Sửu Tiểu Xà
Chương 87
Lãnh Tịnh trần truồng đứng lên, cõng Bạch thừa tướng và Tiểu Tinh tới khe suối nước trong gần đó, mà trại chủ thì lưu lại trong rừng rậm tràn đầy oan hồn bị hắn sát hại.
Trại chủ vốn nghĩ lợi dụng mê hồn trận để mê đảo đám Lãnh Tịnh, sau đó thừa cơ hưởng lạc, chơi đùa bọn họ tới chết, không ngờ chơi tới cuối cùng, thế nhưng lại chơi luôn cả mạng mình.
Cụ thể những oan hồn đó đem hắn làm gì, nơi này không tiện tường thuật tỉ mỉ
Tóm lại, rất thảm liệt.
Lãnh Tịnh cõng bọn Bạch thừa tướng đến cạnh khe suối, nhưng y phục tìm về được chỉ rách bươm xơ xác. Mà hiệu quả của tình độc hoa lúc này đã bắt đầu phát tác, Tiểu Tinh toàn thân đỏ bừng, kêu ư ư a a trong hôn mê, xem ra *** phát tác rồi.
Thế là Lãnh Tịnh đặt hắn vào trong dòng suối cho bình tĩnh.
Mà Bạch thừa tướng cũng xuất hiện tình huống đồng dạng.
Nhìn bộ dáng y toàn thân nóng bừng, Lãnh Tịnh giúp y vén tóc rối ra, sau đó cúi người áp lên thân y.
“Thanh Thanh, ngươi nhất định sẽ nhớ ra ta đúng không?” Lãnh Tịnh thầm thì bên tai y, đem chiêu thức vừa rồi học được trong ảo giác, bắt đầu nhất nhất diễn lại trên người y.
Trước tiên là tiền hí, bắt đầu từ một nụ hôn kéo dài, sau đó tới bên tai y, khóe mắt, phần cổ hạ xuống nụ hôn dày kín, theo sự trêu chọc nhẹ nhàng của hắn, Lãnh Thanh Thanh dưới thân trở nên phối hợp, phát ra tiếng rên rỉ khát cầu.
Lãnh Tịnh càng thêm to gan, hắn nâng chân y lên, sau đó____ tiến vào…
Ngay cả công tác chuẩn bị ít nhất đều không làm. Sau khi hắn quên mình tiến nhập, Lãnh Thanh Thanh nhíu mày, trong đau đớn rên rỉ ra tiếng.
Lãnh Tịnh cảm thấy vô cùng hối hận, nhưng tiến lùi không xong, chỉ có thể chậm rãi từng chút từng chút xâm nhập, trong tiêu hồn và hổ thẹn dần giải phóng chính mình.
Tiểu Tinh lúc này bị nước suối băng lạnh dội dần tỉnh lại, nhìn thấy Lãnh Tịnh và Lãnh Thanh Thanh xích lõa ôm nhau, hắn nghĩ mình nhất định vẫn còn trong ảo giác, thế là lại ngất đi.
Trời cuối cùng cũng sáng, Lãnh Tịnh mượn ánh bình minh sáng sớm, mới nhìn rõ được mình làm Lãnh Thanh Thanh bị thương rất nặng, y chảy rất nhiều máu. Lãnh Tịnh hổ thẹn không thôi, ôm Lãnh Thanh Thanh đến cạnh suối, xé một miếng vải nhúng nước tẩy sạch cho y, mắt thấy Lãnh Thanh Thanh sắp tỉnh lại, hắn bắt đầu khẩn trương, sau khi thu xếp thỏa đáng tất cả, phủ vải rách lên người Lãnh Thanh Thanh, sau đó bản thân nằm sấp dưới đất giả chết.
Lúc này, Lãnh Thanh Thanh chậm rãi mở mắt ra, y lại hồi phục là Bạch thừa tướng. Y mê mang nhìn xung quanh, thấy trời sáng rồi.
Mới thở một hơi, nhưng khi y vừa muốn động đậy, phía dưới truyền tới cơn đau như bị xé rách.
Y đây là làm sao? Bạch thừa tướng mê mang không hiểu, y đương nhiên chưa từng được biết đây rốt cuộc làm cảm giác gì, vì trước kia y chưa từng thể nghiệm qua chuyện này.
Chỉ là y ẩn ẩn cảm giác được, cảm giác này nhất định có liên quan đến những gì đã thấy trong mộng xuân điên cuồng đó. Y có chút lo lắng, sau đó giãy dụa ngồi dậy nhìn, chỉ thấy Tiểu Tinh nửa nằm trong khe suối, mà Lãnh Tịnh thì nằm ngang bên cạnh, hầu như không mặc quần áo gì.
Y rón ra rón rén nhẹ giở miếng vải rách trên người Lãnh Tịnh lên, cảnh tượng trước mắt khiến y chấn kinh__ nửa người dưới, trên đùi của Lãnh Tịnh đều là vết máu! Mà hắn lại nằm ở cạnh mình!
Sắc mặt Bạch thừa tướng tái đi, y cuối cùng ‘hiểu rõ’ đã phát sinh chuyện gì__ y đem Lãnh công tử… bản thân thế nhưng lại làm ra chuyện không thể tha thứ với một nam tử đi đứng bất tiện a!!!!!
A a a a!!! Vậy hắn có mang thai hay không? Trong đầu Bạch thừa tướng xẹt qua suy luận hoang đường.
Thế là, không bận tâm đau đớn trên người, Bạch thừa tướng quyết định nhân lúc Lãnh Tịnh còn chưa tỉnh lại xử lý tốt hiện trường, thế là xé một miếng vải bố thanh tẩy cho hắn.
Mắt thấy Lãnh Tịnh sắp tỉnh lại, y trở nên khẩn trương, sau khi thu xếp thỏa đáng tất cả xong, đắp vải rách lên người Lãnh Tịnh, sau đó mình nằm sấp xuống đất giả chết.
…………………….
Hỗn loạn do sơn tặc tạo ra cuối cùng sau khi Bạch thừa tướng nhếch nhách hạ sơn, báo quan mới giải quyết xong. Quan phủ đối với đám sơn tặc này vốn là nhắm một mắt mở một mắt, sau đó nghe nói độc tử của đương triều vương gia__ trại chủ tiểu vương gia thế nhưng bị phát hiện táng mạng trong lùm cỏ sau núi, tử trạng thảm thiết, mới xuất động nhân thủ điều tra, không điều ra hành động ác độc của trại chủ, mà đi điều tra xem ai giết trại chủ.
Cuối cùng thế nhưng lại đem đám người Bạch thừa tướng bắt giam vì tội giết hại tiểu vương gia.
Tiểu Tinh cuối cùng cũng nhịn hết nổi, mộng xuân đáng sợ đó đã tổn thương nghiêm trọng tới tình cảm của hắn, hiện tại lại gặp phải hôn quan không giảng đạo lý. Thế là hắn ở trên công đường gào lên: “Các ngươi có biết bản cung là ai?”
Nói rồi kéo y phục xuống, lộ ra long văn xanh thẫm trên lưng.
Hôn quan vừa nhìn, vội quỳ xuống trước mặt Tiểu Tinh. Thì ra Tiểu Tinh là đương triều thái tử Tinh vi phục vi hành.
Mà ba tháng trước hắn giả thành ăn mày, trong lúc vô tình được Bạch thừa tướng thu dưỡng, diễn một giai thoại nhất xuất thiên cổ lưu truyền__ Thừa tướng phóng khoáng mua long tử, vô tình trở thành cha vua.
Thế là hai tên nhà quê ăn mặc rách rưới Lãnh Tịnh và Bạch thừa tướng, cuối cùng nhờ vào phúc của thái tử Tiểu Tinh, giữa đường trải qua cuộc sống khá thoải mái. Quan viên đương địa đích thân đưa thái tử gặp nạn về kinh, hùng vĩ uy nghiêm, không biết so với xe lừa vốn dĩ của họ thì tốt hơn bao nhiêu lần.
Tiểu Tinh, lúc này nên gọi là thái tử Tinh rồi, hắn ngồi trong xe hào hoa thoải mái, hồi phục một thân trang phục quý khí, liếc nhìn Lãnh Tịnh và Bạch thừa tướng ngồi đối diện, ánh mắt cao ngạo đó giống như đang nói: “Lãnh Tịnh, cục này là ta thắng.”
Mà Bạch thừa tướng ngốc ngốc vẫn còn lo lắng thăm dò Lãnh Tịnh: “Lãnh công tử, thân thể của ngươi gần đây có dị thường gì không?”
Sửu tiểu xà vạn ác xoay xoay con mắt, nói: “Ta gần đây cảm thấy bụng hình như lớn hơn trước một chút, có phải là ta ngồi lâu quá cho nên mập ra?”
“Đúng đó, thấy ngươi cả ngày ngồi trong xe lăn đó, thật lo biến thành heo mập đó.” Thái tử Tinh lập tức đả kích.
Mà Bạch thừa tướng lại mặt xám như tro, y lại nôn nóng hỏi: “Có xuân dược nào có thể khiến nam nhân sinh hài tử không?”
Lãnh Tịnh ra vẻ bác học nói: “Trước kia ta cầu học đông hải từng nghe nói qua, có một loại thảo dược có công hiệu thần kỳ, nam nhân dùng qua sau ba tháng thì có thể sinh tử, nghĩ chắc nam nhân sinh tử cũng không phải không có khả năng.”
“Nói năng vô căn cứ.” Thái tử Tinh khì mũi khinh thường.
Bạch thừa tướng tuôn mồ hôi, y cà lăm nói: “Lãnh, Lãnh công tử, ngươi có biết thân thể ngươi thật ra…”
Lãnh Tịnh cố ý nói: “Ta biết rõ a, hai chân ta từ nhỏ sau một trận bạo bệnh thì không thể đứng được.”
Bạch thừa tướng liều mạng lắc đầu, nghẹn tới mặt đỏ bừng, không biết có nên đem ‘chân tướng’ này ra nói với Lãnh Tịnh không.
Bất luận thế nào nhất định cũng phải đeo dính Lãnh Thanh Thanh! Không từ bất cứ thủ đoạn nào! Sửu tiểu xà lần này quyết định bỏ qua thể diện, cho dù có giả hoài thai cũng phải cột chặt Lãnh Thanh Thanh bên mình!!
Bạch thừa tướng nghẹn nửa ngày, cuối cùng nói: “Lãnh công tử, ta hy vọng ngươi có thể lưu lại nhà ta một thời gian.”
Thái tử Tinh nghe thế ghen tỵ dẩu môi.
Tiếp theo Bạch thừa tướng lại nói: “Ta muốn đem chuyện của ngươi nói với nương ta một chút… thật ra, ta đã thành thân rồi…”
Lãnh Tịnh và thái tử đều ngã nhào.
Sửu tiểu xà trừng y một lát, hỏi: “Nương ngươi là ai? Sao ngươi lại thành thân?”
Bạch thừa tướng cúi đầu nói: “Nương ta là lão phu nhân của Bạch gia ở phía đông kinh thành, nhà ta đời đời kinh thương. Vì thế có chút vốn liếng, mấy năm trước nương đã chuẩn bị hôn sự cho ta, nghênh thú đại tiểu thư của đại hộ nhân gia Thượng Quan gia. Nhưng mà, vì ta thân thể khá yếu, cho nên vẫn chưa có viên phòng, nương cũng vẫn luôn hối thúc ta, nói muốn ôm tôn tử… lần này ta ra ngoài tra án, không kịp đem chuyện nói rõ với Tiểu Tinh, vốn muốn về rồi nói sau, nhưng không ngờ Tiểu Tinh là thái tử… Lãnh công tử lại…”
Chú, Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi đồng thời cho Lãnh Thanh Thanh một thân phận giả, đem thân phận của công tử phú gia vì bệnh mà chết đặt lên người Lãnh Thanh Thanh, vì thế Lãnh Thanh Thanh mới có ký ức của công tử phú gia đó, hơn nữamọi người bị pháp lực của Lãnh Tịnh bảy mươi vạn tuổi mê hoặc cũng xem Lãnh Thanh Thanh là công tử đã mất đó. Bao gồm thê tử của y.
“Thực là quá vạn ác rồi.” Lãnh Tịnh đột nhiên cảm thấy rất vô lực, thái tử Tinh cũng lộ ra biểu tình vô lực.
Lẽ nào hắn lại phải đi tranh giành ăn dấm với nữ nhân sao?
Ăn dấm thật sự rất mệt. Sửu tiểu xà mệt mỏi nghĩ.
…………….
Đêm khuya, Lãnh Tịnh bị Lãnh Thanh Thanh làm cho buồn bực hóa thành Ferrari hình rông bay điên cuồng phát tiết.
Tại vùng cực bắc, thị trường hàng cũ thiên giới một năm một lần lại đúng kỳ cử hành.
Sửu tiểu xà buồn bực tới thị trường vơ vét ngọc. Nhưng sau khi mua đồ, tâm tình cũng trở nên rất tốt. Cho nên hắn chuẩn bị một vài thổ sản thu thập được, chuẩn bị cùng những tiên nhân khác lấy vật đổi vật.
“Mau tới mua a trang bị hoài thai ” Một thần tiên đứng trước quầy hàng cố sức la to.
Lãnh Tịnh dùng khăn trùm che mặt, bước tới trước sạp, giả vờ không bận tâm, thực tế là đang lén lút quan sát trang bị hoài thai đó.
“Ngươi muốn thể nghiệm cảm giác hoài thai sao? Mau mua trang bị hoài thai ” Thần tiên lớn tiếng rao, rất nhanh, rất nhiều người vây lại, lũ lượt hỏi giá tiền của bộ trang bị này.
Nhưng giá thần tiên đưa ra quá cao, mọi người nghe giá xong đều lắc đầu bỏ đi. Lãnh Tịnh mới đi tới thần bí hỏi: “Bộ trang bị này bán thế nào?”
“Lấy rượu bàn đào ở Dao Trì đổi a.” Thần tiên ôm tay nói: “Ngươi mua không nổi thì đừng xem.”
Lãnh Tịnh lấy rượu trái cây của nhân gian trên người giao cho hắn: “Ngươi quá xem thường người khác rồi.”
“Hừ, chắc không phải là giả chứ?” Thần tiên vuốt râu, lắc đầu mở hồ lô ra, ngửi nói.
Lãnh Tịnh vén hắc sa trước mặt lên, đối mặt với hắn.
Sau mấy thanh âm mài răng đáng sợ, thần tiên run run rẩy rẩy nói: “Hiểu rồi, đây thật sự là Dao Trì rượu! Thượng tiên! Ngươi mau lấy đồ đi đi!”
“Nói rõ những thứ này dùng thế nào.” Lãnh Tịnh chỉ mấy thứ đó.
Thần tiên phấn chấn tinh thần, bắt đầu giải thích: “Đầu tiên, xin nhìn miếng lót này… càm ràm càm ràm….”
Giải thích trang bị hoài thai: [Trang bị dành cho nam]
1. Miếng lót bụng, chuyên để lót bụng cho giống như dựng phu, có bảy bộ, mô phỏng độ lớn nhỏ từ tháng thứ ba tới tháng thứ mười, mềm mại có tính đàn hồi, sau khi hút lấy da bụng màu sắc sẽ không khác gì màu da thật, khó thể phân biệt, cho dù khi tắm rửa cũng sẽ không rớt xuống, thông khí nhẹ nhàng, là đồ tốt dựng phu cần có.
2. Trang bị thai động, là một vài lưu châu đã được thi pháp, được an trí trong miếng lót bụng, có thể căn cứ theo chú ngữ điều chỉnh tần số và thời gian thai động. Rất cường đại. Orz.
3. Trang bị sanh non, trang bị sanh non là vì yêu cầu đặc thù mới chế ra, có mô hình và túi máu giống thật, chịu tấn công cường liệt sẽ chảy máu, cũng là đặt trong miếng lót bụng sử dụng.
4. Vòng tay thai khí, đeo trên tay, sẽ khiến cho mạch tượng tạm thời thay đổi giống như có thai, như vậy ngự y thần y gì đó khi bắt mạch cho dựng phu giả đều sẽ không phát giác. Rất cường đại.
5. Trang bị lâm bồn, cũng có oa nhi mới sinh được thi pháp thuật giống thật, có thể tự khóc và hoạt động tay chân. Nhưng trang bị này chỉ có thể giả dạng oa nhi từ 0 đến tám tháng tuổi, nếu yêu cầu che giấu thời gian dài, có thể liên hệ cơ cấu nhận nuôi để xin nhận nuôi một cô nhi thật.
6. Sổ tay chỉ nam hoài thai, chỉ dẫn dựng phu giả làm sao mô phỏng như đúc phản ứng hoài thai.
Thế là Lãnh Tịnh ôm tâm tình không thể nói với ai lén lút mang trang bị đó về nhà nghiên cứu.
Truyện khác cùng thể loại
34 chương
84 chương
153 chương
10 chương
115 chương
37 chương