì chứ?
_Ông chủ, chỉ cần hội người cá Nhị Kiếm Tam Kiếm thành thục hơn một chút là không hề có một chút vấn đề nào! Lão Tầm tự tin nói.
_Được, vậy việc ở đây giao lại cho các ngươi, ta sẽ đi chơi ở Thái Lan vài hôm. Sở Tiên đứng lên, trên mặt lộ rõ sự thảnh thơi.
_Yên tâm đi ông chủ, ngài đi chơi đi. Đem Nhất Lư và Nhị Lư đi theo bảo vệ ngài. Lão Tầm cười.
_Được! Sở Tiên cười rồi đi tới vỗ vai Lý Long nói:
_Thái Lan có nơi nào vui vậy, đưa tôi đi dạo đi, việc ở đây cậu cũng không cần lo lắng nữa có bọn lão Tầm giải quyết rồi, sau này cậu chỉ cần quản lí tốt công ty là được!
_Vâng anh Sở Tiên! Lý Long vô cùng cảm kích, bắt đầu giới thiệu:
_Ở Thái Lan Bangkok là nơi không thể không ghé qua, rồi còn có cả Hoàng Cung ( Khu phức hợp nhà ở ở Bangkok), San Phra Phrom ( là một đền thờ Hindu giáo ở Bangkok), Quảng trường Siam ( là một khu vực giải trí và mua sắm ở quận Pathum Wan của thủ đô Bangkok), khu chợ nổi Bangkok cùng rất nhiều khu vui chơi nổi tiếng khác nữa, chúng ta có thể tới những chỗ đó chơi.
_Ok! Sở Tiên gật đầu quay sang nói:
_Lão Tầm, có việc gì quan trọng không giải quyết được nhớ gọi điện báo cho tôi một tiếng, chúng tôi đi trước đây!
Lão Tầm gật đầu.
Đưa hai bảo vệ Nhất Lư và Nhị Lư đi cùng Lý Long tiến vào Bangkok.
Ngồi xe chừng một tiếng sau, đến Bangkok đã tầm ba giờ, Lý Long dẫn bọn Sở Tiên vào Hoàng Cung chơi.
Đây là một khu phức hợp nhà ở theo kiểu hoàng cung cực rộng lớn ở Bangkok, hội tụ đủ tinh hoa đặc sắc dân tộc Thái Lan gồm có hội hoạ, điêu khắc, thiết kế và kiến trúc, kiến trúc của nước họ rất đẹp mắt và độc đáo, toàn bộ dùng màu vàng kim vô cùng mãn nhãn người xem.
Thái Lan là nước du lịch nổi tiếng trên Thế Giới, mỗi ngày du khách tới đây du lịch đạt tới trên trăm vạn, Bangkok vô cùng phồn hoa và nhộn nhịp, quy tụ các loại nhãn hiệu cũng như hàng hiệu nổi tiếng trên thế giới.
Thái Lan cũng là một nước thiên về chùa chiền, miếu đền chùa nhiều không kể xiết với các kiểu kiến trúc, cũng là những nơi thăm thú vô cùng đẹp cho khách du lịch.
Thái Lan nổi tiếng nhất phải kể đến shemale, ladyboy, đã tới đây rồi đương nhiên Sở Tiên cũng muốn được mở rộng tầm mắt mình một chút.
Hai ngày liền, họ như một du khách thực thụ đi thăm thú khắp các địa điểm du lịch ở Bangkok.
_Cũng nên về rồi, vụ việc ở Tứ Xuyên kết thúc rồi, mình cũng nên về thôi. Sở Tiên gác máy của lão Tầm, mỉm cười tự nói với chính mình.
Về tới khu biệt thự của nhà Lý Long tại Tứ Xuyên, lão Tầm lập tức đi ra nghênh đón:
_Ông chủ, bây giờ cũng đã tới thời khắc cuối cùng rồi, chúng tôi đã chuẩn bị xong hôm nay dẫn dụ bọn Maryland Wyssago ra biển, chúng ta dẽ tiến hành trận đấu cuối cùng!
_Bọn họ sẽ tới chứ! Sở Tiên hỏi.
_Sẽ tới thưa ông chủ, ba người bọn họ nhất định sẽ tới! Lão Tầm nói chắc như đinh đóng cột.
Sở Tiên gật đầu:
_Tốt, vậy chuyện này cũng cần phải giải quyết cho xong rồi!
Hai ngày hôm nay không biết lão Tầm bọn họ làm gì nữa, trên cánh tay của Tam Thương có một vết thương, nhưng không quá nghiêm trọng, sẽ hồi phục nhanh thôi.
Đến tối, bọn Sở Tiên lên thuyền chầm chậm lái về hường biển.
Tối hôm nay trăng tròn vành vạnh, rất to và sáng, thuyền đánh cá đi với vận tốc khá nhanh, Sở Tiên đứng trước mạn thuyền mặt không chút biểu cảm nhìn về phía biển xa.
Ước chừng đi được tầm hơn hai tiếng, trong tầm cảm ứng của hắn xuất hiện ba con tàu, hai con tàu đánh cá và một tàu du lịch, mỗi một con tàu đều hơn ba mươi mét, lớn hơn gấp nhiều lần so với tàu của bọn Sở Tiên, thậm thí có thể dễ dàng đánh chìm họ.
_Quả nhiên tất cả đều đến rồi! Sở Tiên nhìn về hướng con tàu du lịch to lớn ở phía giữa, đứng ở trên tàu có một ông lão cùng hai người trung niên.
_Giao đấu trên biển cả, người cá là bất khả chiến bại!. Sở Tiên nhìn thấy chiến trận trước mắt liền mỉm cười, trên thuyền bọn Nhị Kiếm cũng lần lượt nhảy xuống biển.
_Ông chủ, chúng ta ở nơi xa bọn họ xem kịch hay thôi. Lão Tầm tiến về hắn ánh mắt hướng về phía xa nói.
Tầm mười phút sau, thông qua cảm ứng của Sở Tiên thấy được hai bên cạnh của chiếc tàu đang dần bị chìm xuống, liền ngay đó họ bỏ chiếc thuyền nhỏ tính chạy thoát thân qua chiếc thuyền trung tâm.
Thế nhưng, đối thủ của họ không phải người thường, họ là những người cá có thể bơi lại tự do trong đại dương, nhân lúc bọn họ vẫn chưa thoát được thì bọn Nhị Kiếm đã nhân cơ hội lật nhào chiếc thuyền nhỏ ấy uống, từng người một rống lên thảm thiết trong làn nước biển.
Thông qua sóng âm, Sở Tiên có thể thấy được nét mặt kinh hoàng của ba người đang đứng trên tàu du lịch tại vị trí trung tâm, nhưng rất nhanh sau đó thì chính chiếc tàu to lớn ấy cũng chìm dần xuống đáy biển sâu.
_Ông chủ, chúng ta đi thôi! Lão Tầm nói với hắn một tiếng, rồi lái chiếc thuyền ra chỗ đó, khi bọn họ tới nơi thì ba chiếc tàu cá đã hoàn toàn bị chìm nghỉm dưới đáy biển, chỉ có duy nhất ba người của Maryland Wyssago.
Khi bọn họ nhìn thấy hội Sở Tiên đến liền phẫn nộ nhìn lấy hắn gầm rú lên, lão Tầm đứng trên thuyền nhìn xuống phía dưới nói vài câu với bọn hắn.
Cuối cùng, bọn Maryland Wyssago dần bị chìm nghỉm xuống, bọn hắn kinh sợ tột độ và dùng ánh mắt tuyện vọng nhìn bọn Sở Tiên.
_Ba người bọn họ nói gì? Sở Tiên nhìn lão Tầm hỏi
_Bọn họ nói nếu như bọn họ chết đi, chính phủ Thái Lan nhất định sẽ không tha cho chúng ta. Lão Tầm cười nói:
_Nhưng mà ông chủ, anh yên tâm, bọn họ mặc dù có thế lực không nhỏ ở Tứ Xuyên, chết một cách vô duyên vô cớ như thế này sẽ dẫn tới chấn động không nhỏ, nhưng nếu như là tử nạn ngoài ý muốn thì cũng không có vấn đề gì.
_Hửm? Tai nạn ngoài ý muốn? Sở Tiên hơi nghi hoặc nhìn hắn.
_Không sai. Lão Tầm gật đầu:
_Ông chủ, tôi có điều tra được ba người bọn họ mỗi tháng đều đem theo một đám con gái ra biển chơi bời, với một việc nữa là, tối hôm nay còn có một trận bão lớn!
_Bão biển ư? Sở Tiên hơi sững sờ
_Đúng vậy, tối nay ở vịnh Thái Lan sẽ xảy ra một trận mưa bão lớn, đương nhiên là không uy hiếp quá nhiều đối với chiếc tàu du lịch dài hơn ba mươi mét của họ, nhưng nếu như tối nay bọn họ không quay về được thì thế giới bên ngoài sẽ đồn rằng họ chết do gặp mưa bão, tuyệt đối không có người nào nghĩ rằng do chúng ta làm cả! Lão Tầm vô cùng tự tin nói.
_Lợi hại! Sở Tiên không kiềm được sự thán phục với hắn mà giơ ngón cái lên, IQ của lão Tầm không kém hơn so với quân sư của Tam Quốc.
_Ồ, gió nổi lên rồi ông chủ, thuyền cá của chúng ta có thể không chống đỡ nổi sự tập kích cũa trận bão này đâu!
Truyện khác cùng thể loại
50 chương
35 chương
63 chương
117 chương
48 chương
54 chương
32 chương
88 chương