Họ có phải nên đi rồi, năm này cũng gọi là qua tết ở nhà! Ăn sáng chỉ có cô và Đường Sóc hai người, sau khi ăn sáng xong họ liền cùng nhau ra ngoài. Trong nhà có bác sĩ và người giúp việc chăm sóc Ưng phụ, phần lớn ông thức dậy là đánh mạc chược. Đi dạo quanh ở phong cảnh bản địa, vì do là đang tết, rất nhiều cửa tiệm cũng không có mở cửa, xe cộ trên đường cũng không nhiều, có chút thanh lạnh. Sau ba ngày, Ôn mẫu đến nhà thăm Ưng phụ, hai người đều là mày ngang lạnh lùng nhìn nhau, vẻ mặt như là kẻ thù ngàn năm vậy. Ôn Thủy và Đường Sóc bị kẹp ngay chính giữa, cũng học được im lặng là vàng. “Nguyệt Nguyệt, đêm nay đi nhà mẹ! Con xem ba của con, mỗi ngày đều chỉ biết đánh mạc chược! Qua tết cái gì, cũng không có đi chung với tụi con!” Trong lúc ăn cơm, Ôn mẫu đột nhiên nghiêng đầu nhìn vào họ. Ôn Thủy tức thời nghĩ đến đứa “em gái” chưa được tính là trên danh nghĩa muốn làm đại minh tinh kia, bản năng lắc đầu, “Chúng con dự định trở về, vết thương trên người ba cũng khỏi rồi.” “Như vậy sao! Đúng là tiếc thật, lần sau nhớ qua đây chơi, đừng vì ông ta ảnh hưởng đến tâm trạng của các con, mẹ vẫn là rất yêu con, lúc kết hôn nhất định phải đưa thiệp cưới cho ba mẹ, ba mẹ nhất định sẽ đi đấy.” Ôn mẫu không nỡ nhìn vào cô, hình như cô sắp phải ra đi vậy. “Vâng, nhất định ạ, hai người đều là phụ huynh của con.” Họ còn không biết khi nào kết hôn! Sau buổi cơm, bác sĩ kiểm tra vết thương trên trán của Ưng phụ, hồi phục rất tốt, họ vẫn luôn chăm sóc, sẽ không xảy ra chuyện. Đường Sóc và Ôn Thủy ngồi máy bay trở về. “Không yên tâm?” Đường Sóc nghiêng đầu nhìn mặt cô. “Có chút không yên tâm, nhưng chẳng phải còn có người của anh ở lại chỗ đó sao? Em liền rất là yên tâm rồi! Sẽ không xảy ra chuyện!” Cô cười nhẹ nhàng, dựa vào người anh, “Sau khi về thì sao! Em phải chuẩn bị lựa kịch bản rồi!” “Ừ, em thích là được.” Ôn Thủy thân là một người có địa vị nhất định trong ngành giải trí, cô muốn lựa kịch bản, thì sẽ có rất nhiều kịch bản cho cô lựa, cho nên sau khi cô trở về liền bắt đầu bận rộn. Đường Sóc cũng rất bận, đầu năm và cuối năm đều là bận nhất! Ngày này, cô cố ý làm cơm đến Đường thị, vừa xuống xe liền nhìn thấy một hình bóng quen thuộc. Lê Tịnh nhìn thấy cô đi tới, vội vàng chạy về phía cô, “Cô Ôn! Cô Ôn! Còn nhớ tôi không?” “Ấn tượng sâu đậm.” Ôn Thủy đi vào phía trong, “Có việc gì sao?” “Tôi có việc, nhưng những người trong đấy không cho tôi vào!” Lê Tịnh đi theo bên cạnh cô. Bản thân nói sao thì cũng là minh tinh, không thể mỗi giây mỗi phút đều trông chừng ở đây được, ai biết có khi nào đột nhiên có một phóng viên đến, cô ta ngay cả cánh cổng của Đường thị cũng không vào được, thì mất mặt biết mấy! “Cô có biết tại sao không để cô vào trong không?” Ôn Thủy dừng bước chân nhìn cô, “Lúc cô vô duyên vô cớ nói xấu người khác, bản thân cô có nghĩ đến hậu quả không? Có phải cô nên chịu hậu quả rồi không?” “Tôi sai rồi, tôi suy nghĩ rất là lâu đã nhận thức được sự sai lầm của bản thân, tôi sẽ không làm thế thật nữa! Không có lần sau, tôi biết hai người mới là tình yêu thật lòng, trong kì tuyên truyền, ai cũng hiểu được, trước đó tôi tưởng là sai rồi, não úng nước, chưa được hút dịch sạch sẽ!” Lê Tịnh vẻ mặt cười nhìn cô, “Tôi có thể đi vào không?” “Ở đây không phải tôi quyết định được, cô có thể vào được không tôi không thể làm chủ được, nhưng tôi có thể hỏi dùm cô.” Ôn Thủy quay lưng tiếp tục đi vào trong. Nhưng Lê Tịnh lại bị cản lại rồi, chỉ có thể mở to mắt nhìn thấy bóng hình cô đi xa dần. Có gì đâu giỏi chứ! Nói không chừng ngày xưa chính là vì mối quan hệ của Đường Sóc mới có thể một bước lên mây! Đâu phải là bản lĩnh của bản thân. Ôn Thủy rất nhanh đi đến văn phòng của Đường Sóc, “Anh Sóc, em chuẩn bị cơm hộp yêu thương cho anh nè!” “Em chuẩn bị sao?” Đường Sóc bắt đầu nghi ngờ, có thể ăn được hay không. “Em chuẩn bị đó, nhưng không đồng nghĩa là do em làm!” Cô cười đi vào, liền bắt đầu lấy cơm hộp ra. Thật ra cũng là cô làm đấy, nhưng cô sẽ không nói. “Biểu cảm của anh kia là ý gì? Anh thở phào nhẹ nhõm?” Ôn Thủy nhìn chằm chằm vào anh, “Đường Sóc! Anh!” “Anh chỉ là đột nhiên nhớ đến cái nhà bếp bị cháy khét.” Nhà bếp của anh đã bị cháy qua một lần rồi. “Khụ khụ, em……” Cô tức thời không nói lên lời, người đàn ông này vẫn đúng là biết chặn họng người ta! Nhẹ nhàng liền chặn họng cô không nói lên lời! “Ăn chút đi! Nếm thử!” Cô cười đưa đôi đũa cho anh, đôi mắt mong đợi ngóng nhìn. Cô lén lút đi học khóa học làm bếp, liền tập trung học vài món, mục đích của cô là có vài món nấu quen, sau đó cô có thể nấu cho anh ăn! Đường Sóc nhìn thấy ánh mắt mong đợi của cô, những món ăn này nếu như không phải là cô làm, cô làm sao có thể kích động như thế được? Nhất định là do cô làm đấy! Không ngờ lại lén lút đi học nữa rồi! Không sợ bản thân bị thương sao? “Anh nhìn em làm gì?” Đôi tay Ôn Thủy huơ huơ trước mặt anh, “Thấy em có xinh không?” “Xinh nè.” Anh là đang nhìn xem tay cô có bị thương không. “Uhm, vậy ăn cơm đi!” Đường Sóc nếm thử một miếng, mùi vị tuy rằng không có ngon cho lắm, không thể so với đầu bếp, nhưng cũng có thể miễn cưỡng ăn được, chỉ là có chút hơi chín quá, xào lâu quá rồi chứ? Nhưng lần đầu tiên so với không biết là tốt gấp mấy lần rồi! “Khá tốt đấy, em có cần nếm thứ không?” Đường Sóc cầm một đôi đũa khác cho cô. Rõ ràng cầm hai bộ dụng cụ ăn uống tới, nhưng cô lại nhìn vào anh. Cô tại sao lại đem hai bộ dụng cụ tới chứ! Cô rõ ràng nhớ chỉ là đem có một bộ, sau đó không phải cô đút anh, chính là anh đút cô, tốt biết mấy! Nhất định là người giúp việc trong nhà, haiz! Cô bất lực chỉ có thể bản thân ăn, đút ăn đừng có nghĩ đến nữa. “Ăn ít lại, em cảm giác hình như không có ngon cho lắm?” Ôn Thủy nhìn thấy anh ăn mặt không thay đổi, “Hay do cảm giác của em của vấn đề?” “Vẫn ổn, có thể ăn, em có thể ăn ít một tí, giữ dáng.” Món ăn chín quá như thế, cô vẫn là không nên ăn. “Anh chê dáng em không tốt sao? Không ngờ nói em phải giữ dáng! Anh đã không phải là lần đầu tiên nói rồi! Anh đâu phải là chưa từng sờ qua, nói thật đi dáng em có tốt không?” Cô cũng không lo mặt mũi nữa, một đại minh tinh, không ngờ đang thảo luận vấn đề này. “Tốt, cho nên mới cần giữ.” Đường Sóc cười nhẹ, cầm khăn giấy lau miệng, “Có chuyện sao? Lựa kịch bản xong rồi?” “Anh có cần như thế không, mới vừa ăn xong liền thảo luận công việc! Bộ không có chuyện hai người chúng ta sao?” Cô vừa nói đứng dạy dọn bàn, “Em lại có chuyện khác, em vừa xuống lầu gặp phải Lê Tịnh, anh là đóng băng cô ta 3 năm thật sao? Có quá nặng không? Thật ra em cảm thấy lúc đó cũng tưởng rằng anh và Hòa Thảo là nghiêm túc đấy, cho nên cũng không thể hoàn toàn trách cô ta được! Ba năm đối với một minh tinh mà nói quá quan trọng đấy! Trong ba năm có thể nổi lên không ít minh tinh đạp đổ cô ta đấy!” “Nặng sao?” Đường Sóc nhìn thấy động tác của cô, “Anh không thấy vậy.” “Anh là ông chủ, sau ba năm, anh cần một người minh tinh không thể đem đến lợi ích cho anh có ích gì chứ? Chi bằng đổi một cách suy nghĩ khác, chi bằng……hủy hợp đồng đi! Hoặc là rút ngắn lại đi! Ba năm…… có chút tàn nhẫn.” Cô cũng là minh tinh, cho nên rất hiểu được. Cô biến mất một năm, thật ra có rất ít fan cũng cảm thấy không đợi cô được nữa. “Em không giận rồi sao, chuyện ngày xưa?” Đường Sóc là đang lo cho tâm trạng của cô.