Cái mà anh trông thấy lại là một bộ mặt khóc sướt mướt, “tia máu đỏ, anh không thích.” “Em......em không còn cách nào! Sao anh không nói cho em biết! Sao anh không nói! Cái gì anh cũng không nói! Nhất định phải khiến em lo lắng! Có phải anh muốn có một ngày chết trên giường của em không!” Nếu như sáng nay anh không ngất đi, có thể cô sẽ nghĩ cách khác. Dù sao thì cô cũng thiếu cảm giác an toàn. Khuôn mặt tuấn tú tái nhợt cười yếu ớt, “vậy em còn muốn ở bên anh không? Có thể sẽ không có cuộc sống hạnh phúc.” “Lúc này rồi, anh còn nói đùa!” Cô nhẹ nhàng đấm vào lồng ngực của anh, “muốn a! Người đàn ông em thích nhiều năm như thế, em không có ý định cứ như vậy từ bỏ đi dễ dàng!” “Không có cuộc sống hạnh phúc cũng muốn đi theo anh?” “Anh không thể kích động sao?” Anh ấy nhất định phải nói tiếp chuyện này, sau này nếu bị những người khác biết. Mặt mũi của 2 người họ mặt đều có thể bỏ rồi! “Anh có thể không kích động sao?” Anh cười hỏi lại. “Ai...... Lỗi của em, thật xin lỗi, anh nói em biết sớm một chút không được sao!” Cô than nhẹ, nhất định phải xảy ra chuyện như vậy, ảnh mới nói sao? Có phải nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này, anh tính sẽ giấu suốt đời sao? Rất có thể. Bây giờ anh cảm thấy đỡ chưa?” Cô nhẹ nhàng hỏi. “Ừm.” Cơn đau đầu của anh đã đỡ rồi. Nghỉ dưỡng thật tốt, vui chơi, cuối cùng chạy vào trong bệnh viện, thật đúng là thú vị. Ôn Thủy nhìn anh nằm trên giường bệnh, liền nhớ lại một năm đó, có loại cảm giác ôn lại chuyện cũ. “Trước kia anh cũng là bởi vì chuyện này nên từ chối em? Vậy...... bây giờ nghĩ thông rồi? Quyết định mặc kệ hạnh phúc của em sao?” Cô là phụ nữ, lòng hiếu kỳ rất nặng. “Ừm, gần như vậy.” Nghe được câu trả lời của Đường Sóc, đầu cô nhích lại gần anh, “chi bằng anh nói anh ghen đi, em còn có thể miễn cưỡng tha thứ cho anh.” “Anh không có.” Ánh mắt của anh dịu dàng nhìn gò má của cô, “mới là lạ.” Lúc cô vừa mới nghe thấy nửa câu đầu, trong lòng căng thẳng, không nghĩ tới còn có nửa câu sau! “Tốt! anh lại....” Cô cúi đầu tới gần anh, cố ý hôn một cái ở trên mặt anh, “Đường Sóc, sau này nếu như anh lại ăn hiếp em nữa thì kết cục của anh chính là em sẽ dụ dỗ anh, khiến anh kích động ngã xuống đất! Xem thử ai có thể thắng được ai!” Một người đàn ông quá kích động sẽ ngất đi bất cứ lúc nào, chẳng lẽ cô còn đấu không lại sao? “Em lợi hại.” Anh thua rồi. “Nghỉ ngơi cho tốt, một lát chúng ta cùng trở về!” Nhưng cô thật không có cuộc sống hạnh phúc rồi! Bọn họ trở lại khách sạn nghỉ ngơi, Đường Sóc vẫn nằm ở trên giường như cũ, không có cách nào, bệnh nhân bị thương. Ôn Thủy cầm ipad ngồi bên cạnh anh, lướt web tìm cái gì đó. Đường Sóc ngủ ở trong bệnh viện hơi lâu, cho nên hiện tại cũng ngủ không được, hơi mở mắt nhìn cô. Ánh mắt dần dần nhắm lại, Cô đang tìm gì thế? 【 Làm sao khống chế không bị kích động?】 【 Làm sao giữ tâm trạng ổn định? Trong lúc bạch bạch bạch?】 “Thủy Thủy......” “A......” Ôn Thủy lập tức che lấy ipad đặt trước ngực, “anh tỉnh rồi à?” “Anh không có ngủ.” Hai người bọn họ rốt cuộc là ai đang thất thần? “Ờ, vậy em vừa nãy...... anh gọi em làm cái gì? Anh muốn ăn gì sao? Hay là anh muốn đi vệ sinh? Anh đừng nhìn em như vậy, anh nói cho em biết trước anh gọi em làm gì?” Thứ vừa rồi cô tìm cô thề chỉ là do hiếu kì mà thôi. Cô chỉ muốn thử xem có được hay không? Nếu như không được, chỉ có thể lấy viên đạn trong đầu của anh ra trước, thế nhưng nếu như có biện pháp lấy ra chẳng phải trước đây đã lấy ra rồi sao? “Anh muốn ôm em ngủ, tới đây nằm nào.” “......” Anh chắc chắn nằm thôi sẽ không bị mất khống chế sao? Nhưng cô vẫn để ipad trong tay xuống, nằm với anh, uốn người trong lòng anh, tay nhỏ sờ lấy lồng ngực của anh, “đừng kích động a! Ngất nữa thì chúng ta sẽ nổi tiếng trong bệnh viện mất.” “Em có thể đổi một bệnh viện khác.” Đường Sóc cũng ôm eo của cô, nhắm mắt lại, tâm bình khí hòa nói với mình phải bình tĩnh. Lòng bàn tay của cô luôn cảm nhận được tim anh đập, kỳ thật thế này cũng không tệ, người mình thích không quan tâm có tiếp xúc thân thể hay không! Đúng không? --------------Nhóm dịch Boss – app iNovel-------------- Đỉnh đầu chợt vang lên giọng của anh, “còn chưa có kết hôn, em còn có thể hối hận.” “Không muốn! Không cho phép anh hối hận mới đúng, hay là chúng ta trở về kết hôn, lấy giấy hôn thú luôn?” Cô kích động ghé vào mặt anh, “Sóc......” “Không được.” “Tại sao không được?” Vậy có phải anh không phải rất thích em không?” Anh chỉ là có một chút xíu thích cô sao? “Em không cảm thấy như thế chúng ta phát triển quá nhanh sao?” Giọng nói dễ nghe vẫn như cũ, nghe vào rất yên tĩnh. Cô cũng có thể hiểu, bây giờ anh cần chính là yên tĩnh. Trong mắt anh phát triển quá nhanh, thế nhưng trong mắt của cô, bọn họ đã rất chậm, thời gian nhiều năm như vậy. “Tốt thôi! Nghe theo anh.” Cô chỉ là chợt nhớ tới lời anh nói. Đẹp nhất nên để dành vào đêm tân hôn? Đêm tân hôn anh sao có thể giữ vững tâm trạng bình tĩnh đây? Lừa cô sao? Ngày thứ hai, bọn họ ngồi máy bay trở về Thành phố a. Lúc trước khi cô rời đi khó chịu biết bao nhiêu, cảm giác mình cả đời này cũng sẽ không trở về, nhưng bây giờ, bởi vì anh bỗng nhiên xuất hiện, lại trở về. Đường Sóc đưa cô về đến nhà, sau đó liền rời đi. Tiểu Mặc nhìn cô cười, rõ ràng là mặt mày hớn hở, hoa đào chớm nở. “Chị, hai người các ngươi?” Hai ngón tay cái của Tiểu Mặc áp sát vào nhau, “ân ân ân......” “Không có.” Cô ôm cái gối trên ghế sô pha tựa người vào ghế, ngược lại cô muốn ân ân ân, thế nhưng Đường sóc không có cách nào a! “Chị, chị còn nói không có, sao có thể, Đường tổng chạy xa như vậy theo đuổi chị, hai người các ngươi thật sự không có ở chung một chỗ sao?” Tiểu Mặc ngồi xuống bên cạnh cô, em không tin!” “Em nói chính là cái này a! Chị còn cho là cái em nói chính là......” trong đầu cô đang suy nghĩ gì đấy? Chẳng lẽ đây chính là thứ không có được thì càng bạo động trong truyền thuyết sao? Cảm xúc cô đang dâng trào đây sao? “Chị, chị cho rằng cái em nói chính là cái gì? Sẽ không phải là ấy ấy chứ?” Tiểu Mặc ghé vào trước mặt cô, “vậy có hay không?” “Sao lại có được, chị là cô gái thận trọng như thế, đương nhiên là để đến khi kết hôn rồi.” Lòng của cô đang thổ huyết. “Chị...... Em muốn học ở chị!” “Chẳng phải em không phải không tìm đối tượng sao? Còn nói muốn sống hết đời với chị? Em lật lọng cũng quá nhanh rồi.” Ôn Thủy cúi người cầm ly nước, đã bắt đầu tưởng niệm a Sóc. Bọn họ hình như mới tách ra không đến mười phút a! “Thế nhưng chị, lật lọng rõ ràng là chị, chị và Đường tổng ở cùng một chỗ, vứt bỏ em, em cũng chỉ có một người, chẳng lẽ em còn không thể tìm những người đàn ông khác sao? Không công bằng!” Tiểu Mặc tựa vào người cô, “chị, chị không thể không công bằng thế này!” “Được được, chị công bằng! Em đi tìm đi! Tùy ý tìm!’ Cô nói xong cũng vui sướng uống nước, đuôi lông mày giương lên. “Chị, vậy chuyện kí hợp đồng Thịnh Thế đó làm sao bây giờ? Chị còn chưa ký, chị có muốn trở về Đường thị không? Dù sao 2 người bây giờ là người một nhà, không cần thiết đem tài nguyên quý đó tặng cho những phụ nữ khác? Có đúng không?” Hơn nữa thị trường chính của Thịnh Thế không ở trong nước, ở trong nước không có người bảo vệ cô, lo là sẽ xảy ra chuyện. “Chị đã nói ra ngoài rồi, sao có thể đổi ý được? Lỡ như A Sóc anh ấy không thích yêu đương trong văn phòng thì sao? Chỉ là kí hợp đồng với Thịnh Thế là có cách, để Mộ Thích nói hủy là được, chị ở trong ngành giải trí lăn lộn nhiều năm như vậy, mình mở một phòng làm việc không khó lắm, chuyện phía sau cần em và anh Lâm nhọc tâm rồi. Anh Lâm là quản lí của cô. - -------------Nhóm dịch Boss – app iNovel--------------