Sửu Thúc

Chương 20

======+++===== Đêm lạnh như nước. Dung Thụy Thiên trần trụi nằm trên giường, ồ ồ thở dốc tuôn ra từ đôi môi cánh hoa, ***g ngực rộng lớn rắn chắc cao thấp phập phồng, điểm nổi trước ngực trong mờ tối nhìn có chút hồng, tựa hồ như bị người đói khát mút qua, dùng sức đùa bỡn qua, màu sắc sáng bóng nhìn thực diễm lệ. Nằm úp sấp giữa hai chân hắn là một người đàn ông tuấn mỹ, dùng phương thức vô cùng *** mị mà âu yếm dục vọng hắn, dùng đôi tay thon dài lại trắng nõn kia vuốt ve nơi da thịt tư mật của hắn, thoạt nhìn vừa phấn khởi vừa vội vàng, trong hô hấp tất cả đều là dục vọng nóng cháy của giống đực. “Ân….A…. Đừng…” Dung Thụy Thiên hô hấp dồn dập, khi đầu lưỡi ẩm ướt nóng bỏng càng không ngừng liếm láp nơi mẫn cảm kia, hắn hít mạnh một hơi, nếu cứ như vậy thì hắn sẽ nhịn không được, hắn vùng vằng định ngồi dậy. Tịch Nhạ Hoài mãnh liệt gấp khúc chân hắn lên, làm cho hắn không có biện pháp ngồi dậy, cứ như vậy âu yếm hắn, châm ngòi hắn, phun ra nuốt vào dục vọng của hắn, mãi cho đến khi hắn bùng nổ trong miệng y, lại không chút hoang mang rời khỏi, bạch dịch nóng rực cũng theo đó mà chảy xuống khóe môi, y ho nhẹ một tiếng, theo bản năng nuốt xuống bạch dịch trong miệng. ” Kia thực bẩn…” Dung Thụy Thiên sắc mặt trắng bệch nhìn y, vội vàng lau dấu vết bên khóe môi y. Tịch Nhạ Hoài bắt lấy tay hắn, tiến đến đôi môi đỏ mọng hạ xuống một nụ hôn, ngăn trở động tác của hắn: “Một chút cũng không bẩn”. Khuôn mặt hoàn mỹ giống băng tuyết kia kết hợp với thanh âm trầm thấp, có vẻ phi thường tà mị. Dung Thụy Thiên lăng lăng nhìn thẳng Tịch Nhạ Hoài, nhìn biểu tình khi y nuốt vào cũng không có gì ghê tởm, nhưng hắn không có cách nào tin tưởng cái loại này nọ sẽ không bẩn, trước đây hắn vì Kiều làm như thế nhưng lại không có cách nào bình tĩnh nuốt vào chất lỏng tanh nồng ấy. ” Vậy em nếm thử hương vị của mình cũng tốt lắm” Tịch Nhạ Hoài cúi mình hôn hắn, đầu lưỡi nóng ẩm tiến vào trong miệng hắn, khơi gợi nơi mẫn cảm trong khoang miệng hắn. Một cỗ hương vị chua xót tràn ngập giữa nơi đang gắn bó, khi biết được đó là cái gì thì Dung Thụy Thiên quẫn đến nỗi đỏ mặt, muốn nói thêm cái gì nhưng đôi môi lại bị thiếp hợp chặt chẽ, hắn không thể phát ra thanh âm gì, chỉ có thể thỏa hiệp dưới kỹ xảo hôn môi cao siêu của y. Đôi tay thon dài của Tịch Nhạ Hoài trườn lên ngực hắn, vuốt ve ***g ngực rắn chắc hữu lực của hắn, đầu ngón tay nắm lấy điểm nổi phiếm hồng, cảm thụ điểm nhỏ ấy nổi lên, dưới sự mân mê của mình mà bắt đầu cương lên. Y rời đi đôi môi cánh hoa mỏng manh đỏ tươi mê người kia, mút chiếc cổ duyên dáng của hắn, lướt qua đường cong xương quai xanh, cuối cùng khi nặng khi nhẹ mà liếm mút đầu nhũ của hắn, cũng bật đôi chân đang nhắm chặt của hắn ra… Dung Thụy Thiên đôi môi có chút run run. Tịch Nhạ Hoài đứng dậy cởi bỏ quần áo, ngăn chặn Dung Thụy Thiên đang muốn né tránh, còn thuận thế sờ lên hai chân hắn, đôi chân kia cân xứng lại thon dài, da thịt màu đồng cổ thập phần khỏe mạnh xinh đẹp. Nghĩ đến hai chân khêu gợi ấy đang giang rộng trước mặt y, hoặc quấn trên lưng y mà phóng đãng lay động, Tịch Nhạ Hoài liền có cảm giác lửa dục đốt người, y như con sói đói khát nhìn chằm chằm Dung Thụy Thiên, tựa như một tòa núi lửa tùy thời đều có thể bùng nổ. Dung Thụy Thiên bị nhìn chằm chằm đến nỗi lạnh cả sống lưng, trong lòng rất e sợ, muốn cử động một chút, nhưng thân thể lại không thể nào nhúc nhích, hắn giống như con mồi mĩ vị bị dã thú kiềm kẹp, sự tự do thân thể đều bị đối phương nắm trong tay. ” Đừng khẩn trương ” nói xong câu đó, hai mắt Tịch Nhạ Hoài lại đỏ lên nhìn cơ thể trần trụi của hắn, thậm chí vội vàng xao động mà cầm lấy mắt cá chân có chút mảnh khảnh của hắn, gấp khúc đôi chân thon dài rắn chắc ấy lại, khiến cho nửa người hắn bị nâng lên mất đi sức chống cự, ngay sau đó tình sắc vuốt ve cánh mông hắn, khiến cho bộ vị tư mật nhất của hắn không hề giữ lại mà lõa lồ nơi đáy mắt: “Nhan sắc nơi này của em rất tuyệt”. Thân thể Dung Thụy Thiên có chút run run. Tịch Nhạ Hoài dùng ánh mắt ăn thịt người nhìn huyệt khẩu giữa đôi cánh mông hắn, màu sắc nơi đó đạm nhạt, nhìn qua thực chặt chẽ, đương nhiên cũng thực sạch sẽ, giống như chưa từng bị người khác xâm phạm qua, kích thích dục vọng muốn ngược đãi của y. Y lấy tay chạm vào nếp uốn chung quanh mật huyệt, nơi ấy theo bản năng co rút lại thật chặt, y vén lấy chất lỏng Dung Thụy Thiên vừa mới phóng thích, cường ngạnh đưa tay chen vào nơi chật hẹp kia. “Ô…. Không được như vậy….. Anh đi ra ngoài…” cảm giác thân thể bị vật lạ xâm nhập khiến hô hấp Dung Thụy Thiên trở nên rối loạn mà nhăn mày lại. “Thụy Thiên, em thả lỏng một ít, không cần khẩn trương như thế ” Tịch Nhạ Hoài ẩn nhẫn dục vọng muốn xỏ xuyên qua thân thể hắn, đầu đầy mồ hôi trấn an hắn, thân thể hắn thật chặt, lại lửa nóng như thế, chỉ mới đưa một ngón tay vào mà đã không có cách nào chuyển động rồi, càng miễn bàn đến việc xâm nhập thêm ngón tay khác đi vào khai thác, hoặc là mạnh mẽ ôm hắn vào người rồi tiến vào trạng thái công kích. “Ân..Ngô…” Dung Thụy Thiên nhẫn nại sự không khỏe, bắt đầu thả lỏng thân thể. Ngón tay Tịch Nhạ Hoài xoa ấn huyện khẩu chặt chẽ, chậm rãi trêu chọc, đầu ngón tay hơi cong lên, giống như muốn xâm nhập vào nhưng lại mân mê nơi gần huyệt khẩu. Y muốn cho Dung Thụy Thiên thả lỏng, nhưng phát hiện hắn vẫn buộc chặt như trước, y ôm lấy Dung Thụy Thiên, khiến cho hắn nằm úp sấp trên giường, tiếp theo nâng vòng eo mềm dẻo của hắn lên, tách hai cánh mông săn chắc, đầu lưỡi ẩm nóng liếm lên huyệt khẩu chặt chẽ ấy. Không ngờ tới y lại có thể hôn lên nơi này, Dung Thụy Thiên xấu hổ nói: “Không cần”. Tịch Nhạ Hoài như trước nắm chặt mông hắn, dùng môi lưỡi làm dịu nơi có phần khẩn trương ấy, phát hiện đũng đạo cũng không còn buộc chặt như vậy nữa, vói tay vào cẩn thận khuếch trương, thuận tiện sờ soạng điểm mẫn cảm phía trước của hắn. “Ngô…Ngô…” Dung Thụy Thiên bị trêu chọc đến nỗi có chút không chịu được, hắn bấu lấy ga giường dưới thân, lắc lắc mông muốn thoát khỏi bàn tay và đầu lưỡi y, nhưng lại bị Tịch Nhạ Hoài bắt lấy không tha, lại vì hắn giãy giụa lung tung khiến cho huyệt khẩu có chút giống như rộng mở, đầu lưỡi ẩm nóng kia giống như rắn mà luồn lách vào bên trong thân thể. “A a a a…” Dung Thụy Thiên nằm phịch lên giường, mà đầu lưỡi đang xâm nhập thân thể kia còn đang trượt trong đũng đạo cực nóng, hắn khó nhịn phát ra thanh âm bất lực: “Không…Đừng…” Rõ ràng đã từng kết giao với đàn ông vậy mà Dung Thụy Thiên vẫn còn ngượng ngùng như thế, khiến cho Tịch Nhạ Hoài muốn khi dễ hắn: “Thả lỏng một chút, làm cho anh xem nhan sắc bên trong”. “Không…” như vậy rất xấu hổ…. Tịch Nhạ Hoài dùng con ngươi tràn ngập *** nhìn chằm chằm Dung Thụy Thiên, tầm mắt tham lam lướt qua chung quanh thân thể hắn, rối mới cường ngạnh mở ra huyệt khẩu chặt chẽ: “Nhan sắc bên trong em thực hồng, chỉ một ngón tay đi vào thôi mà đã không có cách nào động đậy, trước kia chưa bị chạm qua như vậy sao?”. Dung Thụy Thiên thấp giọng nói không có. Tịch Nhạ Hoài giương lên đôi môi xinh đẹp mỉm cười, đưa tay chen vào thân thể nóng cháy của hắn, phải bỏ ra thời gian rất lâu để khuếch trương thì đũng đạo chặt chẽ mới miễn cưỡng tiếp nhận được ba ngón tay, y thong thả đưa đẩy trong đũng đạo lửa nóng, nhìn huyệt khẩu phiếm hồng phun ra nuốt vào ngón tay mình. Cho đến khi ngón tay có thể thông thuận đưa vào khuấy động, Tịch Nhạ Hoài mới rút ngón tay ra, lấy dục vọng tráng kiện không hợp với khuôn mặt kia đưa đến huyệt khẩu của hắn, thắt lưng đẩy lên phía trước một chút, hung hăng chen vào thân thể hắn.