Lục Tuấn Ngạn càng thêm giận điên lên. Lý Mộng Na vẫn không quên tiếp tục châm ngòi thổi gió, “Ừm! Tổng giám đốc Lục, anh nói xem, vợ anh như thế nào sẽ lại cùng một người đàn ông rời khỏi khách sạn lúc sáng sớm thế này? Đêm qua cô ấy không ở với anh à? Dù sao hai người cũng kết hôn rồi, lỡ như bị bọn phóng viên nào đó chụp được cảnh này thì dù có trong sạch thì cũng không biết sẽ bị truyền thành cái gì đâu…” Cô ta đang nói say sưa thì đột nhiên Lục Tuấn Ngạn giơ tay lên. “Choang...” Người đàn ông đột nhiên mất không chế, đập mạnh điện thoại xuống đất. Di động rơi xuống, vỡ nát. Lý Mộng Na bị hành động thô bạo đó dọa cho kinh hãi, hoảng sợ kêu lên, “A… di động của mình…” Cô ta vừa muốn cúi xuống nhặt điện thoại. Lục Tuấn Ngạn bỗng nhiên bóp lấy mặt cô ta, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lý Mộng Na, tôi cảnh cáo cô, chuyện này coi như chưa từng xảy ra! Nếu mà cô dám truyền ra đi dù chỉ nửa điểm tiếng gió, cô có tin là tôi phong sát cô không?” Ném vỡ di động này là đề phòng video bị truyền ra! Lý Mộng Na làm sao không hiểu những gì anh ta đang lo lắng, lập tức giải thích nói: “Tổng giám đốc Lục, anh đừng giận! Anh yên tâm, chuyện này, chỉ có anh biết em biết, em sẽ không để cho người thứ ba biết được chuyện này, em sẽ càng không dám bán cho bọn truyền thông đâu! Em biết chừng biết mực mà! Dù sao thì… việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài được!” Nói nói lại không quên lại châm ngòi phát cuối! Cô ta cố ý muốn chỉnh Mộ Niệm Đồng, nhưng ngàn tính vạn tính cũng không tính tới bản thân cũng bị vạ lây! Lục Tuấn Ngạn giọng nói càng thêm nguy hiểm, “Cô muốn nói là vợ tôi phản bội tôi, ngoại tình, cho tôi đội nón xanh? Ý cô là thế này đúng không?” Lý Mộng Na nuốt một ngụm nước bọt, dè dặt nói: “Em… Em đâu dám nói như vậy! Em chỉ thấy hai người họ rời khỏi khách sạn, còn việc họ ở đó làm gì thì em không có tận mắt nhìn thấy! Cho nên, không thể đưa ra kết luận được!” Cô ta thông minh viện một cái cớ hòng bảo toàn bản thân. Lục Tuấn Ngạn vừa bực vừa tức, đẩy mạnh cô ta ra khỏi đùi mình. Lý Mộng Na đi giày cao gót, lảo đảo vài bước mới đứng vững được. Cô ta biết rõ, lúc này Lục Tuấn Ngạn tức giận thật sự. Nhưng mà, bây giờ cô ta đã thỏa mãn vô cùng! Cái cô ta muốn chính là làm anh ta tức giận! Lúc trước Mộ Niệm Đồng đã khiến cô ta bẽ mặt bao nhiêu thì cô ta hận cô bấy nhiêu. Cô ta vốn là người mang thù. Trong giới giải trí này, nữ nghệ sĩ nào mà gây với cô ta thì cô ta sẽ dùng mọi thủ đoạn để trả thù. Mộ Niệm Đồng tất nhiên sẽ không phải là ngoại lệ. Lần nay cô ta may mắn bắt được nhược điểm của cô thì làm sao sẽ không nhân cơ hội chơi cô một vố đau chứ? “Em nói anh nghe này, anh chấp loại phụ nữ như cô ta làm gì? Nếu mà đúng là cô ta ngoại tình thật thì anh ly hôn luôn là xong! Giống anh ưu tú như vậy thì cũng phải người phụ nữ không kém mới xứng đôi được.” Lý Mộng Na biết rõ chuyện cô ta và Lục Tuấn Ngạn là không có khả năng. Nhưng mà cô ta đã không chiếm được thì những người khác cũng đừng hòng mà dễ dàng chiếm được. Lục Tuấn Ngạn đang tức giận liền tiện tay vơ lấy mấy tập văn kiện ném cô ta, “Cút đi!” “Tổng giám đốc…” “Cút!” Lục Tuấn Ngạn trừng mắt nhìn cô ta. Môi Lý Mộng Na mấp máy nhưng cuối cùng cũng không nói thêm gì. Cô ta xoay người rời khỏi. “Rầm!” Cửa đóng lại. Lục Tuấn Ngạn nhìn chằm chằm cánh cửa, ánh mắt âm trầm. Anh ta cầm di động, bấm số Mộ Niệm Đồng, vẫn tắt máy. Người phụ nữ đáng chết này!