Thác Bạt Thuận nhìn nàng sởn gai óc:" Có chuyện gì cứ nói, đừng có cười với ta với nụ cười ấy nhìn rất đáng sợ."
Nàng vẫn tiếp tục nở nụ cười ấy, đáp:" Chẳng phải lúc nãy ngươi nợ ta ba điều kiện sao? Bây giờ có thể thực hiện rồi."
Chàng nhíu mày hỏi nàng:" Là chuyện gì?"
Nàng ra hiệu cho A Tú đóng hết tất cả các cửa lại, đóng xong A Tú liền hỏi nàng:" Người có chắc là muốn nói cho đại hoàng tử biết?"
Nàng mỉm cười đáp:" Muội yên tâm ta tin hắn là người biết giữ lời hứa."
Nàng nhìn vào mắt chàng rồi nói cho chàng biết mọi sự thật:" Như ngươi đã nói thật ra ta không phải là công chúa của Tây Hạ mà là con gái của Thừa tướng Tây Hạ, ta tên Diệp Kỳ Ân."
Chàng khẽ nhíu mày kinh ngạc nhìn nàng:" Cái gì? Nàng thực sự không phải là công chúa?"
Nàng gật đầu nói tiếp:" Vì muốn trốn tránh việc nhập cung làm phi nên ta cùng mọi người trong gia đình bàn kế đánh tráo công chúa để ta đi hoà thân sau đó sẽ giữa đường cứu ta ra. Nhưng không ngờ lại bị cái tên ngũ hoàng tử kia phá hỏng."
Chàng nhìn nàng nhíu hai mày lại hỏi:" Vậy lúc đi đến đây ta có nghe nói có một đám người muốn cướp tân nương bọn họ là người do nàng sắp đặt?"
Nàng gật đầu rồi nói tiếp:" Nên bây giờ ta muốn ngươi giúp ta cứu gia đình ta ra ngoài. Gia đình ta hiện đang bị tên hôn quân đó giảm ở đại lao chờ ngày xử trảm."
Vẻ mặt chàng không thay đổi nhìn nàng:" Vậy điều kiện mà nàng muốn ta thực hiện chính là đi cứu gia đình nàng và giúp nàng giữ kín chuyện này?"
Nàng gật đầu lia lịa:" Đi thôi."
Chàng ngạc nhiên hỏi nàng:" Hả? Đi đâu?"
" Đi cứu gia đình ta họ sắp bị xử trảm rồi không thể đợi được nữa."
Thác Bạt Thuận chưa kịp phản ứng đã bị nàng kéo đi, trước khi ra khỏi hoàng cũng chàng đã dặn dò thị vệ của chàng Cố Vũ rằng nếu có ai hỏi Kỳ Ân và chàng ở đâu thì cứ nói chàng đã dẫn nàng đi ngắm phong cảnh của Bắc Lương vài ngày sau sẽ về.
Ba người họ cưỡi ngựa cấp tốc đi đến Tây Hạ, đến đó trời đã khuya ba người cũng tìm được quán trọ, vào phòng ở trong quán trọ nàng liền cùng A Tú thay y phục màu đen, thay xong nàng đi ra ngoài nhìn thấy chàng còn chưa thay y phục liền hỏi:" Sao ngươi còn chưa thay?"
Chàng khẽ nhíu mày nhìn nàng:" Chúng ta không thể tự ý xông vào mà cướp ngục được nếu như có ai đó nhận ra nàng thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."
Truyện khác cùng thể loại
66 chương
118 chương
82 chương
4 chương
80 chương
126 chương
10 chương