Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, cô nhìn thấy Mẫn Lệ trong 1 trang phục thoải mái đi vào, hai mắt nhìn nhau trong không trung. “Tỉnh rồi?” anh từ từ đi đến đầu giường, “em thua rồi.” “Tôi thua thì thua rồi, tôi là 1 người dám chơi dám chịu, hôm nay anh thắng quang minh lỗi lạc, thật là thắng rồi! Tôi nhận!” Cô nằm trên giường, “Tôi nằm yên rồi, anh lên đi!” Mẫn Lệ nhìn cô nhắm mắt lại, nhìn như 1 xác chết, chỉ cảm thấy mắc cười. “Dậy ăn cơm tối, đừng mong tôi bưng lên cho em.” Mẫn Lệ nhìn dáng người cô ta, không thèm động đẩy. Cố Linh đã chuẩn bị tinh thần bị anh ăn thêm 1 lần nữa, anh lại bảo cô dậy ăn cơm? Chẳng lẽ đêm đó cảm xúc không được ổn? Anh ta không có hứng thú với cô? Cố Linh có chút không vui, đối với sức quyến rũ của mình có chút nghi ngờ. Đồ của cô chỉ là bị lột bề ngoài, cho nên nhanh chóng mặc lại, mà cũng không chất vấn anh ta ai giúp cởi ra, tóm lại không nhìn thấy gì hết. Cô cùng Mẫn Lệ đi xuống, tầm mắt cô nhìn trái rồi nhìn phải, rồi nhìn vào người Mẫn Lệ, “Nhà anh?” “Ừ!” “Không tệ! Khá tốt, thiết kế kiểu Pháp, nhìn không ra anh thích keieur đó.” Cô từ từ đi xuống, mắt nhìn ra ngoài. Vì giờ là buổi tối, cũng không nhìn rõ lắm, nhưng ánh đèn khá đẹp. Anh ngồi bên bàn ăn, trên bàn bày ra những món ăn tinh tế, cô nhìn Mẫn Lệ đối diện mình, “Tôi đột nhiên hiếu lkys, anh ngoại trừ là tổng tài Mẫn Thị ra, còn có sở trường gì? Còn có thể làm gì? Chẳng lẽ chỉ có công việc? Không có chút sở thích nào? Ví dụ nhiếp ảnh?” “Sau này tôi có thể học nhiếp ảnh. Nghe đáp án của anh xong cô cạn lợi, anh ta nói gì vậy? Đang lấy lòng cô? “Mẫn Tiểu Thụ, anh quả nhiên chẳng được tích sự gì, chỉ có thể làm tổng tài!” Cô bưng nước trái cây trên bàn, thưởng thức 1 ngụm, có chút chua! Nhìn dáng vẻ trau mày của cô, anh giải thích, “uống chút chua, giải rượu.” Cô còn chưa nghe qua! Uống đồ chua có thể giải rượu? “Lát nữa đưa tôi về.” Cô không muốn bàn luận thêm với anh. Tư liệu về anh cô đều có, chỉ là hỏi thôi, anh lại không nói. “Thua rồi, 24 tiếng đều phải nghe tôi.” “Được.! Vậy từ giờ bắt đầu tính thời gian!” cô lấy điện thoại ra, nhìn thời gian trên đó, “Đến 8h18m20 giây tối mai!” “Được!” Anh đáp dứt khoác thiệt. 2 người cùng ăn cơm. Cô yên lặng ngồi bên bàn ăn, nhìn anh. Mẫn Lệ hình như không có ý dặn cô làm gì, cô đứng dậy, đi đến sofa ở đại sảnh, cầm lấy điều khiển xem ti vi. Mẫn Lệ nhìn dáng vẻ nhà rỗi của cô, anh từ từ đi qua bên đó, ngồi xuống bên cô, “Bóp vai.” Cố Linh nghe giọng anh, nghiêng đầu nhìn anh, vứt điều khiển trên tay xuống, tiến về phía anh, “Mẫn Tiểu Thụ, anh lợi hại thật.” Anh quả nhiên đã bắt đầu hành hạ cô! Nhưng mong cái này có thể có tác dụng. “Không được gọi tôi là Mẫn Tiểu Thụ.” Anh nghe cách xưng hô đó không thoải mái. “Vâng! Mẫn thiếu gia!” Cô gật đầu, nghiêm túc, dùng sức bóp vai. Sau khi xong, Mẫn Lệ lại yêu cầu cô đấm lưng. Cô nhịn. Đôi tay nắm lại, dùng sức đấm sau lưng anh, hận không thể dùng sức toàn thân. “Sức cô mạnh thiệt đó.” Người anh từ từ hướng về trước, lại dùng sức mạnh thế. “Tôi vẫn còn đỡ, so với anh, nhất định kém xa.” Cô nói rồi lại dùng sức đấm lưng anh. Làm nô lệ 24h, có phải nên làm chuyện gì có ý nghĩa không? “Tôi cần đi tắm.” “Dạ được, Mẫn thiếu gia, vậy tôi pha nước cho anh, xin hỏi anh cần nước bao nhiêu độ?” cô cố không giận dữ, cười đáp. 30? Luộc heo hả! Cô đứng dậy rời khỏi ghế, hướng lên lầu. Nhìn thời gian mới hơn 10h, sao mà thời gian trôi qua chậm thế? Chỉnh nước xong, còn bỏ cánh hoa, trôi trên mặt nước, cái này thích hợp cho nam sao, cho nữ mới đúng, cho cô mới đúng. Cô lần lượt cởi bỏ đố, nằm vào bồn tắm. Nước quá dễ chịu, cô nằm vào trong thì không muốn ra nữa, cho dù nghe thấy tiếng bước chân đi vào, cô cũng không có phản ứng. “Tôi muốn tắm, cô làm gì đó?” Mẫn Lệ nhìn bộ dạng đầy hưởng thụ của cô, nhăn mày. Anh lại còn ngốc nghếch đợi dưới lầu. “Tôi giúp anh thử nhiệt độ nước.” Cô lười mở mắt, rồi cười nhìn anh, “Mẫn Thiếu Gia, nhiệt độ không tệ, anh có thể tắm rồi.” Bồn tắm lớn lắm, nên có thể chứa nỗi 2 người. Nhưng Mẫn Lệ không muốn. Anh đứng ngoài cúi đầu nhìn cô, trên mặt nước đầy hoa hống, cổ cô và xương vai lộ ra đầy gợi cảm, đôi tai và mái tóc có chút ước, nhìn thật là bắt mắt muốn thịt. “Nhìn mê mẩn rồi à?” Cố Linh đột nhiên vươn tay, nước ướt người anh. Đồ trên người anh lập tức dính không ít nước, mà Cố Linh kia dường như không có ý dừng lại, cô không ngừng vẫy nước trong bồn, lên người anh. “Cố Linh, cô cho rằng tôi không dám làm gì cô đúng không?”Anh nhìn đồ anh đã ướt khá nhiều, từ từ đưa tay ra. “Tôi không cho là nư thế! Mà tôi là 1 người nói lời giữ lời, 24h tôi nghe anh, anh không bảo tôi đứng dậy!” Cô nghiêng đầu, 1 nụ cười ngây thơ. Mẫn Lệ nghĩ đi nghĩ lại, mình hình như không bảo cô ta đứng dậy thật. Nhưng cũng không bảo cô tạt nước lên anh, đây là cô cố ý, là lỗi của cô! Cố Linh nhìn anh cởi từng lớp đồ ra, thân hình anh thật tuyệt, làn da màu đồng cổ cô thích, bắp thịt đàn ông cô thích, thật muốn sờ thử. Tối đó cô bị anh thịt, còn chưa kịp cảm nhận. Mẫn Lệ không tin sau khi anh đi vào, cô không ngoan ngoãn đi ra. Cố Linh nhìn thân hình nàng tiên cá của anh, còn mỗi cái quần, anh đưa chân vào bồn, cô rút người lại, nép sát vào 1 bên. Mẫn Lệ ngồi xuống đối diện cô, chăm chú nhìn cô. Người phụ nữ này to gan thật, cô xuống nước mà không mặc gì? Đám hoa hồng đáng ghét, anh 1 người đàn ông, sao lại tắm hoa hồng? Cố Linh tìm đâu ra vậy? “Mẫn Tiểu Thụ, anh xem! Phòng tắm của anh nhìn như 1 phòng con gái, cái gì cũng có, cái gì cũng thơm, không chỉ có hoa hồng, còn có nhiều thứ, điều quan trọng nhất là, anh đoán tôi tìm thấy gì, thật không ngờ người đàn ông như anh, nói đi! Anh dùng cách này, quyến rũ bao nhiêu người con gái, phá hủy sự trong trắng của bao nhiêu người?” Mẫn Lệ bị câu nói của cô làm cho ngơ người, anh làm gì? Phòng tắm có gì? “Tôi chỉ hủy trong trắng của mình cô, yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Anh nhìn khuôn mặt cô, ánh mắt dần dần di chuyển xuống, nhìn cánh hoa đang bập bềnh trên mặt nước.