"Tôi..." "Há miệng ra." Tống Lãnh Thần không quát, tuy nhiên lời nói nhẹ nhàng đó lại mang đầy quyền uy. Chu Tịnh Sơ biết hiện tại ngoài phục tùng anh ra thì chẳng thể làm gì được nữa, cô từ từ mở miệng mình ra và ngậm lấy vật nam tính kia. "Mau...!dùng chiếc lưỡi của em để giúp tôi thỏa mãn." Tống Lãnh Thần hít sâu một hơi, bàn tay giữ chặt lấy đầu Chu Tịnh Sơ. Vật nam tính to lớn trong khoang miệng thật nóng bỏng, Chu Tịnh Sơ phải mở miệng hết cỡ mới cho nó vào được bên trong. Cô bắt đầu đưa chiếc lưỡi của mình liếm quanh nơi đó, móng tay cô khảm vào đùi Tống Lãnh Thần không buông. "Nhanh lên...!phải tạo ra âm thanh từ miệng của em cho tôi." Tống Lãnh Thần tiếp tục ra lệnh. Chu Tịnh Sơ ngại ngùng không dám làm, động tác vẫn chậm rãi như ban đầu. "Chu Tịnh Sơ, nếu em không khiến tôi thích thú thì chuyện giữa hai ta sẽ bị tiết lộ ra bên ngoài." Tống Lãnh Thần uy hiếp, anh không nghĩ cô sẽ không nghe lời mình. Quả thật Chu Tịnh Sơ đã bị anh làm cho sợ hãi. Không được, cô không thể để chuyện giữa cô và Tống Lãnh Thần bị Tố gia phát hiện, nếu như thế e là cô sẽ toi đời mất. Vậy nên, cô đã ngậm chặt lấy cự long, đôi môi anh đào bắt đầu hoạt động nhanh hơn. "A..." Tống Lãnh Thần luồn tay vào tóc Chu Tịnh Sơ, anh hài lòng hít thở thật sâu. Sự ướt át mà cô mang lại khiến anh thập phần sảng khoái. Âm thanh "chụt chụt" cứ thế phát ra từ cái miệng nhỏ bé của Chu Tịnh Sơ, cô đang ra sức giúp người đàn ông trước mặt thỏa mãn, còn bản thân lại không dám ngẩng đầu. Chu Tịnh Sơ đã giữ nguyên tư thế này khá lâu, miệng cũng bắt đầu có cảm giác mỏi, cô vừa định sẽ nhả vật nam tính của Tống Lãnh Thần ra nhưng lại bị anh giữ lại đầu. Không những thế, Tống Lãnh Thần còn thúc mạnh người một cái, cự long đã bị đâm sâu vào cổ họng của cô. "Ưm..." Chu Tịnh Sơ bị nghẹt thở, ngoài ú ớ ra thì cũng chẳng nói được gì. Bấy giờ, Tống Lãnh Thần bỗng dưng rút hạ thân ra khỏi miệng Chu Tịnh Sơ, cô vừa chuẩn bị khép miệng nhưng lại bị anh tấn công một cách đột ngột. Anh đâm sâu hơn vào bên trong khiến Chu Tịnh Sơ thét không thành tiếng, ngay sau đó, cô cảm nhận được một chất nhờn xuất hiện trong miệng mình. Là Tống Lãnh Thần, anh đã xuất ngay trong khoang miệng của cô! Người đàn ông này thật khốn khiếp, cô nguyền rủa anh! Chu Tịnh Sơ muốn đẩy anh ra nhưng sứ lực cô quá yếu, vốn chẳng phải đối thủ của anh. Cô vùng vẫy, bởi chất dịch trong cổ họng khiến cô cực kì buồn nôn. Cô muốn vào phòng tắm ngay bây giờ! Nhưng Tống Lãnh Thần không cho cô như ý muốn, anh lại đâm sâu thêm một lần nữa và phóng thích chất dịch nóng ấm kia, điều đó khiến cô nuốt phải không ít. Có lẽ là do Chu Tịnh Sơ phản kháng quá mạnh, cũng có lẽ là do Tống Lãnh Thần đã thấy đủ, vậy nên anh đã buông đầu cô ra. Cùng lúc này cô chạy nhanh như bay vào phòng tắm, không ngừng nôn thốc nôn tháo. Vừa rồi, cô đã nuốt phải thứ mằn mặn đó của anh, thật kinh tởm làm sao! Chu Tịnh Sơ liên tục nôn khan, chất nhờn kia vẫn vướng ngay ở cổ họng khiến cô khó chịu vô cùng. Tống Lãnh Thần đáng ghét, sao lại có thể đối xử với cô như thế này chứ! Người đàn ông quái đản, đáng chết! Nơi đó của anh lớn chết đi được, miệng cô hiện tại vừa đau rát vừa mỏi, Tống Lãnh Thần đúng là biết cách hành hạ người khác. Nếu không phải cô dưới cơ của anh thì còn lâu cô mới phục tùng anh, hừ! "A..." Chu Tịnh Sơ vẫn đang cúi đầu xuống vệ sinh miệng của mình thì bỗng dưng có một bàn tay ôm lấy eo cô, mông liền bị thứ kia chạm vào, rất nóng. "Kỹ năng của em khá thôi, ngày sau cần phải làm nhiều hơn nữa để cải thiện." Tống Lãnh Thần hôn lên bờ vai trần của Chu Tịnh Sơ, bàn tay giữ lấy hai nụ hoa mà xoa nắn. "Không...!tôi không muốn đâu..." Ngày sau ư, chuyện này còn có lần sau nữa ư? Chu Tịnh Sơ thật sự không thích cái tư thế đó một chút nào cả, thật quái đản mà! "Đừng sợ, rồi sẽ quen thôi." Tống Lãnh Thần đê mê bởi cảm xúc nhất thời, anh kéo Chu Tịnh Sơ ra khỏi phòng tắm rồi đẩy cô lên giường, lần này không bắt cô làm chuyện kia nữa mà lại nằm đè lên người cô. Anh hôn lên cổ cô, rồi dần xuống xương quai xanh và cắn nhẹ lên đó một cái, tiếp đến là đến bờ ngực trắng muốt. Anh hé miệng và ngậm chặt lấy nó, tham lam mút lấy mút để. Chu Tịnh Sơ biết bản thân đã bị động tình bởi người đàn ông này, không phải hiện tại mà đã từ trước. Chính cô cũng bị mê mẩn bởi kích thích mà Tống Lãnh Thần đem lại cho mình. Tống Lãnh Thần di chuyển bàn tay xuống giữa hai chân cô, ngay sau đó liền phát ra tiếng cười trầm thấp, "Em xem, đã ướt át thế này rồi. Có phải là muốn tôi lắm đúng không?" "Không..." Phản ứng sinh lý là chuyện bình thường giữa nam và nữ, mặc dù cơ thể Chu Tịnh Sơ đang rất khao khát Tống Lãnh Thần nhưng nếu cho cô chọn, cô thà là anh không vào thì hơn. Bởi cô biết ân ái cùng người đàn ông này tuy anh có thể khiến cô lên tới đỉnh điểm của hạnh phúc nhưng cũng khiến cô vài ngày sau vẫn còn đau đớn. Nhưng cô có được chọn đâu, chuyện này là do anh quyết định rồi còn gì? Đêm nay, là một đêm dài đằng đẵng, thế nào cũng bị anh dày vò đến mức sống không bằng chết. "Đừng gấp, tôi sẽ khiến em thích thú." Vừa dứt lời Tống Lãnh Thần đã tách hai chân Chu Tịnh Sơ ra, anh trượt xuống cuối giường rồi đưa mắt nhìn thẳng vào nơi tư mật của cô, khóe môi lại ẩn hiện ý cười. "Anh..." Ba chữ "định làm gì" của Chu Tịnh Sơ muốn thốt ra cũng chẳng được, bởi lúc này Tống Lãnh Thần đã cúi đầu vào giữa hai chân cô, anh không ngần ngại gì mà đưa chiếc lưỡi nam tính vào nơi bí ẩn đấy. "Đừng..." Chu Tịnh Sơ không nghĩ Tống Lãnh Thần sẽ làm như vậy với cô, người đàn ông này lại có sở thích đó sao, không chê bẩn à? Khi nãy của anh thì cô lại thấy bẩn chết đi được. Tống Lãnh Thần giữ lấy đùi cô, chiếc lưỡi như vũ bão không ngừng càn quét, đã thế còn hút lấy chất dịch của người phụ nữ trên giường. "Tống Lãnh Thần, đừng..." Chu Tịnh Sơ không chịu nổi kiểu dày vò này, rất bí bách, rất khó chịu! Tống Lãnh Thần mặc kệ những tiếng rên và cầu xin của Chu Tịnh Sơ, anh cứ tiếp tục hành động của mình, càng ngày càng nhanh và quyết liệt hơn. "Đừng mà...!xin anh đấy!" "Ưm, tôi khó chịu lắm..." "Đừng...!đừng..." "Tống Lãnh Thần, xin hãy tiến vào tôi..." "Muốn tôi đi...!xin anh..." Bị Tống Lãnh Thần hành hạ không ít, Chu Tịnh Sơ đã chẳng thể chịu nổi nữa, cô uốn éo thân thể thật mạnh, mồ hôi trên trán cũng túa ra nhiều hơn. "Được, tôi sẽ khiến em sung sướng và hạnh phúc." Tống Lãnh Thần không tiếp tục nữa, anh trườn lên rồi áp sát hạ thân mình vào cái cửa bé nhỏ kia. Không đợi chờ gì nữa đã xông vào bên trong. "Ưm..." Chu Tịnh Sơ không cầu xin nữa, đổi vào đó là những tiếng rên vụn vặt của cô. "Thích không hả?" Tống Lãnh Thần vừa thúc mạnh người vừa hỏi một tiếng. "Thích..." Chu Tịnh Sơ không biết bản thân bị làm sao, cô yếu ớt đáp lời anh. "Chu Tịnh Sơ, tôi thích nghe tiếng em kêu, vậy nên hãy rên lớn vào." Tống Lãnh Thần cuồng dã đâm thật mạnh vào trong, khoái cảm cứ thế dâng lên, Chu Tịnh Sơ không tự chủ được mà lại kêu lên mãi. "Ưm...!Tống Lãnh Thần, a..." Tống Lãnh Thần hài lòng, anh liên tục ra vào với đầy đủ các tư thế, mỗi lần anh đi sâu vào thì lại khiến Chu Tịnh Sơ thét lên không ngừng nghỉ. Đêm nay thật sự rất dài, ánh trăng ngoài trời rất sáng. Chu Tịnh Sơ đã bị Tống Lãnh Thần dày vò không ít. Lúc Chu Tịnh Sơ chưa tỉnh dậy đã mơ hồ nghe được những âm thanh rên rỉ và tiếng thở dốc của người đàn ông và người phụ nữ, cô không biết thanh âm đó diễn ra từ đâu. Trong vô thức cô đã nghĩ phải chăng Tống Lãnh Thần đã phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác ngay tại nơi này, nếu không thì sao cô lại nghe được điều đó chứ?.