“Tớ không thích, tình cảm vừa nhìn là thích chính là tình cảm đó rất nhanh qua đi, cậu nếu thích thì thích đi! Tớ sẽ không trách cậu giành với tớ, chỉ có thể là tớ không có sức quyến rũ làm thẳng anh ấy!” Cô nhẹ nhàng vỗ lên tay Noãn Noãn, “Chúc hai người hạnh phúc.”
“Cám ơn!” Âm thanh của Bạc Ngôn đột nhiên từ đằng sau truyền đến, “Noãn Noãn, ăn cơm.”
“Tôi……” Cô vẫn chưa nói chuyện giả mạo làm bạn gái nữa!
Đến nhà hàng, cách có tí xa, Bạc Ngôn nhìn cô, “Có những chuyện đừng nên nói cho người khác nghe, càng ít người biết càng tốt.”
“Hiểu!” Cô bây giờ lo lắng là Ngư Ngư sẽ không gọi đầy đủ họ tên cô chứ?
Chắc là sẽ không, lâu như thế cũng chưa kêu qua.
Cùng nhau đi lên xe, Ô Ngư Ngư ngồi đằng sau, yên tĩnh gắn tai nghe nghe nhạc, cửa sổ xe mở ra, gió nhẹ bên ngoài thổi vào, tóc của cô cũng cùng nhau khẽ bay.
“Ngư Ngư mỹ nữ, tôi mở máy lạnh, cô mở cửa sổ, nóng không?” Bạc Ngôn đột nhiên mở miệng.
Trên mặt anh cũng đổ mồ hôi rồi.
Noãn Noãn nhìn vào anh, “Nam tử hán, nhịn chút đi.”
“Cô vẫn là đối xử với bạn thân tốt!” Dưới chân anh đạp ga, tăng tốc xe lên.
Ô Ngư Ngư nhìn vào cảnh sắc ngoại ô càng ngày càng xa, sống ở một nơi xa như thế, một là rất giàu, hai là……
Nhưng cô tuyệt đối không nghĩ đến nơi mà sắp đến là Mộ Viên.
“Ngư Ngư, vừa nãy quên nói cho cậu biết, ba của Bạc Ngôn hôm nay hạ táng, cho nên……” Sau khi xuống xe, Cảnh Bùi Noãn liền quàng lấy cánh tay cô, “Một lát cậu nhìn thấy người của Bạc gia đấy! Đừng có lật tẩy chúng tớ, chúng tớ đang giả vờ làm bạn trai bạn gái, người mà nhà họ sắp xếp cho anh ấy, anh ấy không thích, cho nên giúp đỡ tớ, tuyệt đối đừng buột miệng nói ra!”
“Không đâu.” Trong lòng Ô Ngư Ngư lạ lùng, giả vờ như vậy, có khi nào thành thật không?
Nhưng sáng sớm, cô mới vừa nói bản thân không thích Bạc Ngôn, để Noãn Noãn muốn ở bên anh thì ở bên anh.
Bây giờ bản thân hình như không có tư cách bất kì để quản chuyện này.
Sau khi bọn họ đi vào mộ viên, đã rất muộn rồi.
Vì biết hôm nay phải đến đây, cho nên họ đã mặc áo quần màu đen, lúc này còn đeo một đóa hoa trắng trước ngực.
Bọn họ đứng là đằng sau, người của Bạc gia cũng không quản bọn họ, trông là rất là tùy ý!
Bạc Ngôn hình như cũng vẻ mặt rất vô tư.
Cảnh Bùi Noãn hơi nghiêng mắt nhìn vào anh một cái, sắc mặt không kiên nhẫn, hình như lập tức muốn rời khỏi vậy.
“Muốn nhìn tôi thì quang minh chính đại mà nhìn, có gì đâu mà xấu hổ?” Bạc Ngôn đột nhiên cười mở miệng nói.
“Tôi mới không có!” Cô lập tức nhìn lại hướng đằng trước, nhưng hôm nay mặt trời có chút nắng.
Sau nghi thức dài, họ vì là đứng ở đằng sau nhất, cho nên rời khỏi mộ viên trái lại là về trước nhất.
“Bạc Ngôn! Anh đứng lại!” Đằng sau truyền đến tiếng hét của người phụ nữ.
Ô Ngư Ngư vẻ mặt lo lắng nhìn vào Noãn Noãn, “Ai?”
“Vợ cũ chưa cưới của Bạc Ngôn, họ đã giải trừ hôn ước rồi.” Noãn Noãn cũng không định quan tâm Như Quả.
Vì kêu đâu phải là cô!
Bạc Ngôn bước bước chân lười lặng, thong thả đi xuống dưới, “Được rồi, có gì muốn nói cũng đừng có nói trong mộ viên, xui xẻo!”
“Vậy một lát anh nhớ về nhà, nội tìm anh!” Như Quả cũng không nôn nóng đuổi theo bọn họ, chỉ là đi theo ở đằng sau.
“Biết rồi!” Anh một lát chính là đi một lần.
Có thể cũng là lần cuối cùng.
Về đến Bạc gia, Bạc Ngôn lười lặng dựa lên sofa, bàn tay còn ôm lấy eo của Cảnh Bùi Noãn.
Ánh mắt cô thị ý vài lần không có tác dụng, chỉ có thể mặc anh!
“Vị này lại là ai?” Bạc lão thái thái nhìn vào Ô Ngư Ngư, uy nghiêm hỏi.
“Bà nội, đây là bọn cháu, Ô Ngư Ngư.” Cảnh Bùi Noãn cười đáp.
“Há, bản thân một người đến nhà còn không đủ, còn dẫn theo người phụ nữ khác về, sao hả, câu dẫn hết tiểu thiếu gia Bạc gia nhà ta rồi, còn dẫn theo một người phụ nữ đến câu dẫn đại thiếu gia nhà ta? Các người trẻ tuổi các cô, đừng tưởng có mấy phần nhan sắc, liền có thể có tư cách gả vào hào môn, cũng không xem xuất thân của bản thân!” Bạc lão thái thái hơi giận mở miệng.
Ô Ngư Ngư nhìn vào Bạc Đại Thiếu lạnh nhạt, khí chất có chút giống, khí chất có chút giống Cảnh Bùi Dương, nhưng so ra vẫn còn kém xa lắm!
“Lão thái thái, bà nói chúng con muốn gả vào hào môn, nhưng Bạc gia của bà, trong mắt Noãn Noãn, căn bản không gọi là gì, cô ấy là thích Ngôn mới ở bên anh ấy, lời của lão thái thái đúng là nói chuyện khó nghe thật.” Ô Ngư Ngư giành trả lời trước Cảnh Bùi Noãn.
“Hứ, cô ta xem thường Bạc gia ta à? Bạc gia ta cũng đúng lúc xem thường cô ta, chia tay đi!” Bạc lão thái thái ánh mắt nghiêm nghị nhìn vào Bạc Ngôn, “Nghe chưa? Bạn gái cháu xem thường Bạc gia chúng ta!”
“Xem thường thì xem thường, có gì đâu chứ? Noãn Noãn bao nuôi cháu mà!” Bạc Ngôn bắt chéo chân, vẻ mặt vô tư, “Noãn Noãn, phải không?”
“Xem anh có ngoan hay không thôi……” Cô cũng cười nhìn anh.
“Đương nhiên ngoan, đặc biệt trên giường, đều nghe em……” Anh cố ý nói rất ái muội.
Người ở hiện trường bất chợt ánh mắt đều khẽ tít, nhìn vào hai người họ, lời nói này cũng có thể ở trong hoàn cảnh này nói ra được.
Ô Ngư Ngư ở bên cạnh trong lòng trầm lại, họ không lẽ ở bên nhau thật rồi?
Trên miệng nói là một chuyện, nhưng trong lòng cô vẫn là e ngại đấy!
“Bạc Ngôn, nội nói thật với cháu, Quả Quả là vợ do ba cháu lựa cho cháu, nếu cháu kết hôn với cô ấy, mới có được cổ phần của chuỗi cửa hàng ăn uống của Bạc thị, cháu nửa đời sau mới không sầu ăn uống, huống chi Quả Quả cũng là thích cháu, không nhất thiết vì một người phụ nữ như thế, hủy hoại tiền đồ của cháu, xem thứ cháu bây giờ sống ra sao rồi!” Bạc lão thái thái nghĩ đến chiếc xe nát kia, trong lòng lại giận.
Vợ sắp xếp cho mà không thích, khăng khăng thích một đứa con gái Tây!
Có thể cho nó cái gì!
“Cô thích tôi thật sao?” Ánh mắt của Bạc Ngôn nhìn vào Quả Quả đối diện, “Cô là thích ngày xưa tôi đẩy cô từ dưới cây xuống, hay là thích tôi lúc trời mưa, giật đi cây dù của cô? Trong lòng của cô có bệnh sao? Người ta càng ăn hiếp mình, cô càng thích người khác!”
“Em......” Như Quả nhìn vào nụ cười nhẹ vô tư của anh, “Có thể đấy! Chuyện thích này nói không rõ được!”
“Tôi biết rồi, nhà cả cô sắp phá sản phải không? Cho nên ngay cả tôi không có gì trên tay, sau này là người đàn ông chỉ là có thể dựa vào nhà cứu trợ cũng lấy? Tôi là trai bao đấy, chỉ có phụ nữ nuôi tôi, tôi thì không nuôi phụ nữ đâu!” Anh vừa nói một tay ôm lấy hông của Noãn Noãn, “Noãn Noãn nhà tôi thì nuôi tôi!”
“Anh……” Như Quả nhìn vào anh dựa mặt vào Noãn Noãn, “Hôm nay là cơ hội cuối cùng, anh suy nghĩ cho kĩ, muốn ở bên cô ta, hay là ở bên em! Ở bên cô ta thì cái gì cũng không có!”
“Đương nhiên là……” Giọng điệu anh cố ý khựng lại, “Noãn Noãn nhà tôi rồi! Có cần thiết phải lựa chọn lại không?”
Họ đứng dậy, Bạc Ngôn nhìn vào Bạc lão thái thái ở chỗ ngồi chính, “Lão thái thái, cháu sẽ không kế thừa Bạc gia, sau này Bạc gia làm gì cũng không liên quan đến cháu, như vậy đi, cháu đi đây, sau này bất kể xảy ra chuyện gì, cũng đừng tìm cháu! Mọi người tự bảo trọng đi.”
“Ngôn……” Bạc lão thái thái nhìn vào hình bóng của anh, “Ngôn……”
“Bà nội, bà luôn không thích cháu, không cần thiết lúc ly biệt, giả vờ tình sâu nghĩa đậm, cái thứ đó giữa chúng ta căn bản không có!” Bạc Ngôn ôm Noãn Noãn đi càng nhanh hơn.
Truyện khác cùng thể loại
57 chương
146 chương
282 chương
38 chương
10 chương
107 chương
12 chương