Nhưng mà cô……s “Haiz……” Cô cúi đầu thở dài một hơi, cô đã oan uổng Bạc Ngôn. Đã vậy còn hành hạ Bạc Ngôn như vậy, nếu như để Bạc Ngôn biết đêm đó cả hai không làm gì mà còn bắt anh chịu trách nhiệm như vậy, chắc anh sẽ tìm mọi cách trả thù cô mất. “Chị Noãn Noãn, chị đừng ngồi dưới đất, dưới đất lạnh.” Mật Nguyệt bỏ cây đàn violon xuống, kéo cô dậy. “Tâm tình không tốt, nghe nhạc buồn có khi nào sẽ buồn hơn không?” Cô ngước đầu nhìn Mật Nguyệt, “Em kéo một bản nhẹ nhàng cho chị nghe đi.” “Dạ!” Để cô buồn bã một chút, sau đó mới đi tìm Cảnh Hành vậy! Tiếng đàn violon du dương cất lên, nhẹ nhàng thanh thót như tiếng suối chảy phía trong hang động, còn có cả rừng hoa đua nhau khoe sắc. Cô cảm thấy không khí trở nên tươi vui, thoải mái đến lạ! “Mật Nguyệt, sau này em nhất định sẽ là nhà violon ưu tú!” “Em sẽ cố gắng!” Cô nhất định phải trở nên ưu tú, để xứng với Dương Dương. Mặc dù thành tích không phải là quá tốt, nhưng cô sẽ cố gắng. “Nếu không nhờ em, chị cũng không biết được chú Thích còn biết chơi đàn, còn có cây đàn tốt như vậy, trước giờ chị đều chưa thấy qua!” Cô nhắm mắt lại phiêu theo tiếng nhạc, ngẩm lại hình như đến dì Tri Hiểu cũng không biết điều này. Thật hoài nghi, sao lúc trước chú Thích cua được dì Tri Hiểu! Một công tử hào hoa như vậy! “Cha không thích kéo đàn.” Mật Nguyệt đi đến trước mặt cô, “Tâm tình chị đã tốt hơn chưa?” “Tốt hơn nhiều rồi, chị đi tìm Cảnh Hành, em tiếp tục đi.” Cô lập tức đứng dậy. Cô đã oan uổng Bạc Ngôn, bát nước dơ này không có cách nào giải quyết. Nhưng nhìn cách anh ta phản ứng với tài khoản trò chơi hôm qua như vậy, cô rất là hài lòng. “Em trai em trai! Có chuyện rồi.” Cô đẩy cửa đi vào, Cảnh Hành đang ngồi trên giường. “Em trai, em không phải là đang làm chuyện gì mờ ám đó chứ, vậy làm xong đi rồi chị tìm em sau.” Đôi mắt xanh biếc của Cảnh Hành dời từ màn hình điện thoại sang nhìn cô: “Chuyện gì?” Cô cười hì hì, nhìn anh nói: “Mấy cái trang bị, ngân lượng trong tài khoản game của Bạc Ngôn, có thể tìm lại được không?” “Rất khó, cần luyện cấp.” Anh tiếp tục nhìn điện thoại. “Rất khó nhưng không phải là không thể, đúng không?” Cô cười tủm tìm nhìn Cảnh Hành: “Em trai, chúng ta đã làm anh ta mất đi tất cả rồi, sau này anh ta cũng không dám khi dễ chị nữa đâu, hay là……em giúp chị lấy lại đi được không?” “Trước đó không phải em đã nói trò chơi này thăng cấp khó, xuống cấp dễ, trang bị bỏ thì dễ, tìm lại thì khó rồi sao?” Anh đưa màn hình điện thoại cho cô xem: “Chị nhìn đi, trò chơi này max cấp là 108, 50 cấp sau cực kỳ khó lên, anh Bạc Ngôn đã là cấp 107 rồi, mất ít nhất 2 năm mới lên được, chị từ bỏ đi.” “Em cấp mấy?” “106!” “Chỉ chênh lệch 1 cấp a!” Cô bước đến ngồi xuống giường: “Hay vậy đi, em lấy tài khoản của em đưa cho Bạc Ngôn, em muốn gì chị cũng sẽ đồng ý.” “Không hứng thú!” “Em có thể chơi trò chơi khác mà, xem như là tiếp xúc với lĩnh vực khác.” Cô tiếp tục dụ dỗ, “Em cũng đâu nỡ nhìn chị mình ế chồng phải không?” “Em có thể.” “Em trai, chuyện nhỏ mà, em suy nghĩ chút đi.” Nếu cô mà tìm Bạc Ngôn xin lỗi, sợ là sẽ có cảnh dao kém bay lung tung quá. “Chị, chị cứ xem như chuyện này không phải chị làm, không lien quan đến chị, nếu chị cảm thấy có lỗi thì sau này cứ hảo hảo ở chung với anh Bạc Ngôn là được rồi.” “Chị có cảm thấy bất an không ta?” Cô lấy tay che ngực: “Hình như có chút.” Vả lại cô còn đồng ý với ý kiến của Vu Ngư Ngư, đi câu dẫn Bạc Ngôn, sau đó vứt bỏ anh ta! Để anh phải chịu cảnh đau khổ, có khi nào anh sẽ trả thù độc ác hơn không?” “Chắc là……không đâu.” Cô vỗ vỗ vai Cảnh Hành: “Chị đi đây.” Cô muốn gọi điện thoại cho Vu Ngư Ngư, hỏi thăm tình hình tiến triển như thế nào rồi. Đứng ở ban công lầu 2 nghe điện thoại, cô rất hận mình không điều tra kỹ. Kinh nguyệt không đều! Đáng chết! Nhất định là nguyên nhân này, thêm vào đêm đó uống quá nhiều rượu. “Noãn Noãn!” “Ngư Ngư, hai người ở bên nhau sao rồi, có muốn ăn cá với tớ không.” Cô cười hỏi. Đây là ám hiệu ước định của họ. Nếu như thành, Ngư Ngư sẽ nói là muốn ăn, nếu không thành sẽ trả lời là không ăn. “Ăn, tốt!” Cậu muốn ăn ở nhà hay ra ngoài.” Vu Ngư Ngư nhìn Bạc Ngôn ở kế bên, cười nói. Cô rất thích khí chất phóng đãng mê người của người đàn ông này, đặc biệt hấp dẫn. Vả lại càng nhìn càng không giống “Nhỏ yếu nhanh” mà Noãn Noãn nói. Bọn họ đã thành! Vậy có nghĩa là không lâu nữa Bạc Ngôn sẽ đau khổ trong tình yêu? “Ở nhà ăn đi! Tớ kêu đầu bếp chuẩn bị, lát gặp cậu tớ có chuyện muốn nói.” Cô cho rằng đau dài không bằng đau ngắn đi. Vẫn là chia tay sớm tốt hơn! “Tốt!” Vu Ngư Ngư cười. - ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------ Cúp điện thoại, Noãn Noãn kêu nhà bếp chuẩn bị cá, rồi đi lên lầu. “Em trai……” Cô chết chắc rồi! “Em nghĩ chị nên đi tìm anh hai đi! Dù gì anh Bạc Ngôn cũng là bạn học của anh hai, có anh hai giúp chị chắc không có chuyện gì đâu.” Cảnh Hành nhìn cô: “Thật.” “Chị biết, chị muốn hỏi vụ tài khoản game, sao?” Anh trả lời qua loa: “Không có cách nào hết.” “Chị quyết định rồi, đây sẽ là bí mật của chị và em, chỉ có chị biết em biết.” Cô vẫn là nên nghỉ cách xin lỗi thôi. Còn có chuyện của Vu Ngư Ngư, làm sao đây? Buổi chiều họ đã về tới! “Hôm nay hai người đi chơi có vui không?” Cô đứng dậy nghênh đón, ánh mắt nhìn Vu Ngư Ngư rất kỳ quái. “Rất tốt, a Ngôn nói sẽ cố gắng chiếu cố cậu.” Vu Ngư Ngư cười nói vui vẻ. “Bạc Ngôn, chị em tôi tâm sự chuyện con gái một chút, anh tùy tiện đi.” Cô kéo Vu Ngư Ngư đi. Vừa rồi Vu Ngư Ngư kêu anh là gì? A Ngôn?” Còn tưởng là a dì chứ? Đổi cũng không nói trước một tiếng. Tâm tư con gái đúng là khó hiểu. Anh ngửa đầu nhìn Cảnh Hành đang xuống cầu thàng: “Cảnh Hành mau xuống đây luyện cấp với anh!” Anh muốn điên rồi!” Chơi mấy năm, trong một đêm, mất sạch, mẹ nó! Nghĩ đến là tức! Cảnh Hành ung dung đi xuống lầu: “Hay là anh chơi game khác đi!” “Anh ngu à! Chơi mới ai dẫn anh, chơi cũ có em lo cho anh. Bữa nay chị em có chuyện gì quan trọng hay sao?” “Không biết!” - ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------