Anh cầm khăn giấy khẽ lau cho cô, sau đó ôm thân thể nhỏ bé của cô lên giường. Có thể do quá mệt, không có dấu hiệu tỉnh lại, trên giường thân thể bé nhỏ trở mình, nằm trong chăn ngủ tiếp. Anh về đến bàn sách, nhìn đề mới giải 1 nữa, mày anh bỗng nhăn lại. Nói bao nhiêu lần rồi mà không nhớ được, mai phải đánh đòn! A! Đau đau.. Trời mới tờ mờ sáng, Mật Nguyệt tội nghiệp ôm lấy mông mình, tru môi, mắt mở to nhìn Dương Dương đứng bên cạnh giường. Dương Dương, ôm ôm…nó không muốn bị đánh đòn! Đề tối nay, đề trên đó đa số trước đây đã từng làm, lại còn làm sai, không ôm, bao giờ làm đúng mới ôm, đứng lên! Anh nghiêm túc lên! Trước đây quá hiền với cô rồi! Mật Nguyệt mím môi, cô Dương Dương mà cô yêu nhất không ôm cô, còn đánh cô. Cô thật đáng thương! Dương Dương… Nìn khuôn mặt uất ức của cô, lòng anh lại thấy thương, nhưng lúc này không được mềm lòng. Thế là, mặt anh đanh lại, nghiêm túc nói, Nếu điểm toán em từ 90-95 điểm thì ôm cái, 95 điểm trở lên, hôn em cái, dưới 90, đánh mông! Cao quá! Không được không được! 60 điểm, muốn ôm và hôn! Cô lăn đi lăn lại trên giường. Miệng cô không cằn nhằn, 60 60, 90 cao quá! Dạy học từ mới, nghe viết 100 điểm anh cũng ôm hôn em. Đừng có điểm tuyệt đối mà, khó quá, cô lại lăn qua lăn lại, đau lòng đến mức nước mắt ứ ra. Dương Dương đồ xấu xa! Ức hiếp người! Tâm hồn của cô vô cùng đau lòng! Nhanh lên, cho em 5 phút mặt đồ, 3 phút vệ sinh cá nhân, anh dưới lầu đợi anh! Anh vẫn cứ nghiêm mặt nói, quay lưng đi. A..cô đứng thẳng người, lắc lư cái đầu! Đáng ghét, đáng ghét! Cô mặc xong đồ xuống lầu, bắt đầu học từ mới, rồi thăm dò ý định Dương Dương, xem có thể năn nỉ không. Bị cự tuyệt 1 cách vô tình! Cô đau lòng! Sau vài ngày, cô không được 90 điểm, cũng không nghe nói đúng hết được, sau đó Dương Dương sẽ không ôm cô, không hôn. Lúc này cô mới biết, Dương Dương nói thật! Đề cô làm đều là do Dương Dương dựa vào những đề thi đó, từ đó lựa ra đề thi, đích thân ra đề. Độ khó của đề thi cũng tuyệt đối thấp hơn mức này, nếu mà đề thi này có thể đạt được 90 điểm, thì khi thi thật điểm số không tệ! Thứ cô muốn nhất là cái ôm của Dương Dương, Muốn Dương Dương hôn hôn… Cô càng nghĩ càng tức, tự hứa với lòng, cô nhất định phải cố gắng học tập! Để Dương Dương chủ động ôm cô! Giờ cách ngày thi cỡ nửa tháng nữa! Anh đột nhiên nhắc nhở bên tai. Mật Nguyệt nắm chặt cây viết, Dương Dương anh làm gián đoạn suy nghĩ của em, vốn là em đã nghĩ ra cách giải đề này rồi! giờ quên hết rồi! Vậy nhớ lại đi! Anh bình tĩnh cầm lấy tài liệu,ngồi sau ghế sofa. Em… cô chính là không nhớ ra câu này! Cô vừa tính, không biết mình sẽ bị trừ bao nhiêu điểm, thêm vào đề này là 60, nếu sai, nụ hôn của Dương Dương cũng không ngon! Anh đã mấy ngày không hôn chúc cô ngủ ngon! Cái này không nhịn được. Rõ ràng đều là câu đã làm rồi, sao cái đầu của cô không nhớ ra được! Sau 15 phút, cô cầm đề thi và bút đỏ, đứng trước mặt anh, Dương Dương, em xong rồi! Anh lập tức bỏ tài liệu xuống, bắt đầu đọc đề cô làm. Tim cô rất lo lắng, không biết bao nhiêu điểm! 90… Tim cô vui lên, 90 mấy? Ít nhất được ôm ôm! 6. Dương Dương nhìn ánh mắt lấp lánh của cô, cuối cùng cũng có tiến bộ rồi! Không uổng công anh phí bao nhiêu công sức, giúp cô ôn tập. Ye Ye Ye! Cô vui mừng chân tay nhảy nhót, thân thể nhỏ bé của dũng cảm nhào vào người anh, Dương Dương, Dương Dương, anh nói rồi, có thể ôm, có thể hôn! Ừ, anh… Đôi môi mọng nước ấy chặn ngay lời anh vừa nói, cho nên cô thật lòng muốn ôm hôn cô, nên mới cố gắng như thế? Lưỡi cô cự quẩy, đôi chân trắng ngần ngồi trên người anh, cánh tay trắng ngần khoác lên cổ anh, ngực cô cứ phập phòng! Dương Dương mới là động lực của cô! Đây là chồng cô mà, ôm hôn là đúng rồi, không để cô hôn, không cho cô ôm, đáng ghét! Mật Nguyệt…anh ôm cô, người cô cứ hướng về anh, được rồi, đủ rồi, tắm đi ngủ. Dương Dương ngủ với em! Không được, cô lớn vậy, còn muốn ngủ chung. Dương Dương đã 2 năm không ngủ với em, em được 96 điểm cơ! Điểm cao như thế, Dương Dương không ngủ với em sao! 96 điểm được hôn, đã hôn rồi! anh vẫn quả quyết ôm cô đặt cô xuống đất. Cô uất ức mở to mắt nhìn anh bặm môi, nếu chỉ được hôn, còn muốn nữa. …cô mới 14 tuổi, lại… Anh 1 người lớn, alij bị cô gái 14 tuổi tán tỉnh. Sau đó rất lâu, tiểu Mật Nguyệt ngồi trên đường anh, mắt nhìn vào eo anh, không biết biết Dương Dương không phải bị bệnh, có phản ứng rồi. Trong lòng cô không biết cảm giác gì, kỳ lạ quá. Thế là đưa tay ra, bóp cái, đau không? Đau! Cô chỉ dùng đủ sức, mau đi ngủ, mai còn đi học! Dương Dương, vậy em đạt được bao nhiêu điểm, anh mới ngủ cùng em! Không làm gì cả, chỉ ngủ thôi! Kiểu đắp chăn nói chuyện ấy! Mỗi môn trên 90, thì có thể suy nghĩ. Môn hóa của em không tốt, Dương Dương có thể khoan nhượn xíu không? Cô không thích hóa. Hóa học vô cùng đơn giản, em chỉ cần học thuộc đống công thức đó là được! Mai bắt đầu học! ….cô uất ức quá! Cho đến tối khi đi tắm, vẫn bặm môi, vô cùng uất ức. Thời gian 1 tuần cuối, môn toán cơ bản cô có thể đạt được trên 90, có thể ôm lấy Dương Dương, thỉnh thoảng còn có thể hôn anh. Giờ thứ cô thấy dày vò nhất là môn hóa! Trước kỳ thi 1 tuần, cuối tuần, người khác đều được đi chơi. Chỉ có cô phải ở nhà làm đề thi, đề thi mẫu! Dương Dương ra đề cho cô, hoàn toàn dựa vào thời gian thi thực tế! Tối cuối tuần, cô vui mừng, đợi chờ kết quả anh duyệt bài thi. Đó là thứ quyết định cô có thể ngủ cùng Dương Dương không! Quá quan trọng! Thành thích các môn đã có, đều trên 90! Cô cười nhìn đề thi bên cạnh, Dương Dương giỏi thật! Là em giỏi, trời xanh không phụ người có lòng! Nhìn thấy gái nhà mình có thành tích cao thế, anh cũng yên lòng. Hóa được mấy điểm, mấy điểm? Cô khẩn trương đến co cả người lại, Dương Dương nếu điểm hóa không được cao, có thể thương lượng xíu không? Không được. Òa òa òa…cô uất ức mím môi, Dương Dương anh ức hiếp vợ tương lai của anh như thế, không sợ sau này anh không gả cho anh sao!