Tà Băng Ngạo Thiên
Chương 116 : Luyện Thành Đan Dược Nữa Bước Sinh Tử
Editor: Diệp Băng Băng
Sau khi trở lại ngọc giới, Tà Băng liền nhốt mình trong phòng luyện đan,Thiên Tài ngồi một chỗ ở trước cửa phòng, tự hỏi Tà Băng đến tột cùng muốn làm gì, tóm lại, bất luận Tà Băng làm như thế nào, hắn sẽ không để cho Tà Băng tự tổn hại thân thể mình..
Về điểm nay, Thiên Tài đã suy nghĩ nhiều rồi, trải qua truyện trước đây, Tà Băng đã biết rõ, nàng chẳng những phải bảo vệ tốt người thân và bằng hữu của mình, nàng còn phải bảo vệ bản thân cho thật tốt..
Tà Băng ngắt một đống linh dược có ích trong hậu hoa viên, hôm nay nàng muốn luyện một loại đan dược, đan này có tên là nữa bước sinh tử, lần hành động này thành công hay thất bại đều phải xem vào nó, Tà Băng phải bảo trụ tính mạng Hỏa Dực, về phần Vương Hỏa Phượng Hoàng Vương, Tà Băng chỉ hi vọng hắn có thể quý trọng lần cơ hội lần này.
Tà Băng luyện đan suốt cả buổi trưa, mê mẩm cả buổi đã luyện ba mẻ đơn dược, làm hỏng một đống linh dược, rốt cục đến lần thứ tư, nữa bước sinh tử đã luyện thành! Tuy nhiên chỉ có một khỏa, nhưng là đủ rồi!
Nửa bước sinh tửđã luyện thành, lòng Tà Băng mới được thả lỏng, mở cửa đi ra phòng luyện đan, liền nhìn thấy mấy ánh mắt nhìn chằm chằm mình, Tà Băng luyện thành đan dược nên tâm tình cũng tốt lên nhiều, cười nói vui vẻ với mọi người: “Sao lại ngồi ngây ngốc ở đây vậy? Ta đã vào bao lâu rồi?”
“Lâu? Không lâu, bất quá chỉ mới nửa tháng mà thôi.” Tuyết Táp nghe được lời của Tà Băng liền trợn trắng mắt với Tà Băng, bọn hắn ở bên ngoài đã vội muốn chết, nha đầu kia lại cười đến không tim không phổi.
“Cái gì?” Tà Băng nhướn mày, không dám tin hô lên, nàng dường như chỉ luyện đan trong một buổi chiều thôi à, làm sao đã trải qua nữa tháng? Sau khi được sự khẳng định của mọi người, Tà Băng không khỏi cảm thán, xem ra phải nắm chặt thời gian, thời điểm cuối năm không còn bao lâu.
“Hỏa hoàng bọn hắn có lẽ đã sốt ruột rồi, Thiên Tài, ngươi cùng đi với ta.” Bây giờ Tà Băng không thể lãng phí thời gian, vội vàng kéoThiên Tài, giải thích sơ với mọi người rồi đi ra khỏi ngọc giới.
Sau khi đến bên ngoài, quả nhiên nhìn thầy thân ảnh sốt ruột của Hỏa Hoàng, Hỏa Hoàng chứng kiến Tà Băng đã xuất hiện, đôi mắt lập tức sáng lên: “Tà Băng, sao lại biến mất lâu như vậy, hại ta lo lắng gần chết.”
Tà Băng áy náy cười cười, nàng thật không nghĩ tới luyện đan dược lại đến nửa tháng, bất quá khá tốt, đan dược đã luyện thành công.
“Hiện tại kêu Hỏa Dực, chúng ta đi thức tỉnh phụ vương của ngươi. Đúng rồi Thiên Sơn tuyết liên chuẩn bị xong chưa vậy?” Thời gian cấp bách, Tà Băng vừa đi vừa hỏi Hỏa Hoàng, Thiên Tài đi theo bên cạnh Tà Băng cũng không nói gì, hắn rất ngạc nhiên Tà Băng rốt cục đã nghĩ ra được phương pháp gì vẹn toàn.
Phương pháp này Tà Băng tuyệt đối sẽ không nói cho bọn hắn biết , nếu bọn họ đã biết, không chừng sẽ nói nàng điên cuồng như thế nào.
“Tuyết Liên sớm đãchuẩn bị xong, Hỏa Dực đang ở trong phòng tối.” Hỏa Hoàng nhìn thấy bộ dạng tự tin của Tà Băng, cho rằng Tà Băng đã tìm được phương pháp thích hợp, liền cười tươi nói.
Tà Băng nhíu mày, hiển nhiên không nghĩ tới Hỏa Dực sẽ đang ở trong phòng tối, Hỏa Phượng Hoàng nhất tộc vốn sợ lạnh. Bọn hắn thuộc tính hỏa, Hỏa Hoàng ở bên trong một lúc cũng sẽ khó chịu, huống chi là Hỏa Dực?
“Cái nàylà các trưởng lão nói, Hỏa Dực phải ở bên trong cùng phụ vương thích ứng, nếu không sợ Hỏa Dực nữa đường chịu không được rét lạnh…” Hỏa hoàng chứng kiến thần sắc của Tà Băng, liền biết rõ Tà Băng bởi vì Hỏa Dực ở trong phòng tối mà mất hứng, vội vàng giải thích, lời còn chưa nói hết, liền bị Tà Băng cắt đứt.
“Đã đủ rồi.” Tà Băng thật sự không biết nếu lại nghe Hỏa Hoàng nói tiếp, nàng có thể hay không nhịn xuống xúc động muốn giết người! Sợ Hỏa Dực nữa đường chịu không được rét lạnh, cho nên để cho hắn ở lại trong phòng tối? ! Có còn thân tình hay không? !
Hỏa Hoàng vội vàng ngậm miệng lại, những sự tình này căn bản không phải do nàng quyết định được, chuyện của đệ đệ đều bị các trưởng lão phụ trách, căn bản không cho nữ vương là nàng nhúng tay.
Thiên Tài đắng chát lắc đầu, lại là một cái địa phương lạnh như băng, nơi như thế này thật sự không còn cái gì đáng để lưu luyến.
Ba người rất nhanh liền đi tới phòng tối, mấy vị trưởng lão đang đứng ở ngoài cửa, còn có mấy vị mà Tà Băng không biết, Tà Băng nhìn thấy bọn hắn, bởi vì chuyện của Hỏa Dực, đã có sẵn chán ghét, trực tiếp đi qua bọn hắn đi vào phòng.
Các trưởng lão nhìn thấy thái độ của Tà Băng như vậy, đồng loạt nhướn mày, cái nhân loại này không phải đã đem bản thân mình thành nhân vật quan trọng quá sao? Bất quá bọn hắn chỉ dám bất mãn trong lòng, không ai dám mở miệng nói gì, dù sao bọn hắn cũng đang cầu Tà Băng.
Tà Băng đi vào liền nhìn thấy thân ảnh màu hồng đang đứng, rét lạnh khie6n11 ccho thân thể hắn không ngừng run rẩy, nhưng thân ảnh kia vẫn quật cường đứng thẳng, thấy một màn như vậy, Tà Băng thở dài, Hỏa Dực càng ngày càng hợp với tính tình của nàng.
Hỏa Hoàng nhìn thấy bóng lưng đệ đệ đứng thẳng mà run rẩy, nước mắt muốn rơi xuống, nhưng vẫn bị nàng nuốt vào lòng.
Hỏa Dực có chút cứng ngắc xoay người, ánh mắt nhìn thẳng vào Tà Băng, nở một nụ cười nhẹ nhõm, muốn nói cho Tà Băng biết hắn không có chuyện gì, nhưng bờ môi tím tái bị rét lạnh đông cứng giật giật, thủy chung không phát ra được thanh âm nào, rét lạnh đã ăn mòn thân thể của hắn.
Tà Băng tiến đến liền phát hiện tình huống của thân thể Hỏa Dực, cố nén tức giận xuống đáy lòng, nói với Hỏa Hoàng: “Phượng Hoàng nữ vương, trong lúc thức tỉnh Hỏa Phượng Hoàng Vương không được để cho bất kỳ kẻ nào quấy rầy, nếu không phát sinh ra chuyện gì thì đừng có trách ta.”
Hỏa Hoàng sửng sốt một chút, theo như ý tứ của Tà Băng, nàng cũng không thể ở lại chổ nào sao?
Thiên Tài biết Tà Băng đã nhẫn nại tới cực hạn, vội vàng đi đến trước, cười nói với Hỏa Hoàng: “Nếu có người ở đây, sẽ ảnh hưởng đến hồn lực của Tà Băng, thỉnh cầu nữ vương chờ ở bên ngoài.”
Tuy Thiên Tài đang cười nhưng mắt không cười, nhìn thấy Hỏa Dực kiên cường, hiện tại Thiên Tài đối với cái chủng tộc lạnh như băng này không có một chút hảo cảm.
Hỏa Hoàng vẫn là có chút không yên lòng, nhưng cảm nhận được xung quanh Tà Băng ngày càng tỏa ra khí tức nguy hiểm, liền hậm hực đi ra ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
21 chương