Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game
Chương 8 : Lão Ba Chu Văn
Chu Văn cũng không nghĩ nhiều như vậy, người bên ngoài nghĩ thế nào hắn không quan tâm, hắn chỉ cần lấy được thành tích tốt trong kỳ khảo hạch này, sau đó tiến vào một trường đại học danh tiếng nào đó, sau đó… chơi game, chờ tốt nghiệp thì tìm một công việc có tiếp xúc với dị thứ nguyên.
Có điều, có một việc lại khiến Chu Văn chú ý, trước đó hắn chưa từng cẩn thận nghĩ tới chuyện bị An Tĩnh đánh bại, hôm nay được Phương Nhược Tích nhắc nhở, hắn cũng cảm thấy có chút không thích hợp.
Tuổi tác của An Tĩnh không khác hắn mấy, khả năng còn càng nhỏ hơn một chút, rất có thể đã là Truyền kỳ cấp cường giả, mặc dù chỉ khác biệt một cấp, thế nhưng Phàm thai cùng Truyền kỳ lại tồn tại khác biệt trời đất, Phàm thai, cơ hồ không bao giờ có khả năng vượt cấp đánh bại Truyền kỳ cường giả.
Dấu hiệu đơn giản nhất, chính là Truyền kỳ cường giả mới có cơ hội thu được Phối sủng, mà Phàm thai thì lại rất khó, coi như lấy được trứng Phối sủng, cũng không thể có đầy đủ Nguyên khí để mà ấp.
Còn có rất nhiều khoảng cách khác không lộ rõ, ví dụ như sau khi nhân loại tấn thăng Truyền kỳ, liền có thể thúc tỉnh Truyền kỳ mệnh cách, gia trì cực lớn đối với tố chất thân thể.
Trừ phi có lý do nào đó không thể không ra tay, bằng không bình thường Truyền kỳ cường giả căn bản khinh thường ra tay với một tên Phàm thai cấp. An Tĩnh lại chủ động khiêu chiến hắn, hơn nữa khiêu chiến xong liền lại chuyên trường rời đi, nhìn thế nào cũng thấy giống như chuyên môn tới đây đánh hắn.
- Từ bé tới giờ, ta chưa từng rời khỏi cái Quy Đức Phủ này, sao lại có thể đắc tội với nhân vật như vậy a? chẳng lẽ là lão ba…
Chu Văn nghĩ tới nghĩ lui, dường như cũng chỉ có mỗi khả năng đó.
Khi hắn ra đời, mẫu thân hắn vì sinh khó mà qua đời, hắn một mình lớn lên trong cái gia đình đơn độc đó, mà lão ba của hắn, lại vô cùng không đáng tin cậy.
Lão ba hắn là Chu Lăng Phong, người cũng như tên vậy, thực sự là một nam nhân như gió. Từ khi hắn năm tuổi, Chu Văn hắn đã học được phải độc lập, thậm chí còn biết làm một số món đơn giản, giặt quần áo, quản lý việc nhà, đi siêu thị mua đồ…
Mà trong lời tuyên bố của lão ba không đáng tin cậy của hắn, lại chính là muốn bồi dưỡng năng lực sinh tồn, tạo vốn liếng cho hắn cưới vợ.
Mặc dù lão ba không đáng tin cậy của hắn vô cùng lười, có điều Chu Lăng Phong chưa bao giờ để Chu Văn hắn thiết sinh hoạt phí.
Bình thường Chu Lăng Phong làm phiên dịch, tinh thông nhiều lời lẽ, khi Chu Văn còn nhỏ, công việc của Chu Lăng Phong không ít, thường phải mang về nhà làm việc, thế nhưng sau này theo công nghệ tiến bộ, công năng của phần mềm phiên dịch ngày càng tốt, công việc của Chu Lăng Phong liền chậm đi rất nhiều.
Sau này khi Chu Văn lại lớn hơn một chút, năng lực tự chủ tương đối mạnh, Chu Lăng Phong liền nhận công việc trực tiếp phiên dịch, thường xuyên phải ra ngoài, đôi khi đi cả tuần lễ, thậm chí là cả hai ba tháng trời.
Lần này còn càng kỳ quái hơn, đã hơn nửa năm nay Chu Văn chưa được gặp lại lão ba hắn, nếu như không phải mỗi tháng đều có sinh hoạt phí chuyển vào tài khoản, Chu Văn còn lo có phải lão ba hắn đã chết ở bên ngoài hay không.
Bởi đôi khi Chu Lăng Phong phải đi một số khu vực xa xôi, thông tin liên lạc rất kém, cho nên Chu Văn cũng đã quen dần.
Coi như không quen thì cũng có thể làm gì, ngoại trừ chờ Chu Lăng Phong trở về, hắn cũng không thể làm gì khác.
Nhà hắn chỉ có hai người, Chu Văn hắn không có cơ hội đắc tội An Tĩnh, cho nên Chu Văn vô cùng hoài nghĩ, có phải lão ba Chu Lăng Phong của hắn đắc tội người ta, sau đó người ta không tìm thấy Chu Lăng Phong, nên liền trút giận lên con trai hắn.
Đối với phong cách của lão ba, Chu Văn chưa từng dám tin tưởng, an chơi phong túng, cái gì cũng biết, lại thường xuyên tới mấy nơi như quán bar, sàn nhảy… trước kia còn có quan hệ với không ít em gái, còn từng bị bạn trai người ta đuổi đánh.
Nếu không phải năng lực sinh tồn của Chu Văn đủ mạnh, hắn vô cùng hoài nghi, liệu Chu Lăng Phong có thể nuôi hắn sống tới giờ được không.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, Chu Văn đang xuất thần lập tức giật nảy mình, lấy điện thoại bình thường ra kiểm tra, là lão ba Chu Lăng Phong của hắn gọi tới.
- Nhắc tào tháo là tào tháo tới.
Chu Văn vội vàng bắt máy, vừa muốn nói gì đó, đã nghe thanh âm của Chu Lăng Phong truyền đến:
- Con trai, ta sắp kết hôn, ngươi muốn tới tham dự hôn lễ của ta không?
Cũng mang Chu Văn đang ngồi suy nghĩ, nếu hắn mà đang uống nước lại đang ngồi cùng ai đó, đoán chừng người trước mặt sẽ gặp phải xui xẻo.
- ngươi kết hôn? Kết hôn với ai?
Chu Văn không ngại việc Chu Lăng Phong tái hôn, dù sao lão ba hắn cũng đã độc thân nuôi hắn nhiều năm như vậy, giờ muốn tiến thêm bước nữa cũng là chuyện hết sức bình thường, hơn nữa sau khi kết hôn, có thể sẽ không còn không đáng tin cậy như hiện tại, nói không chừng còn là chuyện tốt.
- Để ta gửi ảnh cục cưng bé nhỏ của ta cho người.
Chu Lăng Phong nói một câu, không đợi Chu Văn đáp lại đã cúp cái rụp, sau đó gửi tới một hình ảnh.
Chu Văn nhìn thoáng qua ảnh trong điện thoại, thấy Chu Lăng Phong chụp cùng một nữ nhân tuổi tác tương đối, nữ nhân kia nhiều lắm cũng chỉ tầm ba mươi tuổi, ưu nhã mà mỹ lệ, khí chất cũng không tệ, so với mỹ nhân trên mạng, người này khiến người khác cảm nhận được tài trí mỹ cảm, còn có một khí chất đặc biệt không nói nên lời.
- Thế nào, mẹ mới ta tìm cho ngươi không tồi chứ? Cô ấy là Âu Dương Lam.
Chu Lăng Phong lần nữa gọi lại, dương dương đắc ý nói.
- Không tồi, nhưng không phải mẹ ta.
Chu Văn nói.
Mặc dù hắn không ngại việc Chu Lăng Phong tái hôn, nhưng hắn đã lớn như vậy, cũng không có ý định nhận thêm mẹ, ngược lại, bình thường Chu Lăng Phong cũng không có ở nhà, hắn cũng quen với sinh hoạt một mình, nhà gái nhà người ta chưa chắc hoan nghênh bóng đèn như hắn ở chung, cho nên việc ai nấy làm là tốt nhất.
- Lão bà của ta, đương nhiên là mẹ ngươi, điều này tuyệt không thể phủ nhận con trai, mấy ngày nữa là hôn lễ của ta, ngươi nhất định phải tới tham gia đó?
Chu Lăng Phong không thèm để ý, tựa như hắn chẳng để bất cứ chuyện gì vào trong lòng.
- Ở đâu? Khi nào?
Chu Văn hỏi.
- Lạc Dương, khoảng một tuần nữa.
Chu Lăng Phong nói.
- Mấy ngày nữa ta thi tốt nghiệp trung học, thời gian ngươi nói chính là thời gian khảo thí thực chiến của ta, ta đã đăng khí tham gia thực chiến, thời gian không hợp, muốn đi cũng không đi được.
Chu Văn bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng muốn đi tham dự hôn lễ, thế nhưng lần này thực sự không đi được.
- Thời gian trôi qua thật nhanh a, mới ngày nào ngươi còn không biết thay quần, đến hôm nay đã thi tốt nghiệp trung học rồi.
Rõ ràng, Chu Lăng Phong không nhớ chuyện này, lại còn cảm khái vài câu.
Đối với Chu Lăng Phong, Chu Văn hắn cũng không có kỳ vọng gì, có điều cũng không tránh được có chút thất lạc, sợ là, ngay cả chuyện năm nay hắn sẽ tốt nghiệp, Chu Lăng Phong cũng chưa chắc nhớ tới.
- Lão ba, ngươi biết trong phòng quần áo ở nhà, có một hộp bích quy không?
Chu Văn đột nhiên hỏi.
- Hộp bích quy? Hộp bích quy nào?
Chu Lăng Phong nghi ngờ hỏi.
- Là một cái hộp bích quy bằng sắt tây, dài chừng ba mươi centimet, mặt trên còn có hình gấu nhỏ…
Chu Văn cẩn thận miêu đặc thù của hộp bánh.
- Là bánh gấu a, hồi nhỏ ta rất hay hắn, có điều loại bánh đó đã không còn được bán nữa, hộp bánh này, hẳn là từ ngày xưa để lại, mà ngươi hỏi làm gì?
Chu Lăng Phong nói.
- Trong hộp bánh có để một cái điện thoại, là ngươi bỏ vào sao?
Nhịp tim Chu Văn hơi gia tốc, bởi vì cái điện thoại kia, chính là điện thoại thần bí mà hắn đang sử dụng.
Truyện khác cùng thể loại
100 chương
64 chương
11 chương
501 chương
36 chương
40 chương
132 chương