Ngón tay của cô lại nâng cốc lên, nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của cô, anh đi đến bên cạnh Cố Linh, kéo cô đứng dậy, “em về với anh!”
Trên tay của Cố Linh vẫn đang nâng cốc, bị anh kéo như thế, ánh mắt quay lại nhìn Tống Phiến Phiến, “ngại quá, anh ấy không muốn con cái, muốn tôi!”
“Phiến Phiến...” Mẫn mẫu nhìn cảnh vừa rồi, đột nhiên cảm thấy chuyện này không thể gấp gáp
Bà muốn bồng cháu, nhưng mà bây giờ Mẫn Lệ vẫn chưa có đón nhận sự thực
Thằng bé vẫn chưa có ý thức đến, tính chất nghiêm trọng của vấn đề
Không muốn con cái, thì không phải là cảm thấy cả cuộc đời đều là khiếm khuyết
Thằng bé lúc này muốn ở thế giới hai người, nhưng sau này thì sao?
Sau khi tình cảm nồng nhiệt của hai người bị vơi bớt thì sao?
Thằng bé tự nhiên sẽ nghĩ thông suốt thôi!
“Bác gái, cháu cảm thấy chuyện này không thể miễn cưỡng, nếu như anh Lệ không muốn, thì thôi đi! Sẽ có một ngày, anh ấy sẽ hiểu rõ nỗi khổ tâm của bác” Tống Phiến Phiến đỡ bà đứng dậy, “không nên vì chuyện này mà hại sức khỏe”
“Vẫn là cháu hiểu chuyện! Hai đứa trẻ đó đều không biết suy nghĩ đến tâm trạng của người già chúng ta!” trong lòng Mẫn mẫu khá bất lực
Nhưng mà đối diện với con trai của mình, bà có cách nào đâu?
Ép buộc sao?
Sau khi ép buộc, nếu như thằng bé nghĩ thông suốt rồi, cảm thấy hạnh phúc còn đỡ, nếu như không như thế, thì không phải là sẽ hận bà lắm sao!
Cố Linh bị Mẫn Lệ kéo trở về phòng, vừa bước vào trong thì bị anh chặn lại trên cửa, đôi mội bị bịt lại, nụ hôn nồng nhiệt ập tới
Anh thật sự tức giận!
Rất tức giận!
Dường như nụ hôn mang theo sự trừng phạt không ngừng áp sát gần cô, chiếm giữ cô, đôi tay ôm chặt lấy cô, giống như là muốn ép cô vào bên trong cơ thể mình vậy
“Ưm ưm ưm...” cô bỗng nhiên dùng sức đẩy anh ra, “không muốn...”
“Anh muốn! Anh muốn em! Vợ ơi!” anh ôm lấy cô quay người, hai người đổ rầm lên trên giường
Chiếc áo trên người của cô bị anh nhanh chóng xe rách, cả cơ thể cao lớn đè lên trên người của cô, nụ hôn chi chít hiện lên trên cơ thể của cô
Cô bây giờ nếu như không phải là cơ thể không khỏe, không có sức lực lớn như thế, cũng sẽ không bị anh kìm ép vậy!
“Ư ư ư...” đôi tay của cô bị giữ chặt, cả người sụp đổ, cơ thể có chút run sợ, từng tế bào trên người đều đang kháng cự
“Mẫn Tiểu Thụ, anh bây giở chuẩn bị dùng cưỡng ép phải không? Anh nghĩ rằng anh như thế này có thể đạt được cái gì? Một đứa trẻ sao? Em không thể mang thai nữa! Không có em bé đâu!” cô bỗng nhiên lớn tiếng hét lên!
Đầu của anh vùi lên trên ngực của cô, bỗng nghe thấy câu nói của cô, cả người trước tiên sững lại, rồi lập tức tiếp tục hành động
Anh có thể có chút không lý chí rồi!
Anh bây giờ chỉ muốn cô mà thôi!
“Không muốn! Mẫn Tiểu Thụ! Anh có phải điên rồi không!” cô khép chặt đôi chân lại, nhưng sức không bì lại được với anh ấy
Hai người đều đang khỏa thân, cứ như thế này tiếp diễn, cô sẽ...
“Mẫn Lệ!”
Cô tiếp tục lớn tiếng mắng
Tiếng hét này của cô, khiến anh đột nhiên ngưng động tác lại, anh đã sắp tiến vào trong rồi, ngừng động tác lại
Cơ thể đổ xuống, nằm đè lên trên người của cô, đầu dựa lên bả vai cô, từ từ nghiêng đầu tiến sát lại bên tai nói với cô, “xin lỗi, xin lỗi, anh vừa rồi không có nhịn nổi...”
Anh thật sự là điên rồi!
Nghĩ đến lời nói vừa nãy của cô, bọn họ mới là phu thê, kêu anh lựa chọn giữa hai người phụ nữ, ý là như thế nào?
Cái gì đều có thể trực tiếp lựa chọn sao?
Cô từ từ kéo chiếc chăn đến, đắp lên trên người mình, nghe thấy lời nói của anh, nhưng cũng không có trả lời
“Linh Nhi, vợ ơi, anh...em tha thứ cho sự bồng bột vừa rồi của anh được không?” anh hỏi một cách thăm dò
Trong phòng vẫn im lặng, im lặng đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của hai người
Đều có chút gấp gáp không yên
Cố Linh chầm chậm nhắm đôi mắt lại, đây đều là lỗi sai của cô
Nếu như không phải là cô đột nhiên xuất hiện làm loạn cuộc sống của anh ấy, có thể bây giờ anh ấy rất vui vẻ ở bên cạnh Tống Phiến Phiến, cũng sẽ không như bây giờ với cô
Cô lúc này duy nhất có thể làm được, hình như chỉ có rời xa anh mới là cách chính xác nhất
Cô không phải là tâm thần phân liệt, mà là không xác định
Suy nghĩ của bản thân không có xác định, phải thế nào cứ luôn giữ nguyên một vẻ đối diện anh!
Không biết tương lai sẽ thế nào, nhưng mà anh ấy nếu như biết mục địch bản thân tiếp cận anh, có thể sẽ không như hôm nay bảo vệ cô như thế nữa
“Vợ ơi...” tiếng của anh trở nên có chút khàn khàn
Đôi môi của anh ở bên gò má của cô nhẹ nhàng dụi dụi, sự cám dỗ tột cùng, “vợ ơi...”
“Anh không cảm thấy chúng ta chia tay mới là tốt nhất sao?” cô đột nhiên mở miệng nói
Mẫn Lệ vui mừng khi cô nói chuyện, nhưng lời cô nói đích thực không phải là lời bản thân muốn nghe được
Cô ấy làm sao có thể như thế chứ?
Nếu như muốn chia tay, thì ngay từ đầu không nên xen vào cuộc đời anh!
Thì không nên đồng ý kết hôn với anh, thì không nên ở bên nhau, nhẫn gì chứ, hôn lễ gì chứ, đều cách bọn họ xa vời
“Anh không cảm thấy, chúng mình bên nhau vui vẻ vậy, tại vì sao nhất định phải chia tay!” anh đột nhiên ôm chặt lấy cô, vừa rồi sợ bản thân dùng quá sức, đều không dám ôm cô như thế này
Cơ thể của anh vẫn đang đè lên cô, đặc biệt là bộ phận quan trọng đó lúc này đang là sung sức chọc vào cô
“Được, chúng ta không chia tay, nhưng bây giờ, anh có thể tách cơ thể của hai chúng ta ra trước tiên được không?” bọn họ như thế này, thực tế không phải là kiểu để nói chuyện
“Ừm...không muốn” anh không thể làm cái gì, còn không thể ôm cô sao?
Nếu như đến ôm cô đều không thể, anh...
“Anh cái gì đều không muốn, anh nằm trên giường nằm chết luôn đi, ý em nói, anh suy nghĩ kỹ một chút, không nên ngay lúc này nhanh như vậy cho em đáp án, em là nghiêm túc, so với mỗi lần trước đây càng nghiêm túc hơn” cô rất bình tĩnh nói
Không quản quyết định của anh là thế nào, cô đều sẽ đồng ý
“Anh nên suy nghĩ rõ ràng, nếu như anh quyết định ở bên cạnh em, vậy thì chúng ta sẽ dính líu đến nhau cả đời cũng sẽ không có con cái, em sẽ không tiếp nhận cái chuyện hoang đường gì mà mang thai hộ! Nếu như anh muốn chia tay em, chúng ta sẽ đi ly hôn, em thân trắng ra đi không mang theo gì, cái gì đều không cần, sau này chúng ta tốt nhất cũng không nên gặp mặt nữa, em không thích có quá nhiều liên quan đến người cũ”
“Anh chọn ở bên cạnh em” anh lập tức trả lời
“Em vừa nói xong, kêu anh suy nghĩ kỹ một chút rồi hãy trả lời! Câu trả không có thông qua suy nghĩ, em tạm thời không chấp nhận” hơi thở nóng thổi bên tai khiến cô có chút không quá thoải máu, cô nghiêng đầu đi
Hơi thở của anh phì phò lên trên cổ của cô, khắp người cô bỗng run lên một cái, người đàn ông này là đang mê hoặc cô đây mà!
Tuyệt đối là mê hoặc, nhất định là mê hoặc!
“Ai nói anh không có suy nghĩ, anh đã suy nghĩ rất lâu rồi, câu hỏi này từ sau khi anh biết thì đã bắt đầu suy nghĩ rồi, mấy ngày nay trong đầu của anh đều đang luẩn quẩn, không ngừng tìm đáp án, đáp án của việc suy nghĩ đó nói cho anh biết, anh muốn ở bên cạnh em! Nghiêm túc, lời anh nói lần nãy cũng là sự nghiêm túc trước giờ chưa từng có, Cố Linh, chúng ta cả đời gắn bó dính líu không rõ ràng đi!” anh nói xong thì hôn lên cổ của cô
“Anh thả ra!” cô dùng lực đẩy anh
“Xứt...”
“Làm sao rồi?” cô chỉ là đẩy anh một chút, không việc gì phải khoa trương như thế chứ?
Thế mà xựt rồi sao
“Vợ ơi, anh khó chịu” toàn cơ thể của anh đều khó chịu, đặc biệt là phần dưới cơ thể càng thêm phần khó chịu
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
99 chương
32 chương
19 chương
92 chương
183 chương
149 chương