Lời Mạc tiên sinh vừa nói ra, mọi người ồ lên, bên cạnh nhanh chóng vụt ra vài người chặn ngang ôm lấy Kỷ Thanh Y. Tuệ Tâm, Thải Tâm càng là sợ hãi chạy tới, đặc biệt là Thải Tâm, đã khóc lóc hô lên: “Tiểu thư, ngài đừng làm việc ngốc, không thể thi đấu thì không thi đấu nữa, cùng lắm thì chúng ta về nhà, ngài không thể ngốc như vậy.” Nàng vừa thương tâm vừa nghĩ mà sợ, Kỷ Thanh Y lại dở khóc dở cười: “Ai nói ta muốn phí hoài bản thân mình, ta chẳng qua là muốn hái mấy đài sen khô mà thôi.” Nàng nói như vậy, làm sao mọi người sẽ tin chứ, ngược lại ôm nàng càng chặt. Kỷ Thanh Y mắt thấy không còn nhiều thời gian, gấp đến độ lửa sém lông mày, còn cần thuyết phục các nàng buông ra, liền bình tĩnh nói: “Các ngươi buông ta ra, ta không đi bên hồ được chưa, Tuệ Tâm, tỷ mau đi hái cho ta một đài sen khô, phải lớn một chút.” Tuy Tuệ Tâm không biết Kỷ Thanh Y muốn làm gì, nhưng nghe giọng nói của nàng kiên định, cảm xúc vững vàng, căn bản không giống muốn phí hoài bản thân mình, lập tức chạy đến bên hồ hái một đài sen khô giao cho nàng. Toàn trường đều ngốc, không phải phí hoài bản thân mình, thế nhưng chỉ là muốn một đài sen khô. Đã là lúc mấu chốt, hái đài sen làm gì? Cắm hoa sao? Đài sen kia đã khô khốc, làm ra tới cũng khó coi a. Kỷ Thanh Y cầm đài sen, trong lòng đại hỉ, chạy chậm trở lại nơi thi đấu, nhanh chóng tu bổ đài sen, thế nhưng tu bổ đài sen khô khốc kia thành hình dạng một cái chén nhỏ, vừa nhìn trông như tòa sen của Quan Âm. Khó khăn lắm một nén nhang sắp châm tẫn, nàng cắm sơn trà vừa rồi tu bổ tốt xuống giữa đài sen, rốt cuộc đuổi trước khi thời gian kết thúc hoàn thành tác phẩm của chính mình. Nói cũng kỳ quái, chẳng qua là đài sen khô khốc, chẳng qua là một đóa sơn trà được tu bổ, tổ hợp ở bên nhau, thế nhưng có một vẻ đẹp mỹ lệ kỳ lạ. Đài sen khô khốc bình tĩnh thê mỹ, cốt gầy tiêu tàn, sơn trà hồng diễm diễm nở rộ bừng bừng sinh cơ, một khô một tươi, một tĩnh một động, hình thành tiên minh đối lập. Trong sinh mệnh của sen khô, ánh sáng sắp sửa kề bên lúc diệt sạch, sơn trà lại nở rộ ra sinh mệnh mới. Tác phẩm này có thể nói là không có bất luận kỹ xảo gì, chính là đơn giản tùy ý tổ hợp hai loại hoa ở bên nhau. Nhưng không có kỹ xảo, đó là tối cao kỹ xảo, như vậy hạ bút thành văn đã cho ra một tác phẩm tuyệt vời, lời hàm súc mà ý vô cùng, làm cho người ta vô hạn mơ màng. Bọn học sinh vây xem tấm tắc bảo lạ, lần đầu nhìn thấy có người lấy sen khô làm vật chứa, sôi nổi khen được mở rộng tầm mắt, ngay cả bốn vị tiên sinh cũng cùng khen ngợi, Mạc tiên sinh rất vừa lòng, trong lòng xem Kỷ Thanh Y trở thành chính mình đệ tử, nàng đứng lên, đang muốn tuyên bố kết quả trận thi đấu này, đột nhiên một nha hoàn vội vội vàng vàng xông vào sân thi đấu. “Mạc tiên sinh, không thấy “Bình Hoa Kỷ Văn” đâu cả!” “Ngươi nói cái gì?” sắc mặt Mạc tiên sinh vốn ôn hòa bình tĩnh đại biến: “Như thế nào sẽ không thấy, ngươi phát hiện lúc nào?” “Mới vừa rồi.” nha hoàn kia gấp đến độ đầy mặt đỏ bừng: “Nô tỳ và hai vị tỷ tỷ quét tước Tàng Thư Các dọn sách ra phơi nắng như bình thường, đột nhiên phát hiện “Bình Hoa Kỷ Văn” đặc biệt mới, không giống lúc trước, nô tỳ ngay lập tức mở ra, phát hiện… phát hiện trong sách thế nhưng tất cả đều là giấy trắng, không biết khi nào bị người thay đổi.” Sắc mặt Mạc tiên sinh tái nhợt, vài vị tiên sinh khác cũng đại kinh thất sắc, hoảng loạn. Giống như một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, trong sân ong ong vang lên, tất cả đều là tiếng nói chuyện. Chỉ có một mình Kỷ Thanh Y không rõ nguyên do. Quan Khả Nhi vội đi đến bên cạnh Kỷ Thanh Y nói: “Kỷ tiểu thư, tiểu thư không biết sao? Quyển sách “Bình Hoa Kỷ Văn” là trấn giáo chi bảo của Phương Hoa nữ học chúng ta, tổng kết tâm huyết của tất cả tiên sinh vài chục năm, do Mạc tiên sinh tự mình biên soạn đặt tên là “Bình Hoa Kỷ Văn”, chỉ cần có nó cho dù là đồ ngốc cũng sẽ biết cắm hoa, nó không chỉ giới thiệu phương pháp cắm hoa, còn dạy cách làm sao giữ cho hoa tươi lâu, cách trồng hoa vân vân. Đừng nói là có được, cho dù là cầm trong tay nhìn một cái, <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210121/sungthe.png" title="Chương 72" data-pagespeed-url-hash=2633332201 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">