Mẹ… Sao cô cảm thấy nhanh đến thế, lúc nãy mới đồng ý đính hôn, tối may lại đính hôn thật! Khẩn trương quá! Đừng lo lắng, nếu anh ta dám bắt nạt con cả nhà ta sẽ không tha cho anh ta! Trong lòng Bùi Nhiễm Nhiễm cảm chút cảm động, mới chớp mắt mấy đưa con cũng sắp cưới hết rồi. Dạ, anh ấy không dám bắt nạt con! Cô lúc nào cũng gặm Bạc Ngôn rất chặt! Đi thôi, thời gian không còn sớm nữa. Bùi Nhiễm Nhiễm đỡ cô đứng lên. Dưới đại sảnh hào hoa kia, đã tụ họp không ít người, đều là những người cao quý giàu có ở thành A, càng là những cô chú có mối quan hệ tốt với Cảnh Gia. Lúc này Bạc Ngôn đang ở cùng với Dương Dương, và nhân vật lớn ở thành A, đang uống rượu. Nhìn thấy Noãn Noãn và mẹ đi xuống, nụ cười tươi trên mặt anh bỗng biến mất. Hôm nay dù cô không mặt đồ cô dâu, nhưng cả người và lễ phục cô mặc đều vô cùng tinh tế, giống như đám cưới vậy. Anh thở sâu, ngu ngơ đứng yên tại chỗ nhìn cô từng bước đi tới. Đây là vợ tương lại của anh, vợi của anh! Vợ anh đẹp thật! Anh đặt ly rượu xuống, bước lớn qua đó, Noãn Noãn, mẹ. Bùi Nhiễm Nhiễm đỡ tay Noãn Noãn, giao cho anh, hai đứa sau này sống hạnh phúc nhé, không được ăn hiếp nó. Mẹ, mẹ yên tâm, con không ăn hiếp cô ấy đâu, nhất định không. Bạc Ngôn thề, cúi đầu tiến đến bên Noãn Noãn, Noãn Noãn, hôm nay em đẹp thiệt! Tối qua không đẹp? Tối qua đẹp, hôm nay càng đẹp, giống mẹ chúng ta vậy, càng ngày càng đẹp! Tay anh ôm eo cô, trên người có mùi thơm nhẹ, hơi thở gấp rút. Nhanh chóng, nghi lễ chính thức bắt đầu. Người MC là Thích Thịnh Thiên, sai khi uống rượu giao bôi, hôn nhau. Mật Nguyệt. Mật Nguyệt đang nói chuyện với Dương Dương nghe tiếng ba gọi, ngẩng đầu nhìn ông. Sao ạ? Không có gì, mẹ con hỏi tối nay con về nhà không? Không về, con ở nhà Dương Dương. Ba ở cùng mẹ nhiều hơn nhé! Mật Nguyệt cười hihi vẫy tay chào ông. Đâu phải anh không biết là nố sẽ về nhà Dương Dương, chỉ là cố tình chọc nó thôi. Haix! Gái lớn không giữ được, nếu không phải trễ vài năm là không gả rồi! Con xem ba thoáng không, con mới đẻ ba đã gả con đi! Thích Thịnh Thiên cầm ly rượu, cười hahhah. Dạ dạ dạ, ba anh minh thần võ, nhanh về với mami đi! Ba mà còn không về, mami tìm người đến mời ba liền đó! Dương Dương, con chăm sóc tốt cho vợ con nhé. Chú Thích! Đương nhiên ạ. Dương Dương nhìn ông đi khỏi, gương mặt bỗng nở nụ cười nhạt. buổi tiệc kéo dài khá lâu, nhưng nam nữ chính của buổi tiệc đã biến mất từ rất sớm. Sau khi kính rượu trưởng bối, họ đã rời khỏi. Bạc Ngôn, đồ khốn kiếp, anh đã nói không ức hiếp em. Noãn Noãn hét lên. Bạc Ngôn quỳ ngồi trên người cô, lễ phục của cô đã bị xé gần 1 nữa, đã kéo xuống tới eo, cả người lộ ra những quả núi ngọt ngào, toàn thân anh máu huyết căng tràn. Noãn Noãn thở hổn hển, không ngờ anh lại thú tính như thế, quá đáng lắm rồi! Son moi của cô bị nhòe ở khóe môi, mắt cứ nhìn anh mãi. Noãn Noãn….anh ưỡn người, bộ ngực rắn chắc đè lên bộ ngực phập phòng của cô, Noãn Noãn, anh không phải ăn hiếp em, giờ chúng ta là vợ chống chưa cưới. Vậy anh không biết anh vừa nói gì sao? Chưa cưới tức là chưa, còn chưa… đầu cô hơi nghiêng, hơi thở của anh quá nóng, ngực cô cũng bị ăn hiếp. Miệng không ngừng ngậm nước ngọt, che đi sự bất an của mình. Anh không nói gì, bờ môi nóng bỏng cứ lướt trên người cô, từ từ đi xuống, khiến cô như mất trí. Miếng vải mỏng kia từ từ rời khỏi người, cho đến vật sát người kia từ từ bị cởi ra. Cô khép chặt hai chân. Ngôn… Ngoan, anh sẽ dịu dàng, lần đầu,…đó cũng là của anh. Ừ..cô nhẹ nói 1 tiếng, vừa bị anh tán tỉnh gợi tình, người cô đã dần rơi vào lưới tình. Đôi tay cô nắm chặt lấy lưng anh, nghe nói lần đầu rất đau. Chắc là thế, nhịn vậy. Mặt cô nhăn lại, em đột nhiên cảm thấy, nguyện là say rượu không biết gì, sẽ không bị hành hạ như thế.. Á… Bạc Ngôn, khốn kiếp. Á…đau! Cô còn chưa chuẩn bị,đã đi vào. Ngoan, chút sẽ hết thôi, anh thở hỗn hển, thân dưới rõ ràng khiếp tim anh loạn nhịp, bắt đầu rút ra. Đồ lừa đảo, lừa đảo. Đau..cô đau đến rơi nước mắt, anh cúi đầu, nhẹ hôn lên người cô, hôn lên nước mắt cô. Trong phòng đầy hương vị tình ái, đây là lần đầu có chút lạ, nhưng kỹ thuật có thể luyện từ từ. Luyện nhiều, sẽ ăn ý thôi. Mới sáng thứ 2, cả đêm Noãn Noãn thân thể mệt mỏi mở mắt, mơ hồ bị anh ẳm vào nhà tắm, cô khẽ nhúc nhích thân dưới, cảm thấy vô cùng đau. Cô mong giống như lần trước uống say không biết gì,Cũng không muốn giống như hiện giờ, đau muốn chết đi. Bạc Ngôn! Noãn Noãn, Bạc Ngôn ôm lấy eo cô, tối qua anh cũng mệt, nhưng đáng! Vô cùng đáng, vợ anh đúng là cực phẩm nhân gian, vô cùng thoải mái! Đau chết được, cô nói với giọng yếu ớt, đôi mắt xanh mơ màng nhìn anh, đáy mắt đầy sự bất mãn. Bà xã tối qua đau 1 lần sau này sẽ không, sẽ hạnh phúc! Anh nói xong hôn lên mặt cô, đói rồi! Em muốn nằm trên giường..hay là cứ nằm đó! Cô muốn nằm cả ngày, bọn họ ngủ ở phòng tổng thống, giờ chiếc giường cô không có vết máu, tối qua khi Bạc Ngôn ôm cô từ phòng tắm ra đã đến phòng khác, cô có thể yên tâm nằm đó. Bên dưới còn đau không? Bạc Ngôn quan tâm hỏi, Lúc này đứng người lên, đôi tay đặt lên đôi chân cô, bắt đầu kiểm tra. Bạc Ngôn, anh đi xuông nhanh, cô nhanh chóng khép chân lại, anh là loại đàn ông không biết xấu hổ. Em còn nói mạnh được thế, chắc không sao. Bạc Ngôn có thể yên tâm rời khỏi. Noãn Noãn nhìn thấy anh mặc áo đi khỏi, cả người vùi trong chăn, cô thất thân rồi! Tối qua ngoài cảm giác đau đớn, không có chút cảm giác vui vẻ.