Sủng phi của pharaoh

Chương 11 : vòng tay hoàng kim

Hiến tế……… Ai Cập cổ đại là một “Thần chi Vương quốc”( vương quốc sùng bái thần) Cả nước dù là từ hoàng thất đến bình dân, toàn bộ đều thờ phụng phần lớn là thần. Theo sự khởi đầu xa xưa nhất của người hiện đại, Pharaong vẫn luôn thực hiện chức trách đó là bảo trì Ai Cập ổn định, bảo vệ công chính, trật tự, chính nghĩa cùng công lí. Cho nên khi Pharaong ra đi tức biến thành thần tiếp tục bảo hộ quốc gia thần thánh này. Pharaong vẫn là người sở hữu nhiều chùa miếu hiến tế cao nhất của Ai Cập. Hắn xây dựng rầm rộ, hay dựng các loại bia tưởng niệm, thần miếu để thấy chính mình đối với thần miếu vô cùng tôn kính, đồng thời cũng muốn nhân dân tôn thờ thánh thần từ lúc mới khởi đầu. Về phần hiến tế, đó là phần trọng yếu cần quan tâm nhất. Sông Nile, thân là mẹ của Ai Cập, hàng năm mang cho Ai Cập bao nhiêu là phù sa. Nông nghiệp là ngành trụ cột nhất của Ai Cập cổ, bởi vậy họ đối với Nữ thần sông Nile vô cùng tôn kính. Khi tế điển, Pharaong, hoàng tử, ti tế cùng các khách mời của các quốc gia khác đều trình diện. Cho nên, hiến tế lần này cũng là hiến tế lớn nhất, quan trọng nhất của Ai Cập. Bifitu hiến tế lần này quyết định hướng dân chúng tuyên bố nạp phi tử, cũng chính là phi tử đầu tiên của hắn. Quyết định được đưa ra ở Nghị sự viện, thật giống như ném một cái bom vậy, các đại thần đang ngồi cơ hồ muốn nổ tung. Lúc này Pharaong đang chỉ huy đánh vương quốc Hittite nên Bifitu làm nhiếp chính vương tử sẽ có toàn bộ quyền quyết định, hắn thừa dịp này hướng mọi người mà quyết định nạp phi tử. Nhưng là vẫn sóng to gió lớn như cũ, cả sảnh đường bắt đầu huyên náo, không có nửa ý kiến đồng ý, thậm chí có người còn muốn lấy cái chết để phản đối. “Điện hạ! Ngàn vạn lần không thể! Vương Phi thứ nhất không thể tùy tiện nạp, ngài hiện giờ đã 20 tuổi nên hiện tại cưới phi tử về sau này có thể sẽ trở thành Quốc mẫu của Ai Cập vĩ đại! Nefertari này không rõ là người nước nào, Vương Phi thứ nhất của điện hạ phải môn đăng hộ đối như công chúa mới được ạ!" Bifitu không chút để ý vẫy vẫy tay “ Ngươi nghe rõ lời nói của ta không, chỉ là phi tử thôi cùng Vương Phi thứ nhất có cái quan hệ gì, lui ra!" “Điện hạ, điện hạ, điện hạ………Ngài là con của Pharaong a! Ngài sinh ra đã có quyền lực dưới một người trên vạn người, cho dù nạp phi tử cũng phải cưới một vị danh môn thế gia, mà thận phận của vị tiểu thư kia lại không rõ ràng! Ngài không thể vì vị tiểu thư kia mà gặp bất hạnh a~! “Làm càn!” Bifitu bày ra một bộ dáng nổi giận đùng đùng “Ta chính là con của Pharaong, có các vị thần phù hộ , lời này của ngươi là có ý tứ gì? Đi xuống!” Đại thần nghe vậy sợ tới mức té thồi lui sang một bên. “Điện hạ, cho dù ngài không vì chúng thần suy nghĩ nhưng cũng phải vì quốc gia mà suy nghĩ! Phía Tây có Lybiya như hổ rình mồi, Nam có Nubian không ngừng nhiễu cảnh, mà phương Bắc lại cùng vương quốc Hittite chiến hỏa không phân thắng bại! Việc cấp bách là ngài phải cưới công chúa của một quốc gia có thực lực để củng cố thế lực của quốc gia chúng ta, nếu không thì đến lúc đó tiền sói sau hổ, hậu họa vô cùng! Bệ hạ nên lưu ý điều này a!” Bifitu rốt cuộc giương mắt nhìn một chút. Đúng vậy, lời người này nói cũng không sai, thân là nhiếp chính vương tử những điều Tây Mạn nói hắn đều hiểu! Hôn nhân từ xưa đến nay chính là thủ đoạn để củng cố thực lực cùng địa vị của mình. Thân là vương tử thứ nhất mà đến bây giờ vẫn chưa có lập phi, quả thật là không ổn…….Thời điểm hắn mười lăm tuổi, Phụ vương quả thuật quyết định gả một công chúa nước ngoài cho hắn nhưng mà công chúa đáng thương đó còn chưa nhập cảnh đã bị quân đội quốc gia khác ám sát. Điều này xảy ra khiến hôn sự của Bifitu bị hủy bỏ. Bây giờ chỉ là xúc động muốn cưới phi tử, có lẽ thật không ổn. Hơn nữa, sau này khẳng định Phụ vương chắc cũng phản đối mãnh liệt, thậm chí là ám sát Nefertari…………Bifitu không khỏi trầm tư một chút. Nhưng mà, không biết vì sao hắn cảm thấy, nếu hắn không cưới Nefertari sau tế điển thì nàng sẽ biến mất, thậm chí sẽ không còn khả năng gặp lại nàng nữa. Không hiểu vì sao nhưng hắn vẫn tin tưởng chắc chắn là như thế. Hắn hít một hơi thật sâu, hướng Tây Mạn khoát tay “Cám ơn chúng thần khuyên giải, nhưng lòng ta đã quyết……Tất muốn cưới Nefertari làm phi” Chúng thần một mảnh nghị luận “Nhưng mà ta cũng sẽ theo ý kiến của Tây Mạn, sau một thời gian nữa sẽ cưới nàng, cùng phương thức”. Thân là con của Pharaong, lần này lại nhượng bộ. Chúng thần không khỏi càng thêm sùng kính đức cao vọng trọng của Tây Mạn. Nhưng mà một loại không khí bất an lại tràn ra khống chế các thần tử. Đúng vậy, chưa bao giờ điện hạ lại kiên trì nhất định thỏa hiệp một chuyện như vậy. Cái Nefertari kia thật sự khó giải quyết a~! ****** “Hắt xì……” Tựa vào bên cửa sổ, nhìn ra xa sông Nile, Ngải Vi vô duyên hắt xì một các “Ai dám mắng ta!” Ngày mai tế điển sông Nile bắt đầu, nói cách khác sau đêm này cô có thể có khả năng trở thành một trong ba nghìn tiểu lão bà của một người cổ đại. Bây giờ cô không thể chấp nhận sự thật này. Trở thành Phi tử của tên Bifitu kia thì khả năng vĩnh viễn thoát li khỏi thế giới này là rất khó a~, không thể quay về bên cạnh anh Ngải Huyền được nữa. Nhưng cô cũng phải hỏi chính mình một vấn đề……… Vì sao đến bây giờ vẫn không có chạy trốn? Là sợ? Sợ không trốn thoát khỏi cung điện? Vẫn là sợ rời khỏi nơi này sẽ không có nhà, sợ mất sự bảo hộ của tên Bifitu thì cô không có khả năng sống sót nơi Ai Cập cổ này? Quả thật sợ, nhưng mà lý do này không đầy đủ. Nghĩ đến cặp mắt màu hổ phách của tên Bifitu thật khiến cô động tâm, Ngải Vi không thể không thừa nhận, không có lý do chạy trốn nào hợp lý cả. Hình ảnh của anh trai ở trong trí nhớ cô cũng dần mơ hồ, còn lại chỉ có tình yêu không còn đau đớn, mà chính là đối với Bifitu tiếp xúc ngày càng nhiều… Lòng của cô đã bắt đầu không muốn nghe theo sự khống chế của cô! Cô đang e ngại, e ngại chính mình một lần nữa đáp ứng tình cảm, lại một lần nữa bị tổn thương. Không những thế, ba ngàn năm là khoảng cách quá xa, cô cùng hắn sẽ không có khả năng phát sinh chuyện gì, cô cũng không có khả năng đối với cuộc sống của hắn mà ảnh hưởng. Hắn chính là nhiếp chính vương tử, tương lai sẽ là Pharaong, là người thừa kế của Seti đệ Nhất. Như vậy hắn có thể cưới vô số thê, nạp vô số thiệp, sinh vô số con để củng cỗ vương triều của mình. Hắn khi còn sống chắc sẽ có vô số chiến sự, lại còn có các loại pháp luật hay chính sách mới. Qua ba nghìn năm, hắn sẽ trở thành các kí hiệu để khắc trên những hầm mộ ở các Kim Tự Tháp. Ở thời điểm kia, cô đánh bậy đánh bạ lấy tên của người cổ đại, gọi là “Nefertari”. Nếu đúng là như vậy, thật đúng là vinh hạnh!