Ta có cái cô đọng năng lượng máy
Chương 87 : bắt đầu anh tài chiến
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân “ Ngươi nói cái gì?! “
Trịnh Nhạc nghe vậy liền nổi giận đùng đùng, từ trước đến giờ còn chưa ai dám nói hắn như vậy, xung quanh mọi người cũng kinh hãi, tên tiểu tử này lại dám chửi Trịnh thiếu gia, phen này muốn chết a!
Lần trước cũng có người trêu chọc Trịnh Nhạc, hậu quả bọn hắn đều nhìn thấy hết, bị đánh tàn phế, nhà tan cửa nát.
“ Không có gì, Lâm đồng học là đi theo ta bảo hộ, ngươi có thể lùi ra sao? “ Dương Quân Thần mỉm cười, nâng tay xua đuổi.
“ Ân, hắn là ta người bảo hộ, ngươi tốt nhất đừng động vào hắn! “
Lâm Khả Như nhìn Dương Quân Thần đột nhiên cùng Trịnh Nhạc gây sự liền cảm thấy lo lắng, nàng cũng không muốn hắn cùng Trịnh gia nhà gây rối, cho nên mở miệng.
Trịnh Nhạc nghe Lâm Khả Như giúp Dương Quân Thần nói, hai mắt liền biến lạnh, nội tâm sinh ra sát ý, bất quá nghĩ lại khả năng tên tiểu tử này cũng là Lâm gia người, là Lâm Khả Như họ hàng, còn nên mới phách lối như vậy, vì thế nhanh chóng nén lại tức giận, khoanh tay cười khinh bỉ coi thường nói.
“ Hừ, ngươi là cái thá gì, chỉ dựa vào một cái chưa đột phá võ sư ngươi cũng muốn bảo vệ được Khả Như, không thấy buồn cười sao? “
Trịnh Nhạc vô cùng tự tin, lấy hắn tu vi cùng thiên phú, lần này anh tài chiến chín thành quán quân thuộc về hắn, tên tiểu tử trước mắt liền võ sư đều chưa đột phá lại dám cùng hắn so đo, quả thự nực cười.
“ Cái này không cần Trịnh thiếu gia quan tâm, ngươi có thể rời đi rồi, ta bị dị ứng với ruồi a! “ Dương Quân Thần mặt vẫn không biến dạng, bình tĩnh cười nói, bất quá ngữ điệu khó chịu vô cùng, để Trịnh Nhạc khuôn mặt xám lại.
“ Hừ, Khả Như, một lát nữa ta lại tìm ngươi! “
Trịnh Nhạc hừ lạnh bỏ đi, nếu tiểu tử này không phải Lâm gia người hắn đã một đao đem chém chết, để chút nữa vào thi đấu, xem hắn còn phách lối như vậy không!?
Dương Quân Thần nhìn Trịnh Nhạc rời đi có hơi ngạc nhiên, hắn vừa rồi lời nói khó nghe như vậy mà tên Trịnh Nhạc này cũng không làm gì mình, kỳ quái a!
“ Quân Thần đồng học, Trịnh Nhạc Trịnh gia cùng Lâm gia ta khá thân thiết, ngươi cũng đừng gây sự với bọn hắn! “ Trịnh Nhạc đi, Lâm Khả Như mới tiến đến khuyên bảo hắn.
“ Ân, ta làm không phải vì đuổi hắn giúp ngươi sao, ta nhìn ngươi đối với hắn rất lạnh lùng khó chịu a! “ Dương Quân Thần bộ dạng thở dài giải thích.
“ Nhưng mà...! “ Lâm Khả Như chưa nói hết câu hệ thống máy móc thanh âm lại vang lên.
“ Các tuyển thủ chú ý, thi đấu sẽ bắt đầu trong một phút nữa. “
“ Thôi được rồi, ta mặc dù khó chịu hắn, nhưng cũng không muốn phá hai nhà quan hệ, chuyện này để nói sau đi, chúng ta tham gia thi đấu trước! “ Lâm Khả Như lắc đầu nói, chuẩn bị tâm thế tiến vào thi đấu.
“ Tốt, thi đấu đi! “ Dương Quân Thần gật đầu, rất nhanh một phút kết thúc, chiến trường liền hiện ra, là một cái rộng lớn vô tận xa mạc, cùng lúc trước mặt mỗi người liền xuất hiện một cái nội quy bảng, cách thức cùng Lâm Khả Như nói không sai biệt lắm, tuy nhiên có bổ sung vài điều.
Lần này thi đấu trong vòng mười hai tiếng, mỗi người chết đi đều có thể hồi sinh, tuy nhiên sẽ bị giam cầm một tiếng mới có thể trở lại chiến trường.
Về điểm tích lũy, cấp một yêu thú giết chết sơ giai thu được năm điểm tích lũy, trung giai hai mươi điểm, cao giai thu được năm mươi điểm tích lũy, còn cấp hai sơ giai yêu thú tương xứng với võ giả thì giết chết thu được một trăm điểm tích lũy, cao nhất trong chiến trường có thể coi nhu boss là một con cấp hai cao giai yêu thú, thực lực có thể tương xứng Võ sư sáu đoạn, nếu như đem giết chết sẽ thu được năm trăm điểm tích lũy.
Bên cạnh đó chỉ cần ngươi chém giết vượt cấp mình yêu thú thì số điểm tích lũy nhận được sẽ tăng gấp đôi.
Ngoài ra còn một điều quan trọng là mỗi hai giờ sẽ có một trận giống như thú triều bão cát, trong bão cát là một đàn mấy ngàn con cá xấu xa mạc, mỗi con thực lực thấp nhất là cao cấp võ đồ, trong chiến trường sẽ có mười địa điểm tránh thoát vị trí, chỉ cần thoát khỏi bão cát, liền có thể thu được hai trăm điểm tích lũy.
Dương Quân Thần đọc nhận xét cảm thấy quy luật này tương đối thú vị, đặc biệt ở dòng cuối bão cát xa mạc nội dung, rất có ý tứ, đây chẳng phải thúc đẩy người chơi tranh chấp nhau sao?
“ Thi đấu sẽ bắt đầu trong mười giây...”
“ Mười...chín...tám...năm...hai.. một...thi đấu bắt đầu! “
Hệ thống thông báo vang lên, yên tĩnh xa mạc lập tức nổi lên bụi cát, khắp nơi còn nghe thấy tiếng yêu thú rống lớn.
Mọi người cũng không dám trễ nãi thời gian, một vạn người như lũ bão chạy khắp các bên, Dương Phong cùng Lâm Khả Như, Dương Nhã gật đầu, cũng cùng nhau tiến lên, bất quá Dương Quân Thần trong tâm càng để ý về bí pháp nhiều hơn, nhất định phải nhanh chóng đến thí luyện vị trí.
Hắn trên đường chạy đi bên cạnh hai cái mỹ nữ có thể nói làm lóa mắt người khác, cho nên dẫn đến không ít người muốn chạy đến xin đoàn đội, bất quá đều bị hắn cự tuyệt, tên nào hống hách một chút hậu quả như nhau, bị hắn một chân sút ra ngoài.
Còn tên nào hống hách ngông cuồng hơn nữa, làm hắn ngứa mắt, vậy thì tốt, lão tử liệt dương chỉ luôn luôn bật, để cho ngươi về cùng mấy cái mỹ nữ làm tỷ muội luôn.
Một đường đi rất nhanh liền gặp con thứ nhất yêu thú, thực lực đạt cấp một cao giai, là một con rắn xa mạc, thân cao đến hai mét, so với trăn châu mỹ còn lớn hơn, nhìn thấy ba người đến liền mẻ miệng xè xè, tựa như tìm thấy con mồi của mình.
“ Tiểu Nhã, ngươi lên giết nó đi! “
Dương Nhã nghe vậy liền sững sờ ngạc nhiên, quay hỏi lại Dương Quân Thần
“ Ca ca, vậy còn ngươi! “
“ Ở đây nhiều yêu thú như vậy, lấy ta thực lực còn không kiếm được sao, con này yêu thú vừa tầm khả năng ngươi, vẫn là ngươi lên cùng nó chém giết đi! “ Dương Phong lắc đầu nói.
“ Vậy được rồi! “
Dương Nhã gật đầu, chạy lên cùng yêu xà chiến đấu, rất nhanh dựa vào nàng được tăng lên kinh khủng ý thức chiến đấu, đem còn yêu xà này mài chết, nó vừa chết xong trên đầu Dương Nhã liền lóe lên một đốm sáng, ghi cộng năm mươi điểm, đây chắc hẳn là điểm tích lũy.
Dương Quân Thần mở bảng tích lũy ra liền thấy Dương Nhã nhảy vào top một trăm người, đứng đầu hiện tại được gần năm trăm điểm tích lũy vậy mà là cái kia ma pháp thiêu tài thiếu nữ Phạm Tiểu Thanh, quả nhiên là được ở cấp độ cao rèn luyện giáo dục, thực lực không thể coi thường.
Đứng thứ hai là tên kia Trịnh Nhạc, kém Phạm Tiểu Thanh có ba mươi điểm, hắn võ sư nhị đoạn thực lực, cái này là chuyện bình thường.
“ Ta phải nhanh chém giết yêu thú, tăng điểm tích lũy mới được! “
Dương Quân Thần tự nhẩm, đúng lúc này từ phía xa chạy đến một con kình dạng kỳ nhông yêu thú, nhìn vô cùng to lớn, thân dài hơi tám mét, trên thân có một vài vết thương, thực lực cấp một cao giai tiến đến bọn hắn vị trí.
Con kỳ nhông này nếu hắn không nhầm thì được là hỏa nham kỳ nhông, sống ở giữa xa mạc, hấp thụ kinh khủng nhiệt độ biến dị thành làn da đen sần xùi, ở giữa còn có màu đỏ chạy qua nhìn như nham thạch, cho nên mới gọi là hỏa nham.
Hơn nữa loài này còn có khả năng tạo nhiệt quanh thân, khiến kẻ địch đến gần bị bỏng cháy, chiến đấu thường phải dùng các loại tầm xa vũ khí.
Bất quá đối với Dương Quân Thần mà nói, hắn có hỏa hệ kháng thể, một chút nhiệt này chẳng là gì, cho nên tay nắm lấy trường thương nhảy lên tinh sảo đâm xuống kì nhông cổ họng, để nó không chút phản kháng chết đi.
Năm mươi điểm cộng vào, Dương Quân thần xếp hạng lập tức tăng một mảng lớn, hỏa nham kỳ nhông vừa chết đi, lập tức chạy đến một đám người.
“ Chết rồi, là ai giết!? “
Đám người này nhìn chết đi Hỏa nham kỳ nhông cả một đám đều kinh ngạc, rất nhanh liền phát hiện ra là do Dương Quân Thần, khuôn mặt khó chịu kêu lên.
“ Con yêu thú này là do ngươi giết? “
“ Ân, là ta, có vấn đề sao? “ Dương Quân Thần hờ hững trả lời.
“ Ngươi còn nói, con yêu thú này là bọn ta truy đuổi, ngươi đem nó giết chết, đây là muốn gây sự sao? “ Đám kia người hùng hổ nói, đúng lúc này chạy đến hai người khác, khiến bọn hắn mừng rỡ kêu lên.
“ Lão đại, ngươi chém giết nó rồi! “
“ Ân! “ Chạy đến là một cái trẻ tuổi khoảng hai mươi hai mốt tuổi, sử dụng vũ khí là một thanh đao, trên thân khí tức hùng hậu, còn có vài sợi linh lực thoát ra, hiển nhiên là một tên võ sư.
Bọn hắn vừa rồi gặp được một đôi Hỏa nham kỳ nhông, một con cái một con đực, khả năng là tình nhân, con cái thực lực đạt tới võ sư, cho nên hắn ở lại cùng nó chém giết, còn con đực thì để cho đám tiểu đệ giải quyết đuổi theo.
Một phen chiến đấu, thành công chém giết, lúc này mới chạy đến đây.
“ Có chuyện gì? “ Lão đại nhìn đám tiểu đệ khuôn mặt khó coi, liền nhăm mày hỏi.
“ Lão đại, con hỏa nham kỳ nhông này bị tên tiểu tử kia giết chết! “
Lão đại nghe vậy liền nổi giận đùng đùng, là tên nào muốn chết, lại dám tranh đoạt hắn Mạc Trung con mồi.
Tên Mạc Trung này cũng không phải Thanh Dương Thành người, mà là cái khác Cực Phong thành thiên tài, lần này cũng chạy qua Thanh Dương thành tham gia thi đấu, lấy võ sư thực lực, hắn có tự tin mình tuyệt đối sẽ giành xếp hạng cao.
Tuy nhiên hắn là một người bao che khuyết điểm, bây giờ có người tranh đoạt tiểu đệ hắn con mồi, làm sao lại không tức giận.
“ Là ai làm! “ Mạc Trung lạnh lùng kêu lên.
“ Lão đại, là hắn! “ Bọn tiểu đệ đều chỉ tay về Dương Quân Thần đám người, Mạc Trung liếc qua, nhìn thấy bên cạnh Dương Quân Thần là Lâm Khả Như cùng Dương Nhã hai cái mỹ nữ, hai mắt liền sáng lên, tức giận cũng tức khắc tiêu biến.
Truyện khác cùng thể loại
121 chương
171 chương
71 chương
63 chương
54 chương
98 chương
72 chương
114 chương
240 chương