ERIKA ngồi ở một góc ở phòng ngủ, không ai chú ý tới, cổ tay và cổ chân này bị trói . “ Cho tới khi dây xích cho cô được đúc xong”, Ivarr đã nói với nàng như vậy. Và nàng cũng không quá háo hức để được thấy tận mắt nó. Từ khi nàng tới căn phòng, mọi hoạt động tại đây diễn ra không ngừng. Người ta mang nước ra vào. Nhiều thứ khác được mang đến và mang đi. Thức ăn được mang vào và mang ra trước khi nguội. Người ta hâm nóng đồ khác thay thế. Người trị thương, một người phụ nữ có tuổi với mái tóc màu nâu lốm đốm và miệng lưỡi không hề kiêng dè với bất cứ ai, đang trộn các loại dược thảo tại một cái bàn gần đó. Selig bị lột trần, kiểm tra, khám xét. Có vài người phụ nữ ở đó, và không hề tỏ ra xấu hổ, đó là điều Erika nhận thấy. Sau đó nàng hiểu rằng chỉ có người trị thương là chưa nhìn thấy anh ở bộ dạng đó bao giờ - ngoại trừ cả nàng nữa. Và Erika là người duy nhất thấy bối rối – mà không hề nhìn. Một “đại dương” nước mắt mà nàng chứng khiến thật quá mức chịu đựng. Nó khiến người ta nghĩ rằng tất cả những phụ nữ ở đây đều là vợ anh, nàng biết rõ rằng người Saxon chỉ được phép có một người vợ duy nhất, và anh thì đang sống giữa những người Saxon. Nhưng không một người đàn bà ở nào đó tỏ ra có quyền lực của một người vợ. Người duy nhất có quyền ở đây là người phụ nữ già với mái tóc màu đen , người đang nhè nhẹ chăm sóc cái lưng tím bầm của anh. Từ những gì Erika quan sát và những hiểu biết có được từ Kristen , nàng e sợ rằng đó chính là mẹ của anh. Một người nữa trong gia đình sẽ thù ghét nàng. Nàng cầu nguyện rằng bà sẽ không hề chú ý tới nàng, nhưng ít nhất là không phải trong lúc này, vì tòan bộ sự quan tâm của bà lúc này là dành cho con trai của mình. Erika dựa đầu vào bức tường và nhắm mắt lại, cố gắng phớt lờ những gì đang diễn da trên chiếc giường lớn. Suy nghĩ của nàng trôi nổi, vẫn đầy lo lắng kể từ lúc bị bắt giữ. Nỗi sợ hãi vẫn bủa vây lấy nàng. Tới một điền trang giàu có như thế này, với những bức tường đá cao và vững chãi bao vây, chỉ càng làm tăng thêm nỗi sợ ấy. Turgeis không ở gần nàng vào lúc này. Cả hi vọng rằng anh có thể lẻn vào trang trại vào nửa đêm vào mang nàng tới chỗ an tòan cũng đã tiêu tan. Những bức tường đá ở đây đều được bảo vệ nghiêm ngặt, những cánh cổng khóa chặt vào ban đêm. Và Turgeis không phải là một người đàn ông có thể trèo tường mà không gây chú ý, dù ngày hay đêm. Nàng chỉ có thể trông chờ vào anh trai của mình vào lúc này, và nàng không biết sẽ mất bao lâu nữa. Nàng không thể tha thứ ý nghĩ rằng Selig có thể giết anh ấy, như anh ta từng nói. Ragnar sẽ tạo ra áp lực và nàng có thể được thả. Nàng phải bám vào hi vọng đó. Không còn những cuộc nói chuyện khiến nàng mất can đảm với thần báo ứng của nàng nữa, nàng cũng không bị ép phải ngồi cùng anh ta trên chiếc xe ngựa nữa. Khi họ chuyển phương tiện đi lại vào buổi sáng thứ ba ấy, nàng được lệnh chuyển qua ngồi sau Ivarr trên con ngựa chiến của anh ta. Nàng cũng không biết hình thức nào thì dễ chịu hơn nữa. Ivarr còn kinh khủng hơn cả Thorolf, vì thái độ lạnh lùng kết án nàng. Và việc đi cùng anh ta khiến nàng cảm giác nặng nề tận từng thớ thịt, cố gắng không chạm vào anh ta. Nàng đã nhận ra rằng, và Thorolf là người bạn thân nhất của Kristen trên mảnh đất này, bên cạnh gia đình cô ấy, còn Ivarr là người bạn thân nhất của Selig. Biết được điều đó, nàng hiểu được sự căm ghét chán nản của anh với nàng. Chỉ là nàng không thể cảm thấy thỏai mái đượcChuyến hành trình đó không hề dễ dàng theo nhiều nghĩa. Bên cạnh việc không dám chắc về tương lai của mình sẽ đáng sợ ra sao, nàng còn một nỗi sợ không ngừng rằng Kristen sẽ loại bỏ mặc nàng hòan tòan cho Selig giám sát, nhất là khi chồng cô ấy có mặt trong chuyến đi. Nhưng điều đó không diễn ra. . Lời khẩn cầu vào đêm đầu tiên của nàng đã có hiệu quả, và người phụ nữ Nauy ấy vẫn tiếp tục đưa nàng đi mỗi lần nàng có nhu cầu tế nhị (nguyên bản là “to answer nature’s call”) Một lần Erika thậm chí đã cố xoa dịu sự căm ghét của Kristen bằng những chia sẻ mà phụ nữ thường có, để nhắc nàng về những hậu quả có thể tránh được. “ Anh trai tôi sẽ tới”, nàng nói” Thậm chí nếu tôi và anh ấy không thân thiết, anh tôi vẫn tới”. “ Ừ, tôi biết. Nhưng anh ta sẽ không có được cô trừ khi anh trai tôi đồng ý thả cô. Và khi đó có thể cô không muốn trở lại nữa”. Erika chỉ có thể nghĩ ra một lý do mà khiến nàng không muốn về nhà – khi danh dự bị hủy hoại “ Ý cô là anh ta sẽ cưỡng bức tôi? Kristen khịt mũi “ Cưỡng bức người đàn bà mà anh tôi căm ghét ư? Đó là điều duy nhất cô không cần phải lo” “ Vậy thì vì sao tôi lại không muốn về nhà?” Kristen nhún vai “ Bởi vị có lẽ cô sẽ yêu anh ấy mất” Erika không chỉ thấy nực cười, nàng gần như cười lớn với lời kết luận vớ vẩn ấy “ Yêu một người muốn làm hại tôi ư? Tại sao cô lại nghĩ vậy” “ Trong đó cũng là một sự trừng phạt , phải không ?” “ Điều đó là không thể xảy ra” “ Đừng nói cái gì không thể. Dường như cô sẽ không ngăn nổi bản thân. Họ thậm chí chưa bao giờ thử”. “ Họ?” “ Tất cả những người phụ nữ yêu anh ấy.” Tất cả những người phụ nữ yêu anh ấy. Một lời khẳng định khác thường, cho đến khi bạn đánh giá vẻ ngòai khác thường của anh. Erika không sợ rằng nàng sẽ trở thành một trong số “họ”, nhưng nàng quá đỗi ngạc nhiên khi phát hiện trực tiếp rằng có nhiều người đến vậy. Họ cứ thơ thẩn ra ra vào cào căn phòng. Một số còn tranh nhau trong chuyện chăm sóc Selig. Một người đàn ông không chút tình thương, vị tha như anh. Vậy sao có nhiều người đàn bà nông cạn, chỉ yêu một người vì vẻ ngòai đẹp trai, dù cho vẻ đẹp ấy có phần khác thường? Chỉ bà mẹ và một người hầu lớn tuổi còn lại trong phòng khi Erika nhìn lại. Selig đã được phủ kín, mắt nhắm nghiền, có lẽ đang thiu thiu ngủ, vì hai người đàn bà đang thì thầm với nhau. Họ cũng chuẩn bị rời khỏi căn phòng, xếp lại đống khăn dùng để lau chùi cho Selig , xô nước, miếng xà bong, và số thức ăn còn dư. Erika nín thở, hi vọng rằng không ai để tâm đến mình. Nhưng điều đó không xảy ra. Thực ra cả hai người phụ nữ đều tiến về phía nàng. Tất nhiên là họ biết sự có mặt của nàng. "Tôi là Brenna Haardrad, mẹ của Selig." Giọng nói của bà thật kiên quyết. Thái độ của bà, cực kỳ căm ghét, Erika cũng đã khá quen vào lúc này. Nó cũng được phản ánh trên khuôn mặt của người hầu bên cạnh. “Tôi cũng đóan vậy”, Erika trả lời. “ Nó đã kể mọi chuyện – và cô là một phần trong đó” “ Vậy anh ta có nói rằng anh ta sẽ trừng phạt tôi thế nào không ?” “ Nếu là ta, ta sẽ tra tấn lại cô như những gì cô làm với nó – bắt đầu là thế. Nếu ta ở đó, nhìn thấy nó khi nó được thả, ta sẽ giết cô. Nhưng, như vậy là quá xốc nổi phải không? Mọi thứ không thể dễ dàng như vậy được, sẽ có nhiều hối tiếc sau đó . Ta phải khen ngợi con gái ta về sự kiềm chế ấy”. Khuôn mặt nàng biến sắc, khi nghe thấy từ “ hối tiếc”. “ Vậy ý bà là bà sẽ không giết tôi vào lúc này?” Điều đó nghe như một điềm gở, Erika không rõ mình có được thả nữa hay không. “ Nhưng anh ấy đình làm gì?” Brenna nhún vai. “ Nó không nói, nhưng đừng quá háo hức khám phá làm gì. Cô được trì hoãn khi nó còn đang hồi phục, điều đó là quá may mắn với cô.”. Dường như đã nói đủ, bà quay sang người hầu “Đưa cô ta xuống phòng tắm, Eda, và cô ta cần quần áo mới”. “ Không ” Tiếng nói cất ra từ trên giường, một cách rõ ràng. Selig đã không ngủ, và đang lắng nghe từng lời. Brenna liếc nhìn con trai mình và trả lời rõ ràng “ Cô ta bốc mùi , Selig”. “ Cô ta có thể tắm, nhưng ở đây. Cô ta không được phép của con”. “ Tại sao?” “Mẹ có thể hỏi con về bất cứ điều gì khác, nhưng về cô ta mẹ cứ mặc con”. Giọng anh lạnh lùng, khiến không ai muốn tranh cãi gì thêm. Đó là lời đề nghị của một người đàn ông, chứ không phải một người con. Điều đó thì không ngăn cản được Brenna, trừ khi bà quyết định không can thiệp vào”. Tất cả những gì bà nói “ Ta chưa bao giờ nghĩ có một ngày con lại đi căm ghét một người phụ nữ”. “ Mọi thứ đều có thể với một sự khiêu khích đúng lúc”, anh đáp. “ Đúng”, bà thở dài, “ Tốt lắm” Và nói với Eda: “ Mang một cái bồn tắm lại đây. Đằng nào nó cũng cần vào ngày mai” Họ chuẩn bị phớt lờ Erika, không hỏi xem nàng có cần một cái bồn hay không. Tất nhiên là nàng không muốn tắm tại đây, và nói “ Tôi không thể tắm mà có anh ta đứng xem, thưa bà Brenna : Một đôi mắt xám quay lại, đôi mắt giống hệt của anh ta, nhìn nàng “ Cô không có sự lựa chọn”. Erika vẫn ngẩng cao đầu “ Tôi có. Tôi sẽ chịu bốc mùi” “Không, cô sẽ không. Con gái ta không chịu được sự luộm thuộm trong đại sảnh của mình, và ta cũng không định ngửi mùi khó chịu khi ta vào phòng này. Cô có thể tự tắm, hoặc ta sẽ gọi đám phụ nữ đó lại để họ giúp cô”. Lúc này thì Selig nói ra điều mà mình muốn : “ Không phải những người đàn bà đó, họ sẽ giúp con. Hãy cử Ivarr và hai người đàn ông khác trong đám gia nhân”. Erika vội ngắt lời nhanh nhất có thể “ Tôi sẽ tắm ở đây” “ Tôi nghĩ cô có thể mà”. Giọng nói đầy tự mãn của Selig càng làm cho nàng rối trí hơn, nhưng nàng không nói thêm một lời nào.Tỏ ra sự lựa chọn của mình chỉ càng khiến nàng sẽ phải nhận là thứ trái ngược. Rõ ràng anh ta đã quyết định sẽ đùa cợt với nàng . Brenna quay lại chiếc giường dài đủ để cằn nhằn, với âm điệu nhỏ “ Ta không hiểu được con định làm gì, Selig. Đây không phải là lúc để con lợi dụng tình thế đâu nhé”. “Mẹ đã nhầm rồi”, anh cũng nói nhỏ, “ Con sẽ không bao giờ động vào cô ta. Thứ con muốn ở cô ta đó là sự khó chịu”. “ Ta hi vọng rằng không phải trả giá bằng cả mạng sống của con”, bà nói đầy ngụ ý. “ Mẹ cứ lo lắng những điều không tưởng. Điều duy nhất cô ta dự tính con sẽ làm là bóp chết cô ta, điều đó thì không mấy thích thú bằng những gì con định làm”. “ Làm gì?” Anh nhăn nhở nhìn bà “ Không phải việc của mẹ mà”. Bà có thể bạt tai anh vì câu trả lời ấy bất cứ lúc nào và anh biết điều đó, đó là lí do mà bà cười lớn và làm xù mái tóc của anh “ Cha và các anh em sẽ tới thăm con. Sau khi con kết thúc việc hành hạ cô ta theo cách của mình, hãy nghỉ ngơi. Ta sẽ không từ chối những việc cần cho sự hồi phục của con. “ Không hiểu sao, con biết điều đó”.