Ta có dược a!

Chương 508 : vòng đào thải

Edit: Cám Không bao lâu đấu đan chính thức bắt đầu. Đan Vân thành cũng coi như tài đại khí thô, đều chuẩn bị sẵn đan lô cho mỗi người, mọi người trong hoàn cảnh giống nhau dùng dược liệu luyện đan giống nhau, trên có bản đều bài trừ được phần lớn yếu tố quấy nhiễu từ bên ngoài. Như vậy cũng tương đối công bằng. Cố Tá nhìn thấy, trên mãn tràng vạn đan lô nhau bừng lên lửa đỏ, nhiệt lượng hướng bốn phương tám hướng phát ra, trong giấy lát, toàn sân độ ấm cũng dâng lên. Dược liệu hòa tan kích động phát ra tiếng chi chi trong đan lô, ở đây người lại nhiều, thanh âm kia tự nhiên cũng lớn hơn, âm to quanh quẩn trong sân. Trường hợp như vậy rất nhiều, cũng không có gì khác để xem. Cố Tá đem tinh thần lực của mình áp chế đến cực kì mỏng manh, sao đó giống như một tầng lụa mỏng bao phủ toàn sân, trong thời gian ngắn ngủi, tình cảnh rất nhiều Luyện dược sư luyện chế đều bị hắn thu vào trong đầu. Lúc sau, hắn nhẹ nhàng mà há to miệng 囧.. ––– bởi vì có vô số người luyện dược quá mức khẩn trương, ít cũng có vài người, không bắt kịp thời cơ dung hợp đan dược, một khắc kia liền làm đan lô nổ mạnh! Liền như là phản ứng dây chuyền, một người tạc lại một người tạc lò, những Luyện dược sư có tố chất tâm lí không tốt, liên tiếp mấy chục người đều toàn bộ tạc lò. Số Luyện dược sư xui xẻo đó, chỉ có thể chán nản lui xuống. Bị đào thải! Theo sau, đại khái qua nửa canh giờ, vòng đào thải cũng liền kết thúc. Có lẽ một vài Luyện dược sư muốn làm tốt hơn một chút, kết quả đến cuối cùng lại không thể luyện thành, ngoại trừ một số ít vội vàng thu đan có chút miễn cưỡng hoàn thành, những người khác đều bị đào thải. Kế tiếp chính là kiểm thành tích. Nói ở chỗ này một chút, vòng đào thải chọn đề mục chính là Ích Khí Đan thường thấy nhất, trên cơ bản chính là chuẩn bị cho Luyện dược sư cấp thấp. Ở Kình Vân đại lục, nghe nói Ích Khí Đan số lượng thành đan cũng là chín viên, như vậy ở vòng đào thải này, luyện chế số luyện ít hơn năm viên, đều bị loại; trong năm viên phải có ít nhất hai viên trung cấp, nếu không cũng sẽ bị loại. Có thể nói quy định tương đối khắc nghiệt, nhưng cùng lúc, phàm là có thể thành công, cũng đích xác trở thành Luyện dược sư cấp thấp ưu tú. Lúc này hộ vệ phủ thành chủ tiến lên làm tổng kết, một người phụ trách mấy chục người, rất nhạn liền đem thành tích tổng kết ra tới. Sau đó đào thải hết một nửa người, còn lại cũng chỉ có ba ngàn người. Nhưng mà số lượng này vẫn là rất nhiều a. Như vậy nên có trận đào thải thứ hai. Cố Tá phát hiện, ba ngàn người này không có rời đi, ngược lại tiếp tục luyện chế Hồi Xuân Đan. Hồi Xuân Đan cũng thuộc về đan dược thường thấy, tuy nói phổ biến kém Ích Khí Đan, nhưng cũng là đan dược Võ giả Hậu Thiên không thể thiếu –– có thể nói, nếu không có Hồi Xuân Đan, nguy cơ tử vong của Võ giả Hậu Thiên cũng nhiều hơn vài lần. Đối với Luyện dược sư mà nói, một môn kỹ thuật luyện chế Hồi Xuân Đan này, đương nhiên cũng phải nắm giữ thật tốt. Hồi Xuân Đan một lò cho ra tối đa chín viên, trận đào thải này yêu cầu thành đan ít nhất năm viên, trong đó có hai viên trung phẩm. Luyện chế Hồi Xuân Đan khó hơn một chút, như vậy lại đào thải được 1800 người. Còn lại 1200 người. Cố Tá: "...." Người vẫn còn rất nhiều a. Cho nên nói là do hắn không hiểu ư, vòng đào thải còn có trận thứ ba! Lúc này biến thành cùng luyện chế hai loại đan dược, lại từ tổng hợp thành tích trước đó chọn ra hai trăm người, cứ như vậy tiến vào chung tái! Mỗi lần thời gian đều là nửa canh giờ, nếu nói hai vòng đào thải trước đó mỗi vòng một loại đan dược thời gian như vậy còn đủ, vòng thứ ba này, luyện chế hai loại đan dược chỉ dùng nửa canh giờ, vậy thì bất đồng. Nếu không phải động tác thuần thục cùng bản thân kỹ thuật ưu tú, thì không có khả năng luyện xong! Bởi vì nôn nóng, nhóm Luyện dược sư kỹ thuật không đủ mạnh cũng thường xuyên tạc lò. "Phanh phanh" hết đợt này đến lượt khác, càng khẩn trương càng dễ làm ra sai lầm, sau một lát, đã có ba bốn trăm người đều tạc lò. Những người còn lại, mồ hôi đầy đầu, rất nhiều người đều cẩn thận luyện chế,  còn có rất nhiều người...như đã định liệu trước, thời gian rất nhanh trôi qua, cũng đã có kết quả. Cố Tá phát hiện, sau khi công bố kết quả cuối cùng, phàm là hai trăm Luyện dược sư có thể tiến vào, hết thảy đều có khả năng luyện chế ra đan dược thượng phẩm, điều này có thể chứng mình Luyện dược sư trong thiên hạ ở Đấu Đan Hội đều bị xua như xua vịt, càng có thể chứng minh nội tình Đan Vân thành! Trên mảnh đại lục này, Luyện dược sư cấp thấp ưu tú quả nhiên là có không ít. Lúc này, Cố Tá mới hỏi Hứa Linh Tụ: "Hứa sư huynh, không phải mỗi một vòng tham gia đấu đan đều có khen thưởng sao, những Luyện dược sư ở vòng đào thải bị thua kia, vậy có được khen thưởng không?" Hứa Linh Tụ nhíu mày: "Ngươi thế nhưng tới bây giờ còn chưa hiểu sao?" Nhưng hắn cũng không cự tuyệt giải đáp, nói với Cố Tá: "Đan Vân thành có Vạn Dược Lâu, chuyên bán các loại dược liệu, có rất nhiều dược liệu trân quý hiếm thấy, trong đó cũng có thu mua. Chỉ là dược liệu hữu hạn, không phải tất cả mọi người đều có thể tùy ý mua sắm, vì thế Vạn Dược Lâu kia, đều phải có lệnh bài mới được mua." Cố Tá khó hiểu: "Đan Vân thành chỉ có Vạn Dược Lâu kia mới bán dược liệu sao?" Hứa Linh Tụ ngẩn ra: "Tất nhiên không phải." Hắn lại nói tiếp: "Trong thành các nơi đều có dược phố, trong đó bán vô số dược liệu. Chỉ là mua ở chỗ đó phải có nhãn lực, cũng chưa chắc sẽ gặp được thứ tốt. Vạn Dược Lâu có phủ thành chủ đảm bảo, dược liệu bên trong chỉ thật không giả, phẩm tướng thường thường cũng không tệ, đầy đủ chủng loại hơn xa mấy con phố bên ngoài kia, dược liệu dự trữ cũng cực kì phong phú, cho nên mỗi người đều tranh đoạt nhau mua sắm ở Vạn Dược Lâu." Cố Tá đã hiểu. Đơn giản mà nói bên ngoài đều là tiệm tạp hóa, đồ vật nơi đó không nhất định đáng tin cậy, nhưng Vạn Dược Lâu thuộc về cửa hàng chính phủ, có thể nói là đại siêu thị dược liệu, các loại đều có bảo đảm. Ngẫm lại, dược liệu có đảm bảo đương nhiên càng đáng tin, nếu là hắn, hắn cũng nguyện ý tốn chút công phu, để được đến Vạn Dược Lâu mua dược liệu. Sau đó, Hứa Linh Tụ lại tỉ mĩ nói cho Cố Tá biết cái gì là lệnh bài mua sắm. Trên cơ bản thứ đó đều dùng để lĩnh tặng phẩm cùng với chứng minh có thể thông hành Vạn Dược Lâu, tổng cộng chia làm bốn loại: thiết lệnh, đồng lệnh, ngân lệnh, kim lệnh, pháp vi áp dụng chính là Luyện dược sư cấp thấp đến Luyện dược sư cao cấp. Thông thường Luyện dược sư cấp thấp chỉ được thiết lệnh cùng đồng lệnh, trung cấp Luyện dược sư là đồng lệnh cùng ngân lệnh, Luyện dược sư cao cấp là nhân lệnh cùng kim lệnh, còn cụ thể có được dạng lệnh bài gì, phải xem phủ thành chủ phát hành số lượng lệnh bài ra sao, cùng với thực lực bản thân Luyện dược sư. Mà Luyện dược sư làm sao mới có thể chứng minh thực lực chính mình đây? Đương nhiên chính là Đấu Đan Hội. Cố Tá xem như đã hiểu, phủ thành chủ Đan Vân thành đúng là am hiểu dùng mánh lới, chỉ một hồi như vậy đã có thể kéo cao địa vị chính mình, còn hấp dẫn được Luyện dược sư khắp nơi, lại đẩy mạnh tiêu thụ đối với những người có tâm hư vinh, đúng là gian thương mà. Dù có rất nhiều người liếc mắt một cái liền nhìn rõ thủ đoạn bên trong, nhưng những tiện lợi trong đó cũng làm cho bọn họ cam tâm tình nguyệt mà chấp nhận thủ đoạn này. Cho nên trên Đấu Đan Hội, ba vòng đào thải được khen thưởng như sau: Vòng thứ nhất thắng, có thể lĩnh một khối hạn mua thiết lệnh, thiết lệnh này có thể cho Luyện dược sư ở tầng thứ nhất lãnh một gốc dược liệu, hơn nữa có thể ở tầng thứ nhất mua sắm mười loại dược liệu; vòng thứ hai thắng có hai khối, khen thưởng cùng cấp gấp đôi; vòng thứ ba chính là năm khối, khen thưởng gấp năm lần. Nói cách khác, hai trăm Luyện dược sư cấp thấp kia, đều có thể lãnh được năm cây dược liệu cùng quyền hạn mua năm mươi loại dược liệu, chỉ cần bọn họ có tiền, số lượng mua sắm cũng chưa hạn chế ––– dù bọn họ đến từ thế lực nào, khen thưởng cũng là có thể chồng lên! Đấu Đan Hội chính là nhân tính hóa như vậy. Đây chính là càng đánh càng được lợi, như thế mới có thể khiến cho các thế lực đều nguyện ý đem Luyện dược sư của mình đưa đến chiếm chút danh khí, thu gom một ít dược liệu. Cố Tá nghĩ nghĩ: "Thiết lệnh này là... Tạm thời thôi sao?" Không đến nỗi mỗi lần đi đều có thể nhận một cây dược liệu gì đó đâu.... Hứa Linh Tụ hừ một tiếng: "Đích xác chỉ có thể lĩnh dược một lần, nhưng thiết lệnh thì thuộc về sở hữu của người thắng. Thiết lệnh này mỗi tháng đều có thể đến Vạn Dược Lâu một lần, mỗi lần nhiều nhất chỉ có thể mua mười loại dược liệu, thiết lệnh dư có thể tặng cho người khác. Vạn Dược Lâu nhận lệnh không nhận người." Cố Tá lại hỏi: "Bình thường thiết lệnh làm sao mới có thể nhận được?" Hứa Linh Tụ nói: "Hoặc là người khác tặng, hoặc là dùng kim phiếu mua –– nhưng dù ra giá cũng không có người bán, hoặc là thông qua trạm kiểm soát của Vạn Dược Lâu, tóm lại có chút phiền toái." Thì ra là thế..... Cố Tá tỉnh ngộ. Nếu so sánh, cơ hội Đấu Đan Hội lần này, chỉ cần vượt qua một vòng đào thải liền có thể nhận được, so với cái loại phương pháp kia tiện hơn quá nhiều, huống chi còn có dược liệu tặng không, khó trách. Dù là vòng đào thải trung cấp Luyện dược sư, đồng dạng tuyển ra hai trăm người, được đến cũng là hạn mua đồng lệnh, cao cấp Luyện dược sư bởi vì nhân số ít mà không có vòng đào thải, nhưng mỗi trận thắng được, cũng chỉ có thể được đến hạn mua ngân lệnh. Vì để Đấu Đan Hội có thể hấp dẫn được nhiều Luyện dược sư tham gia, phủ thành chủ Đan Vân thành có thể nói là tiêu phí phần lớn tâm tư, cuối cùng dược liệu đưa ra bất quá là chín trâu mất sợi lông mà thôi, bất luận là đưa ra nhiều ít lệnh bài, những lệnh bài đó rốt cuộc cũng đều chuyển hóa thành buôn bán cho Vạn Dược Lâu mà thôi. Thấy thế nào cũng là không thiệt a! Cố Tá nhịn không được trong lòng bật ngón tay cái. .... Còn phải lại khen thêm một tiếng "gian thương" mới có thể biểu đạt ra được nội tâm tán thưởng của hắn. Lại nói đến Đấu Đan Hội đi. Sau khi chọn ra được hai trăm Luyện dược sư cấp thâp, hôm nay cũng tạm hạ màn. Kế tiếp chính là vòng đào thải trung cấp Luyện dược sư, nói đến nhân số, cũng là bảy tám ngàn người, vòng đào thải cũng có ba trận nhỏ. Thời điểm này đan được cần luyện chế là Hợp Khí Đan cùng Lưu Xuân Đan, phương thức cơ bản không khác gì vòng đào thải Luyện dược sư cấp thấp vừa rồi, hơn nữa vì khảo nghiệm năng lực Luyện dược sư trung cấp, thời gian luyện dược mỗi một trận vòng đào thải, cũng đều khống chế tròn nửa canh giờ. Sau ba trận qua đi, quyết định vẫn là chọn ra hai trăm người. Chờ tới thời điểm Luyện dược sư cao cấp lên sân khấu, số người "bá" một tiếng liền ít đi rất nhiều. So với bảy tám ngàn người trước đó, hiện tại nơi này căn bản còn có –– hơn một ngàn người. Dù như vậy, cũng khiến cho không ít người phải kinh hô. Phải biết rằng Luyện dược sư cao cấp trong các thế lực khác tuy răng số lượng không ít, chính là rất nhiều thế lực nhỏ, có thể được một người tọa trấn đã không tồi, bọn họ bao giờ đã từng thấy qua nhiều Luyện dược sư cao cấp như vậy tụ lại một chỗ đâu? Tổng thể mà nói, đúng là kích thích đỏ mắt a. Chính là Cố Tá có chút không hiểu, Luyện dược sư cao cấp không phải đều rất tự cao sao? Luyện chế trước công chúng như vậy, nếu là thua, có thể hay không cảm thấy có chút mất mặt a.... Cố Tá nghi hoặc, Hứa Linh Tụ bên cạnh lại cười lạnh lên. Hắn nói: "Cố sư đệ, ngươi cho rằng cái gọi là Luyện dược sư cao cấp, có bao nhiêu người là có bản lĩnh chân chính? Trong bọn họ có một số người, cả đời đều chỉ có thể luyện chế ra một vài loại đan dược thích hợp cho Võ giả Thoát Phàm cảnh mà thôi, luận về luyện chế đan dược thích hợp với Võ giả Tiên Thiên cảnh, nói không chừng so với ngươi ta còn kém xa.... Đan Vân thành không mở vòng đào thải cho bọn họ, đã là tôn trọng mặt mũi Luyện dược sư cao cấp rồi. Luyện dược sư cao cấp chân chính có chút bản lĩnh, đại đa số đều đã trở thành người của phỉ thành chủ rồi, cũng giống như Lý sư huynh ở Kình Vân Tông ta, căn bản không cần tham gia mấy trận thi đấu trước đó. Mà là trực tiếp tiến vào chung tái." Cố Tá nghe xong, lại nhìn về phía nhóm Luyện dược sư cao cấp đan luyện đan. Hình như là vậy. Hắn cũng phát hiện, một vòng này, đan dược nhóm Luyện dược sư cao cấp luyện chế cũng không phải do Đấu Đan Hội quy định, mà là đều lựa chọn....loại bọn họ am hiểu nhất. Ngẫm lại lời Hứa Linh Tụ vừa nói, vẻ mặt hắn liền trở nên có chút vi diệu. ____________ Cám: mọi người tiếp tục ủng hộ tui đê...