“Đây là đương nhiên, bây giờ vẫn còn chưa có tổ chức hôn lễ, khi tổ chức hôn lễ, tất nhiên là mời mọi người cùng đến rồi!” Mẫn Lệ mặt tươi cười nhìn bọn họ
Rõ ràng tâm trạng rất không tồi
Cố Linh bỗng nhiên áp sát lại gần tai của anh, nói, “anh đi họp đi, em ở trong văn phòng đợi anh”
“Cùng nhau đi nghe?” Mẫn Lệ ngoảnh đầu sang nhìn khuôn mặt nhỏ bé của cô, hỏi
“Em lại nghe không hiểu!”
“Nghe không hiểu không quan trọng, quan trọng là em ở bên cạnh anh” Mẫn Lệ vòng tay qua eo cô, bước chân vào phòng họp trước
Những người khác thấy vậy, cũng đều dần dần đi theo vào
Nhìn thấy tình cảm của đôi vợ chồng mới cưới rất tốt, phòng hội nghị quan trọng như vậy, mà lại để phu nhân cùng đến
Cố Linh ngồi xuống bên cạnh Mẫn Lệ, thản nhiên nhìn đám người trong phòng họp, nhỏ tiếng thì thầm với Mẫn Lệ, “em sẽ không nghe đâu, đừng kỳ vọng em”
“Anh vào là để em bên cạnh, nghe hay không nghe đều không quan tâm” anh liếc ra hiệu cho thư ký, thư ký liền đi ra ngoài
Không bao lâu, trước mặt của Cố Linh đặt một đĩa hoa quả, còn có một cốc sinh tố đang bốc hơi
Vì vậy...
Bọn họ ở trong đây họp, mà cô thì ở đây mở một buổi tiệc trà sao? Lại còn có sự đãi ngộ tốt như thế này?
“Sẽ không ảnh hưởng đến anh chứ?” cô nhỏ tiếng hỏi
“Không đâu” thực tế là có, nhưng mà anh không muốn để cô rời đi, sau khi rời đi đến một chút ảnh hưởng đều không có nữa
Vẫn hy vọng cô ấy có thể lưu lại đây
Cuộc họp chính thức bắt đầu, Cố Linh ôm lấy cốc trà sữa uống, ánh mắt chăm chú nhìn người đàn ông bên cạnh
Dáng vẻ so với bình thường ha ha cười đùa hoàn toàn khác, ở đây là sự thống trị của anh ấy, nói điều gì anh ấy đều trong lòng hiểu rõ, vả lại có kiến nghị vô cùng đúng trọng tâm, rất quyết đoán, quả quyết
Đời tư anh ấy lại có thể dịu dàng như thế, thất sự khiến cô nhận thức được rằng một người từ trên tài liệu thông tin vĩnh viễn không đủ để hiểu rõ về con người đó
Khi cuộc họp sắp kết thúc, cô thật sự đã ăn hết số thức ăn ở trên bàn rồi
“Còn muốn ăn không?” anh nhẹ nhàng hỏi
“Không cần đâu” cô lắc đầu, “chút nữa đi ăn cơm rồi, còn ăn nữa tý sẽ không ăn nổi”
“Thông minh! Vợ của anh!”
Cố Linh trợn mắt lên với anh, được nước lấn tới rồi nha!
Tại lúc này, ở trong cuộc họp quan trong lại còn trêu đùa với cô
Buổi trưa cùng với đối tác cùng đi ra ngoài ăn
“Uống rượu! Đều uống rượu à! Mẫn phu nhân, chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, vì cuộc sống sau này của hai vị, bắt buộc phải uống rượu mừng, chúc mừng một chút!” người ở phía đối diện nâng chén rượu mang chai rượu lên nhìn cô
“Vậy thì không đúng lúc rồi, chúng tôi nói không chắc vẫn chưa có cuộc sống tương lai đâu! Vậy thì tôi không uống” Cố Linh nhìn sang phục vụ viên ở bên cạnh, “nước hoa quả”
“Vâng”
“Mẫn phu nhân, cô như thế này là không nể mặt rồi” người đó có chút tiếc nuối nhìn cô, “làm sao không thể uống chưa? Mẫn phu nhân nhìn qua thì là người đặc biệt uống được”
“Không có, tôi không thể uống, anh ấy uống tốt hơn tôi nhiều, mọi người chuốc anh ấy đi” ngón tay thon dài của Cố Linh chỉ sang Mẫn Lệ ngồi bên cạnh, hoàn toàn không do dự bán rẻ người chồng của mình
Mẫn Lệ nhìn ngón tay của cô, đưa tay lên tóm lấy, “vợ ơi, mệnh lệnh của em, anh đương nhiên phải uống”
“Thấy chưa! Đều tìm đến anh ấy uống” cô mỉm cười rụt ngón tay lại từ trong bàn tay của anh ấy, nâng ly hoa quả mà phục vụ viên vừa mới đưa đến
“Thay thành Mẫn Lệ, cũng không phải là không được, vậy thì buộc phải uống hai ly”
Bên tai của Cố Linh truyền đến giọng của Mẫn Lệ, “vợ, em thật sự không quản anh sao?”
“Anh uống đi, em tin tưởng tửu lượng của anh có thể” cô cười đặt ly xuống, cầm đôi đũa lên, bụng thật sự có chút đói rồi
“Được thôi!” anh uống say rồi cùng không tồi
Do đó, trong phòng bao phút chốc trở nên náo nhiệt
Cố Linh từ từ ăn thức ăn, uống nước hoa quả, mà Mẫn Lệ ở bên cạnh liên tục không ngừng bị chuốc uống rượu
Anh cũng thành thật, không ngừng uống, cứ đến là không từ chối
Cuối cùng kết quả của cứ đến không từ chối chính là anh uống say khướt rồi
Cả cơ thể đều dựa lên trên người cô, hai tay vòng qua ôm lấy eo cô, hơi thở toàn mùi rượu ở bên tai của cô không ngừng gọi tên của cô
“Tiểu Linh, Tiểu Linh...”
“Anh uống say rồi...” cô dùng sức muốn đẩy đầu của anh ra, nhưng Mẫn Lệ giống như là gấu koala vậy, ôm chặt lấy, không chịu thả tay ra
Bất lực, ở đây là khách sạn, chỉ có thể tạm thời đưa anh lên trên phòng, dặn dò người làm mang canh tỉnh rượu lên, anh tỉnh dậy thì có thể uống rồi
Nhưng không ngờ tới là, Mẫn Lệ sau khi vào trong phòng, thì bắt đầu cởi bỏ quần áo
Không nhưng cời bỏ quần áo của bản thân, đến quần áo của cô cũng không tha cho
Cố Linh xem như đã hiểu rồi, cái con người này quả nhiên là cố tình
Cố ý làm như thế
Cô bỗng nhiên tát anh ấy một cái, dùng sức đánh lên trên mặt của anh, “tỉnh táo chưa?”
“Vợ ơi, đau quá à! Muốn thơm thơm...” Mẫn Lệ cảm thấy trên mặt ran rát, nhưng mà trên người anh cũng nóng nực bốc hỏa
Đường máu chảy ở khắp người đều thông suốt
Trong đầu óc của anh cũng mơ mơ hồ hồ, nhưng mà đôi mắt mơ màng nhìn cô, cảm thấy đây là người con gái đẹp nhất trên thế gian này, đây là vợ của anh!
Anh giơ tay về phía của cô, dùng lực kéo cô ôm vào lòng, thân mật dựa lên bờ vai của cô, “vợ ơi, vợ ơi...”
“Anh uống say rồi, ngủ một lúc trước đi!” cô kho khăn đi đến bên cạnh giường
“Vợ ơi! Anh nóng quá...”
“Anh đã cởi bỏ hết rồi” cô bất lực dừng bước chân lại, không thể tiếp tục bước về phía trước nữa
Cơ thể của con người này giống như là bị thiêu đốt vậy, không cẩn thận, cũng sẽ thiêu đốt cô
Quần áo trên người của cô bị anh bị cởi hết chì còn lại quần áo con, bây giờ hai người cơ bản xem như là cởi trần ôm lấy nhau
“Anh...muốn em”
Cô biết mà!
“Chúng ta không bằng...cùng nhau đi...nhà tắm” cô mỉm cười nhìn anh mơ màng, khuôn mặt ửng đỏ, “thế nào?”
“Được, vợ em quyết định là được rồi...” ý thức trong đầu anh lại tiêu tan mất rồi
Hai người sau khi cùng nhau vào trong nhà tắm, Cố Linh bật nước, Mẫn Lệ đang ôm cô lập tức ôm lấy sau gáy đầu của cô, nụ hôn nồng nhiệt bao chùm lấy cô
Không thể ăn thịt, không thể để anh đến thịt vụn đều không được chạm đến
Cô đứng ở trong nhà tắm, cứ để anh ấy ôm hôn, trong miêng có rất nhiều mùi rượu, cô dường như cũng trở nên có chút say rồi
Không biết là bởi vì nụ hôn của anh, hay là bởi vì rượu
Trong bồn tắm nước đã tràn đầy, cô dùng sức đẩy cơ thể của anh
Mẫn Lệ ngã thẳng vào trong bồn tắm, bởi vì nụ hôn quên tình vừa rồi, hoàn toàn không có bất kỳ phòng bị nào, nếu không thì sức lực của cô không thể nào đẩy anh vào trong bồn tắm được
Nước lạnh trong chốc lát làm ướt sũng toàn thân của anh, anh bỗng mở căng đôi mắt lên, nhìn cô cúi đầu tiến gần sát về phía của anh
Khuôn mặt lộ ra sắc mặt tổn thương vô tội, “vợ ơi, lạnh quá!”
“Lạnh là đúng rồi, vì vậy anh cứ ở lại đây đi! Chút nữa thì từ trong đó đi ra”
“Anh...tại vì sao phải ở lại đây?” anh muốn đứng dậy
Vừa mới đứng lên, thì bị cô ấn đầu xuống, anh lại ngồi vào trong
“Dập tắt ngọn lửa dục vọng của anh!” cô bây giờ không thể làm chuyện đó, vì vậy chỉ có thể như thế này thôi
Cho dù là anh ấy say rượu, đãi ngộ cũng như vậy
Nghe thấy bên ngoài cửa truyền vào tiếng chuông cửa, Cố Linh lập tức quay người đi ra
Cô bưng bát canh tỉnh rượu, nghe âm thanh từ trong phòng tắm truyền ra, thì đặt bát canh tỉnh rượu xuống xông vào bên trong
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
99 chương
32 chương
19 chương
92 chương
183 chương
149 chương