Sửu Thúc

Chương 23

Mười phút sau, tiếng chuông di động lại vang lên, Tịch Nhạ Hoài không do dự bắt máy: “Như thế nào?” ” Tôi đã nói chuyện với chủ biên Figaro, trễ nhất là buổi chiều bốn giờ anh phải tới ” Trì Hạo nghiêm túc nói. Tich Nhạ Hoài lo lắng nhìn Dung Thụy Thiên, không quên nói ra chuyện mình đang băn khoăn với Trì Hạo: “Ngày mai chụp không được sao?” ít nhất hắn muốn xem đến khi Dung Thụy Thiên đỡ lên một chút mới an tâm đi quay chụp. ” Chậm lại một ngày thì không có khả năng, anh nên biết lần này là vì tuyên truyền điện ảnh, riêng biệt chụp trang bìa với Tuyết Lê, Tuyết Lê đang ở phim trường hóa trang, sẽ chờ anh tới “. Nghe được Tuyết Lê cũng đã ở phim trường, Tịch Nhạ Hoài bắt đầu trở nên không kiên nhẫn: “Trước chụp cho Tuyết Lê, đừng làm cho cô ta chờ tôi ” vì liên quan đến công việc, rất nhiều thời điểm phải nhẫn nại hợp tác cùng với người mình không thích. ” Cô ấy nói phải đợi anh ” Figaro là tuần san nước Pháp sau khi lấn sang Trung Quốc, mỗi tháng sẽ cho ra hai kỳ, sự nổi tiếng cùng lực ảnh hưởng vô cùng mạnh, yêu cầu đối với nghệ sĩ cũng thực hà khắc. Trang bìa của bọn họ thường lấy hình ảnh của một nữ ngôi sao hoặc người mẫu quốc tế là chính, Tịch Nhạ Hoài là nam nghệ sĩ khó có được làm cho chủ biên thưởng thức lại chủ động mời quay chụp trang bìa. Tịch Nhạ Hòa nắm di động không hề động. Trì Hạo nghe xong lời y nói, rồi lại kiên nhẫn nói với y quan hệ lợi – hại trong đó. Tịch Nhạ Hoài lặng im một lát, nói vài câu với Trì Hạo đang lo lắng và tức giận, Trì Hạo đột nhiên giật mình hỏi: “Có thể chứ? Như vậy được không? Anh chẳng phải không thích loại này….” “Không thành vấn đề ” Tịch Nhạ Hoài đơn giản trả lời. Đứng ở phim trường Trì Hạo thở dài, lại mở ra văn phòng của chủ biên, hắn là người chuyên về tài chính của Tịch Nhạ Hoài, lấy việc ích lợi của y là chủ, không cho danh dự của y bị chửi bới gì. Nhưng hôm nay y không đến chụp trang bìa cho Figaro, chỉ sợ sẽ bị Tuyết Lê nói là đùa giỡn đại bài, cứ việc chuyện này cùng với việc bị bệnh mà xin phép là giống nhau. Nếu Tuyết Lê bắt được cơ hội này mà lắm miệng với nhà báo, chỉ sợ cũng bị phóng viên lấy việc này đăng lên, rồi mới nhân cơ hội này mà lăng xê mình, gia tăng sự tỏa sáng hấp dẫn. Cho nên hắn mãnh liệt yêu cầu Tịch Nhạ Hoài lại đây chụp trang bìa, không cần bị chiếm tiện nghi lại rước lấy phiền toái, nhưng hôm nay Tịch Nhạ Hoài nói có việc tới không được, hoàn toàn không quan tâm đến phiền toái này, mà hắn lại rất để ý sợ phiền toái này sẽ đâm bị thương y. Lúc hai mươi tuổi Tịch Nhạ Hoài lấy thân phận ca sĩ xuất đạo, năm đó dưới sự an bài của Tịch Dương mà đi theo lộ tuyến trung tính đang thịnh hành, vừa mới thành danh, nổi tiếng ở khắp châu Á. Khi đó y mang theo nét linh động của thiếu niên cùng sự tao nhã của đàn ông, thích mặc trang phục xa hoa cao cấp, cười rộ lên còn mang theo ngây ngô ngọt ngào. Sau khi rời đi Tịch Dương gia nhập vào công ty mới, y một lần nữa bị đóng gói, hình tượng thay đổi rất nhiều, hoặc là đã trải qua cái gì, gầy đi không ít, thành thục không ít, đương nhiên cũng tuấn mỹ nhiều hơn, bất đồng là lệ chí xuất hiện trước mắt càng khiến y có chút yêu mị. Nhưng ở công ty mới y thực không được coi trọng, quay phim cũng không phải là diễn viên chính, đĩa nhạc phát ra lại ít, còn không ngừng xoay sở với lịch làm việc, làm cho người ta có cảm giác mệt chết đi, bọn họ những người đi theo y, nhìn thấy mà đau lòng. Khi y giải ước với công ty mới, không ai trách cứ y, mà y cũng nhân dịp sau khi giải ước được tự do, một mình đi châu Âu tu dưỡng, nửa năm sau lại trở về, sau đó thì mọi người cơ hồ sắp nhận không ra y. Y tiều tụy lại gầy gò nhưng vẫn xinh đẹp đến nỗi làm cho người ta đau lòng, chính là bàn tay từng duyên dáng kia gân xanh nổi rõ hẳn lên, trên cánh tay còn có nhiều vết bầm xanh tím. Nếu những vết thương đó là do trong cuộc sống không cẩn thận tạo thành, thì trên cổ tay đột ngột có vết thương lại biểu hiện ra đó là do việc tự mình hại mình để lại, y đến tột cùng là có bao nhiêu đau đớn, muốn dùng vết thương tàn nhẫn kia để giảm bớt sự cô độc trong lòng, đương nhiên có điểm khác biệt là y cũng quá mức trọng tình. Lui ẩn lâu lắm, lại một lần nữa đi vào giới giải trí, Tịch Nhạ Hoài ổn trọng hơn rất nhiều, không có sự kiệt ngạo không biết trời cao đất rộng khi còn trẻ tuổi, y thoạt nhìn thành thục mê người như vậy, mặc kệ điện ảnh hay là đĩa nhạc đều rất nổi bật. Nhưng người thích y và ghét y cũng nhiều như nhau, trời cao ban cho y dung mạo tuyệt thế, lại ban cho y nhiều kỳ ngộ cùng tài phú, y khiến cho rất nhiều người hâm mộ và đố kỵ. Tịch Nhạ Hoài đóng kịch truyền hình và phim ảnh, các hoạt động đều được đến sự khẳng định và giải thưởng, phòng bán vé luôn đạt tiền triệu gây được rất nhiều sự chú mục, tin tức vừa hạ xuống thì tin xấu liền truyền lên, luôn luôn không ngừng xuất hiện trước mắt đại chúng, vẫn khiến phóng viên giải trí nhìn thẳng y không buông, chuyện gió thổi cỏ lay nào liên quan đến y đều khiến cho dư luận chú ý. Khi đem khuôn mặt tinh xảo hiện giờ cùng ảnh chụp ban đầu ra so sánh, báo chí liền kích động nói hắn ở Nhật Bản chỉnh dung, bộ phim bom tấn tiếp theo đã dựa theo yêu cầu của y mà viết ra nhân vật, phóng viên bắt đầu phỏng đoán y có hậu thuẫn, nếu không thì chính là bị cao tầng công ty làm quy tắc ngầm, còn nói y là đồng tính luyến ái, lúc đầu còn quay phim AV (), phòng bán vé bán được nhiều như vậy là do vé ảo tác quái. Những tiền bối lúc trước khi vào thời kỳ nổi tiếng đó đều đủ loại chửi bới như thủy triều ập tới, thanh âm như vậy mỗi ngày đều có, nhưng là chưa từng có một nghệ sỹ nào giống Tịch Nhạ Hoài bị chửi bới nhiều như vậy. Y mỗi ngày đều bị những người chán ghét hắt nước bẩn, nói trắng ra, tại thời đại internet phát triển như hiện nay, chỉ cần mở trang diễn đàn trên mạng ra thì đều có thể thấy được rất nhiều tiêu đề khác nhau liên quan đến y, lượt click vào và phản hồi đều rất cao, vẫn chiếm vị trí đầu trang. Nhưng… Những thứ này vẫn không thể chặn lại cước bộ tiến tới của Tịch Nhạ Hoài. Thông qua sự trả giá mấy năm nay, hai mươi tám tuổi, Tịch Nhạ Hoài trở thành thiên vương siêu sao, thanh âm chửi bới theo những bộ phim và đĩa nhạc y phát hành dần dần biến mất, nhân vật phim phù hợp với y cùng với những đĩa nhạc hoàn mỹ khiến y được đại chúng tán thành, có những tán thành này mà phòng bán vé, còn có càng nhiều đạo diễn tìm y quay phim, nhờ thế mà y càng có nhiều không gian để phát triển. Cho dù y có người nâng đỡ, nếu tự bản thân không có thiên phú, sớm hay muộn thì cũng sẽ bị ánh sáng của nghệ sỹ khác bao phủ. Hơn nữa trong giới giải trí người mới xuất hiện lớp lớp, đại bài ngôi sao nếu muốn vẫn luôn tỏa sáng thì cũng không dễ, chẳng những phải có vẻ xinh đẹp chống lại khảo nghiệm của năm tháng mà còn cần có thực lực không tầm thường. Mà những nghệ sĩ đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn diễn xuất có diễn xuất, muốn bối cảnh có bối cảnh, nhưng nhìn chung vẫn thiếu một chút may mắn, bởi vậy dù có muốn nâng đỡ ra sao cũng không thể nổi tiếng. Tỷ như…Tuyết Lê hiện giờ. Trì Hạo rời văn phòng chủ biên, trở lại phòng hóa trang liền giải thích với Tuyết Lê, không nghĩ tới vừa mới nói hai câu, Tuyết Lê liền không vui ra mặt, nghiễm nhiên lấy một bộ cái giá đại bài trách hắn: “Anh làm sao mà lại là người quản lý tài chính được, nghệ sĩ không đến thì chỉ tùy tiện hai câu liền đáp ứng, anh có biết hay không bởi vì y liên lụy sẽ khiến cho người khác mang đến bao nhiêu phiền toái “. Phiền toái? Nếu không phải cùng Tịch Nhạ Hoài hợp tác đóng phim, chỉ là một nghệ sĩ hạng hai như Tuyết Lê, sự nổi tiếng cùng lực ảnh hưởng không đủ, trong giới mới vào cũng không có địa vị gì, muốn lên một tạp chí đại bài như Figaro căn bản chỉ là người điên nói mớ. Nếu thái độ cô ta còn được thì Trì Hạo sẽ nhận lỗi với cô ta,dù sao cũng là vì Tịch Nhạ Hoài điều chỉnh thời gian, nhưng cô ả lại lấy thái độ và khí thế vênh váo ngang ngược lại đương nhiên mà trách cứ Tịch Nhạ Hoài, làm cho hắn cũng không thèm khách khí: “Chuyện này chủ biên đã đồng ý, ngày mai buổi sáng Tịch Nhạ Hoài đến, tới lúc đó các người cùng nhau chụp là được”. Tuyết Lê thẹn quá thành giận: “Rõ ràng nói hôm nay chụp trang bìa, sao lại có thể lâm thời sửa thời gian, y nghĩ mình là đại bài liền đùa giỡn thái độ của đại bài, tùy tiện xem thường diễn viên như tôi vậy”. ” Tịch Nhạ Hoài là có việc “. “Đừng có lấy cớ mà có lệ với tôi, anh gọi điện cho Tịch Nhạ Hoài kêu y lại đây, hoặc là đưa số điện thoại của y cho tôi, tôi chủ động gọi qua hỏi!”. ” Cái này không được”. ” Vì cái gì không được?”. ” Tôi vừa nói lúc nãy, buổi sáng y không có biện pháp tới đây, Tuyết Lê tiểu thư nếu như hôm nay có lịch, có thể cho người quản lý tài chính một lần nữa an bài lại, như vậy hai bên cũng sẽ không trì hoãn”. ” Tôi chỉ là nghệ sĩ bình thường, không có quyền lực lớn như vậy để sửa thời gian, còn nữa, anh cho rằng tất cả mọi người đều rảnh rỗi như thế mà có thể thay đổi thời gian theo công tác của tôi?!” Tuyết Lê ngữ khí chanh chua trào phúng, hoàn toàn không có khí chất ôn nhã ngày xưa, còn càng nói càng bắt đầu khó nghe. Phòng hóa trang bị đẩy ra, chủ biên Figaro Tưởng Dung bước vào. Tưởng Dung là người Đài Loan, khuôn mặt ưa nhìn, màu da trắng nõn, cô mặc bộ váy Armani màu đen, đeo trang sức tinh xảo trang nhã, tóc dài gợn sóng xõa xuống thắt lưng, cô nở nụ cười ôn nhã với Trì Hạo. Trì Hạo cũng không tranh chấp tiếp với Tuyết Lê, hơn nữa đối phương vẫn là nữ nghệ sĩ, nếu mình cùng với cô ta tranh cãi cũng rất không tốt, thế là bỏ qua mà chủ động giải thích, muốn dùng thái độ như vậy để bình ổn tranh luận này. Nhưng mà Tuyết Lê nhìn thấy chủ biên bước vào, càng bắt đầu vênh váo ngang ngược: “Chuyện hôm nay, không thể tùy tiện chấm dứt như vậy, anh dùng thái độ thành khẩn giải thích, khiến cho Tịch Nhạ Hoài mau chóng lại đây, bằng không làm cho phóng viên biết cũng không tốt”. Tưởng Dung đi đến bên hai người, đánh vỡ mùi thuốc súng giữa hai người: “Tuyết Lê tiểu thư, tôi là Tưởng Dung chủ biên tờ Figaro, vì để không chiếm dụng thời gian của cô, quay chụp hôm nay cứ như thường lệ tiến hành”. ” Không phải là phải đợi Tịch Nhạ Hoài…” Tuyết Lê ngạc nhiên nhìn người phụ nữ trước mắt, không rõ tại sao cô ấy lại đột nhiên xông vào phòng hóa trang. Thấy Tưởng Dung xuất hiện, Trì Hạo rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, mới vừa rồi theo Tịch Nhạ Hoài điện thoại mà tìm Tưởng Dung thương lượng, đối phương nghe nói Tịch Nhạ Hoài sẽ tham gia tiệc mời mà công ty họ tổ chức, nên không nhiều lời liền đồng ý, cũng cam đoan quay chụp sẽ không bởi vì trì hoãn mà hủy bỏ. Tưởng Dung nhìn Tuyết Lê, tư thái tao nhã nói: “Tuyết Lê tiểu thư, tôi nghĩ cô hiểu lầm”. “Sao?” ” Phối hợp với phong cách cùng chủ đề của tạp chí kỳ này, nhiếp ảnh gia sẽ cho các người chụp một mình, tôi nghĩ lấy khí chất của Tuyết Lê tiểu thư, không đến nỗi cần Tịch Nhạ Hoài hợp tác cũng sẽ làm toát lên trang phục mà Dior cung cấp”. ” Này…” ” Nếu cô có vấn đề gì, có thể thảo luận với nhiếp ảnh gia, mười lăm phút sau, cô đổi xong quần áo thì đến chỗ chụp ảnh ” trong quá trình đối thoại này, Tưởng Dung hoàn toàn nắm được quyền chủ động, thanh âm của cô trấn định mà tao nhã, thái độ khéo léo lại hào phóng, làm cho người ta không tự chủ được mà bị khống chế. Tuyết Lê sắc mặt xanh mét, cô vốn định cùng Tịch Nhạ Hoài chụp chung trang bìa, hoặc là mượn cơ hội để lấy được số điện thoại riêng của Tịch Nhạ Hoài, không nghĩ tới chủ biên và người đại diện của Tịch Nhạ Hoài là cùng một phe, khiến cô không thể dây dưa mà đi đến chỗ chụp ảnh. Chú thích: () AV: Adult video (Phim xxx)