Nhưng đêm đó, bò giường vẫn là tuyên bố thất bại! “Vợ, anh cấm dục bốn năm rồi, em muốn anh nhịn chết sao?” Âm thanh khàn khàn của anh kề sát tai cô, mang theo một ít oán khí và oan ức. Lỗ tai cô ngứa ngáy, trong lòng nghĩ đến sự bảo vệ hôm nay của anh, sự tuyên thề bá đạo như thế, trong lòng co thắt của cô mềm xuống. Lần trước để anh cấm dục là vì cô sảy thai rồi, nhưng bốn năm bác sĩ đã chẩn đoán cô không thể nào có con được nữa, nếu không họ lần trước một đêm kích tình ở Kinh Đô, anh còn tưởng rằng cô là có thai thật rồi. Kì sinh lý đến rồi thì không cho phép anh bò giường, cái này không nhịn được! “Được……” Đôi tay cô chủ động ôm lấy cổ sau của anh, “Được, em chuẩn bị xong rồi.” “Thật sao?” Âm thanh khàn khàn mang theo niềm vui. “Uhm.” Họ là vợ chồng, cho dù cách nhau bốn năm cũng là vợ chồng! Quần áo trên người anh sớm đã cởi sạch sẽ, lúc này toàn thân đang nóng rực kề sát vào cô, dựa vào cô, thậm chí đè lên cô. Cúi đầu hôn lấy vành môi của cô, không khí trong phòng đều bắt đầu trở nên nóng rực, không khí ái muội thăng cấp. Bàn tay to của anh chầm chậm kéo đầm ngủ của cô lên, hơi thở nóng rực khiến cô có chút thở hỗn hễn. Cô gần như có thể cảm giác được nhịp đập mạnh mẽ của anh, anh rất căng thẳng, rất kích động! Lúc tiến vào cô, cảm giác chặt đến nỗi khiến cơ thể anh vừa run, càng thương yêu ôm chặt lấy cô. “Uhm……” Cô cảm giác hình như có một sự nóng rực, rất không tự nhiên! Mẫn Lệ cũng cảm giác ra được! Sau đó, mở đèn, lui ra, phát hiện có một vài vết máu đỏ. “Phụt……” Cố Linh vội vàng lấy mền che lấy cơ thể mình, đặc biệt là lúc nhìn thấy sắc mặtc của anh tức thì đen lại, cười lại càng vui hơn. “Em nói kì sinh lý phải tới rồi, anh không tin!” Ánh mắt của cô nhìn vào tủ đầu giường bên cạnh, “Còn không khẩn trương đi lấy quần qua đây!” Mẫn Lệ nhịn một hơi, cảm giác này đối với người đàn ông mà nói quá ấm ức rồi! “Anh không ngại chiến đấu đẫm máu!” “Cút! Em ngại!” Cô kẹp chặt đôi chân, “Còn không mau đi!” Bộ dạng cao ngạo ngang tàng này, mới là Cố Linh của ngày xưa kia! Đây là người vợ chết xong rồi phục sinh lại, không mấy dễ dàng đợi được cô trở về, ắt nhiên là phải nâng trên lòng bàn tay và càng thương yêu hơn. Sau khi đợi Cố Linh dọn dẹp xong, anh vẫn là đang cương lên, ôm lấy cô, nóng rực căng tức ngủ không được. “Bộ không thể nào tiêu xuống được sao?” Cô bị đụng đến không thoải mái, kì sinh lý đến cô cũng không có cách! “Mấy năm nay tắm nước lạnh còn không đủ nhiều sao?” Bàn tay của anh nắm lấy bàn tay của cô đặt vào chỗ ấy, “Vợ, giúp anh……” “Em mệt.” Bàn tay nhỏ của cô nắm thành nắm tay, “Muốn đi ngủ.” “Được, vậy em ngủ.” Cô ngủ cứ ngủ, nhưng anh vẫn có thể tự mình làm! Bàn tay nhỏ của Cố Linh đụng vào vị trí nóng rực của anh, hít một hơi thở sau, “Được, em giúp anh, lần này thôi!” “Uhm, vợ tốt thật!” Anh càng phải ở bên cô hơn! Ngày thứ hai, vì Cố Linh đang trong kì sinh lý, liền không có để cô đi công ty, chỉ ở trong nhà. Cố Linh nhìn vào người giúp việc đông đúc trong biệt thự, còn có bảo tiêu ở bên ngoài, Mẫn Lệ là sợ biết bao cô sẽ đột nhiên chạy trốn đi? Hậu di chứng có chút nghiêm trọng! Cô một mình cầm Ipad về phòng, dứt khoát nằm trên giường, mở video. “Dương Y Y, cậu mấy ngày nay có nói chuyện với con trai nuôi của cậu không?” Cô ở chỗ Mẫn Lệ, hoàn toàn không dám liên hệ với Lộ Lộ. Lỡ như bị phát hiện thì phải làm sao? Mẫn Lệ lại không thích trẻ con! Nếu như biết được cô dự định sinh một đứa, đi cứu một đứa bé khác, còn không bị tức chết! “Có! Cậu ngày nào cũng không ở đây, nó lo cho cậu lắm! Cậu vẫn là nên tìm cơ hội nói chuyện với nó đi! Nó mới ba tuổi!” Dương Y Y lúc này vẫn đang ăn đồ, sáng sớm còn ngủ nướng rất lâu. “Uhm, tớ vẫn còn đang chiến đấu với ba nó, tớ vốn dĩ muốn nói với Mẫn Lệ chuyện của Lộ Lộ, nhưng anh hình như không thích trẻ con!” Cô mím môi, “Không biết khi nào mới có thể thành công được, bên này cũng tạm thời không cần cậu giúp đỡ, cậu vẫn là đi chăm sóc Lộ Lộ trước đi!” “Ừ! Tớ cũng nghĩ như thế!” Dương Y Y đột nhiên cầm vé máy bay đến trước mặt cô, “Vé máy bay cũng mua rồi nè!” “Quả nhiên là chị em tốt!” Cố Linh cười cười, lại nói thêm vài câu, sau đó tắt video đi. Vài ngáy sau, ngoài lúc chủ nhật Mẫn Lệ vẫn ở nhà với cô suốt, thời gian khác đều ở công ty, đúng giờ đi làm và tan ca! Giúp việc đều vô cùng cảm kích nhìn vào Cố Linh, vì thiếu gia đã rất lâu không có đúng giờ về nhà rồi! Và Cố Linh đối với sự nhiệt tình như lửa của người đó, còn đàng trừng mắt tính ngày tháng! Ngày rụng trứng là 14-16 ngày sau của kì sinh lý, ý là nửa tháng rồi! “Buổi tối có bữa tiệc thương nghiệp, vợ cùng nhau đi.” Mẫn Lệ ở công ty gọi điện cho cô. “Được!” Cô nói xong liền cúp máy! Tối qua đã thẳng thừng từ chối Mẫn Lệ, đêm nay anh không phải muốn chuốc say cô chứ? Nhưng cô vẫn là nghiêm khắc cấm anh uống rượu hút thuốc! Cô mặc bộ lễ phục, là A Mộc đến rước cô! Nhưng cô ngồi lên xe mới phát hiện, Mẫn Lệ đáng chết cũng ở trong xe! “Anh được đấy! Học tập Đại Vũ trị thủy à? Đến trước cửa nhà không đi vào!” Cô vừa nói ngồi vào trong xe, nhìn thấy khuôn mặt kề sát của anh, toàn là nỗi giận! “Vợ, anh xin lỗi, anh chỉ là muốn tạo sự bất ngờ cho em!” Anh tưởng rằng anh đột nhiên xuất hiện trước mặt cô như thế, cô sẽ rất vui đấy! “Có kinh ngạc, chứ không có bất ngờ!” Cô bất mãn bĩu môi, “Đến trước cửa nhà không vào, ma mới biết anh muốn làm gì!” “Anh không có!” Mới lạ! Ngón tay Cố Linh đột nhiên bị anh cầm lên, cầm lấy một chiếc nhẫn, tự nhiên đeo lên ngón tay của cô, “Vợ, nhẫn cưới của chúng ta!” “?” Anh quá nhiên là có ý đồ! “Khá đẹp đấy!” Cô tạm thời tha thứ cho anh! Buổi tiệc đêm nay, có bao nhiêu người ở đây như thế, anh ắt nhiên phải tuyên bố đây là phụ nữ của anh. Vợ của anh. Đến nơi ăn tiệc, cô quàng lấy Mẫn Lệ đi vào, thật ra không hề muốn xuất hiện trong dịp này, nhưng anh sẽ vui, thì cứ mặc anh thôi! Nếu không thích trẻ con, cô tự mình nuôi là được rồi! Họ đi vào, thì không ít người đi với phía họ, cùng nhau không hẹn nhìn vào Cố Linh bên cạnh anh, bốn năm chưa gặp qua bên cạnh Mẫn Lệ có bạn nữ, người phụ nữ này xuất hiện…….không tầm thường! “Mẫn tổng, không giới thiệu sao?” Người cầm ly rượu hỏi. “Vợ tôi, Cố Linh!” Anh cười cầm lấy một ly rượu, khuôn mặt cười nhẹ giới thiệu! “Vợ?” Họ lại nhìn vào tay của Cố Linh, trên ngón áp út bên trái đeo một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh. “Chúc mừng Mẫn tổng!” Họ cùng nhau nâng ly với anh. Lúc anh vui đang định uống, cánh tay bị Cố Linh níu chặt lại, nhấc mắt nhìn vào mặt anh, ánh mắt hình như đang nói gì. Anh hiểu rồi, không để anh uống rượu! “Buổi tiệc đêm nay, chỉ một ít, được không?” Anh cúi đầu, kề sát bên tai Cố Linh thì thầm. Tư thế này trong mắt người ngoài nhìn vào là thân mật thân mật biết bao, hai người kề tai thì thầm như thế ở trong trường hợp này không hề kiêng kị. “Không được, nước ép đi!” Cô cười nhẹ lấy đi ly rượu trên tay anh, “Xin lỗi các vị, anh Lệ gần đây đường ruột không được tốt, cho nên không uống rượu được.” “Chị dâu làm như thế là đúng, quản rất tốt! Cơ thể không tốt đừng nên miễn cưỡng! Chúng tôi có thể lý giải. sau này hẳn uống!” Đám người đó lộ ra nụ cười khi nhìn vào họ đã lộ ra sự ái muội rõ ràng.