Ta bị kẹt tại cùng một ngày 10 vạn năm
Chương 3 : Ngày 27 tháng 7
Mặc dù Tần Y Y nói như vậy, nhưng sâu trong hai mắt lại tràn ngập sự mong chờ. Không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại đôi mắt như thế này.
Lâm Việt cũng sát lại gần nàng, "Thất Nghiệp Quỷ Hoàng là người có thù tất báo, cho dù là cha mẹ thân nhất đắc tội hắn, cũng chết trong tay hắn, nhưng, chưa chắc hắn đã động đến được ta.
"Trong lòng hắn thầm nghĩ, dù sao trời vừa sáng lại quay trở về ngày hôm nay thôi.
Nhưng Tần Y Y thấy bộ dáng ta thứ hai không ai thứ nhất của hắn, nở nụ cười ngọt ngào, "Tên lưu manh nhà ngươi kẹt ở "hôm nay" 10 vạn năm, cũng đối xử với những cô gái khác như này à?
"Lâm Việt lắc đầu, "Không phải, mỗi nữ nhân đều khác nhau, có người thích nhanh chóng, kích thích, vài người ưa chậm rãi, tận hưởng khoái hoạt từng chút một.
"Tần Y Y mặt đỏ ửng tim loạn nhịp, đứng dậy “Vậy ngươi thấy ta thích như thế nào?”
“Tái lập lại còn ba canh giờ, có thể làm được 5 lần.” Lâm Việt đè lên tay Tần Y Y, nói: “Ngươi biết không, sau khi thoát khỏi hiểm nguy, con người cần nhất là phát tiết ra ngoài, ngươi vừa đúng lúc cần làm vậy.”
“5 lần là thế nào? Ưm....”
Ba canh giờ trôi qua như một cơn gió, Tần Y Y cuối cùng đã hiểu 5 lần có ý nghĩa gì....
Nắng sớm chiếu rọi, Lâm Việt mở mắt tỉnh dậy, vốn cho rằng mình đã quay về nhà gỗ nhỏ, là địa điểm bắt đầu của hắn khi xuyên không vào ngày 26 tháng 7 Tam Hoàng Kỷ Nguyên. Nhưng hình như hắn đã sai...
"Tên lừa đảo, không phải ngươi đã nói sẽ quay lại ngày hôm qua sao?
"Bên tai hắn vang lên âm thanh giận dỗi của Tần Y Y, Lâm Việt giật bắn mình, nhà gỗ nào chứ, rõ ràng vẫn ở trên lưng Nam Minh Phượng Hoàng!
"Mau nói, hôm nay ngày mấy tháng mấy?
" Không thèm để ý câu nói của nàng, Lâm Việt nhìn chằm chằm vào Tần Y Y đang mệt mỏi sau khi "phát tiết".
Người sau giật mình, "Hôm nay? Là 27 tháng 7 nha.
""27 tháng 7! 27 tháng 7!
" Lâm Việt nhìn Tần Y Y với vẻ vui mừng thấy rõ, "Thoát rồi, 10 vạn năm đau khổ, cuối cùng ta thoát rồi!
"Đứng thẳng người, cảm nhận gió nhẹ hiu hiu thổi qua người, nhìn ngắm thế giới rực rỡ muôn màu bên dưới kia.10 vạn năm!100 năm đầu tiên, hắn còn rất thích thú hưởng thụ sự bất tử bất diệt của mình.
Chẳng cần biết việc hắn làm xấu xa thế nào, người hắn giết nhiều đến bao nhiêu, đều không bị xử phạt, qua hôm sau, tự khắc mọi thứ được đặt lại như cũ.
Nhưng 100 năm tiếp theo, hắn bắt đầu chán ghét vòng tuần hoàn vô tận này.
Kẻ địch của hắn, bị chính tay hắn chém chết, hôm sau vẫn sống lại như thường.
Hắn tu luyện chăm chỉ, đột phá cảnh giới, ngày hôm sau, vẫn chỉ là Phàm cảnh nhỏ bé.
Ngoài ký ức vĩnh viễn không biến mất, tất thảy mọi thứ qua ngày mới chỉ còn lại hư vô.
Những bạn bè hắn làm quen, những nữ nhân hắn yêu và yêu hắn, chỉ trong một ngày, đều quên hắn, hoặc nói cho đúng, là chưa từng quen hắn.1000 năm tiếp, hắn bắt đầu chơi trò chơi tự sát, hắn đi khắp nơi, Thất Đại Hung Địa nguy hiểm nhất thế giới, hăn tới rồi, những bảo vật quý giá nhất thế giới, hắn đều lấy rồi, những nữ nhân đẹp nhất, địa vị cao quý nhất, có ai mà chưa từng bị hắn chiếm lấy?
Thời gian dần qua, làm những việc ấy có chút nhàm chán, hắn lại có mục tiêu mới.
Học hết toàn bộ tri thức của thế giới, tìm hiểu kĩ càng về tất cả cường giả, đem cuộc đời của bọn họ ra tìm hiểu cặn kẽ, cuối cùng quen thuộc như thể chính cuộc sống của hắn.
Chỉ có như vậy, Lâm Việt mới cảm thấy rằng mình vẫn còn sống, vẫn tồn tại chứ chưa điên loạn trong vòng tuần hoàn không hồi kết này.
Những những kẻ lợi hại cũng như những người thú vị đáng để hắn tìm hiểu, quá ít, 10 vạn năm trôi qua, không còn tri thức hắn không biết, không có địa điểm hắn chưa tới, không còn thông tin về cường giả mà hắn không nắm trong lòng bàn tay, lại một lần nữa, vòng luân hồi buồn tẻ lại nuốt lấy hắn.
Nhưng mà!
Hiện tại, hắn thoát ra rồi!
Hướng về phía bầu trời cao rộng thét lên một tiếng xả nỗi lòng, đột nhiên trong đầu hắn vang lên một âm thanh linh hoạt có chút huyền ảo!
"Chúc mừng ký chủ hoàn thành thí luyện 10 vạn năm.
""Thời Không hệ thống kích hoạt hoàn thành.
""Ký chủ: Lâm Việt.
""Cảnh giới Diệu Khí: Chuyển Luân cảnh.
""Cảnh giới Chiến Thể: Phàm Nhân Nhất giai.
""Cảnh giới Thần Niệm: Thập Vạn Niên (Chưa dung luyện).
""Điểm Thời Không: 36525000.
""Hệ thống...
"Trong lòng Lâm Việt đã văng tục không biết mấy trăm lần, hắn không phải cư dân bản địa nơi này, mà là từ Trái Đất xuyên không tới, cố nhiên hiểu hệ thống có nghĩa là gì, cũng biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà...
"Con mẹ mày, hệ thống quái quỷ gì cần 10 vạn năm để kích hoạt??
"Rất nhanh, trong đầu Lâm Việt lại hiện ra một dòng chữ:
"Điểm Thời Không thu được: trải qua một ngày thu được một điểm.
""Cách sử dụng: Đảo ngược mười trượng thời không, toàn bộ sự vật tái thiết lập lại, tiêu hao 1 điểm Thời Không, dùng nhiều lần lên cùng một thời không, tiêu hao gia tăng.
""Xấu xa!
"Tần Y Y nhìn xem Lâm Việt đang vô cùng kích động, muốn đứng lên lại thấy toàn thân yếu ớt vô lực, lại ngã nằm xuống, "Đồ lừa gạt!
"Định thần lại, nhìn về phía thiếu nữ xinh đẹp kiều diễm, "Ngươi thật đặc biệt.
"Đây là nữ nhân đầu tiên nhớ kỹ hắn sau 10 vạn năm chết tiệt kia.
"Vậy ta bây giờ có mấy điểm?
"Tần Y Y thấy hắn bình thường trở lại, mới yên lòng, thực ra nàng cũng không trách hắn, trong lòng nàng, hắn vốn dĩ luôn kì lạ.
"Chín điểm.
" Vừa dứt lời, Nam Minh Phượng Hoàng sau lưng đột nhiên hót lên một tiếng.
"Nguy rồi!
"Bây giờ đã thoát khốn.
Nhưng hắn lại giết chết Đại đệ tử Huyền U Trưởng Lão, lấy một cánh tay của con trai độc nhất của hắn.
Phiền phức nhất là, hắn còn qua đêm với Tiểu Thánh Nữ Vong Tiên Tông, hôn thê tương lai của Thất Nghiệp Quỷ Hoàng a!
"Đáng chết, thoát nạn rồi lại có thể đối mặt với nguy hiểm như vậy!
"Lâm Việt chẳng những không sợ hãi, thậm chí còn có một chút thích thú nho nhỏ, lâu lắm rồi hắn mới lại có cảm giác này.
Có cảm giác này, hắn mới giống như đang thật sự tồn tại!
"Tặc tử nơi nào, ăn gan hùm mật gấu, lạicả gan bắt cóc Thánh Nữ Tiên Tông ta!
""Giao Thánh Nữ ra rồi nhận lấy cái chết!
"Phượng Hoàng giương hai cánh to lớn che khuất bầu trời, mấy trăm ánh mắt nhìn thẳng vào Lâm Việt cùng Tần Y Y!
Lập tức, từng cái lưới tơ vàng bung ra đem vị trí hai người khóa chặt, bao phủ lấy họ!
"Mau chạy, Khốn Long Võng là lưới chuyên đánh bắt yêu thú, một khi bị bắt dính là không thể trốn được đâu.
"Tần Y Y lo lắng thay cho Lâm Việt, nhưng bản thân nàng vốn dĩ không có khả năng chiến đấu, đã thế đêm qua còn "phát tiết" quá trớn nên cơ thể yếu nhược, đến đứng lên cũng khó khăn.
"Ừm, có chút phiền phức.
" Lâm Việt trong đầu nhắc đến điểm Thời Không, lập tức, hệ thống xuất hiện.
"Sử dụng Thời Không nghịch chuyển?
""Dùng!
"Khốn Long Võng áp sát, nhanh chóng thu lại, nhưng theo mệnh lệnh của Lâm Việt, khu vực 10 trượng xung quanh trong nháy mắt đình chỉ, chỉ trong một tức, Khốn Long Võng bắn ngược trở lại!(một tức: một hơi thở)Lâm Việt triệt tiêu Thời Không nghịch chuyển, nhưng mà hình như tốc độ bắn lại quá nhanh nên Khốn Long Võng theo quán tính bay ngược trở ra, lại một lần trói lại mười mấy con Nam Minh Phượng Hoàng!
"Sao Khốn Long Võng lại bắn ngược? Chuyện quái gì vậy!
""Nhanh cởi ra!
"Nhưng mà, lưới bắt thú số một Hồng Mông lục địa, làm sao có thể dễ dàng thoát ra?
Thế lá, trong chớp mắt, mười mấy con Nam Minh Phượng Hoàng cùng các đệ tử đang cưỡi, toàn bộ đều rơi xuống phía dưới!
"Ngươi lợi hại quá!
" Tần Y Y tròn mắt, "Sức mạnh của ta, ngươi đã lấy được sao?
"Lâm quay đầu, chợt nhớ lại, các đời Thánh Nữ Vong Tiên Tông sở dĩ không thể tu luyện, là vì từ nhỏ cơ thể các nàng đã ẩn chứa lượng lớn Thái Thượng linh lực của Vong Tiên Tông. Vào lúc mất đi lần đầu, Thái Thượng linh lực trong cơ thể suốt mười mấy năm này, sẽ bị nam nhân kia hấp thụ.
Đây chính là thứ gọi là đột phá mà không tổn hại căn cơ, cũng là đồ vật mà Thất Nghiệp Quỷ Hoàng muốn lấy nhất trong cuộc hôn nhân này.
"Chẳng những thoát ra ngoài, còn đưa tặng ta lễ lớn này.
"Lâm Việt lời còn chưa dứt, ầm một tiếng, trên bầu trời, một đạo chưởng lực giáng xuống.
Chưởng lực này, so với đám người tới tóm hắn trước đó, mạnh hơn quá nhiều!
"Phiền phức lớn đã tới.
" Lâm Việt ngẩng đầu, kiến thức võ đạo nhớ lại trong nháy mắt, lập tức thích ứng công lực của Chuyển Luân cảnh, đồng thời đánh ra một chưởng đối kháng!Ầm ầm!
Chưởng lực càn quét bừa bãi, đánh cho tầng mây rung chuyển cuồn cuộn.
"Thì ra là cao thủ Chuyển Luân cảnh, bảo sao lại dám chọc Vong Tiên Tông ta!
"Trên bầu trời, một bóng nữ tử bước ra, chừng 20 tuổi, dáng người lả lướt, gương mặt mỹ lệ cực phẩm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Việt, nhàn nhạt mở miệng: "Nhưng, hôm nay ngươi không đi được.
"Tần Y Y trong lòng run lên, "Dương Trưởng lão.
"Người này, là một trong Vong Tiên Thập Nhị Cung Chủ, đồng thời cũng là trưởng lão của tông, Dương Tình!
"Mau trốn, Dương trưởng lão tu vi còn cao hơn Tư Đồ Quyết, nàng ra tay quả quyết, sẽ không để ngươi sống sót đâu.
" Tần Y Y vôi vàng kéo Lâm Việt rời đi.
"Không sao.
"Lâm Việt mỉm cười, chẳng hề có tí sợ hãi nào.
"Tiểu Thánh Nữ, bản tọa sẽ cứu ngươi khỏi tên kia!
" Dương Tình lời nói vừa xong, một tay cầm lên một thanh kiếm băng lãnh, không có ý định để lại người sống, chết là tốt nhất, "Đáng tiếc cho thiên phú này, tuổi trẻ mà đã đạt tới Chuyển Luân cảnh, nhưng, vẫn phải chết!
"Nào ngờ, Lâm Việt chẳng những không lui mà còn tiến lên vài bước, tu vi Chuyển Luân cảnh vận chuyển, đạp không mà đi, hướng tới Dương Tình.
Dương Tình chuẩn bị xuống tay, âm thanh Lâm Việt nhẹ nhàng truyền tới: "Hắn nhờ ta chuyển lời với ngươi.
"Nghe xong, thanh kiếm vốn đã định chém xuống chợt ngừng lại, Lâm Việt tiếp: "10 năm rồi, hắn không còn hận ngươi nữa.
""Hắn còn sống?
" Dương Tình hơi thở có chút loạn, buông kiếm ra, một tay tóm lấy cổ áo Lâm Việt, "Hắn ở chỗ nào?
"Nàng thấp hơn Lâm Việt nửa cái đầu, nhưng bây giờ không chút nào kiềm chế được mà bạo phát toàn bộ tu vi, hình thành một hư ảnh khổng lồ sau lưng không ngừng gây áp lực cho Lâm Việt.
Nhưng Lâm Việt không mảy may để ý, cười nhạt, "Ngươi đang uy hiếp ta, hay là, đang cầu xin ta?
"
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
54 chương
8 chương
16 chương
208 chương
72 chương
1 chương