Ta chỉ hứng thú với nam phụ thứ 99
Chương 75 : tử thần đến đây (12)
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânQuay lại âm giới
Hoàng Miêu kiểm tra lại bảng hệ thống và phát hiện ra hảo cảm đã thay đổi
XXX _ NPC 99f [ Tiến độ 47/100% chưa hoàn ]
...Rõ ràng mới lúc trước còn 42% giờ đã 47% mà chẳng có thông báo gì của hệ thống chẳng lẽ là bị lỗi sao ?
Hoàng Miêu trầm tư một lúc nhấp tay vào kí hiệu tròn ! màu đỏ trên bảng hệ thống
[ Yêu cầu báo cáo lỗi ] Âm thanh máy móc vang lên
" Tôi không thấy hệ thống thông báo lúc hảo cảm tăng "
[...Yêu cầu thất bại. Xin vui lòng thử lại sau ]
Hoàng Miêu: "..." Thế là thế quái nào ? Báo lỗi cũng không báo được!
Chẳng lẽ hệ thống đang trong quá trình bảo trì à !?
" Tôi muốn tạm thoát khỏi cốt truyện này " Hoàng Miêu đưa ra yêu cầu
Hệ thống chỉ đáp lại một câu [ Mã lỗi người chơi không thể thoát khỏi cốt truyện trừ khi có tác động bên ngoài ]
Mã lỗi là cái quỷ gì chứ !!? Lần trước vẫn thoát được cơ mà!
Hoàng Miêu trầm mặc một lúc, đứng trên mảnh đất màu tím than
Tí về phải hỏi Uyển Uyển mới được!
Nhưng mà tự nhiên buồn ngủ quá...
Hoàng Miêu cảm thấy hai mắt mình trở lên mơ hồ và hoa mắt, hai chân lảo đảo chẳng còn sức liền ngã gục xuống mặt đất
" Này ! Ngươi sao vậy !? " Lần cuối cùng cô nghe thấy là giọng nói của tên No.6 đang bay đến
Đau đầu quá....
Hoàng Miêu hai mắt nhắm lại bất tỉnh phân sự
...
Đã tới ngày rạng sáng 13/7.
Lâm Phong ánh mắt vô hồn ở trên giường ngước nhìn ra ngoài cửa sổ, thân thể gầy yếu thiếu sức sống
Ánh nắng chói chang chiếu vào thân ảnh hắn làm Lâm Phong nhẹ nhăn mày rũ mắt nhìn xuống lòng bàn tay vẻ mặt u mê
Cũng sắp tới ngày hắn chết rồi...tại sao đợi mãi mà ngài tử thần không đến chứ !?
Suốt mấy ngày nay chẳng thấy mặt, chẳng lẽ có gì bận hay xảy ra chuyện gì rồi !?
Tâm tình Lâm Phong trở nên rối loạn, tay siết chặt lại như muốn bóp nát nỗi lo âu trong lòng mình.
* Cạch * Cánh cửa phòng bị mở ra
Lâm Phong đầy mong chờ quay đầu lại nhưng rồi biểu cảm hắn trầm xuống vì thất vọng.
Ngươi trước mặt là y tá Yên Vu chứ không phải ngài tử thần...
Đúng là vô nghĩa.
Lâm Phong lại quay mặt ra ngoài cửa sổ, Yên Vu cười trừ đặt tô cháo trên nắp tủ nhẹ giọng
" Tiểu Phong, em mau ăn chút cháo đi dạo này ăn ít quá đấy "
Lâm Phong trầm mặc một lúc mới lên tiếng trả lời "...Tôi không thích ăn cháo, chị mang đi đi "
" Vậy để chị mua thứ khác cho em ăn nhé ? "
" ...Không cần đâu, tôi chưa muốn ăn " Lâm Phong nhàn nhạt đáp, mắt vẫn hướng về phía cửa sổ
Yên Vu phiền não nhẹ thở dài, bưng khay cháo chậm rãi rời khỏi.
Trong lòng ủ rũ đi trên hành lang
Cô gái Hoàng Miêu người mới đó...không hiểu sao chẳng thấy xuất hiện nữa.
Tình trạng của tiểu Phong thì càng ngày càng xấu... Mình đã tìm cách liên lạc với cô ấy vậy mà vẫn không được.
Không biết giữa hai người họ xảy ra chuyện gì rồi.
...
Hoàng Miêu mơ hồ tỉnh lại, khuôn mặt No.6 dạng người liền hiện ra trước mắt
" Đây là đâu vậy !? " Hoàng Miêu ngồi chồm dậy, cô đang nằm trên mặt đất phẳng cứng ở âm giới
Hình như cô đã ngất đi...
" Cũng may cho ngươi đó! " No.6 giọng điệu đanh thép
" Ta bị làm sao vậy ? Ngươi có biết không ? " Hoàng Miêu phủi phủi áo choàng đen đứng dậy
" Chậc! Ngu ngốc ! Tất nhiên là vì ngươi dám tự ý cho thằng nhóc kia con mắt âm dương lên ma lực cũng sẽ giảm sút rồi. Cũng may là ngươi không bị đám người kia phát hiện ra nếu không sớm bị trừ khử... "
" ...Là như vậy sao " Hoàng Miêu trầm mặc
" Đúng vậy! Ngươi cũng mau nhanh chóng giải quyết xong cái nhiệm vụ kia đi. Tử thần không được phép có tình cảm với người trần đâu " No.6 ngồi bệt xuống lấy khăn lau chùi cái lưỡi hái của mình
Hoàng Miêu chợt nhớ ra điều quan trọng hoảng hốt hỏi " Bây giờ là ngày bao nhiêu rồi !!? "
" Ờm...tính theo thế giới kia thì hôm nay là ngày 13/7...À! Hình như cũng sắp ngày 14/7 rồi đó! Thằng nhóc kia sẽ tử vào 00:01 đúng không ? "
No.6 vừa nói xong quay sang thì Hoàng Miêu đã biến mất khỏi nơi này
...
Đồng hồ treo trên tường đã 23:55 phút rồi...
Ngài ấy vẫn không đến....
Quả nhiên chỉ là nói dối! Tử thần thì có gì tốt đẹp chứ !?
Toàn lừa người.
Lâm Phong cắn răng rời khỏi giường bệnh, mở tủ ngăn kéo nhỏ ở kế bên lấy ra một con dao dọc giấy sắc nhọn có thể quẹt nhẹ một cái qua da liền chảy máu
Hắn đã nhờ ngài tử thần mua cái này cùng với mấy món đạo cụ vẽ lên ngài ấy sẽ chẳng nghi ngờ gì khi nghĩ hắn dùng để dọc giấy
Nhưng nó còn có một công dụng khác...
Lâm Phong kề phần dao của dọc giấy lên cổ mình. Khuôn mặt không chút biểu cảm, bờ môi nhẹ mím chặt lại
Nếu như ngài không đến đón vậy thì tôi sẽ tự kết liễu bản thân vậy.
Vì ngài sẽ đến mà phải không ngài Hoàng Miêu tử thần ?
Truyện khác cùng thể loại
26 chương
28 chương
20 chương
38 chương
10 chương
31 chương
161 chương