Không để ý đến họ như vậy ổn không?
“Em phát hiện anh thật sự rất nham hiểm.” Bùi Nhiễm Nhiễm nói.
“Anh vẫn luôn nham hiểm như vậy, bây giờ bà xã mới biết sao?” Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, “Lên thuyền giặc rồi còn muốn chạy.”
“Em không muốn nói mấy chuyện nhàm chán này với anh nữa.” Cô quay sang nhìn Ưng Thường Nguyệt và Đường Sóc, bình thường vẫn nhanh miệng nói người khác, giờ lại mím chặt môi không nói gì.
Ưng Thường Nguyệt thấy Đường Sóc đang ngồi bên cạnh mình, cô chỉ biết bưng chén nước lên che mặt, để không ai thấy dáng vẻ ngại ngùng của cô, bình thường vẫn hay gặp ở công ty nhưng cô không có loại cảm giác này.
Có thể sáng nay nghe anh nói xong, bây giờ có chút khẩn trương.
Đường Sóc đưa mắt nhìn cô, có chút không ngờ cô lại ở đây, đi đâu không đi lại đi đến nhà Cảnh Thần Hạo?
“Cô rảnh lắm sao?” Đường Sóc lên tiếng.
“Không phải bây giờ quay phim chụp hình đều ngưng hết sao, đương nhiên rất rảnh, nếu không tổng giác đốc lại đưa cho tôi chỉ thị gì khác thì sao? Quả thật gần đây tôi nhận được rất nhiều lời mời, còn có người mời tôi tham gia chương trình yêu đương thực tế gì đó, tôi cũng rất hứng thú, tổng giám đốc thấy tôi lên chương trình đó sẽ như thế nào?” Cô cầm ly nước, chờ xem phản ứng của anh.
“Cô cần gì làm vậy, cũng đâu phải không cho phép cô yêu đương, cần gì tham gia chương trình đó, vậy mà cũng nghĩ ra được.” Anh nhìn nụ cười yếu ớt của cô, đang muốn xem xem rốt cuộc cô đang nghĩ gì.
Cứ hay làm mấy việc không đâu.
Trước nay chưa từng gặp qua nữ minh tinh nào lại công khai nói mình chưa từng phát sinh chuyện X.
“Vấn đề không phải là do tôi muốn hay không, mà là co người mời tôi, còn chỉ đích danh phải là tôi mới được, hiện tại tôi cũng đang rảnh, biết làm sao được, tổng giám đốc cũng không cho tôi nhận show quảng cáo mà.” Cô đặt ly nước xuống, cầm điện thoại lên, làm dáng vẻ như đang đánh chữ.
Đường Sóc nhìn dáng vẻ của cô, “Khi nào cô mới có thể cân nhắc trong công việc?”
“Tôi có chỗ nào không cân nhắc? Tôi chưa từng yêu qua, không lẽ tham gia chương trình, thử nghiệm một chút cảm giác cũng không được hay sao?”
Cô không tin anh có thể thờ ơ như vậy!
“Nếu cô đã muốn vậy, tùy cô.” Đường Sóc không tranh luận với cô nữa, nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm và Cảnh Thần Hạo vừa rời đi.
Hơn một năm không tới đây, hơn một năm không liên lạc, cũng như hơn một năm không nhìn thấy Bùi Nhiễm Nhiễm
Bọn họ sống rất tốt, anh rất yên tâm.
Chỉ lạ chuyện của Diệp Mộ Yên vẫn chưa giải quyết, chắc cũng sẽ nhanh thôi.
Ưng Thường Nguyệt nghe anh trả lời vậy, cô không biết có nên gửi tin nhắn này đi không, trong lòng anh rõ ràng không có cô.
Cô nhìn theo ánh mắt của Đường Sóc, không lẽ tổng giám đốc……thích Bùi Nhiễm Nhiễm?
Khi cô đang ngây người, bên tai truyền đến giọng nói ấm áp của tổng giám đốc.
Anh nói: “Ngày mai tiếp tục chụp.”
“Tại sao? Không phải bảo dừng rồi sao?” Cô vẫn là không nên gửi tin nhắn đi, cô cũng không muốn tham gia chương trình đó.
Nghĩ tới cảnh phải cùng người đàn ông khác tay trong miệng, mặt kề mặt, môi chạm môi, vẫn là quên đi.
“Người đầu tư rút vốn, tôi thế vào, sẽ không gián đoạn.”
“Tổng giám đốc quả nhiên thề lực hùng mạnh.” Ưng Thường Nguyệt cầm điện thoại, lại ngồi xuống bên cạnh anh.
“Không tham gia chương trình yêu đương thực tế nữa?” Đường Sóc hỏi lại.
“Tổng giám đốc, tôi là người chung thủy, chỉ muốn đóng phim, đương nhiên sẽ không tham gia chương trình khác, sẽ ảnh hưởng tâm trạng của tôi.” Cô đặt điện thoại xuống, lại cầm ly nước lên.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Nhiễm Nhiễm, cái đồ trọng sắc khinh bạn này, ông xã vừa về đã bỏ mặc cô ở đây một mình không thèm để ý rồi.
Hai người chỉ im lặng ngồi đó, Bùi Nhiễm Nhiễm và Cảnh Thần Hạo cũng không quay lại, cho tới khii ăn cơm mới xuống lại.
Đã lâu rồi không ăn cơm đông người như vậy, Dương Dương Noãn Noãn đều rất vui, nhất là được gặp Đường Sóc.
Lúc nào cái miệng nhỏ nhắn cũng kêu “Chú Đường” rất ngọt ngào, mỗi lần nghe đều khiến Cảnh Thần Hạo muốn nổi cơn ghen.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn anh, chính anh là người gọi Đường Sóc tới, bây giờ hai đứa con đều ở cùng với người ta, anh khó chịu cái gì?
Thật ra từ khi Đường Sóc tới, cô đã đoán ra ý đồ của anh, Ưng Thường Nguyệt là diễn viên dưới trướng Đường thị, anh muốn Ưng Thường Nguyệt cùng Đường Sóc rời đi.
Nhưng mọi việc thường không tốt đẹp như vậy.
Đôi tay nhỏ của Noãn Noãn níu kéo lấy áo của Đường Sóc: “Chú Đường, tối nay chú ở lại đây đi, dì Ưng cũng vậy, trong nhà lâu lắm rồi không có khách!”
Cảnh Thần Hạo ngồi trên ghế sô pha, vốn định kêu Đường Sóc tới để dẫn Ưng Thường Nguyệt đi, không ngờ bây giờ cả hai đều ở lại?
“Thật ra ở lại cũng không có gì không tốt, anh chủ động gọi anh ấy tới, không định nói chuyện hay mời rượu gì à?” Bùi Nhiễm Nhiễm thấy Cảnh Thần Hạo chủ động như vậy, cũng coi như có chút hi vọng.
“Cậu ta không cần anh bồi, có Dương Dương Noãn Noãn rồi, còn có ưng Thường Nguyệt bồi cậu ta, chỉ có hai chúng ta bồi nhau thôi.”
“Vậy chúng ta lên lầu đi!” Bùi Nhiễm Nhiễm kéo cánh tay của anh.
Cho bọn họ ở lại, không chừng còn có thể làm tăng tình cảm của Ưng Thường Nguyệt và Đường Sóc.
Chuyện trước đây cũng đã quan rất lâu rồi, mong rằng Đường Sóc có thể tìm thấy tình yêu của mình, không vì chuyện đó mà tự trói buộc mình nữa.
Có lẽ cô nên tìm thời điểm thích hợp tâm sự với Ưng Thường Nguyệt về chuyện của Đường Sóc.
Mọi người ở đại sảnh nhìn hai người bọn họ rời đi, Đường Sóc cũng định rời đi, nhưng bị Dương Dương Noãn Noãn giữ lại, chỉ có thể ở lại.
Đây không phải lần đầu tiên Đường Sóc đến đây nên rất quen thuộc chỗ này, liền dẫn bọn họ lên lầu 3.
Ưng Thường Nguyệt nhìn 3 người họ đi lên lầu, chỉ còn lại một mình mình, cảm giác như bị bỏ rơi.
Cô xách túi ung dung đi lên lầu, không biết sắp xếp cho cô ở phòng khách nào?
Chẳng lẽ bây giờ cô đi hỏi Bùi Nhiễm Nhiễm, Cảnh Thần Hạo có xử đẹp cô không?
Cô vừa đi tới lầu 2 đã thấy một căn phòng mở cửa, Bùi Nhiễm Nhiễm đang mặc bộ váy ngủ màu tím đi tới.
“Tiểu Nguyệt.”
“Nhiễm Nhiễm, mau cứu tớ.” Cô nghi hoặc nhìn hai tay Bùi Nhiễm Nhiễm đang giấu sau lưng, “Cậu cầm gì vậy?”
“Cậu sẽ cần tới.” Bùi Nhiễm Nhiễm đưa ra một chai rượu và hai cái ly, “Đường Sóc tới đây đều ở căn phòng ở bên trái hành lang, cậu qua đó chờ anh ta đi.”
“Nhiễm Nhiễm, cậu vậy là……” Ưng Thường Nguyệt ngượng ngùng, “Anh ta sẽ hận tớ chết mất.”
“Vậy thôi, tớ đem đi cho chồng tớ uống vậy.” Bùi Nhiễm Nhiễm xoay người.
“A……cái đồ……!” Ưng Thường Nguyệt đang phân vân, cơ hội tốt như vậy, nếu bỏ lỡ không biết khi nào mới có lại.
“A, còn phòng của cậu……” Bùi Nhiễm Nhiễm đưa mắt nhìn sang bên trái, “Phòng này đi.”
Ưng Thường Nguyệt nhìn nụ cười mỉm của cô, Bùi Nhiễm Nhiễm rõ ràng là đang cố ý.
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
133 chương
177 chương
33 chương
45 chương
41 chương