Cô cảm thấy không có qua nhanh như vậy đâu!
Cô cùng Trần Tranh mặc đồ quân đội đi ra ngoài, từ xa đã thấy Cảnh Hành đang đi tới.
Cảnh Hành càng lớn càng cao càng đẹp trai, từ xa đã thấy rõ đôi mắt xanh biếc như nước biển của anh.
Mắt màu xanh tóc đen, người bình thường nhìn đều thấy đây là một thiếu niên xinh đẹp trần đời hiếm có.
Cảnh Hành đi tới, nhìn Trần Tranh: “Mượn dùng chút.”
Tiểu Mật Nguyệt liền bị anh lôi đi.
“Cậu làm gì vậy?” Cô nhìn trái nhìn phải, không ít người đang nhìn hai người họ.
“Vừa rồi có quá nhiều cô gái đuổi theo tớ, vừa thổ lộ vừa đưa thư tình, quá phiền phức, mượn dùng cậu một chút.” Anh không muốn yêu đương khi mới học cấp 3.
“Dương Dương sẽ tức giận!” Cô không muốn!
“Tớ không nói ra, chỉ cần có con gái đi bên cạnh tớ, bọn họ sẽ không làm phiền tớ nữa, nếu anh hai có hỏi, tớ sẽ nói rõ với anh ấy! Nếu cậu không giúp đừng trách tớ báo cáo tình hình học tập của cậu”
“Này này, cậu là con trai, không nên quá phận, thọc mạch là không tốt đâu! Tớ sẽ cố gắng học thật tốt, không gây thêm phiền phức cho Dương Dương!”
“Vậy nếu có người tỏ tình với cậu, đưa thư tình cho cậu thì sao, chưa chắc tớ sẽ không nói với anh hai đâu.” Bây giờ anh đang gặp phiền phức, không lẽ cô nỡ không giúp.
“Được!” Tớ giúp cậu!” Dù gì họ cũng là người một nhà, lôi lôi kéo kéo suốt vậy cũng không tốt.
“Tớ sẽ không trở thành mục tiêu bị công kích chứ?” Cô có cảm giác rợn tóc gáy.
“Yên tâm, tớ cũng không được hoan nghênh đến mức ai nhìn cũng yêu đâu!”
“Nhưng đa số đều đã thích cậu rồi, Cảnh Hành, nếu sau này ở cấp ba tớ không có bạn, cậu phải chịu trách nhiệm đó!”
“Không có bạn gái thì tìm bạn trai, ngốc thế.” Sao anh lại có một chị dâu ngu ngốc đến vậy nhỉ.
Vậy mà cô cũng có thể thi lên cao trung Vinh Hoa, cũng may anh hai thông minh, anh không cần lo cho cháu trai hoặc cháu gái sau này của mình nữa!
“Dương Dương sẽ ghen, tớ không muốn!” Cô nhìn thầy huấn luyện đang mặc quân phục, sắc mặt nghiêm khắc đi tới: “Cảnh Hành, mau về thôi.”
“Nếu như tớ xỉu, cậu nhất định phải cứu tớ, nhất định phải gọi cho Dương Dương đưa tớ về.” Cô đang rất rối, cô thật sự không muốn đối mặt với thầy huấn luyện.
Ngày mai mới là ngày chính thức huấn luyện quân đội
Nam sinh nữ sinh tách nhau ra!
Cô đang ở khá xa Cảnh Hành!
Thầy huấn luyện nói những điều cần lưu ý, cô chẳng chú ý được gì, mặt trời quá nóng!
Cô đã đội mũ nhưng vẫn không chịu nổi.
Lúc nghỉ ngơi, không ít nữ sinh hiếu kỳ vây quanh cô hỏi.
“Hai người là bạn bè nam nữ thôi sao?”
“Cậu ấy tên gì? Học lớp nào? Sao hai người quen biết nhau vậy?”
“Hai người ở bên nhau bao lâu rồi? Tiến triển tới đâu rồi?”
“......”
Quá nhiều vấn đề dồn dập một lúc, quá nhanh, cô cảm giác như mình sắp nổ tung!
“Không tiện nói quá nhiều, mọi người đều là bạn bè mà……” Cô hối hận vì đã nhận lời giúp Cảnh Hành!
Chỉ là họ đi chung với nhau một vòng trên sân tập thôi mà, nữ sinh bây giờ kinh khủng thật.
“Giữ bí mật gì nữa, hai người đã thân mật tới vậy rồi. Đã kiss chưa?”
“Không có……” Cô và Cảnh Hành sao có thể.
Nhưng đã kiss rất nhiều lần với Dương Dương rồi!
Bởi vì đi cùng với Cảnh Hành một vòng, chưa vào học cấp ba cô đã nổi tiếng rồi.
Đây không phải cuộc sống cấp ba mà cô mong muốn!
Ban đêm 4 người trong ký túc xá đang bàn luận sôi nổi, cô chỉ muốn đắp chăn đi ngủ.
Hi vọng ngày mai không bị té ngã trên mặt đất!
“Mật Nguyệt, Mật Nguyệt, cuối cùng là cậu đã từng kiss Cảnh Hành chưa?” Vẫn có người hiếu kỳ hỏi thẳng.
“Không có không có.” Cô nhắm mắt: “Ngủ đi ngủ đi.” Cô không muốn nói tiếp nữa.
“Haiz……Cảnh Hành quản nghiêm quá!”
Cô nhíu mày lại, cô cùng Cảnh Hành cái rắm gì cũng không có!
Ngày thứ hai, buổi sáng sáu giờ, tiếng còi báo thức reng!
Chỉ có mười phút để tập hợp, trời vẫn chưa sáng hẳn, sương mù vẫn còn dày, mắt nhìn không rõ mọi thứ trước mặt, thật buồn ngủ a!
Mật Nguyệt ngáp một cái, tối hôm qua những người cùng phòng với cô bàn luận tới khuya, cô không tham gia nhưng cũng bị tiếng nói ảnh hưởng không thể ngủ được, bây giờ khuôn mặt rất khốn khổ.
Cô cảm giác mình có thể đứng ngủ được luôn!
“Mật Nguyệt, Mật Nguyệt……”
Cô lờ mờ nghe có tiếng người gọi, cô mở to hai mắt, nhìn thầy huấn luyện đang đứng ngay trước mặt cô.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm cô.
Cô lập tức mở to mắt, đứng nghiêm chuẩn phong cách quân đội: “Báo cáo đôi trưởng, em không có ngủ!”
“Chỉ là xém chút ngủ lăn quay ra thôi!”
“Ra ngoài!”
Cô buông lõng người, người nói chuyện phiếm đâu phải cô, sao giờ cô phải chịu khổ như vậy!
Còn bị huấn luyện viên đuổi ra trước mặt mọi người!
Cô rõ rang nghe tiếng cười chế giễu từ người bên cạnh, thật khó chịu!
Thầy huấn luyện vẫn đang đứng trước mặt cô, đây là muốn làm gì đây?
Kèm riêng 1 1?
“Đứng nghiêm!” Thầy huấn luyện sắc mặt nghiêm khắc, ánh mắt sắc bén quét hết cả lớp: “Nhìn cái gì, cũng muốn ra đó đứng à?”
“Phía sau, ra!” Thầy huấn luyện lại bắt thêm một người ra, cô không cô đơn rồi!
“Thầy ơi em đau bụng!”
Nữ sinh đứng kế Mật Nguyệt ôm cái bụng nhỏ của mình, khuôn mặt đau khổ.
“Đi về nghỉ!”
Mật Nguyệt sững sờ, vậy cũng được?
Qua mấy phút, một nữ sinh khác xoa xoa đầu: “Thầy ơi, em chóng mặt!”
“Ra gốc cây ngồi nghỉ một chút!”
“Dạ!”
Cái này cũng được?
Cô đang suy nghĩ mình nên diễn kịch bản nào!
“Báo cáo thầy huấn luyện, em tới kỳ kinh nguyệt.” Cô lại nghe thấy một nữ sinh nói.
Đây là lời kịch của cô mà?
Mặt huấn luyện đen sì: “Đi ra!”
Mật Nguyệt không còn đường lui nữa rồi!
Đây không phải kết quả cô muốn a!
Buổi huấn luyện buổi sáng đã kết thúc, cô cảm giác như da mình sắp bị lột ra vậy!
Giữa trưa cô tranh thủ thoa một lớp kem chống nắng thật dày, không thể để Dương Dương chê được!
Bảo vệ tốt làn da rất quan trọng!
Buổi chiều lại tập tư thế hành quân, cô ghét nhất bài tập này!
Thầy huấn luyện nhìn rất lâu, sau đó bỗng nhiên quay lưng đi.
Cô cảm giác có cái gì đó nhột nhột đang gãi vào sau lưng cô.
“A...... Hắt xì!”
Cô nhịn không được hắt xì hơi một cái.
Thầy huấn luyện lập tức quay lại.
Cô lập tức đứng thẳng tắp, người phía sau phá cô!
Ghê tởm!
Thầy huấn luyện dùng ánh mắt hình viên đạn dò xét cô rất lâu, cuối cùng cũng đi ra chỗ khác nói chuyện phiếm với thầy cô huấn luyện khác.
Cô lập tức quay đầu nhìn người phía sau: “Cậu làm gì tôi vậy?”
Những người khác đều không nói gì.
Cô nhếch miệng quay lên, lần này cảm giác bị gãi còn kinh khủng hơn, cô nhịn không được phá lên cười, cả người cũng run lên.
“Ha ha ha ha......”
“Cô, ra ngoài!” Thầy huấn luyện lên tiếng.
Mật Nguyệt từ từ đi ra ngoài, nhìn ra sau nữ sinh nào cũng rất nghiêm túc, cô không biết là ai chọc phá cô.
Lỡ oan uổng người khác thì sao?
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
146 chương
282 chương
38 chương
10 chương
107 chương
12 chương